Trọng Sinh Đô Thị Thiên Vương

Chương 5: Chị Gái Thành Bạn Gái




Sau khi chia tay Vân Tuyết,hai chị em Dương Phàm đến một nhà hàng tây nổi tiếng trong thành phố,cả bên trong và bên ngoài luôn có nhân viên tiếp đón khách.

"Hai đã đặt bàn trước hay muốn chọn bàn"nhân viên tiếp tân nói.

"Cho chúng tôi phòng vip"Dương Phàm nói hắn biết Dương Nguyệt đưa hắn đến đây không phải để ăn mà muốn hỏi hắn tại sao lại biết võ.

Nhân viên đưa hai người đến phòng nói"hai vị muốn dùng gì có thể bấm cái nút ở trên bàn nhân viên phục vụ sẽ tới ngay".nhân viên nói xong đi ra ngoài đóng cửa lại.

"Em biết chị muốn hỏi em chuyện gì"Dương Phàm nói.

"Vậy em nói chị nghe đi"Dương Nguyệt nói.

"Thực ra một năm em ở kí túc xá trong trường là để luyện võ"Dương Phàm nói.Đúng là năm trước hắn ở trong kí túc xá là để học chứ không phải là luyện võ,nhưng sang năm nay sức khỏe của hắn yếu đi phải vào viện cho nên cha mẹ hắn không cho hắn ở kí túc xá trong trường nữa mà bắt hắn chuyển về nhà.do Dương Phàm không muốn cho mọi người trong trường biết gia đình hắn như thế nào cho nên từ năm Trung học đến Đại học hắn không có lấy một người bạn,chỉ có cô nàng Ngọc Nhi là giúp đỡ hắn,từ năm cấp 3 đến đại học nàng luôn giúp hắn trong việc học tập,nhắc đến nàng ta làm hắn lại nhớ đến ngày hôm qua nàng có gọi cho hắn 10 cuộc mà giờ hắn còn không gọi cho nàng một lần.

Tuy Dương Phàm nói như vậy"Dương Nguyệt đành miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích của Dương Phàm".

"Mình cũng nên gọi món đi thôi".Dương Phàm nói.

"Được!em muốn ăn gì thì gọi"Dương Nguyệt nói.

Dương Phàm bấm vào nút trên bàn khoảng 2 phút đã có nhân viên tới"hai vị muốn gọi món"Súp hải sản,gà sốt vang với 1 phần bò bít tết tình nhân,bật chai vang năm 86 mỗi thứ một phần."Dương Phàm gấp menu vào nói".

Phiền hai vị chờ một lúc nhà bếp sẽ làm xong ngay"Nhân viên phục vụ viết xong các món ăn rồi nói".

Mắt thấy nhân viên đi ra ngoài Dương Nguyệt nói"một mình em ăn nhiều vậy lại còn gọi món tình nhân,không lẽ em muốn giới thiệu bạn gái với chị sao".

Đâu có đâu em gọi mấy món đó là để chị cùng ăn nữa mà"Dương Phàm cười xấu xa nói".

Chị đâu Phải là bạn gái của em đâu mà em gọi món tình nhân lại còn lấy chai vang năm 86 nữa chứ"nàng nói với điệu bộ không vui".

Chẳng phải chị bảo em đi cùng để giả làm bạn trai của chị sao"Dương Phàm cười ám muội".

Chị đâu có nói muốn em giả làm bạn trai chị đâu"Dương Nguyệt đỏ mặt lên nói,nàng không ngờ chuyện này lại để cho thằng nhóc biết được".

Bị em nói trúng rồi chứ gì,nhìn mặt chị đỏ lên kìa.Hai người nói chuyện vui vẻ với thì có nhân viên mang đồ ăn lên.

Chúng ta ăn thôi"Thức ăn được bày ra bàn"Nhân viên phục vụ đi ra ngoài.

Hai người vừa ăn vừa uống rượu,uống hết chai rượu vang 86,tuy là rượu vang nhưng ai không uống được thì cũng có thể say.Dương Nguyệt khuôn mặt đỏ ửng nhìn rất mê người.

"Chúng ta về thôi,tối nay em phải giả làm bạn trai của chị đó".

"Bộ chỉ là giả thôi à vậy thì em không làm bạn trai chị đâu".Dương Phàm tỏ vẻ không muốn nói.

"Vậy em muốn như thế nào mới chịu đây".

"Vậy thì làm bạn trai chính thức đi".

"Không được,em lấy đâu ra cái suy nghĩ đó thế".

"Vậy thì khi ở ngoài chị sẽ là bạn gái của em,ở nhà hay ở công ty thì chị vẫn là chị của em,như vậy là được chứ,nếu như chị không muốn thì thôi vậy".

"Cũng được nhưng em phải giúp chị 3 việc,chị sẽ làm bạn gái của em".

Chỉ cần là những chuyện em làm được em sẽ cố gắng giúp chị,được chứ.

Được cứ như vậy đi.

Hai người thanh toán xong lấy xe đi về.