Trân Bảo Vợ Yêu

Chương 39: Nhíu mày ngẩn người




Sau khi hắn nghĩ thông suốt, lập tức đối với A Hổ nói ý nghĩ của mình, bảo A Hổ nhanh đi nói cho Mộc lão gia tử biện pháp này.

Mộc lão gia tử cảm thấy đều rất có thể thực hiện, hơn nữa đã có kế hoạch trọn vẹn, mọi người trước từ nơi này nhận vàng, từng người gói kỹ giấu ở hầm cầu, đào cái động vùi xuống, sẽ phân và nước tiểu đổ vào trên đất, như vậy, cũng không có người phát hiện, đợi tin đồn lắng xuống, thì lấy danh nghĩa Mộc lão gia mở một tiệm vàng, ở mặt ngoài nói là nguyên vật liệu làm vàng là từ tỉnh thành làm ra, trên thực tế, đem toàn bộ vàng nung thành đồ trang sức lấy ra bán, bán được tiền, toàn bộ cầm lấy đi làm việc thiện, chẳng phải thập toàn thập mỹ sao?

Trong lòng Lão gia tử đối với Côn Sơn xử lí chuyện này rất là hài lòng, còn cố ý viết một phong thư gửi cho Tổng đường chủ cách làm của bọn họ, Tổng đường chủ nhìn cảm thấy đây là một phương pháp xử lý tốt, vì vậy để cho thủ hạ thông báo với từng phân đường phương pháp xử lý này vô cùng tốt, vì vậy cả nước cao thấp mỗi tỉnh thành, thị trấn đột nhiên nhiều hơn rất nhiều tiệm vàng, y hệt như măng mọc sau mưa, về sau càng dần dần tạo ra nhiều cửa hàng của Trí đường, từng phân đường đều có tiệm vàng của riêng mình, giúp nhau liên hệ càng thêm dễ dàng, bang phái cũng càng làm càng lớn, rất nhiều thành viên trong bang phái không cần vì bên ngoài bình thường không có công việc mà bị người trong nhà ghét bỏ, bọn họ cũng có thể đi tiệm vàng làm công a! Bọn họ từ người không có việc làm nhảy lên trở thành công nhân, làm cho chính phủ rất vui mừng, mấy tên côn đồ đều đi tiệm vàng làm công, công việc của bọn họ đương nhiên nhẹ nhõm nhiều hơn, tiểu đả tiểu nháo ít đi, bọn họ cũng được lãnh đạo cấp trên khen ngời, mặt khác chính phủ nguyện ý bật đèn xanh cho những tiệm vàng này, bởi vì những tiệm vàng này thu nạp nhân viên nhàn tản của xã hội mà có công, thu thuế có thể so với tiệm vàng khác ít đi một chút. Vì có sức cạnh tranh, kim khí của bọn họ cũng bán được tiện nghi hơn một tí, làm cho tổng thể ngành sản xuất kim khí đều giảm giá, để cho dân chúng bình thường tiết kiệm một ít, đều có thể mua kim khí rồi.

Tổng đường chủ Thượng Hải Tổng nhìn thấy dân chúng bình thường đều đối với tiệm vàng mình khen không dứt miệng, hơn nữa mỗi người đều có thể mua nổi Hoàng Kim, cái này cùng với ý nghĩa vì lợi ích của người dân hoàn toàn phù hợp, trong lòng hết sức cao hứng, cao hứng rất nhiều không có quên Mộc lão gia tử vị công thần này, chia hai phần lợi nhuận của Vận Hành, đề nghị lên trên để ông trở thành người đứng đầu các nhất cấp phân đường ở Sơn Tây ngoại trừ Thái Nguyên, từ nay về sau Trí đường ở Sơn Tây thành nơi quản lý và sáng tạo ra biện pháp. Sơn Tây tổng cộng có mười một tòa thành, sáu tòa thành phía bắc quy về Thái Nguyên phân đường, gọi là Bắc phân đường, năm tòa thành phía nam quy về Vận Thành phân đường, gọi là Nam phân đường. (chỗ này không hiểu nên viết loạn xạ, ai đọc hiểu thì xin chỉnh lại dùm _ _!!!)

Nam phân đường trên căn bản, cho phép mở rộng quy mô gấp ba, nhất thời ngang hàng rất nhiều phân đường và đã thành quản lý của Vận Thành phân đường, Mộc lão gia tử vào Trí đường đến nay, chưa bao giờ có phong quang như vậy. Ông đương nhiên sẽ không quên ý kiến hay của Côn Sơn, về sau trờ thành phân đường cấp một, cần hai phó đường chủ, vốn phó đường chủ là Tả đường chủ, Côn Sơn sẽ làm Hữu đường chủ.

Côn Sơn đối mặt với việc đột nhiên thăng chức, có chút cảm giác bị cái bánh từ trên trời rơi xuống nện choáng luôn, phải biết bình thường ngồi trên chức vị phó đường chủ đều là người bí mật gia nhập hơn mười năm, hắn Lục Côn Sơn gia nhập mới ngắn ngủn hơn hai năm mà thôi, đây quả thực là cái bánh từ trên trời rơi xuống. Với lại sau khi hắn trở thành phó đường chủ, vậy sau này chia phần sẽ so trước kia nhiều gấp đôi, hơn nữa bây giờ là nhất cấp phân đường rồi, tất cả cống nạp của các phân đường, hàng năm có thể được chia đến béo bỡ, thu nhập sẽ gia tăng đáng kể.

Trong lòng của hắn mười phần cảm kích Bảo Châu đánh bậy đánh bạ, nếu như muốn hắn phát biểu cảm nghĩ hắn chắc chắn nói, cảm tạ Tổng đường chủ, cảm tạ sư phó, cảm tạ lão bà!

Sau khi về đến nhà thấy Bảo Châu say sưa đang nhìn bồn tắm Tây Dương mới vừa được người đưa tới, đi qua hỏi cô: “Em thích không?”

Bảo Châu gật đầu, cô hiện tại mới biết được cái này là bồn tắm lớn Tây Dương, thật ra trong phòng Bảo Nguyệt cũng có, trước kia cô dùng qua, rất thích, nhưng cái trước mắt này còn đẹp hơn: “Thích.”

“Thích, thì vì sao lại ngẩn người cau mày?”