Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1034: Việc cấp bách




Sau khi phân nhóm xong, Đoạn Định Viễn mời Lưu Huy cùng các thành viên trong tổ điều tra đi ăn, tiếp đó mời dự hội nghị tổ chuyên án tỉnh thành phố. Hai tổ chuyên án xác nhập, có hơn sáu bảy mươi người. Mặc dù vậy nhưng mà đương nhiên vẫn lấy tổ chuyên án tỉnh làm chủ.
Lưu Huy, Liễu Tuấn cùng Lâu Hải Anh cũng dự hội nghị này.

Trong hội nghị Đoạn Định Viễn chia làm sáu nhóm, Lê Mẫn Trung , Đổng Xương, Trần chủ nhâm, Lộ phó kiểm sát trưởng, Khang đội trưởng chia nhau phá án, có một tiểu tổ khác do mấy tên bí thư tạo thành, phụ trách tập hợp các tài liệu của tổ chuyên án, trực tiếp do Đoạn Định Viễn phụ trách.
Các thành viên trong tổ chuyên án ngồi nghiêm chỉnh.

Đoạn Định Viễn rất khách khí đối với Lưu Huy nói : "Lưu thư ký còn muốn bổ sung gì không?"

Lưu Huy mỉm cười hướng Đoạn Định Viễn làm lễ, tiếp đó nghiêng đầu sang chỗ khác, mặt hướng về phía các thành viên tổ chuyên án rất nghiêm túc nói: "Vụ án Bạch Hồ, Tiềm Châu thị ủy cũng có trách nhiệm. Vừa rồi Đoạn bí thư đã truyền đạt quyết tâm của tỉnh ủy. Tôi cũng ủng hộ quyết tâm của mọi người. Nhưng mà, phá án chỉ là một phương diện. Chúng ta điều tra vụ án này không phải là bắt vài tên sâu mọt mà còn là hồi chuông cảnh báo, nâng cáo ý thức của nhân dân. Bởi vậy, các đồng chí trong quá trình điều tra không được làm ảnh hưởng đến cuộc sống của người dân. Những người có vấn đề phải điều tra nhưng không thể khiến cho người người cảm thấy bất an, phải giáo dục và phê bình những cán bộ mắc lỗi."

Đoạn Định Viễn chậm rãi gật đầu, nói : "Lưu thư ký nói rất đúng, chúng ta không được gây tâm lý sợ hãi ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của các cán bộ."
Thật ra sách lược này cũng đã được đưa ra trong hội nghị lần trước. Nhưng do Lưu Huy và Đoạn Định Viễn nói ra, ý nghĩa hoàn toàn không giống nhau. Theo như danh sách quan Đoạn Định Viễn là thượng cấp của Lưu Huy, Lưu Huy nói như thế, có hơi quá giới hạn.

Dù sao Lưu Huy đã năm mươi mấy tuổi cũng đã chuẩn bị về hưu. Lưu Huy cũng không phải rất để ý.

Sau hội nghị, cũng đã gần đến giữa trưa, Lưu Huy mời Đoạn Định Viễn cùng tổ chuyên án đến khách sạn tại Tiềm Châu ăn cơm trưa.
Đoạn Định Viễn gật đầu đồng ý, nhưng mà kiên quyết không cho uống rượu. không có rượu không khí đúng là kém náo nhiệt. Vội vàng cơm nước xong, Đoạn Định Viễn leo lên xe Audi, dẫn các thành viên tổ chuyên án đến huyện Bạch Hồ. Trước khi chia tay, Đoạn Định Viễn nói với Lưu Huy : "Lưu thư ký, các đồng chí của Tiềm Châu đều an tâm công tác, trong lúc phá án sẽ không mở tiệc đón chào gì."

Hắn trước kia khi phá án ở các tỉnh khác cũng được tiếp đãi rất thịnh soạn.
Lưu Huy mỉm cười gật đầu đáp ứng. Đợi khi đoàn xe đi khuất, Lưu Huy xoay người, nói với Liễu Tuấn cùng Lâu Hải Anh : "Thị trưởng, đồng chí Hải Anh vào phòng nói chuyện chút!"

Liễu Tuấn cùng Lâu Hải Anh yên lặng gật đầu.
Đến văn phòng của Lưu Huy Nam Duệ nhanh chóng rót trà, chuẩn bị lui ra
ngoài. Lưu Huy gọi hắn lại: "Tiểu Nam ở lại ghi chép."

"Vâng bí thư!"
Nam Duệ bèn kéo một cái ghế lại gần chuẩn bị ghi chép.

Liễu Tuấn cùng Lâu Hải Anh liếc nhau, Lưu Huy ý tứ , rất rõ ràng đây là một hội nghị chính thức.

Lưu Huy liếc nhìn Liễu Tuấn, Lâu Hải Anh nói : "Chuyện của Bạch Hồ rất không lạc quan. Mười một người của thường ủy thì có đến chín người xảy ra vấn đề. Hai mươi huyện xã thì hầu hết đều không yên bình. Mời hai vị góp ý thoát khỏi tình hình rối rắm này!"

Nam Duệ khẽ ngây người, trước giờ Lưu bí thư rất ít ki nói như vậy. Trong mắt Nam Duệ khí độ của Lưu thư ký vẫn luôn thong dong. Những ngày này, Lưu thư ký thay đổi rất nhiều. Vừa nghĩ đến đây, Nam Duệ bèn khẽ trộm liếc Liễu Tuấn. Tất cả những biến hóa này đều từ người này mà ra.
Về phần Phương Nhữ Thành có phạm tội hay không Nam Duệ cũng không lo lắng. Hắn nghĩ nếu chỉ nhằm vào Phương Nhữ Thành thì có rất nhiều cách mà.

Đương nhiên, Nam Duệ nghĩ như thế nào, cũng không ai quản.

Lâu Hải Anh nhíu mày nói : "Ngày hôm qua thị ủy đã gửi công văn Úc Chí Đạt tạm thời đảm nhận quản lý công tác Hồ Bạch. Cơ cấu của huyện chỉ còn có hai người e rằng không đủ..."

Liễu Tuấn gật đầu đồng ý: "Cơ cấu của Bạch Hồ đúng là cần thêm vài nhân tài mới đúng. Dù là chỉ là tạm thời cũng được."

Câu đằng sau chính là nói cho Lưu Huy nghe. Nhân sự sắp xếp ra sao, Liễu Tuấn tạm thời muốn nhúng tay. Hơn nữa hắn mới tới không thể làm vậy.
Lưu Huy chậm rãi gật đầu.
Tuy thị ủy một mực nhấn mạnh phải duy trì công tác bình thường của Hồ Bạch nhưng mà thế cục phức tạp, liên quan đến nhiều người Úc Chí Đạt có ba đầu sáu tay, cũng trông nom không nổi.

"Thị trưởng, đồng chí Hải Anh có thể tiến cử mà."

Liễu Tuấn cùng Lâu Hải Anh lại liếc nhau. Nhân sự trước giờ vẫn là lãnh đạo cao nhất quyết định, Liễu Tuấn là thị trưởng, đến ngay cả Lâu Hải Anh phó bí thư cũng phải cẩn thận. Nhưng mà Lưu Huy nói vậy có thể hiểu được. Lâu Hải Anh tháng sáu năm nay đi nhận chức, Liễu Tuấn tháng 9 năm nay đến nhận chức, cơ cấu của huyện Hồ Bạch trước giờ không liên quan đến hai người họ là do Lưu Huy một tay xử lý. Vấn đề hôm nay nghiêm trọng vậy chẳng trách hắn cẩn thận.

Liễu Tuấn hơi trầm ngâm, nói : "Bí thư, tôi vừa tới Hồ Bạch nên cũng không hiểu lắm. Tôi đề cử một người đó là bí thư đảng ủy trấn Dương Quan huyện Hồ Bạch, Tương Hoành Mục. Người này năng lực rất khá, ở địa phương rất có tiếng nói, khoản cứu trợ lần này Dương Quan hoàn toàn không có vấn đề gì."

Lưu Huy nói : "Ân, Tương Hoành Mục? Người này tôi cũng đã nghe nói rồi."

Liễu Tuấn bèn mỉm cười.
Tương Hoành Mục đúng là người tài. Phỏng chừng Tương Hoành Mục chắc cũng vì quá thẳng tính nên chưa thăng tiến. Trên quan trường, tính tình quá thẳng thắn không có chỗ dựa , rất khó đi lên. Theo Liễu Tuấn Phương Nhữ Thành không thích Tương Hoành Mục, nếu không phải bởi vì Tương Hoành Mục vô cùng xuất sắc, thì có lẽ đã sớm ăn chơi như hắn rồi.
Lâu Hải Anh nói tiếp: "Vậy thì cứ để Tương Hoành Mục hỗ trợ Úc Chí Đạt ?"

Lưu Huy thật ra cũng không thích Tương Hoành Mục nhưng trong lúc này Liễu Tuấn đã nói ra thì cũng không nên cự tuyệt. Bất kể thế nào, Tương Hoành Mục cũng là viên ngọc quý lúc này. Vô luận thế nào, cơ cấu huyện phải thay đổi là đương nhiêm. Vụ án này tính huỷ diệt cao. Tương Hoành Mục là cán bộ địa phương nên càng lợi thế hơn.

"Hai vị đều cho phù hợp, vậy thì để cậu ta thử xem. Chức vụ thì tôi thấy phó bí thư huyện ủy là thỏa đáng."
Lưu Huy từ từ nói .

An bài Tương Hoành Mục làm phó bí thư huyện ủy có thể coi là là thăng vượt cấp. Bình thường làm chức phó huyện trưởng thường ủy đã là tốt lắm rồi. Kế tiếp, Lưu Huy lại đưa ra mấy lựa chọn. Liễu Tuấn cùng Lâu Hải Anh đều đồng ý. Giờ đây việc cấp bách là xây dựng đội ngũ cán bộ mới. Về phần xã huyện thì do Úc Chí Đạt và Tương Hoành Mục làm.
Sau khi bàn bạc ba người mở hội nghị thông báo kết quả