Trứng Ốp Tiêu Sái

Chương 16




Đại hào của Quý Đạm tất nhiên cũng có tọa kỵ phi hành, có điều chỉ là loại bình thường phổ biến nhất mà thôi – là một con dơi.

Dù sao thì Quý Đạm cũng không phải coi trọng quá mấy thứ như ngoại hình gì đó, bay nhanh như nhau là được. Chỉ là Bột mỳ không giống như Quý Đạm, cậu là người theo chủ nghĩa thực dụng, chỉ cần thuộc tính tốt là ok rồi, còn thứ Bột mỳ theo đuổi lại là phong cách ngoại hình.

Cho nên Bột mỳ có một tọa kỵ vô cùng vô cùng ngầu, còn ngầu hơn cả Griffin của Tira, cũng là tọa kỵ ngầu nhất trong game – hắc sắc phi long.

Con rồng đen này, là do Quý Đạm và Bột mỳ cùng đánh được.

Khác với tọa kỵ phổ thông khác có thể trực tiếp mua bán, để có được tọa kỵ phi hành, chủ yếu được quyết định bởi hai yếu tố: Số lần đánh phó bản và may mắn.

Về số lần, Quý Đạm không những đánh phó bản cùng Bột mỳ vô số lần, đôi khi Bột mỳ phải đi học, còn để Quý Đạm log vào acc hắn đánh hộ. Cộng trước cộng sau, số đá Bột mỳ thu thập được đủ để đổi hơn mười quả trứng pet. Vì tọa kỵ phi hành là đồ khóa không thể giao dịch, hơn nữa mỗi người chỉ có thể có một con, cho nên Bột mỳ mỗi khi muốn đổi một quả trứng sủng vật đều phải mở trước rồi tiêu hủy, rồi lại mở rồi tiêu hủy, cứ như vậy tới lần thứ mười sáu may mắn mới bộc phát có được con rồng đen này. Lúc đó còn làm xôn xao cả game, còn khởi đầu cho một làn sóng tìm phi long, nhưng vì việc này ngoài cần rất nhiều sức lực, thời gian, nỗ lực và tiền tài, còn thêm cả may mắn dị thường, đến nay cũng chưa có ai thành công lần thứ hai.

Hiện giờ chợt nhớ lại chuyện này, Quý Đạm đã không còn cảm giác hưng phấn khi nhìn Bột mỳ mở được phi long nữa, mà chỉ còn lại cay đắng.

 

Nguyệt Lượng nói rất đúng, thứ có thể dùng tiền mua được đều chỉ là chuyện nhỏ. Vì một vật phẩm hư cấu trong trò chơi mà dành nhiều nỗ lực, sức lực và tâm huyết như vậy, tiền tài làm sao có thể sánh được chứ.

Một lúc ấm đầu, đủ để một người bất chấp tất cả giao ra cả thân thể lẫn trái tim, nhưng tình yêu chỉ có cho mà không có nhận thì vẫn khó kéo dài được, càng để lâu, trái tim cũng dần dần nguội lạnh, hoặc cũng có thể nói là rốt cuộc cũng tỉnh lại từ ma chướng, nhận ra khác biệt giữa hai người và một tương lai không thể có.

Giờ bỗng nghĩ, nhất thời nổi cơn lập tiểu hào, có lẽ cũng không phải bởi vì đố kị với Ám Hương Phù Động, mà là cố tạo ra một cơ hội cho bản thân và Bột mỳ mà thôi.

Thê nhưng sau đó thì sao, phải làm thế nào đây? Quý Đạm vẫn mơ hồ như trước.

Vô thức điều khiển tiểu mục sư Tiêu Hà lang thang quanh chủ thành, một lúc sau Quý Đạm mới nhận ra mình chạy nhầm đường, tới cửa hàng hệ thống đổi trứng pet mất rồi.

Tira chạy theo sau chợt gõ một câu: Ái đồ nha, chờ em lớn lên rồi, sư phụ tặng em một con.

Những lời này nói trong kênh đội ngũ, khiến ba thằng đang ngồi xổm ở cửa phó bản lập tức ngửi được mùi bát quái.

Thanh chocolate ngọt ngào: Tặng cái gì?

Pudding dâu tây: Tặng Bánh Gato.

Caesar đại đế: Quả nhiên có gian tình!

Tira: Bị phát hiện rồi, xấu hổ quá đi…

Tiêu Hà: ………

Cái đám 囧 này, lúc nào ở đâu cũng bày trò cười được.

Bất tri bất giác, Quý Đạm cũng đã quen dần rồi.

Màn hình đột nhiên bắn ra khung giao dịch, Quý Đạm thoáng sửng sốt, gõ một dấu chấm hỏi gửi cho Tira. Không phải tặng cậu tọa kỵ thật đó chứ.

Tira: Nến đó. Không phải ban nãy anh nói muốn mua nến cho em sao?

Quý Đạm mở ra nhìn, năm bó nến, xỉu, Tira thật sự mua nến rồi, còn mua nhiều tới năm bó, thế này thì dùng tới khi nào?

Mỗi lần mục sư sử dụng thuật Hồi sinh cần tiêu tốn một ngọn nến, mà một bó có hai mươi cây. Với một tiểu hào được người ta kéo mà nói, một trăm ngọn nến có thể dùng tới tận cùng trời đất rồi.

Hay là, Tira còn định tiếp tục để ba tên kia thể nghiệm thêm nhân sinh hoàn chỉnh trong phó bản?

Quý Đạm 囧囧 nhận lấy nến, đồng thời lén lau mấy giọt mồ hôi lạnh thương hại ba tên đang ngồi xổm ở cửa phó bản kia.

Caesar đại đế: Sao đột nhiên tớ cảm thấy lạnh thế nhỉ?

Pudding dâu tây: Trái đất đang nóng lên, lạnh cái đầu cậu.

Thanh chocolate ngọt ngào: Ảo giác, tất cả đều là ảo giác!

Tira: Oa ha ha ha ha….

Tiêu Hà: …….

Nhận xong nến, Quý Đạm liền chạy ra chỗ thương khố, rồi lại chần chừ không biết có nên quăng bớt nến vào thương khố không. Để cả năm bó trong túi thì chiếm chỗ quá, nhưng đem ít lại sợ không đủ cho ba tên kia chết đi sống lại.

Tira gửi tin mật tới: Thiếu tiền mở thương khố à?

Tiêu Hà: Không phải vậy…

Giờ lại tới lượt Tira gõ dấu chấm hỏi.

Tiêu Hà: Tôi chỉ là không biết nên mang bao nhiêu nến theo thôi.

Tira: …….

Chấm lửng kiểu này cũng là học theo Quý Đạm.

Tira: Khụ khụ, hỏi em hai câu, mang nhiều nến thì sao? Mang ít nến thì sao?

Tiêu Hà: Mang nhiều thì đầy túi, mang ít tôi sợ không đủ dùng.

Tira: Nhặt được ít hơn vài món đồ bỏ thì sao? Để bọn Quyển Quyển đi hồi sinh thì làm sao?

Tiêu Hà: ……..

Tira: Để anh trả lời giúp, nhặt được ít hơn vài món đồ, em có thể mất đi vài đồng tiền, nhưng em cũng có vàng đủ dùng rồi. Để bọn Quyển Quyển đi hồi sinh, bọn nó sẽ phỉ nhổ, nhưng phỉ xong thì gì cần làm thì vẫn làm thôi.

Tiêu Hà: Nhưng mà…

Tira: Nhưng nhị gì mà nhiều vậy, đây thực ra chỉ là một chuyện nhỏ xíu rất đơn giản mà thôi, nhưng em lại quá coi trọng làm phức tạp nó lên, quên mất đây chỉ là một trò chơi. Trò chơi chỉ để em giải trí, không phải là để em rước thêm phiền não vào người. Em thận trọng quá mức rồi đấy, anh nghĩ em nên thả lỏng một chút đi, ráng hưởng thụ trò chơi này.

Quý Đạm nhìn đoạn chat thật dài trên màn hình, im lặng.

Cậu vốn vì muốn trốn tránh hiện thực nên mới bắt đầu chơi game, nhưng trong game lại vì muốn chạy trốn mà lập tiểu hào, lập tiểu hào xong lại muốn xóa, giả làm nhân yêu nhưng lại lo bị lộ, vì một lời nói dối mà lại dùng thêm nhiều lời dối trá khác để che lấp, tinh thần cậu lúc nào cũng luôn luôn căng ra như sợi dây đàn, mà lại quên mất bản thân trò chơi vốn chỉ là một trò giải trí.

Thử suy nghĩ lại, cả Tira, cả Quyển Quyển và Dâu tây, còn cả thành viên của Tám lăm độ tây nữa, họ đều đang đơn giản hưởng thụ thú vui của trò chơi này mà thôi.

Tira thoạt nhìn có vẻ điên điên khùng khùng, thực ra cũng là một người biết suy nghĩ và quan tâm đó chứ. Quý Đạm nghĩ thầm.

Hình tượng Tira trong lòng Quý Đạm thoáng cái cao hơn rất nhiều.

Tiêu Hà: Anh nói rất đúng, tôi hẳn là nên thả lỏng một chút, hưởng thụ trò chơi.

Quý Đạm thật lòng gõ ra dòng này.

Tira: Vậy mặc bikini cho anh xem đi~

Những lời này phát ra trong kênh đội ngũ.

Thanh chocolate ngọt ngào: Bikini! *mắt lóe sáng*

Pudding Dâu tây: Bikini! *mắt lóe sáng*

Caesar đại đế: Bikini! *mắt lóe sáng*

Tiêu Hà: ………….

Hình tượng Tira trong lòng Quý Đạm, lại vỡ tan trong nháy mắt.