Trọng Khải Mạt Thế

Quyển 6 - Chương 227: Nguồn năng lượng tiến hóa của Vong Anh Giả




Dịch giả: Chu Cường

Hình vẽ trên hai tấm da dê còn lại có chút đơn giản, giống như một bức tranh liên hoàn. Tổng cộng có bốn bức tranh, xếp theo thứ tự từ phải qua trái. Bức tranh thứ nhất vẽ một ngọn núi đang phun lửa, giống như hình ảnh núi lửa đang phun trào. Lửa từ trong ngọn núi phun ra bao trùm toàn bộ cơ thể của một người Titan.

Bức tranh thứ hai mô tả rất nhiều người đang tụ tập dưới chân ngọn núi, bên trong núi lửa có một quả cầu lửa giống như một mặt trời thu nhỏ.

Bức tranh thứ ba vẽ bảy, tám thợ rèn người Titan đang rèn một thanh đao đỏ rực.

Bức tranh thứ tư vẽ một tế đàn cổ xưa, có một người Titan đứng trên đó, giơ cao thanh đao, thanh đao được bao trùm bởi một ngọn lửa.

Thông qua nội dung bốn bức tranh, không khó để nhận ra nội dung trong đó mô ta quá trình núi lửa phun trào. Trong khi núi lửa đang phun trào, có một quả cầu lửa được sinh ra. Người Titan sử dụng quả cầu lửa này để rèn một thanh đao. Thanh đao này trở thành vật tượng trưng tối cao chí thượng của tộc Titan.

“Phía dưới có chữ viết, đáng tiếc xem cũng không hiểu.”

Lâm Siêu nói với Anubis và Hủy Diệt Giả:

“Các ngươi có biết thanh đao này không?”

“Chưa từng nhìn thấy.”

Hủy Diệt Giả nói.

Anubis nhìn chằm chằm vào quyển sách da dê, dường như đang nghĩ đến chuyện gì đó, nó chần chừ một lúc, rồi nói:

“Ta từng nghe qua một vài lời đồn, trong truyền thuyết cổ đại của tộc Titan, bọn họ nắm giữ ba đại Thần khí. Trong đó có một thanh chiến đao, thanh chiến đao này có thể thôn phệ tất cả hỏa diễm trong thiên hạ. Lại giống như cột thu lôi, có khả năng hấp thu sấm sét. Hơn nữa, nhiệt độ từ thanh chiến đao đó tỏa ra có thể sánh ngang với nhiệt độ của mặt trời. Có thể hủy diệt tất cả mọi thứ!”

“Thần khí cùng một loại như là thần thoại, đều là những lời truyền lưu không có thật.”

Hủy Diệt Giả xem thường nói.

Anubis liếc nó một cái, không thèm để ý.

“Thanh chiến đao có thể thôn phệ tất cả các loại hỏa diễm của thiên hạ?”

Hai mắt Lâm Siêu nhíu lại, nếu đúng như vậy, thanh chiến đao này có thể khắc chế được năng lực ‘Nhiệt độ’ và ‘Hỏa diễm’.

Lâm Siêu xem kỹ mấy lần, rồi thu vào bên trong ba-lô đeo sau lưng. Sau đó, lấy mảnh áo choàng bằng da thú lót bên trong quan tài đá. Rồi đem tất cả đồ vật bên trong gói lại thật chặt.

Làm xong việc này, Lâm Siêu triệu hồi Thủy thần Chiến giáp bao phủ toàn thân. Sau đó, nhảy lên trên ngực Pah, có chiến giáp bảo vệ hắn không lo lắng bị lây bệnh từ cơ thể của Pah.

Đầu tiên, Lâm Siêu lột bỏ bộ áo giáp trên người của Pah ra. Bộ chiến giáp có chiều chiều dài gần bảy mét, sau đó Lâm Siêu sử dụng mũi thương cắt bỏ xương trên người Pah bắt đầu tìm kiếm bên trong.

Rất nhanh, Lâm Siêu đã tìm thấy một viên tinh thể nhỏ màu bạc.

Nguồn năng lượng tiến hóa!

Hai mắt Lâm Siêu sáng lên, dùng tay nhặt lấy, nguồn năng lượng tiến hóa to chừng nắm tay trẻ con, có màu bạc vô cùng tinh khiết. Đây là nguồn năng lượng tiến hóa có chất lượng cao nhất mà Lâm Siêu từng gặp.

Hắn suy nghĩ một lúc, cũng không lập tức nuốt luôn vào bụng, mà cất kỹ vào trong ba-lô sau lưng. Hắn muốn sau khi trở lại căn cứ, sẽ để cho Hắc Nguyệt cường hóa, rồi sau đó mới sử dụng.

Lâm Siêu thi triển năng lực ‘Thượng đế Lĩnh vực’, quan sát xung quanh lăng mộ một lúc, sau khi xác nhận không còn bỏ sót thứ gì, mới theo đường cũ rời khỏi lăng mộ. Hai tay hắn cầm theo hai thứ, đó là bộ chiến giáp bằng vàng đen dài bảy mét và thanh chiến đao. Sau lưng hắn khoác một cái bao lớn và cổ thương, nhanh chóng chạy như bay về phía bộ lạc.

Hắn sẽ đợi cho đến khi di tích được mở ra lần thứ hai sẽ tới thăm dò lăng mộ thứ hai nằm trên sườn núi. Thực lực hiện tại của hắn vẫn còn hơi yếu. Những anh hùng được mai táng dưới chân núi Anh hùng, thực lực của bọn họ ít nhất đều là cấp sáu. Ở trên sườn núi có lẽ sẽ là cấp bảy hoặc cấp tám. Thực lực hiện tại bây giờ nếu đi đến đấy coi như là dâng thức ăn lên tận miệng Vong Anh Giả. Mà nếu có thu hoạch thì cũng không có sức mà mang được những bảo vật ra ngoài.

Vút!

Bóng người Lâm Siêu nhanh chóng bay vọt đi, rời khỏi Quy Táng sơn.

………..

Bên trong Vu Thần điện của bộ lạc.

Ba người Lăng Vũ, Uất Kim Hương và Trương Thiên Sư đang thu dọn hành lý, chuẩn bị chờ Lâm Siêu trở về cùng rời đi. Thời gian cánh cổng di tích mở ra chỉ còn lại một ngày. Từ nơi này di chuyển đến cánh cổng, nếu dùng hết tốc lực phòng chừng sẽ mất gần một ngày đường.

Vì thế, hôm nay bọn họ nhất định phải rời khỏi nơi này.

“Không biết thể chất của tôi đã tăng lên bao nhiêu, tôi có cảm giác mức độ gia tăng phải bằng một nửa cấp độ trước đây.”

Uất Kim Hương mỉm cười nói với Trương Thiên Sư và Lăng Vũ:

“Các ngươi thì sao?”

“Tôi cùng với tùy tùng người Titan xuất hành, săn giết được tám con Titan Hoạt Thi, thể chất đã tăng lên đến 89 lần.”

Trương Thiên Sư mỉm cười trả lời.

“Năng lực cận chiến đạt cấp Tông sư thật sự rất tốt, không cần đến máy móc có thể cảm nhận được mức độ thể chất tăng lên.”

Uất Kim Hương nháy mắt một cái, nói:

“Cậu nói, sau khi chúng ta rời khỏi nơi này. Khi tiến hành kiểm tra, có hay không sẽ dọa cho những người kia hoảng sợ?”

Trường Thiên Sư cười nói:

“Có thể!”

“Đặc biết là tên quái vật kia, thể chất của hắn có lẽ đã gấp một trăm lần.”

Uất Kim Hương mở miệng nói.

“Khó nói.”

Trương Thiên Sư khẽ lắc đầu:

“Thể chất của Titan Hoạt Thi, đa số đều gấp một trăm lần. Đó là do bộ Gen của họ đặc thù, vì nguyên nhân đó độ tinh khiết của nguồn năng lượng tiến hóa trong cơ thể bọn họ rất cao. Mới làm cho thể chất của chúng ta tăng lên nhanh chóng như vậy.Thế nhưng, muốn tiếp cận một trăm lần thể chất, phải giết chết ít nhất mười con Titan Hoạt Thi mới có thể làm tăng gấp đôi thể chất.”

“Nhưng ngược lại, những con Titan Hoạt Thi này rất thích hợp để giúp những Tiến Hóa Giả có thể chất từ năm mươi lần trở lên gia tăng thể chất. Tốc độ gia tăng gấp mười lần giống như ngồi hỏa tiễn vậy. Lần sau, chúng ta hãy đưa đội dự bị Thập đại Chiến sĩ cùng với một vài Tướng quân vinh dự săn giết Titan Hoạt Thi.”

“Có những Titan Hoạt Thi này, sẽ giúp căn cứ trong thời gian ngắn tạo ra được rất nhiều cường giả có thể chất gấp một trăm lần.”

Trương Thiên Sư mỉm cười nói.

Mà Lăng Vũ từ đầu đến cuối chỉ yên lặng chuẩn bị hành lý, không tham gia vào cuộc nói chuyện của hai người bọn họ.

……….

Sau nửa ngày không ngừng di chuyển, cuối cùng Lâm Siêu cũng quay trở lại bộ lạc. Điều đầu tiên hắn muốn chính là gặp mặt Vu Chủ.

“Ngài đây rồi…Chiến giáp vàng đen?”

Khi Antonia tiếp kiến Lâm Siêu thì ngay lập tức chú ý đến bộ chiến giáp làm bằng vàng đen dài bảy mét. Bộ chiến giáp này quả thực vô cùng bắt mắt, muốn không để ý cũng không được. Hai mắt nàng mở to, trên gương mặt xinh đẹp lộ vẻ chấn động, nói:

“Ngài, ngài có thể giết chết Vong Anh Giả?”

Antonia rất quen thuộc Vong Anh Giả, cho dù kẻ yếu nhất cũng có năng lực cấp sáu. Trong đó, có những kẻ có năng lực cấp bảy và cấp tám. Antonia tuy có thể giết chết Vong Anh Giả, nhưng những lần đó là do năng lựa của nàng có thể khắc chế năng lực của đối phương. Nếu không, sẽ không dễ dàng đánh bại Vong Anh Giả.

“Ừm!”

Lâm Siêu khẽ gật đầu,cũng không nói chi tiết quá trình.

“Không phải là ngài lên núi Anh hùng săn giết đấy chứ?”

Antonia đột nhiên hỏi, lời nói từ trong miệng với mới phát ra, trong lòng nàng giật thót một cái. Núi Anh hùng là nơi nào? Đấy chính là sào huyệt của Vong Anh Giả. Chỉ hơi động tĩnh một chút, sẽ như chọc phải tổ ong vò vẽ, lập tức sẽ làm kinh động rất nhiều Vong Anh Giả. Trong lúc chiến đấu, có thể sẽ bị rất nhiều Vong Anh Giả bao vây.

“Ừm!”

Lâm Siêu lại gật đầu một cái.