Trâu Già Và Cỏ Non

Chương 18: Ngoại truyện 1




Tác giả: Tiing

Câu chuyện của bác sĩ Cao Siêu và chú chó ReDo

Hồi đó khi mới ra trường, hắn mắc một sai lầm trong quá trình phẫu thuật khiến bệnh nhân chết. Sau được xác định là tai nạn ngoài ý muốn, hắn không bị truy tố hình sự nhưng lương tâm thì không thể thôi day dứt. Hắn bỏ việc đi hoang, không liên hệ với ai. Hắn về một vùng quê, tối ngày chìm đắm trong men rượu.

Chiều nào hắn cũng ra bờ sông, tìm đến chỗ vắng vẻ nhất mà say xỉn ở đó. Nhưng mà không phải chỉ mình hắn thích nơi đó, có một con chó hoang, mình đầy ghẻ lở, qua những đám lông còn lại cũng có thể thấy nó là con chó màu hung đỏ, chắc cũng có tổ tiên nào đó từng là sói lửa. Con chó ngồi đó nhìn hắn suốt.

Lúc đầu hắn cũng hơi hoảng, nhưng thấy con chó không có vẻ gì là bị dại, cũng không hung hăng tấn công nên hắn cũng không để ý đến nó nữa, dần dà hắn cũng quen dần với sự có mặt của con chó mà không nhận ra khoảng cách giữa nó và hắn càng lúc càng gần. Hắn đôi khi cũng phát sinh lòng tốt mang cho con chó khi thì mẫu xương, lúc thì miếng thịt hay mẫu cá thừa, đôi khi chỉ là nửa củ khoai hay là quả bắp luộc. Con chó thản nhiên nhận quà của hắn. Hai bên duy trì quan hệ không gần không xa một thời gian.

Cho đến một ngày, trong lòng cũng nguôi ngoai phần nào phiền muộn, hắn nhảy xuống sông bơi vài vòng và bị vọp bẻ, chút nữa thì chết. Con chó ghẻ đã nhảy xuống sông lôi hắn vào bờ. Khi cả hai vào được đến bờ thì hắn đã no nước, con chó cũng hết sức nằm thở trên bờ hồi lâu mới gượng dậy đi được. Trải qua giây phút sinh tử, hắn hốt nhiên nhận ra sinh mạng kết thúc dễ dàng đến dường nào, hắn vẫn còn cơ hội sống thì không nên lãng phí kiếp sống này nữa. Như vậy hắn có thể chuộc lại một phần lỗi lầm trước đây.

Hắn phấn chấn trở lại, việc đầu tiên hắn làm là chữa hết ghẻ cho con chó hoang đã cứu mạng hắn. Hắn vùi đầu tham khảo các tài liệu chữa trị cho động vật, với kiến thức y khoa có sẵn hắn nhanh chóng nắm bắt những vấn đề cơ bản trong chăm sóc và chữa trị cho thú nuôi và kết quả là con ReDo (viết tắt của Rescuer Dog) tên hắn đặt cho con cho hoang đã hết ghẻ lở, lông cũng dần mọc lại và 6 tháng sau không ai nhận ra chàng cẩu phong độ, đẹp trai ngời ngời là con chó ghẻ lúc xưa. Hắn và ReDo bắt đầu hành trình cứu giúp những con thú khác, có dịp thì giúp người dân quanh đó chữa những bệnh đơn giản. Dần dà, họ tin tưởng hắn hơn và vì đi khám ở bệnh viện vừa xa xôi, tốn kém lại không mấy nhiệt tình, họ đến nhờ hắn trước, khi nào hắn bảo đi viện họ mới chịu đi.

Một hôm ReDo lết về nhà, mình mẩy bê bết máu, nhìn vết thương là biết do người làm, chắc là nó đã gặp bọn cẩu tặc ở nơi khác tới bởi dân làng này ai cũng biết nó, không ai nỡ ra tay với nó như vậy, may mà nó còn sống trở về được. Siêu vừa xử lý vết thương cho nó vừa thấy lửa giận ngùn ngụt trong lòng. 6 tháng sau ReDo mới hoàn toàn bình phục. Giờ đây nó thường xuyên ở cạnh Siêu, thi thoảng lắm nó mới một mình đi ra ngoài. Tuy nó cảnh giác nhiều hơn, nhưng Siêu cũng thấy là nó không đến nỗi vì vậy mà thay đổi tâm tính, nó vẫn thân thiện với mọi người trong làng, giúp họ thấy vui với hết khả năng mà một con chó có thể. Tận đáy lòng, Siêu cảm thấy mình không làm được như nó

Hắn làm bạn với ReDo được khoảng hai năm thì vùng quê xảy ra lũ lụt. Trong nỗ lực cứu người trong dòng nước lũ, con ReDo đã không thể lên bờ trở lại. Hắn một lần nữa thấy hụt hẫng, tuy vậy hắn không mất tinh thần. Sau lũ, dân làng góp tiền tạc một tượng đá giống con ReDo rồi đem vào đặt ở một góc trong chùa. Họ cũng làm một buổi lễ cầu cho nó siêu thoát, sớm được tái sinh làm người.

Sau buổi lễ, hắn trở lại thành phố, thành lập trung tâm khám chữa bệnh cho thú nuôi, tiền kiếm được cũng đủ để hắn lập một trang trại nơi chăm sóc những con vật hoang, những con thú bị bỏ rơi, bị bệnh...Bạn bè, đồng nghiệp cũ không rõ chuyện chỉ biết tặc lưỡi cảm thương cho hắn không qua được cú sốc lúc mới vô nghề, hắn cũng không nhiều lời, hắn cũng không mong cầu sự cảm thông thấu hiểu của ai. Dù không rõ hết các chi tiết nhưng Thành hiểu là không phải chỉ ReDo được Siêu chữa bệnh mà chú cũng đã chữa lành căn bệnh trong lòng Siêu. Và cũng giống như Siêu, Thành không chỉ thương những chú cún mà còn dành cho chúng sự tôn trọng nữa.