Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh

Chương 84




Mặc kệ truyền thông tin hay không, lúc này bọn họ quả thật còn quay một số màn ảnh, máy quay phim Hùng Minh Minh tùy thân mang theo quay được ít nhất một giờ hình ảnh, hơn nữa tay hắn thật sự vững, có thể nói là không chút sứt mẻ, những hình ảnh quay ra này tự nhiên là giống như những hình do máy khung quay ra.

Đặc biệt, tòa thành tiên đáy biển kia lộng lẫy hùng vĩ, nguy nga rộng lớn mênh mông như vậy, thế giới đáy biển rồi nước biển sâu như vậy, trừ khi dùng phương pháp quay phim đặc thù, bằng không vốn là rất khó xuất hiện trước mặt người khác.

Quan trọng nhất là quay được dáng vẻ giao nhân của Hoàng Bích, cho dù chỉ là kinh hồng lướt qua thôi cũng đẹp hơn biết bao nhiêu so với lúc khác khi hắn là hình người.

Đây mới là điểm quan trọng nhất.

Đợi quay về Thượng Hải, nhìn ngã tư đường như nước chảy, đô thị hiện đại hóa, Lục Ninh cảm giác những điều mình gặp được vài giờ trước quả thực dường như đã có mấy đời.

Thế giới này, mới là thế giới chân thật đúng không?

Những đá phục sinh rồi bia phục sinh trên người y kia đều chưa từng được dùng tới…… Xem ra trình độ nguy hiểm trong thế giới này cũng là có hạn, kỳ thật Lục Ninh cũng là nắm một nắm mồ hôi, y chỉ sợ vạn nhất tử vong ở thế giới này không giống như trò chơi, mấy thứ đồ sống lại kia của y không dùng được thì làm thế nào, nếu sinh mạng cũng chỉ có một lần, y thật sự không cược nổi.

Lục Ninh tình nguyện mấy thứ này vĩnh viễn phủi đầy bụi trong ba lô của y, hy vọng vĩnh viễn không có một ngày dùng đến chúng nó.

Lại trở lại trường học, trở lại trong công tác bận rộn, trái tim Lục Ninh mới hoàn toàn ổn định lại.

Y nghĩ, hắn vẫn là ưa thích sinh hoạt yên tĩnh bình thành như vậy, mà không phải giống như bước một chân vào giới Tu chân như lúc trước, hư ảo lại không chân thật như vậy.

“A Ninh,” Lục Viễn bỗng nhiên ngẩng đầu lên, “Ngươi thấy cái này được không?”

Lục Ninh nhìn qua, “Phái nữ không có người không thích trang sức, bộ trang sức ruby này đẹp như vậy, chắc chắn Cố Di sẽ thích, nhưng mà, quá quý giá, cô ấy căn bản không có biện pháp mang ra ngoài.”

Tập ảnh bọn họ đang xem là catalogue trang sức gần đây nhất của cửa hàng bạc kia của Chung Du Bạch, bởi vì là cửa hàng định chế trang sức, vốn đã thu phí cực cao, loại catalogue cá nhân nhỏ này, chỉ cung cấp cho một số khách hàng cao cấp sử dụng, trang sức sản xuất mỗi lần đều là tinh phẩm, mà chủ công năm nay chính là số trang sức khảm đá quý trên catalogue kia, đương nhiên không bằng mấy món bọn họ cầm sang Anh bán đấu giá, nhưng cũng là giá trị xa xỉ, người đại lục có thể mua được cũng chẳng có bao nhiêu, sự tồn tại của nó trên thực tế không phải để kiếm tiền lãi, càng nhiều là đưa đến một loại ý nghĩa tuyên truyền, đề cao cấp bậc toàn cuốn catalogue.

“Ta cảm thấy, không bằng cho cô ấy cái này.” Lục Ninh cầm ra một cái hộp.

Lục Viễn kinh ngạc, “Cái này?”

Trang sức Mithril, Chung Du Bạch bảo lão Tam làm mấy bộ, tỷ như chiếc nhẫn mà Lục Ninh Lục Viễn đeo trên ngón út, Mithril rất đặc thù, từ sau khi Chung Du Bạch bắt đầu tiến hành giao dịch Mithril cùng phù thủy thế giới bóng tối phương Tây mà thu hoạch được từ chỗ bọn họ một số thứ đặc biệt.

Tỷ như vu thuật(1) gia tăng thêm trên trang sức Mithril này.

Chiếc nhẫn Lục Ninh Lục Viễn đeo trên ngón tay nhìn qua chỉ là chất màu bạc thông thường, mọi người cho rằng đó là bạc hoặc bạch kim, trên thực tế lại là nhẫn Mithril, có năng lực đặc biệt, không chỉ bọn họ có, trên cổ chân Jordanne cùng Elson mỗi đứa đều có một vòng chân, Mithril có thể kéo dài cùng dát mỏng rất tốt, cứ cho là hai đứa nhỏ dần dần lớn lên, cái vòng chân mảnh mảnh trên chân cũng sẽ không làm cho hai nhóc cảm thấy gò bó, mà nó sẽ trở nên càng ngày càng mỏng, đến cuối cùng, sẽ trở nên giống như một hình xăm màu bạc dính sát vào da bọn họ.

Vòng chân Mithril của Jordanne cùng Elson có thể ức chế sức mạnh điên cuồng thuộc về người sói trong cơ thể bọn nhóc rất tốt, ít nhất có thể làm cho hai nhóc duy trì tỉnh táo trong đêm trăng tròn, sẽ không bị sức mạnh của dòng máu làm mờ đầu óc, đây gần như là tai hại duy nhất của người sói, mà sau qua khi thông qua Mithril ức chế, đôi anh em song sinh hỗn huyết Jordanne cùng Elson này mạnh mẽ là không thể nghi ngờ, hai đứa nhóc vốn đã có được hai tầng sức mạnh của người sói cùng quỷ hút máu.

Nếu Cố Di muốn kết hôn, đôi song sinh này sẽ được đưa đến chung cư chỗ Lục Ninh Lục Viễn để bọn họ tự mình dạy dỗ.

Nhẫn của Lục Ninh Lục Viễn có tác dụng không giống của bọn nhóc, Jordanne cùng Elson là ức chế, Lục Ninh Lục Viễn lại là tăng phúc, có thể làm cho lực huyết mạch của bọn họ tăng cường.

Dùng cách nói khác, chính là tăng lên sức mạnh quỷ hút máu của Lục Viễn, Lục Ninh…… sức mạnh Ma tộc?

Lục Ninh đề nghị cho Cố Di là một đôi nhẫn Mithril đặc biệt, có tác dụng bảo vệ cùng bồi dưỡng.

Mithril rất đặc thù, bất cứ kim loại nào khác cũng không có tính tiếp nhận kéo dài cùng dát mỏng được như nó, chỉ có Mithril mới có thể tiếp nhận vu thuật phức tạp bí hiểm như vậy, cũng duy trì vu thuật này vĩnh viễn không suy giảm.

“Chỉ sợ chị ấy căn bản không biết đây là thứ tốt như thế nào.” Lục Viễn bất đắc dĩ nói.

Một bộ trang sức Mithril như vậy, theo cách nói của Chung Du Bạch, ở trong chợ đen bí mật là có thể bán ra giá trên trời, mà vị Bartholomew kia dùng bộ trang sức này đổi đi từ trong tay bọn họ một khối Mithril ước chừng hơn một trăm gam!

“Chị ngươi không biết, Diệp Tồn An biết là được.” Lục Ninh thản nhiên nói, “Nếu là nhẫn kết hôn, sẽ để cho chị ngươi đeo trên ngón tay cả đời.”

Lục Viễn khép nắp đậy lại, “Cứ quyết định như vậy.”

Không có người nào hy vọng Cố Di sống tốt nhiều hơn hắn.

Hôn lễ của Diệp Tồn An cùng Cố Di vô cùng long trọng, Diệp Tồn An là chấp hành CEO của D.A, giá trị con người xa xỉ, hiện tại D.A Ent. phát triển không ngừng, cho dù là ai cũng có thể nhìn ra được tiềm lực tương lai của công ty giải trí này, mà nhãn hiệu châu báu Cố Di kinh doanh đã tương đối có danh tiếng trong giới châu báu hiện tại, là nhân vật kinh điển khởi nghiệp bằng hai bàn tay trắng kinh điển — khụ, mặc dù có nguyên nhân rất lớn là có em trai cô, thế nhưng năng lực vẫn được người ngoài thừa nhận, một đôi như vậy kết hợp, không ai cảm thấy có chỗ nào không xứng.

Là ông chủ của một công ty giải trí, bản thân Diệp Tồn An rất ít ra mặt, vì thế, bởi vì buổi hôn lễ long trọng này mà toàn bộ nghệ nhân D.A đều sẽ có mặt, tự nhiên có vô số phóng viên chen chúc tới, chỉ cầu lấy được một tấm vé vào hôn lễ.

Nhưng mà, hôn lễ này rất đặc biệt, được thiết lập riêng trên một du thuyền, như vậy thì trừ khi lên được thuyền ngay từ đầu, bằng không một khi thuyền đi ra biển, làm sao cũng không bắt được a!

Cho nên những phóng viên này đều vót nhọn đầu suy nghĩ các biện pháp muốn lẫn đi lên.

Bên Cố Di đã không còn lại người thân gì, năm đó hai nhà cha mẹ cô vốn đã ít người, trước khi bọn họ xảy ra tai nạn xe, thân thích ở nông thôn cũng chỉ còn lại một chú ruột, đến đời Cố Di này, quan hệ đã xa, quá nhiều năm không liên hệ, vì thế, làm người thân tham dự chỉ có Lục Ninh Lục Viễn, thêm vài người bạn ít ỏi, trong đó có hai bạn học của Cố Di cùng đồng sự ngày xưa của cha cô.

Cố tình Diệp Tồn An cũng là cô nhi, căn bản là không có người thân gì, hắn từ nhỏ đến lớn ăn cơm đi học đều dựa vào Chung Du Bạch, muốn nói người thân, cũng chỉ có Chung Du Bạch mà thôi, nhưng cảm tình của hắn với Chung Du Bạch trên thực tế là cực kỳ phức tạp. Diệp Tồn An này có năng lực có thủ đoạn, gặp phải “thúc thúc chân dài” đặc thù như Chung Du Bạch, trực tiếp tặng đi một đời của mình.

Đến cuối cùng, trên du thuyền xa hoa phần lớn đều là tuấn nam mỹ nữ xuất thân D.A, còn có mấy người như là Di Thu Ý, Trương Ngôn Thắng, đó là nhìn mặt mũi Lục Viễn cùng Chung Du Bạch mà đến.

“Xin chào, xin hỏi ngài có thiệp mời không?” Thanh niên mặc tây trang đeo găng tay trắng anh tuấn đến quả thực có thể đi làm ngôi sao, nhất là khí chất toàn thân, khiến cho vị phóng viên vốn muốn cứng rắn chen qua này ngưng lại bước chân.

Bọn họ là muốn dùng các loại thủ đoạn để chạy lên chiếc du thuyền to lớn kia, chỉ cần qua hai giờ nữa, chiếc du thuyền này sẽ chạy, đến lúc đó bọn họ đi đâu để thu thập tin tức làm tài liệu a!

Chú ý buổi hôn lễ này cũng không phải một hai người, nhiều ngôi sao D.A ở như vậy, nghe nói không có một truyền thông nào lấy được thiệp mời, cho dù là truyền thông bình thường có quan hệ tương đối tốt với D.A cũng đều bị từ chối, ai cũng muốn lấy độc nhất vô nhị.

Thế nhưng…… không ai có thể qua được mấy cửa này!

Nơi này có hai thanh niên cao ngất làm nhân viên lễ tân, bọn họ động tác nhanh nhẹn, ánh mắt đâm người không nói, một khi bắt được tay ngươi, đó là muốn động cũng không động nổi.

Lúc trước có một phóng viên nữ rất xinh đẹp mặc lễ phục trễ ngực muốn trà trộn vào, kết quả vẫn cứ là không có cách nào thông qua được bức tường này.

…… Thật sự là không hiểu phong tình tim như sắt đá đến cực hạn.

Không chỉ có hai thanh niên mặc chính trang đeo găng trắng ở nơi này, ở cạnh cầu thang phía trước có hai, vị phóng viên này kiễng chân nhìn vào bên trong, nhìn thấy ở cửa còn hai, chuẩn bị mấy trạm kiểm soát như thế này, ai còn có thể lẫn vào được?

Lục Viễn không muốn để cho người quấy rầy hôn lễ của Cố Di.

“Lục Ninh Lục Viễn đến đây!”

Không biết ai hô một tiếng, các phóng viên đều hộc hộc chạy tới, chung quy D.A hiện tại trừ Thời Thúy Trân ra thì bọn họ là nổi tiếng nhất.

Hai thanh niên mặc tây trang màu đen giống nhau như đúc từ trên xe xuống, trên mặt mang ý cười, bên cạnh còn dắt hai bé trai xinh đẹp mặc sơmi trắng phối quần yếm caro, nhất thời đèn flash hiện lên loạn một mảnh.

Nhưng mà chỉ như vậy, du thuyền mở, liền triệt để để những phóng viên này lại phía sau.

Những thanh niên luân phiên canh giữ ở phía trước tự nhiên chính là kiếm tu đi cùng Trình Thương Thuật, bọn họ hung hăng nhẹ nhàng thở ra, cảm giác cho dù là ở trong kiếm trận của môn phái đến một tháng cũng sẽ không mệt như vậy.

…… Phàm nhân, quả nhiên là một loại sinh vật thần kỳ, thật sự là rất không dễ chọc!

Cố Di rất hạnh phúc, đây là một hôn lễ không người quấy rầy thuần thuần túy túy thuộc về cô, người quan trọng với cô đều ở bên cạnh, cô được đến, là chân thành chúc phúc cùng một hôn lễ tốt đẹp có thể vĩnh viễn phong tồn vào sâu trong ký ức.

Mặt biển bình tĩnh, xanh thẳm mỹ lệ, trăng rằm vẩy xuống ánh sáng bạc rực rỡ nhàn nhạt, bóng đêm yên tĩnh.

“A Ninh.”

“Ừ?” Lục Ninh đang tập trung nhìn cần câu trên tay.

Cái hôn của Lục Viễn dừng trên mi mắt y, trên chóp mũi, môi, bọn họ tự tại ở trong boong tàu hôn môi.

Có tiếng piano du dương truyền đến, Lục Viễn bắt lấy tay Lục Ninh, mười ngón nắm chặt.

“…… Ta vốn muốn dùng đôi nhẫn kia làm nhẫn kết hôn của chúng ta.” Lục Viễn bỗng nhiên nói.

Lục Ninh kinh ngạc, y biết, là một nam nhân, rất nhiều người quan hệ như bọn họ cũng sẽ không nghĩ đến hôn nhân, giữa y cùng Lục Viễn kỳ thực chẳng cần bao nhiêu bảo đảm, quan hệ của bọn họ càng thân mật hơn vợ chồng nhiều.

Lục Viễn giữ tay y, “Nhưng mà không sao, chúng ta có thể tiếp tục giao dịch với Bartholomew.” Hắn cười nói, “Về sau, chúng ta đi Hà Lan kết hôn, mua một nông trường, trồng một mảng huân y thảo cùng phong tín tử lớn……”

Lục Ninh mỉm cười nghe Lục Viễn nghiêm túc nói, cũng không biết những suy nghĩ này đã được tính toán trong lòng Lục Viễn bao lâu, tốc độ hắn nói rất nhanh, ào ào chảy ra bên ngoài như đổ hạt đậu, thế nhưng, bên tai lại dần dần đỏ lên.

Này — quỷ hút máu thông minh lại ngây thơ khiến y không thể nói nổi a!

Lục Ninh nhịn không được nhớ lại khi thấy Lục Viễn lần đầu tiên, bộ dạng hắn giương nanh múa vuốt, thậm chí trong một thời gian tiếp sau y cũng đầy lòng phòng bị với cái tên này, thẳng đến sau này, sau khi chân chính hiểu, mới phát hiện, trong lớp vỏ ngoài trầm ổn lạnh nhạt cứng rắn của người này, đặt một linh hồn tươi đẹp chấp nhất như thế nào.

Khụ, không biết quỷ hút máu có cái gọi là linh hồn để mà nói hay không?

Nhưng điều này cũng không có gì mà phải xoi mói, chính bản thân y cũng là một Ma tộc phi nhân loại.

Sau hôn lễ của Cố Di, bọn họ liền chạy về trường học, thời gian thi nghiên cứu sinh đến.

Có mấy năm trước tích lũy, Lục Ninh cùng Lục Viễn đều không lo lắng thành tích thi, chẳng qua chỉ là một lần thi mà thôi.

Lễ tình nhân ngày 2 tháng 4, [Yêu không ngủ] rốt cuộc lên sóng.

Tổ hợp tuấn nam mỹ nữ, tình tiết thuần yêu thương ấm áp, lời thoại tinh tế thú vị khiến lịch chiếu của bộ điện ảnh này quét ngang bất cứ điện ảnh khác trong dịp, mà diễn xuất tương đối có tia lửa của Lục Ninh cùng Kỷ Đan Phức trong phim cũng giành được rất nhiều fan theo đuổi cùng tán tụng.

“Chỉ có bạch phú mỹ như Kỷ Đan Phức vậy mới xứng đôi Lục Ninh đi?”

Những lời này thậm chí chiếm được thừa nhận của một bộ phận fan Lục Ninh.

Kỷ Đan Phức quả thật là diễn viên có gia cảnh tương đối tốt hiếm thấy trong giới, hơn nữa ngoại hình lại xinh đẹp.

Nhưng lại rất nhanh có fan đi ra phản đối, “Cô ấy lớn hơn Lục Ninh mấy tuổi nha! Làm gì có chỗ nào thích hợp! Đợi đến khi Ninh Ninh trung niên thì cổ cũng già rồi!”

Nữ nhân bên trong giới giải trí, có rất nhiều khi là không nhìn ra bao nhiêu dấu vết năm tháng, đương nhiên, có một số nam nhân cũng vậy, lời này rất không khách khí, vì thế truyền thông nhanh chóng làm đề tài này nóng lên, tăng thêm cho [Yêu không ngủ] vốn đã có phòng bán vé thắng lợi một mảnh càng nhiều độ đề tài.

Lục Ninh chỉ nhớ đời trước bộ điện ảnh này rất nổi, lại chưa từng xem qua, thậm chí còn không chú ý nam chính là ai, nhớ mang máng là một tiểu sinh ở đại lục, căn bản không nhớ rõ tên.

Không nghĩ tới là, đời này đổi thành y, thành tích đạt được cùng khen ngợi càng tốt hơn bộ điện ảnh này đời trước một chút.

Diễn xuất của Lục Ninh vốn là dày công tôi luyện, gặp được Kỷ Đan Phức cũng đồng dạng diễn xuất xuất chúng, hai người va chạm ra tia lửa khiến cho bộ điện ảnh tình tiết không phức tạp này tràn ngập sức dãn, rõ ràng chỉ là một bộ điện ảnh tình yêu, lại diễn ra từng màn ảnh vô cùng tinh tế, hắn cùng Kỷ Đan Phức diễn xuất đều rất đúng chỗ, một ánh mắt, một nụ cười nhẹ, một cái quay người, ngay cả âm cuối câu nói cũng biểu hiện uyển chuyển đến vô cùn nhuần nhuyễn.

Trên diễn đàn cũng đánh giá bộ phim này rất cao, đương nhiên điện ảnh tình yêu như vậy đã định trước là không thể khiến tất cả mọi người đều thích, nhất là một số thanh niên xem cùng bạn gái, nhưng mà, cố sự của tiểu tử nghèo cùng nữ vương này, cũng lại khiến không ít phái nam thích, ít nhất thì được thích nhiều hơn so với cô bé lọ lem cùng hoàng tử.

Lầu 179, ái: Hu hu, chủ nhà minh họa [Yêu không ngủ] thật sự thật đẹp, lúc ấy tôi xem ở rạp chiếu phim đã cảm thấy không có một cảnh tượng nào là khó coi.

Lầu 180, phi duy: Quả thật, xem đến đoạn cuối cùng, rõ ràng là thật hạnh phúc, tôi lại ngồi trong rạp chiếu phim khóc thành ngu ngốc……

Lầu 181, thù yết: …… Điện ảnh nhàm chán như vậy, tôi xem ngủ mất luôn.

Lầu 182, ごsun★ hồn: Lầu trên +1

Lầu 183, gia qua hỏa vô ngân: Đi cùng bạn gái, nhưng mà điện ảnh cũng không tệ lắm, ít nhất có tiêu chuẩn hơn mấy bộ phim chế tác lớn mà nát bét kia, chủ yếu vẫn là diễn viên tốt, kỳ thật cốt truyện rất đơn giản, diễn xuất của diễn viên cộng điểm rất rất nhiều.

Lầu 184, chỉ có nhớ mong ヾ: Ha ha, cho nên nói loại như lầu 81 cùng lầu 82 loại đã định sẵn là không tìm được bạn gái.

Lầu 185, con nhím: Lầu trên +1, mặt khác xem đến cuối cùng khóc thành ngu ngốc + 1

Lầu 186, Đêm say khó ngủ: Cực yêu nhân vật Lục Ninh diễn trong điện ảnh, quả thực mê chết người! Tôi mà là Lâm Kiểu tôi cũng sẽ yêu hắn, cho dù hắn nghèo lại không có tiền.

Lầu 187, hotstuff.: Cho tôi một nữ vương, tôi cũng nguyện ý đối tốt với cô ấy như vậy a ha ha

Lầu 188, chỉ còn xa xôi: Đặc biệt hình ảnh này [link], đoạn này cắt ra rồi mới phát hiện ánh mắt Lục Ninh quả thực quá tuyệt, lúc xem điện ảnh thì chỉ thấy cái liếc mắt nhìn kia khiến tôi có chút khổ sở, hiện tại cắt ra, càng nhìn càng cảm thấy muốn khóc.

Lầu 189, Lilith: Đúng, một tấm ảnh cắt cũng có thể thấy được trong ánh mắt có hy vọng, Ninh Ninh thật sự siêu cấp lợi hại, tôi yêu anh ấy hu hu

Lầu 190, love ninh: Ngượng ngùng, Ninh Ninh là của tôi.

Lầu 191, chia tay không cần tịch mịch: Rất ít thấy điện ảnh mà phần lớn ảnh cắt đều có thể đặt làm ảnh đại diện, hình ảnh thật đẹp, diễn xuất rất tuyệt, đề cử xem bộ điện ảnh này, kinh điển trong điện ảnh tình yêu!

Lục Ninh nhớ rõ, [Yêu không ngủ] năm đó mang lại cho Kỷ Đan Phức ảnh hậu thứ hai, cho nên y vẫn cho rằng đây là một bộ điện ảnh mà nữ chính càng xuất sắc, nhận quay bộ điện ảnh này cũng chỉ vì biết nó ít nhất là một bộ điện ảnh hay, y cố hết sức diễn, nhưng không có bao nhiêu suy nghĩ, vì thế khi một cúp ảnh đế của giải Kim Kê Bách Hoa đến trên tay Lục Ninh, y quả thực có chút không kịp trở tay.

“…… Cảm ơn đạo diễn, biên kịch, người yêu trong phim của tôi, tiểu thư Kỷ Đan Phức, mọi người trong đoàn làm phim……” Lục Ninh nói, sau đó nhìn thấy Lục Viễn dưới sân khấu theo dõi y như hổ rình mồi, lập tức biết người này lại mất hứng vì y nhắc đến Kỷ Đan Phức, vì thế cười, “Đương nhiên, cảm ơn ủng hộ mà người anh em Lục Viễn dành cho tôi trên đường nhất, chúng tôi khích lệ lẫn nhau, cũng cạnh tranh lẫn nhau mới có tôi của ngày hôm nay! Lục Viễn, ta hy vọng ngươi thật sự có ngày vượt qua ta! Cảm ơn mọi người!”

Lời này nói ra vừa kiêu ngạo lại khiêu khích, Lục Viễn lại nhịn không được nở nụ cười, lộ ra một biểu tình tràn ngập tính khiêu chiến với cái máy quay đảo qua mặt.

Lục Ninh đi xuống sân khấu, Lục Viễn trực tiếp đứng lên, mạnh mẽ cùng y ôm lấy nhau.

Tất cả mọi người đều mang theo nụ cười thiện ý nhìn về phía đôi ngôi sao từ từ mọc lên trong giới diễn nghệ này, có đôi khi, điều kiện ngoại hình không phải cần thiết, nhưng vừa cố gắng lại có thiên phú như đôi song sinh này thật sự là không nhiều, cũng khó trách tuổi trẻ như vậy đã có thành tựu thế này.

Điển lễ trao giải vừa chấm dứt, bọn họ liền vội vàng lên máy bay đi Mỹ.

“Tham gia xong lễ công chiếu lần đầu [VeLục Viễnet paw] vừa vặn còn có hai bộ phim có thể bàn bạc một chút.” Bởi vì thời gian gấp, Chung Du Bạch trực tiếp nói trên máy bay, “Tôi cảm thấy hai bộ này có thể nhận.”

Lục Ninh nhìn tấm giấy bao ngoài kịch bản kia liền trực tiếp kêu lên, “[Magic cube]?!”

Magic cube, lập phương ma thuật, bộ điện ảnh này quả thực là danh tiếng lẫy lừng như sấm bên tai.

Tâm tình Lục Ninh lại một lần có chút phức tạp, y đời trước, vì bộ điện ảnh này mới khổ luyện tiếng Anh.

Mà hiện tại, kịch bản này lại xuất hiện ở trước mặt y.

Vận mệnh, vậy mà thần kỳ như thế.

Nhưng mà, y hiện tại, đã hoàn toàn không giống, y cảm giác, bản thân tuyệt sẽ không lại phạm phải sai lầm đời trước.

Nhớ tới đạo diễn tuy rằng che giấu rất tốt, trên thực tế lại có khuynh hướng kỳ thị chủng tộc, Lục Ninh mỉm cười, bình tĩnh thong dong.

Lúc này đây, y có chuẩn bị mà đi, đã tính trước mọi chuyện.

.

(1): phép thuật của phù thủy

Huân y thảo (Oải hương – Lavender)

5706210546_3297c3b4d3_b

Phong tín tử (Dạ lan hương)

article-new_ehow_images_a08_bm_83_care-white-hyacinth-800×800