Trọng Sinh Ngự Linh Sư

Chương 40




Mấy ngày tiếp theo, Thần Quang không biết tại sao đặc biệt dính Thời Yến, bình thường tuy nó luôn thích theo Thời Yến, nhưng có lúc Thời Yến kiểm tra không tiện, Thần Quang cũng sẽ ở lại ký túc xá. Nhưng mấy ngày nay Thần Quang lại không nguyện ý ở lại, thấy Thời Yến muốn đi, trực tiếp bò lên người y không chịu xuống, Thời Yến hết cách với nó, may mà Thần Quang đeo trên eo y, đầu gác trước ngực y, Thời Yến mặc áo khoác, cũng không nhìn ra cái gì.

Bình thường sau khi ngự linh sư lên đến lục cấp, đều sẽ bắt đầu chọn nuôi linh sủng, tương lai khi chiến đấu cũng trợ giúp cho mình. Nhưng học viện Bolorei nghiêm khắc quy định lúc đi kiểm tra không được phép mang linh sủng, có vài người nuôi dưỡng vài linh sủng cỡ nhỏ lén lút mang theo không dễ bị phát hiện, học viện tra không ra. Giống như Thần Quang, lúc trước giả làm vòng tay tùy thân mang theo không có chút vấn đề gì. Nhưng hiện tại đã lớn, muốn mỗi thời mỗi khắc ở bên cạnh Thời Yến, mùa đông còn được, mùa hè tuyệt đối không thể.

Thời Yến vừa kiểm tra vừa nghĩ, có lẽ mùa đông đến nên Thần Quang khá tham ngủ, cho nên muốn ở cùng y, mùa xuân Thần Quang có tinh thần rồi sẽ không vấn đề nữa.

Thời tiết càng lúc càng lạnh, kỳ nghỉ càng lúc càng đến gần, chớp mắt Thời Yến đã rời khỏi Thời gia gần nửa năm, theo tin tức La Hưng truyền tới, do Bilun và Alcle cho nghỉ sớm hơn Bolorei, không ít con cháu Thời gia đã về, Thời gia hiện nay bề ngoài bình tĩnh, nhưng thực chất lòng người xao động, tựa hồ có đại sự gì đó sắp phát sinh.

Thời Yến nhờ sự giúp đỡ của thuật thủy linh khống hồn, đã củng cố thực lực thanh cấp, y quyết định trong mấy ngày cuối cùng ở học viện cố gắng tu luyện, nỗ lực đột phá trung kỳ thanh cấp.

Tối đó, Thời Yến mang Thần Quang một lần nữa cố gắng tu luyện, do qua mấy ngày nữa phải về Thời gia, Thời Yến liền để Bát Hỉ về trước, lúc này trong ký túc xá chỉ còn lại một người một rắn, Thời Yến toàn tâm toàn ý bỏ vào tu luyện, nhờ sự giúp đỡ của Thần Quang, tinh thần lực của Thời Yến đã có thể lưu động từ đầu đến cổ, Thời Yến phát hiện thuật thủy linh khống hồn tương ứng với cấp bậc ngự linh sư của y, căn cứ theo tiến độ hiện tại suy đoán, đợi khi y luyện thành thuật thủy linh khống hồn, chính là lúc y có thể trùng kích lên tử cấp.

Đây là một phát hiện khiến Thời Yến hưng phấn, lúc trước y còn cảm thấy đó là mục tiêu xa xôi khó với, nhưng hiện tại, y đã đến thanh cấp, đang chậm rãi tiếp cận tử cấp.

Kỳ thật tốc độ tu luyện của Thời Yến đã cực nhanh, từ lúc y trọng sinh tới nay, cũng mới qua một năm rưỡi, từ một người bình thường trở thành ngự linh sư trung kỳ thanh cấp. Tốc độ đó đủ khiến tất cả mọi người tặc lưỡi. Nhưng trong lòng Thời Yến hiểu rõ, những kẻ y phải báo thù trong kiếp này, đến giờ mới chỉ chết một tên, những kẻ thù còn lại, trong lúc Thời Yến đang tiến bộ, bọn họ cũng đang mạnh lên, vì thế Thời Yến không thể không tăng nhanh bước chân của mình, cố gắng đuổi kịp bọn họ.

Thời Yến đang toàn tâm toàn ý tu luyện không phát hiện, Thần Quang tựa vào người y, lúc tinh thần lực của hai người cùng trợ giúp nhau tu luyện, thân thể Thần Quang chậm rãi tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ, ánh sáng càng lúc càng thịnh, Thần Quang bị vây bên trong cả người dần biến hóa, từ một con rắn mảnh nhỏ biến thành bạch mãng thành niên Thời Yến từng thấy. Lúc này Thần Quang chậm rãi mở mắt ra, mắt rắn nhìn Thời Yến chằm chằm, dần dần, thân rắn tựa hồ vặn vẹo trong ánh sáng, từ một cự mãng chậm rãi thu nhỏ biến thành hình người, một lát sau, một thiếu niên giống y hệt Thời Yến đứng trong ánh sáng.

Thần Quang chậm rãi lại gần Thời Yến, sau khi điều chỉnh ngoại hình của mình cho giống với Thời Yến, hắn cúi đầu hiếu kỳ nhìn thân thể giống hệt Thời Yến này, sau đó hắn nâng tay lên, sờ mặt chính mình.

Trong ký túc xá của Thời Yến có gương do trường cung cấp, Thần Quang nhìn hai người trong gương, trừ mắt hắn là con ngươi dọc ra, hai người trong gương không có chỗ nào khác biệt.

Đột nhiên, dường như cảm ứng được gì đó, Thần Quang nhìn Thời Yến một cái, thân thể lại chậm rãi phát sinh biến hóa, cuối cùng biến thành một bộ dạng hoàn toàn khác…

Lúc Thời Yến mở mắt ra, phát hiện tối qua mình bất tri bất giác ngủ mất trong lúc tu luyện.

Thuật thủy linh khống hồn khác với những thứ khác, lúc tu luyện bình thường vô cùng tiêu hao tinh thần lực, chỉ có khi tu luyện hữu thành, tinh thần lực mới sẽ thoáng cái tăng cao, giúp cho người đó thần thanh khí sảng. Lúc trước Thời Yến cũng từng có trải nghiệm tu luyện đến ngủ, nhưng tối qua nằm mơ, lại là lần đầu tiên.

Sau khi trọng sinh, Thời Yến thường xuyên nằm mơ, phần lớn là về đời trước, nhưng tối qua lại mơ thấy Thần Quang biến thành hình người, hơn nữa còn là hình dáng y, Thời Yến chỉ nhớ tâm trạng mình trong mộng vô cùng cổ quái, dù là ai nhìn thấy linh sủng mình nuôi biến thành chính mình đều không thích ứng lắm, sau đó Thần Quang liền đổi hình dáng khác, lúc này Thời Yến đã không mấy nhớ rõ tướng mạo đó ra sao, chỉ nhớ nhìn cực kỳ thuận mắt, vừa nhìn đã có thể thấy khí chất thuộc về Thần Quang.

Hiện tại nhìn Thần Quang vẫn như bình thường ngủ bên cạnh mình, Thời Yến nhịn không được đưa tay sờ nó, trong lòng đang suy nghĩ khả năng Thần Quang biến thành người.

Y không quên khế ước giữa mình và Thần Quang, Thần Quang là thượng cổ yêu thú, nghe nói sau khi thành niên, có một phần yêu thú có thể biến thành hình người, nếu thật sự đến ngày đó…

Thời Yến quả thật không cách nào tưởng tượng tâm trạng của mình, y có thể mang Thần Quang hình rắn theo bên người không chút khúc mắc và cực kỳ thân cận nó. Nhưng nếu hình người chỉ sợ không nhất định. Thời Yến kiếp này từ đầu đến cuối còn chưa có bạn nào đặc biệt thân cận, chính là vì kiếp trước bị Thời Dực tổn thương quá sâu, ngay cả em trai ruột mình đào tâm đào phế đối đãi cũng có thể phản bội y, vậy trên đời này còn có ai có thể tin tưởng được.

Nhưng cho dù biến về hình người, Thần Quang vẫn là Thần Quang, sự trung thành của ma thú đối với bạn lữ rất nổi danh, có lẽ y không cần phải lo lắng Thần Quang sẽ phản bội y…

Trong lòng nổi lên suy nghĩ đó, Thời Yến lắc đầu cười cười, tất cả đều chưa xảy ra, Thần Quang có thể biến thành người hay không là một chuyện, y cần gì phải suy nghĩ nhiều như thế.

Trải qua nỗ lực không ngừng của Thời Yến và Thần Quang, cuối cùng một ngày trước khi trở về Thời gia, Thời Yến bước vào trung kỳ thanh cấp, hôm sau, Thời Yến mang theo Thần Quang, bước trên đường về Thời gia.

Còn chưa vào Thời gia, Thần Quang đã nhanh chóng cảnh giác, phát giác sự nóng nảy lo lắng của nó, mắt thấy càng lúc càng gần Thời gia, Thời Yến bảo xe ngựa dừng lại ở góc đường, cúi đầu nhìn Thần Quang đang nằm trên người mình.

Thần Quang ngẩng đầu nhìn Thời Yến, Thời Yến cảm nhận cảm xúc Thần Quang truyền tới, tựa hồ Thời gia có tồn tại thứ uy hiếp đến nó, khiến Thần Quang vô cùng mâu thuẫn, hơn nữa không muốn vào.

Thời Yến sờ người Thần Quang, sắc mặt trầm tĩnh. Kỳ thật từ một tuần trước kỳ kiểm tra của Bolorei, y đã không còn nhận được tin tức La Hưng truyền tới nữa.

La Hưng truyền tin cho y trước giờ luôn có quy luật nhất định, lần này cách lâu như thế vẫn không có bất cứ tin tức nào, Thời Yến vốn đã cảm thấy hồ nghi, lại kết hợp với tin tức La Hưng truyền đến trước đó, cùng biểu hiện của Thần Quang hôm nay, trong mắt Thời Yến vụt qua tia sắc bén, y nhìn Thần Quang, cũng do dự có muốn về Thời gia không.

Nếu thật sự đúng như y dự liệu, vậy không chỉ mang Thần Quang về sẽ có nguy hiểm, thậm chí y cũng có khả năng bị nhìn thấu…

Sắc mặt Thời Yến âm trầm hồi lâu, cuối cùng bảo Thần Quang tạm thời không về, Thời Yến vốn muốn tìm một người ở bên ngoài chăm sóc Thần Quang, nhưng Thần Quang hiển nhiên không vui. Tuy Thần Quang và Thời Yến ở chung đã rất lâu, nhưng không đại biểu nó bị nhân loại thuần hóa, có thể ôn thuận theo Thời Yến như thế, chỉ vì quan hệ không bình thường của họ mà thôi. Thời Yến tôn trọng suy nghĩ của Thần Quang, đặt Thần Quang ở ngoại ô, với năng lực có thể giết chết ngự linh sư lam cấp của Thần Quang, trừ khi gặp phải tử cấp hoặc hắc cấp, nếu không sẽ không có quá nhiều nguy hiểm.

Vì đề phòng vạn nhất, Thời Yến còn lấy một vài bảo vật trong nhẫn không gian của mình bỏ vào nhẫn của Thần Quang, lúc này mới chịu quay người đi.

Cho dù có nguy hiểm bị vạch trần, nhưng cuối cùng Thời Yến vẫn vào Thời gia. Không có Thần Quang bên người, Bát Hỉ líu ríu lải nhải cũng thành thật về tháp thời gian, Thời Yến thế nhưng cảm thấy có chút cô đơn.

Nhưng y nhanh chóng cường chống tinh thần, sắc mặt như thường bước vào Thời gia.

Rời khỏi nửa năm, Thời gia tựa hồ không phát sinh biến hóa nào, La Hưng biết tin Thời Yến hôm nay trở về, đã ở bên ngoài nghênh đón. Một thời gian không gặp, người bên cạnh La Hưng tựa hồ nhiều thêm mấy gương mặt xa lạ. Thời Yến giả như không để ý đảo mắt qua, trong những người này có hai ngự linh sư, thực lực cư nhiên lên đến lục cấp, tuy tuổi tác hơi lớn, nhưng loại thực lực này bình thường không thể nào hạ mình bị La Hưng mời chào, cũng không biết La Hưng làm sao làm được. Những người khác tuy là người bình thường, nhưng Thời Yến gần đây đã tu luyện thuật thủy linh khống hồn, đối với tinh thần lực của con người khá nhạy cảm. Mấy người này tinh thần diện mạo rất tốt, ánh mắt kiên định, có thể thấy lực tinh thần rất cường đại, tuy không thể sánh bằng ngự linh sư, nhưng trong những người bình thường, cũng là dạng nổi bật.

Nhân tài La Hưng mời chào quả nhiên vô cùng đặc biệt, Thời Yến âm thầm vừa lòng.

Hành lý của Thời Yến toàn bộ đặt trong nhẫn không gian, vì thế toàn thân nhẹ nhàng, cùng La Hưng vào viện của mình xong, để La Hưng phụ trách đi thông báo một tiếng, y muốn đi thăm hỏi Thời Huân và Thời Tuệ.

Thời Huân và Thời Tuệ đối với y không tồi, con cháu Thời gia sau khi ra ngoài trở về, đa phần sẽ thông báo một tiếng với gia chủ và trưởng lão, còn về có gặp hay không chính là quyết định của gia chủ và trưởng lão. Thời Yến trước kia hung hăng càn quấy đã quen, chưa từng đi thăm hỏi ai, nhưng Thời Yến hiện nay đã không còn là người trước kia, với những người không có giao tình cũng không vướng mắc, y quả thật lười đi nịnh bợ lấy lòng, nhưng có quan hệ không tồi với y, đương nhiên sẽ khác.

La Hưng rất nhanh báo lại: “Quyền gia chủ và Thời Tuệ trưởng lão đều đang ở chỗ của gia chủ, gia chủ nói rất nhớ ngài, bảo ngài qua đó một chuyến.”

Con ngươi Thời Yến co rút, biểu cảm ngược lại không có chút biến hóa nào: “Biết rồi, anh chuẩn bị quần áo cho tôi đi.”

La Hưng cúi đầu đợi Thời Yến trách móc, hắn luôn phụ trách truyền tin cho Thời Yến, nhưng từ sau khi gia chủ đột nhiên tỉnh lại, tin tức cả Thời gia bị phong tỏa, hắn không cách nào truyền tin ra ngoài. Lúc này chuyện gia chủ đã tỉnh khiến Thời Yến trở tay không kịp, tuy cái này đối với Thời Yến mà nói tuyệt đối là chuyện tốt, nhưng chung quy là hắn thất trách.

Thời Yến đứng lên, thấy La Hưng cúi đầu, tựa hồ hiểu được suy nghĩ trong lòng hắn, Thời Yến thấp giọng ôn hòa nói: “Chuyện này không trách anh, tôi cũng có dự liệu trước, anh đã làm rất tốt rồi, lui xuống đi.”

La Hưng ngẩng đầu nhìn Thời Yến một cái, vội vàng gật đầu, lui xuống.

Thời Yến vừa thay trang phục phức tạp tinh xảo, trong lòng không ngừng suy nghĩ. Gia chủ ngủ bảy năm cuối cùng cùng tỉnh, Thời gia do không có ngự linh sư hắc cấp, vẫn luôn ở vị trí dưới cùng trong sáu gia tộc lớn, gia chủ Thời gia tỉnh lại chính là đại sự trở mình của Thời gia, dựa vào năng lực của La Hưng, có thể truyền tin ra mới kỳ quái. Thời Yến thậm chí hoài nghi, Thời gia ắt hẳn từ trước đó đã bắt đầu phong tỏa tin tức, mà La Hưng có thể truyền tin cho y trong thời gian đó, nói không chừng là Thời gia ngầm cho phép, dù sao vị thiếu gia Thời gia này được gia chủ nuông chiều cỡ nào ai ai cũng biết. Cũng chính vì thế, lúc này tuy ngoài mặt Thời Yến bình tĩnh, nhưng trong lòng cực kỳ căng thẳng.

Nhìn khắp cả đại lục, ngự linh sư hắc cấp không vượt quá mười vị, mỗi vị đều là nhân vật truyền kỳ đứng trên đỉnh đại lục, nhất cử nhất động của mỗi ngự linh sư hắc cấp đều có thể ảnh hưởng đến hình thức của cả đại lục, có thể thấy địa vị cao bao nhiêu. Đồng thời, ngự linh sư hắc cấp là đẳng cấp tất cả ngự linh sư khát vọng đạt đến nhất, năng lực cường đại gần như không cần phải hoài nghi.

Thời Yến trọng sinh trên người thiếu gia Thời gia, cho dù hiện tại y đã tu luyện thuật thủy linh khống hồn, nhưng y dù sao cũng chưa tu luyện hoàn thành. Có trời biết gia chủ Thời gia liệu có nhìn thấu hay không, một khi y bại lộ, đừng nói báo thù, chỉ sợ lập tức sẽ bị Thời Liên tức giận giết ngay tại chỗ.

Đây cũng là nguyên nhân trước đó y do dự có nên trở về Thời gia không. Tuy rất muốn chạy trốn, nhưng Thời Yến hiểu, Thời Liên đã tỉnh, y và Thời Liên sớm muộn cũng sẽ gặp mặt, so với đợi Thời Liên nghỉ ngơi một thời gian hồi phục rồi đến tìm y, còn không bằng nhân lúc Thời Liên vừa mới tỉnh lại thực lực còn chưa lên đến lúc đỉnh cao gặp mặt, dù sao sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện, không bằng hiện tại mạo hiểm cược một phen.

Đồng thời, Thời Yến cũng cảm thấy, cho dù đang ở trên người thiếu gia Thời gia, có bí mật không thể để ai biết. Thủy Liêm từng nói qua, linh hồn và thân thể y không phù hợp, hắn và ngự linh sư tử cấp đều nhìn ra được, nhưng bất luận là Thời Huân hay trưởng lão Thời gia, đều đã từng gặp y, nhưng không hề hoài nghi chút nào.

Vị thiếu gia Thời gia này có tên giống với Thời Yến, tướng mạo tương tự, Thời Yến nhờ đá luân hồi, lại trọng sinh lên người cậu ta, là trùng hợp, hay có bí mật khác?

Được tùy tùng dẫn đường, Thời Yến đi từng bước tới phòng gia chủ đã bị phong tỏa nhiều năm. Thời Yến ở Thời gia đã một năm, trừ khi cần thiết, nếu không cực ít đi đâu. Chủ phòng này cũng chưa từng đi qua, lúc này lại gần từng bước, Thời Yến phát hiện kiến trúc ở đây không chỉ nhìn khác với nơi khác, trong trang nghiêm nghiên túc mang theo mấy phần uy áp vô hình. Cái này không phải gia chủ cố ý thi áp lực với người đến, mà là người cư trú bên trong trước giờ luôn là kẻ mạnh cực kỳ đáng sợ, chịu ảnh hưởng của khí tràng kẻ mạnh này, ngay cả khí thế của kiến trúc gần đó cũng phát sinh thay đổi.

Sau khi chính thức vào đại sảnh, hạ nhân lập tức lui xuống, Thời Yến thấy Thời Tuệ đứng không xa đó, tựa hồ đặc biệt chờ đợi y.

Thời Yến lập tức bước nhanh tới, Thời Tuệ cười gật đầu với Thời Yến, lúc này gia chủ đang chờ đợi, hai người cũng không nói nhiều, Thời Tuệ dẫn Thời Yến  nhanh chóng đi gặp các trưởng lão Thời gia, quyền gia chủ Thời Huân, cùng với Thời Lễ gia gia cực kỳ thương yêu Thời Yến từng gặp mặt y một lần, cùng với, gia chủ Thời gia trong lời đồn __ Thời Liên.