Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh

Chương 47




Sau khi điền nguyện vọng, không có gì bất ngờ xảy ra là nhất định có thể trúng tuyển, cho dù toàn bộ trung học bọn họ đều là ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, hôm nay ở trường học giáo viên đối với bọn họ vẫn là vô cùng hòa ái.

Không có giáo viên không thích học sinh học tập tốt.

Tháng 7, trên đường quay phim, [Kiếm Tiên] bắt đầu công chiếu, đứng đầu lịch chiếu trong kỳ nghỉ hè, trừ [Kiếm Tiên] ra, đại lục còn có mấy tác phẩm lớn có thời gian công chiếu không sai biệt lắm, thế nhưng không có một bộ có lực kêu gọi như [Kiếm Tiên].

Đạo diễn của [Kiếm Tiên] là đạo diễn Trần Đạt nổi danh, diễn viên chính Lục Ninh cùng Lục Viễn tuy rằng không tính là diễn viên có tư lịch, hai năm này lại thực sự nổi tiếng, sau khi có kết quả thi đại học của bọn họ, đặc biệt lại nổi lên một phen, độ nổi tiếng trong quần chúng tăng lên một bậc thang, trừ điều này ra, có lực kêu gọi nhất phỏng chừng chính là Thời Thúy Trân, tên của cô đánh vào vị trí diễn viên chính, đã đủ cho rất nhiều người đi vào rạp chiếu phim.

Vừa quay phim vừa tuyên truyền, bọn họ cũng không buông hành trình, thẳng đến giữa tháng 8 bọn họ thu được thư báo trúng tuyển, mới xem như ổn định lại.

Phòng bán vé [Kiếm Tiên] quả nhiên cao vút, bản thân bộ điện ảnh này chính là tinh phẩm, cái khác không nói, ở phương diện này Âm Sơn lão quỷ có nội tình thâm hậu hơn người bình thường bao nhiêu, vô luận lời thoại hay cảnh tượng, đều thiết kế vô cùng tinh diệu vừa đúng, vừa có tiên khí Kiếm Tiên hẳn có, cũng sẽ không quá hư vô mờ mịt khiến người không hiểu ra sao.

Chỉ là — những người trong chính đạo đó tâm tình lại không ra làm sao.

Thủ Dật lão đạo gần đây giống như lại già thêm ba phần, sau khi Tần Diệu Hân mất tích không hề có tin tức, hắn tốn cái giá rất lớn mời Vân Lộc chân nhân của Lộc Sơn phái đến, trình độ pháp thuật của vị này cũng không ra gì, lại sở trường lên đồng viết chữ, nào biết hắn hao phí ba giọt tinh huyết đi bói nơi ở hiện tại của Tần Diệu Hân, lại không có kết quả, cho dù là bọn họ giết nàng, chỉ cần còn chút tóc lưu lại, cũng có thể tìm được a?

Nhưng lại có thể nửa điểm dấu vết cũng không thấy tung tích.

Cùng thời gian đó, [Kiếm Tiên] công chiếu, trong Ngọc Anh môn cũng có người ở trong thế tục, không qua bao lâu liền truyền lại tin tức.

Thì ra nguyên hình nhân vật chính của [Kiếm Tiên] này không phải ai khác, chính là một trong ba vị chủ sự của Hoa Anh môn khi Ngọc Anh, Quỳnh Anh, Hàm Anh môn chưa phân nhánh, là một vị kiếm tu rất có tên tuổi lúc ấy, mà nguyên hình Lang Hoa tiên tử Thời Thúy Trân diễn đồng dạng là danh sĩ trong tông môn, cho dù kỳ thật trong điện ảnh biểu hiện cũng không rõ rệt, thế nhưng đối với đệ tử Ngọc Anh môn mà nói, một vài chi tiết nhỏ lại vô cùng quen thuộc, loại quen thuộc này làm cho bọn họ vừa thấy điện ảnh lập tức liền phát hiện loại tương tự vi diệu này.

Tỷ như Đông Hoa sơn lục bích loa trà Lang Hoa tiên tử yêu nhất, tỷ như sau tai Kiếm Tiên Đan Gia có một vết sẹo nho nhỏ chính là khi còn bé lưu lại, cho dù vốn không liên hệ đến, chi tiết mà một đám người ngoài nhìn thấy có lẽ sẽ không để ý này, đệ tử Ngọc Anh môn lại muốn làm bộ như không thấy cũng không được.

Thủ Dật sắp bị tức chết, không chỉ bởi vì những yêu ma quỷ quái này khiêu khích cười nhạo tam môn bọn họ, hơn nữa làm cho bọn họ biến thành trò cười của toàn giới Tu chân!

Càng làm cho hắn khó có thể chịu đựng là…… phòng bán vé [Kiếm Tiên] tốt đến kinh người!

Vì thế khi đang không có biện pháp, Thủ Dật nghĩ ra một chủ ý, không biết từ đâu truyền ra, một rạp chiếu phim nào đó, trong phòng chiếu [Kiếm Tiên] phát sinh sự kiện quỷ dị, lời đồn đãi này mở rộng vô hạn, khiến loại tu sĩ như Thủ Dật không thể hiểu được là –

Mọi người ngược lại bởi vì những lời đồn đãi này mà đối với bộ điện ảnh này càng thêm xua như xua vịt.

Đối với tâm lý của những người thường thời hiện đại này, loại đồ cổ như Thủ Dật nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra, vô duyên vô cớ cô phụ tên tuổi trí giả giới Tu chân của hắn.

Nếu là hơn trăm năm trước, có lẽ mọi người sẽ bị loại lời đồn đãi này dọa sợ tới mức lùi bước, hiện tại? Ha ha, càng có loại đồn đãi này, càng khiến người hiếu kỳ.

Thậm chí còn có người cho rằng đây là thủ đoạn tuyên truyền mới của đoàn làm phim đâu, xem ra hiệu quả tuyên truyền cũng không tệ lắm?

Cuối tháng tám, [Ba ba đơn thân] cùng [Lục quang] thuận lợi sát thanh.

Đầu tháng 9, Thượng Hải lại vẫn là thời tiết giữa hè, thực sự oi bức, xe đến xe đi, lái xe đợi hơn một giờ trên đường cao tốc lại càng thêm phiền muộn.

Mỗi lần đến khai giảng, tình hình giao thông sẽ trở nên càng thêm không xong.

Xe Suv đen dừng trước cổng trường học, trong xe Chung Du Bạch nhìn về phía bọn họ, “Nếu D.A không phải có một phần của hai người mà nói, mơ tưởng ký hợp đồng mà còn tùy hứng như vậy! Một chút đạo đức nghề nghiệp cũng không có.” Hắn bất mãn nói.

Hai năm này Lục Ninh Lục Viễn thu được bao nhiêu tiền có lẽ bản thân bọn họ còn chưa phát hiện, Chung Du Bạch lại đang tiếc nuối sau khi lượng công việc của bọn họ giảm phân nửa, sẽ kiếm ít đi bao nhiêu tiền.

“Lần này Hoàng Bích hát ca khúc chủ đề của [Kiếm Tiên] không phải thực không tồi còn gì, nâng cậu ta lên không phải được rồi!” Lục Viễn vô tình nói.

Bộ tộc giao nhân trời sinh có giọng hát hay, Hoàng Bích cũng không ngoại lệ, ca khúc chủ đề của [Kiếm Tiên] mờ ảo du dương, người khác hát rất khó ra cảm giác, Hoàng Bích lại một lần liền qua.

“Với cái tính cách kia của cậu ta?” Chung Du Bạch hừ một tiếng, “Cậu ta không giống các cậu, tôi còn phải mài giũa một thời gian mới có thể cho cậu ta ra mắt, không thì cái tính mọi người chú ý một chút đã đỏ mặt phải làm sao được.”

Lục Ninh lại nói: “Không chừng lại có fan thích như vậy.”

Chung Du Bạch ngẩn ra, hình như có chút đăm chiêu.

“Nghe nói trong tay công ty đã không hề thiếu kịch bản tốt?”

“Ừ.” Chung Du Bạch gật gật đầu, không có biện pháp, người trong giới bọn họ này, trạch quá nhiều, lão yêu quái sống thật lâu cũng không ít, trong những người này, có bản lĩnh loại này cũng không phải một hai tên.

Lục Ninh chậm rãi nói: “Không bằng lấy riêng phim thần tượng bên trong ra, đi ký một vài người thường trẻ tuổi xinh đẹp, cho bọn họ học khóa huấn luyện diễn xuất mấy tháng là có thể trực tiếp vào cương vị, diễn xuất trong phim thần tượng yêu cầu tương đối ít hơn, như vậy nâng lên một số người hẳn là không tính khó đi?”

Mắt Chung Du Bạch sáng rực lên, hắn cười nói, “Biện pháp này không tồi.” Sau đó trừng mắt liếc Lục Viễn nói: “Chỉ biết bãi công, cũng không học a Ninh, đề ra vài ý kiến xây dựng tới nghe một chút?” Giọng điệu mang theo hoàn toàn khinh bỉ.

Lục Viễn mới không để ý tới hắn, lập tức kéo cửa xe ra, sóng nhiệt đập vào mặt, cùng trong xe mở điều hòa hoàn toàn là hai không gian khác nhau.

Bọn họ đi xuống xe, một người kéo một valy hành lý, so với học sinh khác bao lớn bao nhỏ, hành lý của bọn họ nhìn vô cùng đơn giản, ngay cả valy kéo cũng chỉ là loại cỡ trung mà thôi.

Không người nào biết, có một vài thứ đồ, đã sớm bị bọn họ đóng gói ném vào ba lô trò chơi của Lục Ninh.

Cho dù chỉ là mặc T-shirt quần bò giày vải đơn giản, bọn họ lại vẫn có thể dễ dàng trở thành tiêu điểm chú ý cho mọi người.

Giữa người thường cùng ngôi sao, vốn không có khác biệt, có vài ngôi sao không ăn diện trang điểm, cũng dễ phai mờ với mọi người, bọn họ lại sẽ không.

Trước khi chưa trở thành ngôi sao, diện mạo của bọn họ đã khiến bọn họ không thể điệu thấp, mà sau khi trở thành ngôi sao, cho dù bản thân chưa từng phát giác, đến cùng thì khí chất cũng không giống dĩ vãng.

…… Huống chi là song sinh bộ dạng giống nhau như đúc thế này, dù cho ngoại hình không xuất chúng cũng sẽ có tỷ lệ quay đầu nhất định.

Không có kính đen, không có tạo hình, tóc cắt ngắn ngủn, quần áo không có gì đặc biệt so với học sinh khác, lại cố tình chỉ đứng thôi cũng đã lộ ra vài phần khí chất không giống bình thường, so với thiếu niên bình thường, vai lưng bọn họ dựng thẳng tắp, nhất cử nhất động đều mang theo ổn trọng thong dong, tinh khí toàn thân liền có vẻ thực đầy đủ.

Tỷ lệ xuất hiện trước ống kính của bọn họ bây giờ thật sự là rất cao, dọc theo đường đi báo danh, thu hoạch không ít tiếng thét chói tai, nhưng may mắn không có fan quá cuồng nhiệt, sau khi bọn họ thuận lợi báo danh, bởi vì tình huống đặc thù, trực tiếp được phân đến một phòng ký túc xá.

Tất cả các ngành năm nhất của đại học Phục Đán được học viện sắp xếp lộn xộn trong một ký túc xá, cho nên cho dù Lục Ninh là khoa luật, Lục Viễn là khoa y, ở cùng một chỗ cũng không có cái gì đặc biệt.

Cả hai đời Lục Ninh đây vẫn là lần đầu tiên ở ký túc xá học sinh, Lục Viễn cũng chưa từng ở, hai người đều có chút mới lạ vào ký túc xá, ký túc xá của bọn họ là phòng bốn người, giường trên tủ dưới, không gian nhìn cũng không tính hẹp, đương nhiên, cũng không rộng rãi là được.

Bởi vì bọn họ tới sớm, hai người bạn cùng phòng khác còn chưa đến, bọn họ rất nhanh sắp xếp lại đồ đạc, quét tước ký túc xá qua một lần xong thì vừa qua 10 giờ.

Gần giữa trưa, hai người bạn cùng phòng khác cũng đến đây, một vị thanh niên phương Bắc Chu Hồng Vĩnh, sinh viên kỹ thuật, nhìn tính cách sang sảng, một vị khác là Khổng Vu Thần, người Thượng Hải, học máy tính, cha mẹ em gái cũng cùng đến, cô em gái này vừa nhìn thấy Lục Ninh Lục Viễn ở ký túc xá liền đứng ở cửa hét một hồi lâu mới nhào vào –

Không sai, chính là nhào, sau đó lôi kéo Lục Ninh Lục Viễn chụp ảnh còn muốn kí tên, anh trai cô ở bên cạnh nhìn mà sắc mặt cũng nhanh biến thành màu xanh.

Nói thật, Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần ngay từ đầu hoàn toàn lo lắng hai vị bạn cùng phòng đại minh tinh này không dễ ở chung, sau này mới phát hiện lo lắng nhiều……

Hai người này đương nhiêu trưởng thành hơn các bạn học bình thường, nhưng là tính cách không khó ở chung, Lục Viễn tuy rằng cũng không phải tính cách cực kỳ thân thiết, thế nhưng cũng không tính toán chi ly, đối nhân xử thế vẫn là rất hào phóng khéo léo, Lục Ninh càng tốt hơn hắn một chút, làm việc càng chu đáo, tính cách tương đối ôn hòa.

Mà chỗ tốt khi có hai bạn cùng phòng là ngôi sao cũng rõ ràng, bọn họ chưa bao giờ thiếu ăn, gần như mỗi ngày đều có bánh ngọt, chocolate, đồ ăn vặt đưa đến ký túc xá, đương nhiên còn có đủ loại hoa cùng đủ loại quà tặng, luôn luôn có nữ sinh quanh quẩn ở dưới ký túc xá của bọn họ, vòng mập én gầy, loại nào cũng có.

Này quả thực là đau cũng vui vẻ, mỗi ngày mỹ nữ vòng quanh, đáng tiếc các cô nhìn đều không phải mình, loại cảm giác này……

Lục Ninh Lục Viễn nếu đã nói hảo hảo đến trường, đương nhiên liền không phải tới chơi, không phải đến hưởng thụ nhân sinh, so với những người khác, bọn họ càng có thể hạ nặng quyết tâm.

Hai tuần chọn lớp trước cũng tỉ mỉ hơn người khác rất nhiều, khi hai người thảo luận đều là vẻ mặt nghiêm túc, kéo theo Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần cũng không thể không nghiêm túc lên, nhưng mà, này cũng mang lại cho bọn họ kết quả tốt không tưởng được, chọn lớp, vốn chính là một ranh giới tương đối trọng yếu của đại học.

“Tiệc tối đón tân sinh?” Lục Ninh thoáng nhìn thứ Chu Hồng Vĩnh cầm trên tay, “Thiệp mời ai gửi tới?”

“Đương nhiên là đàn chị hội học sinh năm hai a.” Khổng Vu Thần ngáp một cái nói, “Các chị ấy còn đến ký túc xá tìm hai cậu đâu, thế nhưng lúc ấy hai cậu hình như đang chọn lớp, không ở ký túc xá.”

“Tìm chúng tôi làm cái gì? Chúng tôi cũng là sinh viên năm nhất, đón tân sinh chẳng lẽ không phải là bọn họ nghênh đón chúng ta, biểu diễn cho chúng ta xem sao?” Lục Viễn thuận miệng nói.

Kết quả nói vừa mới nói ra khỏi miệng, liền có người gõ vang cửa ký túc xá.

Người đến là giáo viên phụ đạo năm nhất cùng cán sự hội học sinh.

Quả nhiên là tới mời Lục Ninh Lục Viễn tham gia tiệc đón tân sinh một tuần sau.

Muốn nói giá trị con người của bọn họ hiện tại, đi ra ngoài thương diễn (biểu diễn có tính thương nghiệp, buôn bán, kiếm tiền) một lần, đằng sau cũng phải vài số 0, thế nhưng bọn họ đến Phục Đán này học, làm học sinh của trường, loại mời này lại căn bản không thể nào từ chối.

May mắn cũng chỉ có một lần như vậy, đối với bọn họ mà nói, hát một bài cũng không lao lực.

Sau ba ngày diễn tập bọn họ lại qua trường, đàn chị phụ trách hội học sinh đối với bọn họ thực khách khí, năng lực trù tính kế hoạch của cô rất không tệ, an bài cả buổi tiệc đón tân sinh tự khuông tự dạng, Lục Ninh Lục Viễn chỉ là đi qua lộ mặt đã được thả về.

Buổi tiệc đón tân sinh này, vị đàn chị này còn mời một ca sĩ Đài Loan, tên Chu Phượng Di, vị này cũng xuất thân tuyển tú, chỉ là không phải rất nổi, ở Đài Loan xem như hạng hai hạng ba, gần đây cô vừa vặn tham gia một tiết mục tuyển tú ở đại lục, không biết làm sao quen biết với một vị cán sự của hội học sinh, mới được mời tới tham gia tiệc đón tân sinh.

Nếu không có Lục Ninh Lục Viễn, cô được mời làm ngoại viện như vậy đương nhiên là người lên sân khấu cuối cùng, nhưng là, cố tình có người đang nổi tiếng như Lục Ninh Lục Viễn ở đây, cô cũng chỉ có thể đành phải chịu ở vị trí thứ hai đếm ngược.

Ngày diễn ra tiệc đón tân sinh, Lục Ninh tùy tiện lật ra hai bộ trang phục biểu diễn của y cùng Lục Viễn, rất nhiều trang phục biểu diễn của bọn họ đều chỉ mặc một lần, cũng sắp treo đầy một gian phòng, bởi vì biểu diễn ở trường, bọn họ lấy loại đơn giản nhất, áo khoác tây trang ngắn, bên dưới là quần tây phối với giày đen ngắn cổ, cũng không có quá nhiều trang sức, chính là quần áo mặc đi ra ngoài cũng không có vấn đề gì.

Chỉ là một buổi diễn nhỏ, bọn họ căn bản không nói cho đám Trương Ngôn Thắng, Chung Du Bạch ngược lại là biết, trở về một câu “Không nhất định có thời gian đến” là xong, cho nên hôm nay bọn họ hoàn toàn là mặt mộc lên đài, dù là như vậy, khi hai người bọn họ đứng chung một chỗ, khí tràng diễn xuất cũng sẽ không kém đi nửa phần.

7 giờ bắt đầu biểu diễn, không sai biệt lắm 7:15, Chu Phượng Di mới khoan thai đến muộn, vị đàn chị phụ trách kia rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra.

Cô vừa đến liền muốn một phòng hóa trang riêng, sau khi cán sự hội học sinh an bài cho cô, Chu Phượng Di kính đen đội mũ cực kỳ đầy đủ nhanh chóng chui vào, gần một giờ mới đi ra, sau khi ra liền bay thẳng tới chỗ Lục Ninh Lục Viễn.

Lục Ninh có chút kinh nhìn cô, nói thật, y cũng không quen biết vị này.

“Hi.” Cô cười chào hỏi bọn họ, căn cứ nguyên tắc đưa tay không đánh người mặt cười, Lục Ninh cùng Lục Viễn cũng chào hỏi cô.

Nhưng là — vị này, cô dựa vào cũng gần quá đi? Bọng mắt dùng tầng tầng phấn che dấu trên mặt cũng có thể nhìn rõ ràng thấu đáo kìa!

Mà lúc này, đèn flash không biết ở góc nào chợt lóe, Lục Ninh nhất thời trong lòng giật mình, hiểu được ý đồ của cô.

…… Thì ra, y cùng Lục Viễn đã nổi tiếng đến độ có người trăm phương ngàn kế muốn gây scandal với bọn họ?

Không biết vị Chu tiểu thư Chu Phượng Di này nguyện ý đến tiệc chào mừng tân sinh biểu diễn, có phải vốn đã đánh chủ ý này hay không?

Liếc liếc mắt nhìn đàn chị tận tâm tận lực an bài diễn xuất, Lục Ninh lạnh lùng cười, loại mục đích này tính ở trong giới cũng không hiếm thấy, thế nhưng làm đến mức lợi dụng tình cảm của người ngoài giới, thật sự là khiến trong lòng y không quá sảng khoái.

Lục Viễn cũng là xét qua hành vi của cô trong lòng một lần, liền hiểu, nhìn lại phía Lục Ninh, Lục Ninh dựa gần lại, phun ra vài chữ bên tai hắn, cảm thấy hơi thở của Lục Ninh nhẹ nhàng phất qua vành tai mình, Lục Viễn cảm thấy trong lòng ngứa ngứa, tia sáng đỏ trong mắt hơi hơi chợt lóe, nhẹ nhàng quỷ bí, Chu Phượng Di liền rời đi.

“Ở xa tới là khách, chúng ta cũng không thể quá phận không phải sao?” Lục Viễn khẽ mỉm cười.

Lục Ninh cũng cười, “Ừ, việc tư của cô ta, không có liên quan gì đến chúng ta hết.”

Công ty Chu Phượng Di đã chuẩn bị tốt tin tức, chỉ chờ biểu diễn chấm dứt liền gửi cho vài báo giải trí có quan hệ với bọn họ.

Đến phiên Chu Phượng Di, cô hát xong một ca khúc, mỉm cười nói: “Nhờ cơ hội hôm nay, làm cho tôi nghĩ đến khi tôi còn đang đi học.”

Khán giả dưới sân khấu đều nở nụ cười.

“Tôi có một bạn trai, vẫn ở cùng nhau từ khi đi học, hiện tại sắp sáu năm.”

Mọi người đều “oa” một tiếng, sau đó tiếng vỗ tay liền vang lên.

“Tôi rất muốn có càng nhiều người chia sẻ hạnh phúc của mình, tình yêu của tôi sắp tu thành chính quả, cũng hy vọng mọi người khi vất vả học tập, đồng thời có thể thu hoạch tình yêu thuộc về chính mình!”

Giọng điệu của cô rõ ràng có trật tự, trong tiếng hoan hô vỗ tay của mọi người bắt đầu hát ca khúc thứ hai.

Người đại diện cùng nhiếp ảnh gia công ty phái tới ở dưới sân khấu lại tức giận đến sắc mặt xanh mét!

Thế này thì cái tin tức kia của bọn họ còn phát đi thế nào, phát ra là trò cười sao?!

Mất công cả đêm chẳng được cái gì! Một lần quảng cáo không cần tiền không nói, ngay cả muốn xào thành scandal cũng không có khả năng!

Người đại diện của Chu Phượng Di biết, cô quả thật có bạn trai khi còn đi học, thế nhưng không phải cô nói bọn họ đã chia tay sao?

Đợi cô hát xong đi xuống, bản thân cũng có chút choáng váng, mà lúc này, Lục Ninh Lục Viễn đã lên sân khấu.

“Đông!” Nhịp trống tầng tầng vang lên, khán giả đều nhịn không được kêu lên, không có làm bất kỳ kiểu tóc, mái tóc mềm mại của Lục Ninh nhảy lên theo tiết tấu, trên khuôn mặt là chân chính hưởng thụ vui vẻ.

Lưu âm đàn violin hoa lệ chợt thêm vào.

Lục Viễn chưa từng kéo violin trước màn ảnh, ngón tay thon dài trắng nõn của hắn nhẹ nhàng nhảy lên, âm thanh violin trôi chảy huyễn lệ như vậy, cũng không phải trình độ bắt đầu học có thể làm được.

Nhiệt liệt của trống không bị ngăn trở, đàn violin dịu dàng nhẵn nhụi, dung hợp thành âm nhạc độc đáo lôi cuốn nhân tâm, bọn họ không hát, chỉ là âm nhạc thuần thuần túy túy, thẳng tắp gõ nhập vào lòng người!

Dưới sân khấu đã biến thành biển vui vẻ, tất cả tân sinh đều đứng lên, hoan hô bọn họ, sân khấu trở thành một điểm tụ ánh sáng, mọi người đều bị loại không khí này lây nhiễm.

Cuối cùng, Lục Ninh ném dùi trống, động tác tiêu sái đưa tới nhóm nữ sinh nhất trí thét chói tai, Lục Viễn cũng buông đàn violin, hai người cười, lúc này mới cầm lấy micro.

“Tiếp theo mang đến cho mọi người – [Moonlight]!”

Một buổi tiệc tối chào đón tân sinh, lại cuồng hoan giống như một buổi biểu diễn, trong trường giống như bốc cháy lên.

Đại bộ phận học sinh cũng không phải fan của bọn họ, chỉ là biết bọn họ là ai, thậm chí có một bộ phận không biết bọn họ, đêm nay qua đi, lại nhịn không được đi tìm hiểu hai cái tên này.

Này chính là mị lực live mạnh mẽ của Lục Ninh cùng Lục Viễn.

Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần trừng lớn ánh mắt nhìn về phía sân khấu, khiếp sợ đầy mặt, bọn họ căn bản không thể nào liên hệ hai người lóe sáng đến chói mắt ở trên sân khấu kia cùng hai con mọt sách bình thường chỉ biết học tập ở trong ký túc xá với nhau……

Khi bọn họ đang chơi trò chơi, hai hàng kia đang học tập.

Khi bọn họ đang ăn đồ ăn vặt, hai hàng kia đang học tập.

Khi bọn họ đang buôn chuyện bát quái, hai hàng kia đang học tập.

Thậm chí khi bọn họ đang đàm luận về nữ sinh, hai hàng kia vẫn là đang học tập!

“Ah, Lục Ninh Lục Viễn a, đại khái ở phòng học đi, không thì chính là thư viện.”

Đây là lời gần như ngày nào Chu Hồng Vĩnh cùng Khổng Vu Thần cũng nói sau khi cùng Lục Ninh Lục Viễn một ký túc xá.

…… Biểu hiện hoàn toàn chính là trăm phần trăm mọt sách học bá, thế nhưng hai tên hiện tại lòe lòe phát sáng trên sân khấu kia……

Đừng đùa có được không, đây là một người?

Ah không đúng, bọn họ là hai người cơ……