Trọng Khải Mạt Thế

Quyển 3 - Chương 64: Hạt căn bản gien




Sau khi tới khu C-8, các máy bay trực thăng dừng trên không một hồi rồi phân tán ra nhiều hướng khác trong thành thị, tránh việc binh sĩ tập trung lại rồi tranh đoạt hủ thi của nhau.

Lâm Siêu ở trên một chiếc trực thăng, tổng cộng có chín người. Trong đó hết tám người thuộc đảng phái Hà tư lệnh, ngay lúc bước lên trực thăng, Lâm Siêu liền bị bộ hạ của Hà phái chĩa mũi nhọn, song hắn chẳng để ý. Điều duy nhất khiến hắn lo lắng chính là Vưu Tiềm, thể chất của hắn chỉ ngang những kẻ này, hơn nữa năng lực là loại hình bị động, nếu như bị hội đồng, khả năng gặp nguy hiểm rất cao. Chẳng qua trước khi khởi hành, lão Đường đặc biệt chiếu cố cho Vưu Tiềm, cử ba người lính già dặn leo lên cùng một chiếc trực thăng, hơn nữa mình đã đưa hắn một thanh súng lục để phòng thân, nếu vẫn chết thì phải trách bản thân kém cỏi.

Còn về Hắc Nguyệt, tuy cô ấy chỉ có thể chất gấp ba nhưng thuật cận chiến và năng lực sinh tồn đều trội hơn người thường, cộng thêm năng lực đặc thù 'Cường hóa', mặc dù chưa vận dụng hoàn mỹ nhưng ít nhất cũng có thể tự cường hóa bản thân, giúp thể chất tăng gấp đôi, đạt được thể chất gấp sáu.

Nếu lại phối hợp với thuật cận chiến của cô ấy, dù bị bảy tám tiến hóa giả bao vậy, cũng có thể thoát thân trở ra.

Thiếu sót của cô ấy không phải ở lực lượng mà là nhược điểm tâm lý. Nhưng ngay khoảnh khắc cô cảnh danh thành Hắc Nguyệt, nhược điểm trong thâm tâm cô đã dần thu nhỏ lại, đợi cô nàng hoàn toàn trở thành Hắc Nguyệt, một tử thần khiến vô số hủ thi và quái vật run sợ, như quân lâm thiên hạ, trấn chỉnh thế gian...

Người còn lại... Phỏng đoán nên lo lắng chính là những nhân loại đi chung trực thăng với Phạm Hương Ngữ, hy vọng đừng biến thành bữa ăn của cô ta đi. . .

Phi cơ trực thăng hạ xuống một nóc nhà tòa cao ốc, sau khi nhóm Lâm Siêu lần lượt nhảy xuống, trực thăng bay khỏi vùng trời, khứ hồi căn cứ bổ sung xăng hàng không.

Trực thăng vừa biến mất khỏi tầm nhìn, tám người còn lại lập tức vây quanh Lâm Siêu, trên mặt lộ ra nụ cười giễu cợt, cân nhắc đánh giá Lâm Siêu

"Tên trẻ tuổi, mày rất cuồng, trả lời thành thật đi, Hứa tư lệnh sai mày gia nhập năng lực doanh, rốt cuộc có mục đích gì?" Một thanh niên cầm đầu mặc quân phục rằn ri, thần sắc kiêu căng, trong miệng nhai kẹo sigum, ngắm nghía thanh mã tấu trong tay, khinh thị liếc Lâm Siêu.

Lâm Siêu mỉm cười, nói: "Diêm vương gia có thể sẽ biết."

Vù vù!

Hắn bước ra một bước, hình thể đột nhiên tan biến, sau một giây kế tiếp, chớp mắt đã xuất hiện trước mặt thanh niên quân trang, chìa tay bóp chặt yết hầu của gã.

Con ngươi của thanh niên mặc quân trang co rụt lại, mặt đầy kinh hãi, nói: "Mày, mày... Làm sao có thể!"

Rắc một tiếng, cổ tay của Lâm Siêu vặn nhẹ một cái, trực tiếp bẻ gãy cổ họng của hắn.

Sau đó cầm lấy mã tấu trong tay của gã rồi ngây ra suy nghĩ một hồi, tiện tay ném thi thể của gã ra ngoài, như một chiếc túi rách nát lộn vài vòng rồi rơi xuống vị trí cách đó mấy mét, chết không nhắm mắt hai mắt mở chòng chọc, nhìn màu tro tàn của bầu trời.

Lâm Siêu thưởng thức thanh mã tấu, ánh mắt lộ ra sự tàn khốc, lướt nhanh qua bảy người sót lại.

"Không có khả năng! Đinh Sơn đã uống tễ thuốc cường hóa gien, thể chất gấp bảy nhân loại, sao lại chết như thế, không hề có chút xíu sức đánh trả!"

"Quá mạnh mẽ, hắn, không còn là nhân loại!"

"Chạy mau!"

Gương mặt của bảy tên còn lại đầy sự kinh hãi, con cừu non trong lòng họ đột nhiên biến thành mãnh hổ, chênh lệch cực lớn như vậy khiến sắc mặt bọn họ trắng bệch, hai chân nhũn cả ra, giống như lúc trận tai nạn ập tới, lần đầu tiên đụng hủ thi thì sởn tóc gáy, đám người hầu như không cần suy nghĩ liền xoay người bỏ chạy.

"Tăng phúc tốc độ!"

"Kích thích điện mạch!"

Trong đó hai tên tiến hóa giả vận hành năng lực đặc thù để trốn chạy, tốc độ của họ nhanh gấp hai những người khác, bọn họ cũng không hy vọng mình nhanh hơn Lâm Siêu, nhưng... Miễn là chạy nhanh hơn kẻ bên cạnh là được!

Hình thể của Lâm Siêu nhoáng lên, như tàn ảnh xẹt ngang người mấy tên tiến hóa giả chạy trốn, mã tấu như que chỉ huy của nhạc trưởng dàn nhạc giao hưởng, nhẹ nhàng lướt qua yết hầu của nhừng kẻ này.

Phốc phốc phốc...

Từng vệt từng vệt máu loãng chói mắt, từ cổ họng của những tên này phun ra, thân thể của bọn họ lảo đảo về trước vài bước, mới vô lực té ngã.

Phốc! Phốc!

Trong đó hai người chạy trốn nhanh nhất, còn chưa chạy tới cửa sắt trên sân thượng của tòa nhà đã bị Lâm Siêu đuổi kịp và dễ dàng thu gặt đi sinh mệnh của họ.

Chưa tới ba mươi giây, trên mặt đất thừa ra tám bộ thi thể.

Lâm Siêu vừa dừng chân lại, bỗng nhiên cảm thấy ngực hơi nóng lên, hắn khẽ nhíu mày, cúi đầu kéo mở y phục ngay ngực, lập tức nhìn thấy hình xăm cây tiến hóa ở vị trí trái tim, dĩ nhiên hơi phát sáng, mầm cây tươi xanh giống như tái sinh, với biên độ sinh trưởng nhỏ bé.

Lâm Siêu sửng sốt một ít, đúng lúc này, một đoạn tin tức ký hiệu truyền vào đại não, trải qua đại não tự động phiên dịch, rất nhanh biết được ý nghĩa đại khái của đoạn tin tức ký hiệu này, loại cảm giác này y như linh quang chợt hiện, sau đó đột nhiên tỉnh ngộ.

"Hạt căn bản gien? Tổng hợp năng lực?"

Lâm Siêu hơi sửng sờ, không ngờ cây tiến hóa lại có tác dụng nghịch thiên như vậy, dựa theo tin tức nó phản hồi cho đại não, tác dụng chủ yếu của nó, chính là thu thập mẫu máu của nhiều tiến hóa giả khác nhau, từ đó phân tích ra năng lực đặc thù của chủ nhân mẫu máu, sau đó hình hành hạt căn bản gien, khi hạt căn bản gien đạt tới số lượng nhất định, là có thể tổng hợp ra năng lực đặc thù mới!

Rõ ràng, chỉ cần Lâm Siêu thu thập thật nhiều hạt căn bản gien, là có được ba, bốn loại năng lực đặc thù thậm chí nhiều hơn nữa!

"Thảo nào, sau khi 'Zeus' thu được cây tiến hóa, ở mấy tháng ngắn ngủi, thực lực có thể đột nhiên tăng mạnh, xứng đáng là báu vật nhận được năng lực đánh giá 2S, mức độ quý giá vượt xa vật phẩm cấp S, không biết báu vật cấp 3S cuối cùng là món gì?" Lâm Siêu cảm thán trong lòng, đợi đến khi thương pháp của mình đạt cấp S, nhất định phải khảo hạch một lần nữa!

"Tuy nhiên, năng lực tổng hợp này cần rất nhiều hạt căn bản gien, vừa giết mấy người, cộng thêm ba người Chu Tín lúc trước, cả thảy mới thu được mười hai hạt căn bản gien, mà để tổng hợp năng lực đặc thù mực đầu tiên, ít nhất một nghìn hạt căn bản gien mới đủ..." Lâm Siêu lắc đầu, điều này bằng một ngàn cái mạng của tiến hóa giả, đặt ở giai đoạn hiện tại, rất khó thực thi, trừ phi lạm sát người vô tội, nhưng nếu vậy, sẽ tạo thành tổn thất rất lớn đến lực lượng toàn thể nhân loại, hằn không muốn thấy điều này.

Dù sao, nếu nhân loại tuyệt chủng, hắn không thể tồn tại lâu.

Lâm Siêu suy nghĩ một chút, vấn đề này đành thuận theo tự nhiên, hơn nửa bây giờ cả năng lực ( ánh sáng ) hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ, dù cho tổng hợp ra năng lực mới, cũng vận dụng không thông thạo, nên chuyên tâm luyện tập một môn năng lực thì hơn

Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lâm Siêu ngồi xổm xuống, vác những thi thể này ném xuống dưới lầu, lợi dụng mùi máu tanh trên cơ thể bọn họ khi rơi nát dẫn hủ thi đến.

"Gừ!"

Nồng nặc mùi máu tanh tưởi, nhanh chóng đưa đến một đàn hủ thi, tụ tập phía dưới tòa cao ốc mười tám tầng, Lâm Siêu nhún người bay thẳng xuống dưới lầu, đang trên đường rơi xuống, bàn chân mượn lực giẫm lên mấy chiếc máy điều hòa lặp đặt bên ngoài cao ốc, dễ dàng rơi xuống đám hủ thi bủa vây dưới cao ốc.

Ước đoán sơ lược, đàn hủ thi này ít nhất trên trăm con, đồng thời còn ùn ùn kéo đến không ngừng từ phụ cận, chúng nó giống như cá mập ngửi thấy mùi máu.

Tay của Lâm Siêu cầm mã tấu, giết vào trong đàn hủ thi, bóng dáng lơ lửng, mỗi lần đi qua cạnh một con hủ thi, mã tấu sẽ đâm xuyên đầu của nó, hoặc trực tiếp gọt ngang cổ họng, dựa vào mã tấu sắc bén và lực lượng mạnh mẽ, dễ dàng chặt đứt xương cốt cổ của nó.

Đối với Lâm Siêu mà nói, lúc này không phải là tập luyện thực chiến, mà là một cuộc thịnh yến tàn sát!

Vài phút, những hủ thi trước cao ốc đều bị chém giết, thi thể phơi lung tung trên đất, hoặc là bể đầu, hoặc là gãy cổ, mùi máu đen thui tanh rình chảy xuôi khắp nơi, y hệt một bãi núi thây biển máu!

Giầy quân đội của Lâm Siêu đạp lên bãi máu, gót chân bị dính đầy máu và hỗn hợp bụi, dọc con đường thẳng tắp mà hắn đi qua, chỉ lưu lại một vùng thế giới địa ngục đằng sau bóng lưng cô độc.

Thính giác và khứu giác của Lâm Siêu cùng phối hợp, thu thập được đại lượng tin tức, cấp tốc hệ thống thành một tấm bản đồ toàn cảnh trong đầu, trong tấm bản đồ không gian ba chiều này, hiện lên những chấm đỏ và xanh một cách rõ ràng, chấm đỏ là hủ thi, chấm xanh là nhân loại.

Rất nhanh, Lâm Siêu đến mấy nơi lân cận cao ốc, cảm ứng được khí tức của vài người bình thường sống sót, hắn cũng không dự đinh đến phía trước cứu viên, đợi bọn hắn kết thúc khảo hạch, quân đội sẽ phái lục quân đến thanh lý khu vực này, đến khi ấy tự nhiên sẽ tiện thể cứu những người này.

Lâm Siêu chuyển hướng sang những khu vực chấm đỏ mà phóng đi.

Khác biệt với những tiến hóa giả còn lại, thời gian chủ yếu của hắn không phải săn giết hủ thi, mà là gấp rút lên đường.

Rất nhanh, Lâm Siêu đã dọn dẹp xong tất cả hủ thi trên hai con đường, tính khoảng hơn nghìn con, đúng lúc này, mấy chấm xanh đi vào tấm bản đồ cảm ứng của hắn, mấy chấm xanh di động cực nhanh, không phải tốc độ mà người phổ thông sống sót có được!