Trùng Sinh Chi Dị Thú Liệp Nhân

Chương 90




Muốn tiếp tục truy tung, thì nhất định phải tra tìm tung tích, mà người mang Tiết Mỹ Lệ đi, rõ ràng cũng nguyện ý chế tạo một ít tung tích, có điều……

“Trần Mộc, anh có biết nguyên lí hoạt động của tiểu trấn di động không?” Chu Dật Cẩn nhìn dấu vết, biến sắc.

“Không rõ ràng, có điều, tiểu trấn di động xuất hiện, ngay từ đầu là vì giúp cho thợ săn dị thú rời khỏi thành có trạm tiếp tế đúng không?” Hiện tại, rất nhiều tiểu trấn di dộng làm trạm tiếp tế vẫn đang tồn tại, còn tồn tại để vận chuyển thiết bị hoặc phụ thuộc vào thành thị, đơn thuần vì giảm bớt áp lực nhân khẩu cho thành thị.

“Thời điểm tiểu trấn di động ban đầu xuất hiện, so với hiện giờ thì thể tích nhỏ hơn nhiều, vốn khi đó muốn chế tạo nơi có thể tích lớn, chỗ nào ở nơi đó cũng có thể lái được chiến xa, cho dù hiện tại cũng có vài nơi chiến xa không thể đi vào, nhưng tiểu trấn lại có thể đi qua.” Máy móc của tiểu trấn di động cũng không phải là mấy cái bánh xe đơn giản như vậy, chỉ cần trang bị đủ tốt, nó có khả năng vươn cánh tay máy móc để leo núi, thu lại bánh xe để qua sông!

“Dấu vết này là do tiểu trấn di động tạo thành?” Trần Mộc cũng nhìn ra vấn đề. Tuy rằng dấu vết lúc này bọn họ truy tung khác với dấu vết do tiểu trấn di động bình thường để lại.

“Lưu Tần Thiên một mình chạy tới Châu Phi là không có khả năng, lái chiến xa cũng khó khăn, có điều nếu ông ta có một tiểu trấn di động loại nhỏ, lại mang đủ nguyên liệu, cũng liền khó trách!” Chu Dật Cẩn mở miệng.

Không có ai tiếp tục nói chuyện, tuy rằng Tiết Mỹ Lệ vẫn luôn vô cùng im lặng và không có cảm giác tồn tại, nhưng dù sao cũng là đội viên của bọn họ, cho dù phía trước có cạm bẫy, bọn họ cũng phải đi cứu.

Sau giờ ngọ ánh nắng vô cùng nóng, dấu vết vẫn còn, những dấu vết này đều hướng bọn họ tới một nơi tràn đầy cỏ xanh, nhưng lái chiến xa như vậy……

“Đội trưởng, lái thêm một đoạn nữa là sẽ đến bờ biển.” Tác mã thành vốn được xây dựng trên bờ biển

đi thêm một đoạn nữa là vách núi. Mấy năm nay mực nước biển vẫn luôn giảm xuống, cũng khiến cho vách núi càng ngày càng sau, Khương Tuấn Hoành nhìn tư liệu trong tay, sóng biển cũng không thể tạo ra được cái vách núi như thế kia!

“Còn chưa phát hiện ra sao?” Trần Mộc hỏi, dị năng của Khương Tuấn Hoành hẳn có thể sớm phát hiện ra tình huống.

Khương Tuấn Hoành lắc lắc đầu, sắc mặt lại đột nhiên ngưng trọng:

“Phía trước còn có một cái tiểu trấn di động!”

Hạ Minh trói cô gái đã hôn mê kia thặt chặt, đột nhiên có chút hối hận khi đi vào nơi này. Lúc trước Lưu Tần Thiên cũng rất không tồi, có dã tâm có mị lực, nhưng hiện tại, dường như đã điên rồi?

Sau khi kiếm được một khoản ở Nghiên Cứu chi thành, chiếm được một tiểu trấn di động, Hạ Minh bắt đầu tính toán cho tương lai của mình, sau đó, ông ta lại gặp Lưu Tần Thiên.

Lúc trước ở Tinh Vân thành, sau khi kiếm được tiền tài từ các vụ giao dịch với người của U Minh thành, Hạ Minh cũng không thiếu lần tặng lễ cho các vị cấp cao ở Thức Tỉnh chi thành, khi đó, Lưu Tần Thiên không hề để ý đến ông ta một chút nào, nhận lễ, xoay người đã đem ông ta quên sạch, nhưng hiện tại, Lưu Tần Thiên đã có chuyện phải cầu ông ta.

Hạ Minh đương nhiên sẽ không bỏ qua này, ông ta lập tức nói ra không ít điều kiện, sau đó điều khiển tiểu trấn di động, đi theo Lưu Tần Thiên một đường đi tới nơi này, nhưng sau khi biết người mà Lưu Tần Thiên muốn đối phó, ông ta lại lo lắng.

Trần Mộc người này ông ta biết, lúc trước thời điểm khi ông ta vẫn còn là thành chủ của Tinh Vân thành, Trần Mộc và cha của hắn là Trần Khải chính là cái đinh trong mắt ông ta. Ông ta cũng từng điều tra về Trần Mộc, cảm thấy hắn là một thợ săn dị thú có tư chất không tồi, đáng tiếc sau này, bởi vì giao dịch với người của U Minh thành bị bại lộ khiến cho ông ta trở thành chó trong nhà có tang…… Tiếp đó, thời điểm bị Lương Lân bao dưỡng, ông ta lại chiếm được không ít tin tức về Trần Mộc ở chỗ Lương Lân. Từ miệng của Lương Lân, Trần Mộc chính là một vũ phu chỉ có sức mạnh, ông ta lại cảm thấy Trần Mộc này không hề đơn giản, hơn nữa, căn cứ theo tin tức mà ông ta tra được, Trần Mộc đại khái có thực lực cấp chín, lần này còn là đội trưởng đội ngũ dự thi của liên minh……

Lưu Tần Thiên cùng lắm cũng chỉ là một cao thủ cấp chín, bản thân ông ta lại chỉ mới cấp bảy, hai người bọn họ muốn đối phó với đội ngũ dự thi của liên minh, đội viên ít nhất cũng đều cấp tám, đây không phải nói đùa sao? Đáng tiếc Lưu Tần Thiên cũng không quan tâm tới suy nghĩ của ông ta. Ông ta cũng muốn khuyên vài câu, còn chưa có mở miệng, Lưu Tần Thiên đã vung một bàn tay về phía này…… Hiện tại, Trần Mộc những người đó, hẳn đã đuổi tới rồi đi? Trông đội ngũ kia cũng không hề thiếu những người không thể đụng vào!

“Thế nào, cậu muốn chạy trốn?” Lưu Tần Thiên đi tới sau lưng Hạ Minh, lạnh lùng mở miệng.

“Lưu tiên sinh, ngài cũng biết, tôi chỉ có thực lực cấp bảy, không thể giúp được cái gì.” Hạ Minh lấy lòng cười cười. Sau khi ông ta chỉnh dung lại toàn thân, cũng có một bộ dạng đẹp đẽ, lúc còn ở Nghiên cứu chi thành cũng đã học được cách làm thế nào để lợi dụng dung mạo này, lúc này nhìn qua quả thật có chút mê người, nhưng Lưu Tần Thiên sao có khả năng để chút dụ hoặc ấy vào trong mắt?

“Ai nói cậu giúp không được gì?” Lưu Tần Thiên đột nhiên lạnh lùng cười:

“Mấy ngày nay đột nhiên tôi nhớ đến một chuyện, cậu có muốn biết người đã hại cậu đến mức này hay không?” Lão ta khinh thường Hạ Minh, một thành chủ thành thị cấp ba cấu kết làm bậy với người của U Minh thành mà thôi, nếu gã ta không có lòng tham quá mức cũng sẽ không đi đến bước này.

“Là ai?” Hạ Minh sắc mặt tối tăm, người giết chết Vương Lập Công vẫn luôn là cái gai trong lòng ông ta.

Lưu Tần Thiên cười rộ lên, lấy ra một xấp tư liệu ném cho Hạ Minh:

“Người này cậu có biết không? Là em trai Chu Dật Minh của Nghiên cứu chi thành – Chu Dật Cẩn, đồng minh của Trần Mộc.”

Hạ Minh vừa nghe đến tên Chu Dật Cẩn, trong lòng lạnh lẽo.

Chuyện lúc trước, ông ta đã hồi tưởng vô số lần, tên của Lạc Tề mỗi ngày đều bị ông ta nhắc đi nhắc lại tới mấy lần, còn có Chu Dật Cẩn biến mất một cách kì diệu, đương nhiên cũng nhớ rõ ràng, thì ra đây là nguyên nhân Vương Lập Công bị giết, chuyện của ông ta bị bại lộ?

“Còn có U Minh thành, trước đó vài ngày cậu còn nhớ thương muốn liên hệ với người của U Minh thành?” Lưu Tần Thiên miệng cười rộ lên. Tuy rằng chướng mắt Hạ Minh, nhưng lão ta cũng thời khắc chú ý đối phương, động tĩnh của Hạ Minh không có khả năng lão ta không biết:

“Chẳng lẽ cậu không biết, người của U Minh thành đã quy thuận Nghiên cứu chi thành rồi sao?”

Sắc mặt Hạ Minh càng thêm khó coi, chậm rãi lật, liền thấy được tư liệu của đám người Lý Triết Tâm, người khác ông ta không biết, Lý Triết Tâm lại biết rõ, “Đại tiểu thư” này vậy mà còn thay mặt Nghiên cứu chi thành dự thi?

Chu Dật Cẩn hại ông ta đến nước này, ông ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho y! Hạ Minh đem thiết bị ghi chép ném lên tường, ông ta biết, nếu bản thân không đi theo Lưu Tần Thiên, cũng sẽ không có cơ hội trở mình! Chu Dật Cẩn, Trần Mộc còn có người của Lương gia…… Hạ Minh nắm chặt tay mình.

Tiểu trấn di động dừng lại trên vách núi, Lưu Tần Thiên nắm trong tay khối tinh hạch của dị thú cấp mười, thật đúng là ông trời giúp lão ta, vậy mà có được một cơ hội tốt như vậy.

Lão ta tới nơi này đã vài ngày, tình huống trong thành lúc trước cũng hiểu một chút, đám người Trần Mộc đám vừa mới trải qua một hồi đại chiến, tất nhiên thực lực có tổn hại, mà lão ta lại cơ duyên xảo hợp, có được khối tinh hạch của dị thú cấp mười.

Tinh hạch của dị thú cấp tám là phổ biến nhất, chỉ cần là người có dị năng đều có thể dùng, tinh hạch cấp chín chỉ có người cùng hệ mới có thể dùng, mà tinh hạch cấp mười, một khi dùng sẽ dẫn đến bùng nổ dị năng, có thể tạm thời đạt được khu vực dị năng, giống như thăng cấp thành cấp mười. Hiện nay lão ta tuổi đã không còn nhỏ nữa, đời này chỉ sợ cũng không thể thăng cấp, hiện giờ liều chết giết Trần Mộc, coi như là hoàn vốn! Dù sao, Lưu gia đã muốn tuyệt hậu ……

“Lưu Tần Thiên?” Trần Mộc đi xuống xe liền thấy được một người nhìn quen mắt, thậm chí ngay cả người phía sau Lưu Tần Thiên cũng nhìn quen mắt, người có thể đem cổ phần công ty của Lương gia lừa đi một nửa, vậy mà cũng ở một chỗ với Lưu Tần Thiên? Mà Tiết Mỹ Lệ mất tích lại đang bị trói chặt, bị Lưu Tần Thiên nắm trong tay.

“Trần Mộc, nếu mày không muốn để nó chết thì một mình đi tới đây!” Lưu Tần Thiên nắm lấy Tiết Mỹ Lệ, tuy rằng cô gái này có tốc độ rất nhanh, nhưng lực công kích thật sự rất bình thường, muốn bắt được cũng không khó.

“Trần Mộc!” Chu Dật Cẩn kêu một tiếng, cắn chặt môi.

“Tin tưởng anh.” Trần Mộc cười cười, nhanh chóng đi lên.

Lưu Tần Thiên đem Tiết Mỹ Lệ ném cho Hạ Minh, Hạ Minh lập tức mang theo Tiết Mỹ Lệ vào tiểu trấn di động. Thân mình Trần Mộc chợt lóe đuổi theo Hạ Minh, nhưng một vài mảnh kim loại lại nhanh chóng xuất hiện, lập tức đem hắn cản lại.

“Trần Mộc, hôm nay nếu không phải mày mất mạng thì chính là tao mất mạng!” Lưu Tần Thiên lạnh lùng cười, bóp nát tinh hạch của dị thú trong tay.

Dùng dị năng của lão ta bóp nát tinh hạch, tạo thành một khu vực dị năng của kim loại, Trần Mộc không hề nghĩ ngợi liền hoàn toàn thú hóa với A Hổ, đứng vững trong áp lực của khu vực. Trang phục tác chiến của bọn họ đều có thể sử dụng ngay cả khi đã hoàn toàn thú hóa, lần trước là hắn đột nhiên không phản ứng kịp mới có thể trần truồng như vậy, lần này lại có thể bảo vệ quần áo của mình.

Lưu Tần Thiên biến sắc, ngược lại lão ta không hề nghĩ tới, Trần Mộc vậy mà có thể hoàn toàn thú hóa, lại còn không sợ khu vực dị năng, chẳng lẽ hắn đã cấp mười rồi sao?

Trần Mộc cũng không nghĩ tới, Lưu Tần Thiên sẽ có chiêu thức ấy. Sau khi hợp thể với A Hổ, tuy rằng hắn không đến mức giống như bình thường không thể cử động hay sử dụng dị năng, nhưng áp lực từ cấp bậc vẫn có, hắn cũng không hơn gì.

Tốc độ của Lưu Tần Thiên rất nhanh, trong khu vực của mình, lão có thể hành động rất tự nhiên, chuyện phải làm hiện giờ chính là tốc chiến tốc thắng, giết Trần Mộc!

Dị năng kim loại trên nhiều khía cạnh cũng không hề kém hơn so với dị năng không khí, luận về lực công kích, thậm chí so với dị năng không khí còn mạnh hơn, huống chi, chiến trường này còn là do Lưu Tần Thiên bố trí. Một thoáng chốc, Trần Mộc đã bị kim loại làm bị thương hai má, tác chiến phục của Chu Dật Cẩn trên người cũng bị rách rất nhiều chỗ.

Chống lại áp lực của khu vực dị năng cấp mười, tránh thoát công kích của Lưu Tần Thiên, cố tình không khí trong khu vực dị năng lại không thể khống chế, Trần Mộc chỉ có thể dùng hỏa diễm để công kích.

Kim loại dẫn nhiệt rất tốt, Lưu Tần Thiên cũng bị bỏng, nhưng lúc này lão ta đã muốn bằng bất cứ giá nào, đương nhiên cũng không để ý đến vài vết thương nhỏ đó, ngược lại Trần Mộc dù sao cũng tiếc mạng, không muốn lấy thương đổi thương, nên bị vây trong tình huống bị động, bị Lưu Tần Thiên đuổi đánh.

Lại cảm nhận được cảm giác huyền diệu mà lúc trước khi tập kích cuồng sư thú đã có, không khí chung quanh giống như đều có sinh mệnh của chúng…… Trần Mộc vừa tránh né công kích củaLưu Tần Thiên, vừa cố gắng cảm nhận cảm giác đó, cánh tay, hoặc là nói “Chi trước” đã nhận vài vết thương.

Đám người Chu Dật đứng ở xa xa cũng không dám loạn động, Trần Mộc và Lưu Tần Thiên đang chiến đấu, nhưng  cách đó không xa, trong tay Hạ Minh lại là một con dao nhỏ, còn đặt trên cổ Tiết Mỹ Lệ.

Hạ Minh nhìn dáng vẻ khẩn trương của Chu Dật Cẩn, trong lòng ẩn ẩn đắc ý, nhưng lại có khẩn trương và sợ hãi. Tuy rằng Lưu Tần Thiên lúc này đang chiếm thế thượng phong, nhưng cho dù Trần Mộc chết, còn có những người khác như hổ rình mồi, Lý Quân còn có đám người Chu Dật Cẩn cũng không dễ chọc, đến lúc đó Lưu Tần Thiên cũng đã kiệt sức, còn có thể đối phó với người khác sao?

Nhưng dưới sự giám sát của Lưu Tần Thiên, ông ta cũng không thể trốn thoát, cho dù chạy thoát, chỉ sợ sau này cũng không có ngày lành, nếu đi theo địch…… Không bại lộ thân phận thì ông ta cũng là người đã lừa gạt cổ phần của Lương gia, nếu bại lộ, chỉ sợ cũng hoàn toàn không có đường sống!

Chu Dật Cẩn nhìn Trần Mộc trong sân, Lưu Tần Thiên vẫn chiếm thế thượng phong, Trần Mộc lần nữa lại bị  thương. Y đã vài lần muốn không để ý đến tính mạng của Tiết Mỹ Lệ mà ra tay, nhưng rốt cuộc vẫn bởi vì câu nói cuối cùng kia của Trần Mộc mà nhịn xuống, đột nhiên, Trần Mộc đang ở trong sân nhắm mắt đứng lại!

Bên cạnh Chu Dật Cẩn thường có dây leo quấn quanh uốn lượn, dường như sắp bò về phía bọn họ đang chiến đấu, mà giây tiếp theo, tình thế lại hoàn toàn nghịch chuyển.

Ở bên người Trần Mộc dường như xuất hiện một khu vực dị năng nhỏ!

“Anh ta đột phá! Cấp mười! Đây là cấp mười!” Cao Viện Viện hô lên, vừa mới chứng kiến bản thân đột phá không lâu trước đó, dường như chính là như vậy!

“Cấp mười?” trong lòng Chu Dật Cẩn vui vẻ, Trần Mộc tới cấp mười, Lưu Tần Thiên cũng sẽ không thể giết chết được hắn!

Đám người Chu Dật Cẩn cao hứng vạn phần, Hạ Minh lại biến sắc, chỉ sợ ông ta không còn đường sống!

Dù sao cũng phải chết, không bằng liều mình báo thù cho bản thân!

“Chu Dật Cẩn, mày có muốn tính mạng của nó hay không?” Giọng nói của Hạ Minh vang lên.

“Mày muốn làm gì?”

“Mày lại đây, chỉ một mình mày!” Hạ Minh mở miệng. Tuy rằng cách này Lưu Tần Thiên đã dùng qua một lần, nhưng lại là cách tốt nhất, có dùng thêm vài lần nữa cũng không hề gì không phải sao?

Chu Dật Cẩn trầm ngâm, chậm rãi tiến lên, tuy rằng những người khác cách tiểu trấn di động quá xa, nhưng chỉ cần chờ Trần Mộc thắng……

“Tốt nhất là mày nên nhanh một chút!” Con dao trong tay Hạ Minh cắt qua cổ của Tiết Mỹ Lệ.

“Dừng tay!” Chu Dật Cẩn lập tức mở miệng, đồng thời đẩy nhanh tốc độ, y không thể để Tiết Mỹ Lệ chết ở chỗ này.

Trong tay Hạ Minh cầm một điều khiển, dù sao tiểu trấn di động này cũng là của ông ta, lúc trước ông ta cũng đã sắp xếp một vài trang bị trên đó, vốn nghĩ nếu thân phận của mình không bị lộ thì tuyệt đối sẽ không dùng, nhưng hiện tại, chỉ sợ không thể không dùng!

Có điều, bản thân cấp bảy, lôi theo hai cao thủ cấp tám chết cùng coi như cũng hoàn vốn!

Chuyện kia dường như chỉ xảy ra trong nháy mắt, Hạ Minh ấn điều khiển trong tay, tiểu trấn di động phát ra một tiếng nổ, đồng thời đi về phía vách núi, Chu Dật Cẩn muốn nhanh chóng lùi lại đã không còn kịp rồi, dù sao y cũng không giống với Tiết Mỹ Lệ, tốc độ của dị năng giả hệ thực vật không hề chiếm ưu thế, nhưng còn có Tiết Mỹ Lệ……

Dây leo phi tới, kéo Hạ Minh ra rồi cuốn lấy Tiết Mỹ Lệ, Chu Dật Cẩn dùng sức vung, liền đem Tiết Mỹ Lệ đang hôn mê đưa ra khỏi tiểu trấn.

“Tiểu Cẩn!” Trần Mộc hô to, sau khi hắn thăng cấp, đối với khu vực dị năng giả của Lưu Tần Thiên cũng không còn sợ hãi nữa, nhưng muốn giết chết Lưu Tần Thiên thì không phải chuyện có thể làm trong một chốc, chỉ là Trần Mộc không hề nghĩ tới, Chu Dật Cẩn có thể gặp phải nguy hiểm!

Tiết Mỹ Lệ bị đưa ra khỏi tiểu trấn di động, nhưng khi ra bên ngoài lại không có nơi để mượn lực, Chu Dật Cẩn muốn mượn lực đi ra cũng rất khó khăn, sau khi sợi dây leo kia buông Tiết Mỹ Lệ ra, lại vô lực mà hạ xuống……

Trần Mộc cầm lấy dây leo của Chu Dật Cẩn, sức mạnh cấp mười hắn vẫn chưa quen thuộc, nhưng vừa rồi, hắn dường như đã đột phá cực hạn!

Một sợi dây leo hợp hai người lại với nhau, Trần Mộc dùng một chút lực, đem Chu Dật Cẩn kéo ra, nhưng Chu Dật Cẩn còn chưa rơi xuống mặt đất, một mảnh kim loại đã bay về phía hắn, xẹt qua mặt hắn, máu bắt tung tóe khắp nơi.

Thanh đao kia rơi xuống vách núi, nơi đó là đại dương.

“Cùng chết với tao đi!” Lưu Tần Thiên mắt thấy tinh hạch dị thú cấp mười sắp không thể chống đỡ được nữa, xông lên trước bắt lấy Trần Mộc — khi tinh hạch nổ tung, lão ta cũng sẽ chết trong tay Trần Mộc!

Kim loại sắc bén đâm xuyên qua thân thể Trần Mộc, Lưu Tần Thiên kéo hắn nhảy xuống vách núi, dị năng không khí lão ta đã nghiên cứu vô cùng thấu triệt, đương nhiên biết cho dù rới xuống biển Trần Mộc cũng có đường sống, thời điểm rơi xuống còn không quên kéo theo sợi dây leo kia, ý đồ đem Chu Dật Cẩn cũng tha xuống.

Trước mắt Trần Mộc một mảnh hắc bạch, nhưng động tác của Lưu Tần Thiên hắn vẫn phát hiện được, Chu Dật Cẩn còn chưa rơi xuống đất, nếu bị kéo đi khẳng định sẽ rơi xuống biển! khống chế không khí phía trên, ở trong nháy mắt liền chặt đứt dây leo, nhưng chỉ trong chốc lát như vậy, người cũng đã rơi xuống mặt biển!

Hắn không muốn chết! Hắn nhất định phải sống sót!

Tình huống của Trần Mộc, Chu Dật Cẩn chỉ có thể nhìn, y vừa rơi xuống đất liền đến bên cạnh vách núi, khống chế thực vật sinh trưởng, nhưng những thực vật này chưa kịp dài được bao nhiêu, Trần Mộc cũng đã rơi xuống biển, tạo thành những bọt nước.

Chu Dật Cẩn đứng tại chỗ, có lẽ giây tiếp theo, Trần Mộc có thể nổi lên từ trong biển, giống như lúc trước hắn đã nói, hắn sẽ tạo ra một bọt khí thật lớn có thể nổi trên nước, ở bên trong muốn làm gì cũng được, có lẽ còn có thể thử làm một vài chuyện không hợp với thiếu nhi……

Nhưng sóng biển lần lượt đập vào vách núi, lại chẳng hề có một tia tung tích của Trần Mộc.

“Chu Dật Cẩn!” Khương Tuấn Hoành kéo Chu Dật Cẩn lại, quan hệ của y và Trần Mộc, tất cả mọi người đều biết, hiện tại, Chu Dật Cẩn hẳn là người khó chấp nhận được nhất!

“Không có việc gì, anh ấy sẽ không chết.” Chu Dật Cẩn đầu choáng váng, nhìn thực vật mọc ở vách núi không thể sinh trưởng thêm được nữa– dị năng của y đã bị hao hết.

Mấy chiếc chiến xa từ xa xa chạy tới, đội trưởng đội Châu Phi xuống xe, bọn họ tới đón người.

Chu Dật Cẩn ngồi dưới đất, trên mặt đất vẫn còn dính máu của Trần Mộc, y ngẩn người, đột nhiên nhớ tới, lúc trước cha mẹ y đặc biệt bận rộn, cũng chưa từng dành thời gian đến thăm y. Trần Mộc đã từng nói, chờ người nhà của y nghiên cứu được thành quả, liền giúp hắn “Sinh” hai đứa nhỏ, bận rộn chết bọn họ……

Ngoại trừ đội Trung Á và đội Australia không tham gia trận đấu, đội của liên minh người Hoa là đội ngũ có tổn thất ít nhất đội, cũng là đội ngũ giành được thắng lợi cuối cùng, đội Bắc Mĩ không phục, cười lạnh tỏ vẻ nếu không phải đội viên của bọn họ phản bội, căn bản sẽ không phát sinh chuyện như vậy. Mà đội viên của bọn họ vì sao phải phản bội, vì sao phải dùng ba đội ngũ đến để làm lót đường cho liên minh người Hoa?

Nghe đến vấn đề như vậy, Khương Tuấn Hoành lập tức liền lấy ra  “Bom” vẫn còn dính máu của Lena, bọn họ kỳ thật vẫn may mắn, nếu khi đó Cao Viện Viện không bùng nổ, nếu Tiết Mỹ Lệ không dẫn cuồng sư thú đi giúp cho Trần Mộc không phải ra tay, một khi nhân viên phụ trợ của đội bị tử vong, liên minh người Hoa sẽ bị trả đũa!

Vật như vậy, đương nhiên khiến cho Bắc Mĩ bị nghi ngờ, cuối cùng, như Đệ nhị hy vọng, hiệp ước chống lại dị thú hải dương đã được ký kết.

Chu Dật Cẩn vẫn luôn tùy ý song phương can thiệp, đợi đến khi hiệp nghị kết thúc, lại gọi người của Bắc Mĩ lại, những câu cuối cùng mà cô gái gọi là Lena kia nói với bọn họ, có lẽ người Bắc Mĩ cũng muốn biết.

Mấy câu kia Chu Dật Cẩn vừa nói ra, người của Bắc Mĩ liền sắc mặt đại biến, lần đầu tiên sau khi Trần Mộc rớt xuống vách núi, y nhếch khóe miệng của mình. Lena đã chết, có điều, hai câu nói này có lẽ cô ấy hi vọng người Bắc Mĩ nghe được, mà Trần Mộc……

Các quốc gia, đều lập trạm quan sát ở vùng duyên hải, thời khắc chú ý tình huống của dị thú hải dương, cũng công bố với dân chúng sự nguy hại của dị thú hải dương, cổ vũ dân chúng cường thân kiện thể, cổ vũ thợ săn dị thú bình thường đi săn bắt dị thú hải dương, đồng thời, nghiên cứu vũ khí liên quan, tổ chức quân đội lái phi thuyền thu phục hải đảo gần đó……

Nhiều chuyện như vật, tất nhiên sẽ có sự hoảng loạn, nhưng dưới tình hướng tất cả các quốc gia đều dốc sức thi hành, lại thực thi rất không tồi.

Giải đấu thế giới lần này, liên minh người Hoa thắng lợi rất xuất sắc, cuồng sư thú cấp mười đều chết dưới tay thủ hạ của bọn họ, càng làm cho danh vọng của bọn họ tăng thêm một tầng, mà tháng thứ hai sau khi kết thúc giải đấu thế giới, Nghiên cứu chi thành lại khiến thế giới này chấn động một hồi. Bọn họ công bố kết quả nghiên cứu thành công, chỉ cần có tế bào gien của hai người, có thể tạo ra hậu đại của hai người này, cho dù hai người này là nam hay là nữ, hơn nữa, tạo ra phôi thai bên ngoài cơ thể, cũng là thành quả hạng nhất của nghiên cứu, có lẽ đến một ngày, người phụ nữ sẽ không cần phải gánh vác trọng trách sinh sản nữa, cho dù là nam nữ, chỉ cần cung cấp hai tế bào, là có thể có một đứa con thuộc về hai người bọn họ.

Thành quả nghiên cứu như vậy giúp cho sự sinh sản của loài người được đảm bảo, nhưng có rất nhiều người đưa ra, nuôi thai ở trong tử cung ấm áp của người mẹ đối với đứa trẻ rất quan trọng, đứa trẻ dùng máy móc tạo ra như vậy, có thể sẽ trở nên rất lạnh lùng hay không? Mà người phụ nữ không cần gánh vác trọng trách sinh sản, có thể sẽ bị thoái hóa thành không có khả năng sinh sản hay không? Diễn biến cuối cùng của thế giới này, liệu có phải là ngày càng xuất hiện nhiều người có song tính? Đồng thời, phương pháp sinh sản như vậy, có khả năng xuất hiện hành vi “Trộm gien” hay không? Nếu một ngày nào đó, một danh nhân hoặc cao thủ trong lúc vô tình bị thương đổ máu, máu lại bị người khác trộm lấy, có thể chín tháng sau lại có vô số hậu đại của anh ta xuất hiện hay không, mà những đứa trẻ này đều là con của anh ta, có muốn được anh ta nuôi nấng hay không?

Những nghi ngờ như vậy có nhiều vô số, cũng khiến cho liên minh người Hoa quyết tâm không đem kết quả nghiên cứu công bố ra bên ngoài. Người muốn thông qua phương pháp này có được con, đều phải hai bên cùng nhau trình diện, chứng minh hai người không thể sinh con theo cách thức bình thường mới được chấp nhận. Có điều ngay cả như vậy, cũng cần ký kết rất nhiều hiệp nghị, trả giá một lượng lớn tài sản, hơn nữa phải có một người ở lại phòng thí nghiệm làm bạn với thai nhi mới được.

Âu Dương Kì là một người phụ nữ vừa mới kết hôn không bao lâu, bạn lữ của cô cũng là một người phụ nữ giống như cô, vốn các cô cũng đã chuẩn bị đến ngân hàng t*ng trùng chọn t*ng trùng để sinh một đứa trẻ cho gia tộc, nhưng thành quả mà Nghiên cứu chi thành công bố khiến cho hai người không nhịn được, hoả tốc kết hôn không nói, còn muốn  dùng tất cả các phương pháp đi tới phòng thí nghiệm, tạo ra một đứa trẻ thuộc về hai người.

Nhiễm sắc thể của hai người bọn họ đều là XX, đứa con đương nhiên cũng là một bé gái, cô nhìn thấy nhóc con bên cạnh dần dần biến hóa, tâm tư cũng mềm mại hơn rất nhiều, chỉ cần tỉnh dậy liền muốn làm bạn với đứa nhỏ ở cạnh, cách dụng cụ nói chuyện với nhóc con nhà mình, thông qua thiết bị nghe thấy tiếng đập của trái tim bé nhỏ, cho dù đứa bé này vẫn chưa thể nghe thấy âm thanh từ bên ngoài.

Đến phòng thí nghiệm đã ba tháng, Âu Dương Kì đương nhiên cũng hiểu biết tình huống nơi này, nơi này có rất nhiều người cũng giống như cô, trong những người này có cả nam lẫn nữ, thậm chí còn có một lão nhân đã sắp bảy mươi tuổi, tất cả mọi người đều tỉ mỉ chăm sóc cho đứa nhỏ nhà mình, bạn lữ của những người này cũng sẽ thường xuyên đến thăm bọn họ, nhưng có một người, cho đến bây giờ cô vẫn chưa từng thấy qua y.

Đó là một người đàn ông vẫn còn rất trẻ, trong những người ở đây chỉ sợ cũng là người trẻ tuổi nổi bật nhất, y còn một lần tạo ra những hai đứa trẻ, còn thường nói chuyện phiếm với chúng thông qua thiết bị, nhưng lại chưa từng thấy qua bạn lữ của y, hơn nữa, đứa nhỏ của y so với nhà người khác đều lớn hơn một vòng, dường như là đứa trẻ đầu tiên được “Sinh”? Nhưng bên trong những người bọn họ ở đây, mỗi người đều có thân phận có bối cảnh, đều chiếm được danh ngạnh trước tiên, sao lại có người còn nhanh chân hơn bọn họ? Khi đó, Nghiên cứu chi thành còn chưa công bố kết quả đúng không?

Chu Dật Cẩn ngồi bên cạnh lồng nuôi dưỡng, xuyên thấu qua thủy tinh có thể nhìn thấy đứa trẻ đang nhắm mắt ở bên trong, đây là một đôi long phượng thai, sau khi y trở lại Nghiên cứu chi thành, cũng để cho cha mẹ tạo ra một cặp trẻ con với gen của y và Trần Mộc.

Vết máu cuối cùng của Trần Mộc ở bên vách núi, màu đỏ thật chói mắt……

Chu Dật Cẩn ngay từ đầu vẫn luôn tin tưởng Trần Mộc còn sống, chỉ cần sống, Trần Mộc nhất định sẽ trở về, nhưng một tháng qua, hai tháng qua, ba tháng qua…… Nay đã suốt nửa năm rồi, Trần Mộc lại chẳng có chút tin tức nào.

Y đã nghĩ rất nhiều, mỗi lần nghĩ đến Trần Mộc vì cứu mình mới ngã xuống liền cảm thấy vô cùng đau lòng, nhưng đến cuối cùng vẫn không có được một chút tin tức nào của Trần Mộc. Những ngày đầu, y đều lái phi thuyền đến vách núi đó, nhưng sau này, Chu Dật Minh đem y mang về Nghiên cứu chi thành, nhưng ngay cả khi như vậy, vách núi kia đều được y trang bị các loại thiết bị gắn đầy đủ camera có chiếu tia hồng ngoại, chỉ cần không có bạo lực phá hỏng, y vẫn có thể thông qua điện thoại di động mà nhìn vách núi kia cho tới chết.

“Tại sao chỉ có một mình cậu ở trong này? Bạn lữ của cậu đâu?” Phần lớn những người nơi này đều là người đồng tính luyến ái, cho nên thời điểm Âu Dương Kì tiến lên hỏi là bạn lữ mà không phải là vợ.

“Tôi đang đợi anh ấy trở về.” Chu Dật Cẩn nhếch nhếch khóe miệng, nếu Trần Mộc thật sự…… Như vậy y sẽ thay hắn sống sót thật tốt, y sẽ chăm sóc cẩn thận đứa nhỏ của bọn họ, còn có em gái mới chào đời của Trần Mộc. Có điều chỉ sợ từ nay về sau, y sẽ không bao giờ thích người khác nữa, vốn y cũng không phải là người chủ động truy tìm tình yêu.

“Anh ta đi đâu?” Âu Dương Kì có một loại dự cảm không tốt, nhưng hai bên không cùng trình diện thì sao lại có thể tạo ra con của cả hai?

“Tôi cũng không biết, có lẽ là ở Ấn Độ Dương, có lẽ đã bay tới Thái Bình Dương rồi chăng?” Chu Dật Cẩn đem dụng cụ nghe nhịp tim đặt trước ngực mình. Nếu lúc nào y ở đây, bọn nhỏ có thể nghe thấy nhịp tim của y, y không ở đây, cũng sẽ có thiết bị mô phỏng nhịp tim, đáng tiếc, hai đứa nhỏ đều không thể nghe được nhịp tim của Trần Mộc, còn có đứa nhỏ mà Lưu Chân Chân vừa mới sinh hạ, lúc trước Trần Mộc cũng không thiếu lần nhắc đến em gái còn chưa chào đời của mình, còn nói phải mua cho em gái nhiều đồ này nọ, nhưng hôm nay, những thứ kia chỉ có thể để y mua……

Trên màn hình di động ở trong tay, dưới cái vách núi kia vẫn như trước chỉ có sóng biển vỗ lên, ngẫu nhiên sẽ có một vài dị thú hải dương lộ ra khỏi mặt nước, mỗi lần có một chút động tĩnh, y đều không thể nhịn được mà nhảy dựng lên.

Âu Dương Kì xấu hổ cười rộ lên, đột nhiên nhớ đến, gần đây liên minh tổ chức rất nhiều người đối kháng dị thú hải dương…… Trách không được, nhân viên nghiên cứu lại rất chiếu cố thanh niên này……

Hết chương 90

Tác giả có lời muốn nói: Nhảy núi không chết và rơi xuống biển không chết, là độc quyền của nhân vật chính……

Edit: Đã không chết còn viết đến ngược tâm như vậy làm gì, khiến cho t đây suýt rơi nước mắt cá sấu đấy. Cái chương này dài voãi luôn