Trứng Ốp Tiêu Sái

Chương 12




Trước giờ hẹn hai mươi phút, Pudding Dâu tây đã login rồi.

Lúc bốn người tập trung trước cửa thành, Thanh chocolate ngọt ngào phát ra một emo ôm Pudding Dâu tây gào khóc.

Thanh chocolate ngọt ngào: Hà muội muội bắt nạt tớ.

Xỉu, cậu đã làm gì chứ? Quý Đạm nghĩ.

Pudding Dâu tây: Bắt nạt cái đầu cậu.

Thanh chocolate ngọt ngào: Hà muội muội chỉ cho Bánh Gato xem váy ngắn, không cho tớ xem.

Pudding Dâu tây: Đồ đần này, váy ngắn có gì đẹp chứ.

Pudding Dâu tây: Hà muội muội đổi qua bikini đi *mắt lóe sáng*

Thanh chocolate ngọt ngào:Bikini! Bikini! *mắt lóe sáng*

Tira: Anh hùng sở kiến lược đồng *uống trà*

Tiêu Hà: ………..

Quý Đạm quyết định mặc kệ bọn họ.

Phía nam có một ngôi làng nhỏ, nhiệm vụ trên dưới cấp 20 cơ bản đều do NPC trong làng thông báo. Ba tiểu hào Quý Đạm, Quyển Quyển và Dâu tây cùng nhau chạy một vòng nhận hết nhiệm vụ, sau đó liền chạy đến nơi làm nhiệm vụ, lại bắt đầu quy trình đóng cửa thả Tira.

Tuy rằng trong đội có một vị pháp sư mãn cấp như Tira không khỏi giảm kinh nghiệm bọn Quý Đạm nhận được, nhưng có hiệu suất giết quái với hỏa lực cực đại của Tira bù đắp thêm, hơn nữa còn nhận được kinh nghiệm thưởng tổ đội, cho nên tốc độ thăng cấp của ba tiểu hào phải nói là cực nhanh. Hai tiếng sau đã vọt lên tới cấp 20.

Dọc đường đi Quyển Quyển và Dâu tây đều chẳng thèm để ý mấy món đồ vứt đi này, cơ bản đều nhét hết cho Quý Đạm. May mà còn có Tira để ý đưa cho bọn họ mỗi người môti cái túi mười tám ô, bằng không đánh được mấy con quái xong trên người Quý Đạm đã đầy ứ rồi. Nhưng dù túi của Quý Đạm có to tới đâu cũng tới lúc bị nhét đầy. Đúng lúc mọi người vừa tròn cấp 20, tiện thể về thành sắp xếp rồi học thêm kỹ năng.

Với một tân thủ mà nói, cấp hai mươi là một bước ngoặt rất quan trọng. Bởi vì bắt đầu từ cấp hai mươi, các chức nghiệp đều sẽ có được kỹ năng có hiệu quả thực dụng, ví như pháp sư học được pháp thuật quần công đầu tiên, thích khách học được kỹ năng bí mật hành tẩu, thánh kị sĩ học được khiên vô địch, vân vân… Riêng mục sư, sẽ học được một kỹ năng vô cùng quan trọng — Hồi sinh.

Ai chơi game online cũng biết kỹ năng này của mục sư quan trọng và cần thiết thế nào.

Trong trò chơi này, tử vong tuy không rớt kinh nghiệm và vật phẩm, nhưng sẽ làm giảm độ bền của trang bị. Sau khi tử vong có hai phương thức sống lại, một là sử dụng kỹ năng hồi sinh của mục sư, loại thứ hai là trở về điểm hồi sinh do hệ thống thiết lập ở khu trấn thành gần nhất. Khác biệt của hai loại này chính là loại thứ hai sẽ làm độ bền trang bị giảm xuống gấp năm lần so với loại trước, hơn nữa sau khi sống lại còn ở trạng thái vô cùng yếu ớt, tất cả các thuộc tính đều giảm phân nửa. Tức là gia tăng thêm thời gian đi đường, nói trắng ra là, phải mất nhiều tiền và thời gian hơn nữa.

Học sinh tiểu học cũng biết loại phương thức nào tốt hơn.

Song song với đó, đây cũng là giá trị lớn nhất của mục sư. Vì mất máu còn có thể chọn dùng thuốc, vài chức nghiệp đặc biệt khác còn có kỹ năng hồi phục (đương nhiên hiệu quả không thể sánh với thuật trị liệu của mục sư được), nhưng hồi sinh chỉ có duy nhất mục sư có thể làm được, không có người thứ hai.

Đương nhiên, kỹ năng quan trọng như vậy cũng không phải chỉ cần giao ít học phí rồi đối thoại với NPC như bình thường là có thể học được, mà còn phải làm nhiệm vụ chức nghiệp tương xứng. Nhiệm vụ này đối với tân thủ cấp hai mươi mà nói có hơi khó khăn, nhưng với pháp sư mãn cấp dắt toàn đội như Tira mà nói, nó cũng chỉ dễ như ăn sáng mà thôi.

Ba tiểu hào đều thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ chức nghiệp, học xong kỹ năng mới.

Học xong kỹ năng rồi, ba tên điểm tâm trong đội thương lượng một chút, quyết định đi đánh phó bản. Cấp hai mươi có một tiểu phó bản, bên trong có xác suất rơi ra trang bị với đẳng cấp của bọn họ cũng coi như không tệ, cơ bản vẫn có thể mặc tới cấp ba mươi.

Quyển Quyển còn sợ Quý Đạm không biết phó bản nghĩa là gì, còn đặc biệt giải thích qua một lần. Quý Đạm 囧囧 nói: Tôi không có ý kiến.

Vì vậy tiểu đội liền chạy vào một tiểu phó bản ở chủ thành phía nam.

Bối cảnh phó bản là một tòa thành bỏ hoang bị quái chiếm lĩnh, bên cạnh có một NPC tuyên bố nhiệm vụ phó bản, kịch bản đại khái nói là tòa thành này vốn là nơi sinh sống của NPC, một ngày đột nhiên bị ác mã xông tới chiếm lĩnh, vị hôn thê của hắn cũng bị ác ma bắt nhốt rồi, xin người chơi tiêu diệt ác ma và thuộc hạ của gã, đồng thời cứu vị hôn thê của hắn ra.

Đây là một nhiệm vụ có thể nhận nhiều lần, chỉ có điều trừ lần đầu tiên có phần thưởng trang bị, những lần sau chỉ thưởng cho ít kinh nghiệm và tiền đồng.

Nhận xong nhiệm vụ, bốn người tiến vào phó bản.

Từ bên ngoài nhìn vào, tòa thành này quy mô cũng không lớn lắm, nhưng không gian bên trong lại rất rộng. Chủ yếu được tạo thành bởi vài khu đại sảnh, đình viện và hành lang, khắp nơi đều có vài ba con tiểu quái tụ tập, ba con Boss – cũng chính là ác ma trong kịch bản và hai trợ thủ của nó, được phân chia ở sâu trong đại sảnh.

Với một đội ngũ bình thường trên dưới hai mươi cấp mà nói, phó bản này đánh khá khó khăn, bởi vì mật độ tiểu quái khá cao, chỉ cần không để ý một chút là có thể dẫn tới quá nhiều quái, rất dễ bị diệt toàn đội, đòi hỏi phải phối hợp thật cẩn thận. Có điều với Tira thì tiểu quái ở đây cũng chỉ là đám thịt gà ở tân thủ thôn cho hắn chặt mà thôi.

Qua cửa thành, đi dọc theo một hành lang ngắn, liền tiến vào quảng trường của tòa thành, đập vào mắt là cả đám tiểu quái rậm rạp.

Thanh chocolate ngọt ngào: Nha nha, đóng cửa, thả Bánh Gato!

Pudding Dâu tây: thả cái đầu cậu, tối nay cậu nói mấy lời này nhiều lắm rồi đó.

Thanh chocolate ngọt ngào: Nhưng mấy lúc đó không có cửa, ở đây mới có.

Quý Đạm quay góc nhìn về phía sau, cửa lớn thành trì cũng vô cùng phối hợp chậm rãi khép lại, không nhịn được thoáng mỉm cười.

Lại nhìn khung tin tức, Tira vừa gửi một tin nhắn: Đồ đệ, ra đứng góc tường đi.

Phó bản này Quý Đạm cũng từng đánh, số lần cũng không phải ít. Lúc luyện cấp có từng tới cùng Bột mỳ, lúc mãn cấp thì dắt tiểu hào tân thủ trong hội đến đánh phó bản, có thể nói vô cùng quen thuộc, đương nhiên cũng biết góc tường là một điểm Bug an toàn, có điều điểm này chỉ có thể che cho một người, tuy rằng trong game nhiều người có thể đứng chung một điểm, nhưng ở đây chỉ thừa nhận hữu hiệu với người đầu tiên đứng trong góc tường.

Các phó bản khác cũng có một vài điểm Bug, thông thường thì tổ đội luôn ưu tiên cho mục sư đứng ở điểm an toàn.

Quý Đạm ra chỗ đứng theo chỉ thị của Tira, Quyển Quyển và Dâu tây đều không phản đối, xông ra phía trước với Tira, bộ dáng ra vẻ nóng lòng muốn thử tài lắm, cũng khó trách, vừa học xong kỹ năng mới, gì thì gì cũng phải thử một chút chứ. (Mặc dù không thể chịu một kích của Tira mạnh mẽ phía trước.)

Tira âm thầm cười, cầm pháp trượng, chạy chạy nhảy nhảy một vòng, lôi hết toàn bộ tiểu quái trong quảng trường qua, một con cũng không chừa. Sau đó cố ý khựng lại vài giây, mới bắt đầu dùng skill.

Tình huống như thế, chịu khổ chỉ có Quyển Quyển và Dâu tây. Vì họ đẳng cấp thấp, dễ hấp dẫn cừu hận hơn Tira, liền bị một đàn tiểu quái nhào tới. Dâu tây máu mỏng, trong nháy mắt đã chết ngắc, Quyển Quyển tốt xấu gì cũng là thánh kị sĩ máu nhiều phòng thủ cao còn thêm cả kỹ năng ba mươi giây vô địch mới học. Nhưng miễn cưỡng lắm cũng chỉ duy trì được một phút đồng hồ rồi chết luôn. Không phải Quý Đạm không thêm máu cho hắn, thực sự hắn rớt máu quá nhanh.

Đợi tới khi Tira xử lý sạch sẽ toàn bộ quái xong, Thanh chocolate ngọt ngào nằm trên mặt đất mắng to: Bánh Gato, ông đây muốn chân nhân PK[1] cậu.

Tira: Ai da, sao các cậu không hiểu được nỗi khổ tâm của tớ chứ. Tớ chỉ là muốn cho các cậu thể nghiệm cảm giác mới, chỉ có thắng không có bại thực sự là một cuộc đời không hoàn chỉnh chút nào nha.

Pudding Dâu tây: Khổ tâm cái đầu cậu.

Tira: *xấu hổ* Tớ là một pháp sư tràn đầy năng lượng nha.

Thanh chocolate ngọt ngào: Tôi BS[2] cậu!

Tira: Đồ đệ, đừng cứu bọn họ.

Thanh chocolate ngọt ngào: …….

Pudding Dâu tây: ………

Thanh chocolate ngọt ngào: Hà muội muội em tốt nhất mà.

Tira: Các cậu có thể chọn quỳ xuống rưng rưng nước mắt cầu xin tớ.

Pudding Dâu tây: Tớ thà nằm xuống rưng rưng nước mắt cầu Hà muội muội còn hơn cầu xin cậu!

Quý Đạm vừa lau mồ hôi vừa hồi sinh Quyển Quyển và Dâu tây.

[1] Chân nhân pk: chân nhân = người thật, chân nhân pk ý là đánh nhau trong thực tế.

[2] BS: back stab – đánh lén, đánh úp, tập kích =v=~