Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1041: Vụ án xuất hiện biến hóa




Lưu Huy đột nhiên tham dự yến hội đã nói rõ thái độ của thành ủy, làm tất cả quan viên tham gia đều rất phấn chấn, Liễu Tuấn dù là nha nội lai lịch lớn, nhưng trong lòng cán bộ Tiềm Châu, Lưu Huy mới là chúa tể thực sự. Trong suy nghĩ mọi người, nếu Lưu bí thư đã tỏ thái độ ủng hộ, thì chuyện này có thể kê cao gối mà ngủ rồi.

Tất nhiên Liễu thị trưởng không suy nghĩ như vậy.

Lưu Huy không phải là loại người do dự thay đổi như thế, khiến ông ta đột nhiên thay đổi quyết định như thế, nhất định là có nguyên nhân lớn.

Trên bữa tiệc, không phải là chỗ để nói chuyện.

Lưu bí thư tươi cười, trước khi bắt đầu bữa tiệc phát biểu ngắn gọn, tiếp đó nhập tiệc, cùng Tông Đại Phúc thân thiết nói chuyện, biểu thị hoan nghênh công ty Song Lợi tới đầu tư.

Bữa tiệc kết thúc vui vẻ.

Liễu Tuấn vừa mới lên xe ra về, Vu Hoài Tín đã nói:
- Thị trưởng, vụ án huyện Bạch Hồ xuất hiện chút biến hóa.

Liễu Tuấn nhướng mày lên.

Vu Hòa Tín tiếp tục:
- Phương Nhữ Thành đã khai ra Quản Vĩnh Thanh bí thư Giang Thành rồi.

Liễu Tuấn đột nhiên hiểu ra nguyên nhân Lưu Huy đột nhiên lại xuất hiện.

Quản Vĩnh Thanh và Phương Nhữ Thành ở hai cấp bậc hoàn toàn khác nhau, Quản Vĩnh Thanh là thường ủy Tiềm Châu, cán bộ cấp phó sở, trực thuộc quản lý của tỉnh, đây chỉ là một trong số nguyên nhân, quan trọng nhất điều này có nghĩa là vụ án đã vượt qua phạm vi huyện Bạch Hồ, mở rộng tới thành phố Tiềm Châu.

Lưu Huy đã thất bại trong việc nỗ lực khống chế vụ án trong phạm vi huyện Bạch Hồ.

Lúc này ông ta xuất hiện ở bữa tiệc mừng công chỉ có một lý do, đã là bày tỏ thiện ý với Liễu Tuấn, tranh thủ có được sự đồng thuận của y.

Quan trọng hơn Lưu Huy muốn có được sự ủng hộ của thế lực sau lưng y.

- Nghe nói Quản Vĩnh Thanh trong thời gian đảm nhiệm bí thư huyện Bạch Hồ, có hiểm nghi mua bán quan tước, thu nhận hối lộ cán bộ cấp dưới.

Vu Hoài Tín trình bày đơn giản tình hình, lúc này di động của Liễu Tuấn vang lên, y cầm lên xem, do Lưu Huy gọi tới.

- Chào bí thư.
Liễu Tuấn trầm giọng nói.

- Ừ, tới văn phòng của tôi một chuyến đi, tôi có chuyện muốn trao đổi với thị trưởng.
Giọng nói của Lưu Huy cũng rất nặng nề, lời khách sáo giữa đôi bên đều bỏ qua.

Hai chiếc xe biển số một, số hai của thành ủy dừng lại trước tòa nhà thành ủy, Lưu Huy và Liễu Tuấn sóng vai nhau đi lên lầu ba, các nhân viên trên đường gặp phải đều thận trọng cúi đầu xuống, nhìn thần thái của hai người, chắc chắn là phát sinh ra chuyện lớn.

Vào văn phòng bí thư, Nam Duệ rót trà xong liền lui ra ngay, thấy Vu Hoài Tín đứng ở gian ngoài, liền mỉm cười gật đầu, Vu Hoài Tín cũng gật đầu đáp lễ, cả hai đều không nói gì.

Lưu Huy không vội lên tiếng, mà lấy thuốc ra hút đồng thời mời cả Liễu Tuấn.

Khói thuốc lờ mờ bốc lên, trong làn khói, đôi mày của Lưu Huy nhíu chặt.

- Bí thư, Quản Vĩnh Thanh xảy ra chuyện rồi sao?
Trầm mặc hồi lâu, Liễu Tuấn chủ động lên tiếng.

Người Lưu Huy khẽ run lên, có thể thấy chuyện này tạo thành đả kích tâm lý với ông ta lớn nhường nào, Quản Vĩnh Thanh cũng là do ông ta một tay đề bạt lên như Phương Nhữ Thành, hết kẻ nỏ đến kẻ kia xảy ra chuyện, dù Lưu Huy từng trải sóng gió, cũng cảm thấy áp lực nặng nề.

Đúng là thời buổi rối ren.

- Ừm, căn cứ vào lời khai của Phương Nhữ Thành, Quản Vĩnh Thanh trong thời gian nhậm chức ở huyện Bạch Hồ có hiềm nghi nhận tiền mặt cùng hiện vật của cán bộ cấp dưới.

Lưu Huy dù giọng vẫn bình tĩnh nhưng né tránh chuyện "mua quan bán tước", có một số lời cho dù là ở nơi riêng tư kín đáo cũng không thể tủy tiện nói ra.

Tin tức này do Lê Mẫn Trung từ huyện Bạch Hồ phản hồi về, Phương Nhữ Thành thấy mình chạy không thoát, cho nên vứt bỏ hết mọi cố kỵ, cái gì cũng lôi sạch ra. Tố cao Quản Vĩnh Thanh cũng được coi là biểu hiện lập công, về sau khi phán xử có thể lấy làm điều kiện giảm nhẹ. Con người ta khi lâm vào tuyệt cảnh, đừng nói một cọng cỏ, cho dù chỉ là một cái bóng mờ ảo, cũng bất chấp tất cả túm lấy.

Thực ra trong báo cáo của Lê Mẫn Trung còn có một số tình huống liên quan trực tiếp tới Lưu Huy, hay nói cách khác là với vợ Lưu Huy. Chuyện này do vợ Phương Nhữ Thành khai báo, sau khi Phương Nhữ Thành bị song quy, tổ chuyên án tranh thủ đột phá, tìm hiểu được Tiểu Tề có hành vi thu nhận hồi lộ, tham ô đút lót, cũng là đồng phạm, lập tức áp dụng biện pháp cưỡng chế với cô ta. Đạo đức của Tiểu Tề còn tồi tệ hơn cả Phương Nhữ Thành, sau khi bị triệu tập, trước tiên là làm um lên với các thành viên tổ chuyên án, lấy thủ đoạn của hàng tôm hàng cá ra, tru tréo chửi bới, nói mình hoàn toàn vô tội, thành viên của tổ chuyên án đều là những người kinh nghiệm phong phú, hành vi chanh chua của cô ta họ thấy nhiều rồi, chẳng thèm bận tâm.

Sau khi nhân viên tổ chuyên án đưa ra những chứng cứ, phòng tuyến tâm lý của Tiểu Tề lập tức sụp đổ, bắt đầu nước mắt ngắn dài khai báo, rồi lại nhao nhao lên muốn lấy công chuộc tôi. Trong danh sách tố cáo của Tiểu Tề, nói dì Trương lấy chiêu bài Lưu Huy ra, nhận con nuôi khắp nơi, thu nhiều đồ hối lộ.

Thành viên tổ chuyên án nghe tình huống này thì kinh hãi đưa mặt nhìn nhau.

Phương Nhữ Thành cũng được, Quản Vĩnh Thanh cũng được, thành viên tổ chuyên án không thèm bận tâm, cán bộ cấp huyện cấp phó sở bọn họ điều tra không ít rồi, thậm chí cả cán bộ cấp chính ở cũng đã điều tra, nhưng hiển nhiên Lưu Huy khác với các cán bộ cấp chính sở thông thường.

Bí thư thành ủy trong một tỉnh tuyệt đối có thể nói là quan lớn một phương, hay chư hầu một phương, huống chi là bí thư thành phố Tiềm Châu. Ai mà không biết đây là đại bản doanh của Cận Tú Thật? Ai mà không biết Lưu Huy là thân tín do một tay Cận Tú Thật đề bạt lên? Thành phố lâu đời, thành phố kinh tế .v..v..v.. Lấy ra cái nào cũng đủ người ta chóng mặt.

Vụ án đột nhiên liên quan tới Lưu Huy, thành viên tổ chuyên án không dám chậm trễ, báo cáo cho Đoạn Định Viễn đang tọa trấn chỉ huy tại huyện Bạch Hồ.

Đoạn Định Viễn lặng lẽ nghe báo cáo, trầm ngâm một lúc rồi bảo nhân viên phá án tạm thời ngừng thẩm vấn Tiểu Tề, giam cô ta lại.

Chuyện này Lưu Huy không nói với Liễu Tuấn.

Không phải ông ta không tin Liễu Tuấn, mà là ông ta tin vào người bạn đời của mình, dì Trương tính cách hoạt bát cởi mơ, không chịu nổi cô đơn, thường xuyên cùng vợ các cán bộ Tiềm Châu dạo phố, đánh bài, thi thoảng cũng nhận một số lễ vật nhỏ, như bộ y phục, một ít đặc sản v...v.. Không phải là thư quý giá gì.

Đối với vợ bí thư thành ủy cái này tối đã chỉ được xem là qua lại tình cảm thông thường, đám "họ hàng" như con gái nuôi, cháu gái nuôi của dì Trương, khi có sinh nhật cũng được tằng lại lễ vật như thế.

Nhưng tiền mặt hay lễ vật quý giá thì Lưu Huy tin vợ mình không thu nhận, cùng chung sống 2,3 chục năm rồi, chút tự tin này ông vẫn có.

Khi mới ban đầu hay tin, Lưu Huy thật sự là tức bầm gan tím ruột.

Nhìn xem đi, trước kia mình đã nhìn trúng những hạng người nào chứ? Tiểu Tề trước kia lời ngon tiếng ngọt, nịnh nọt lấy lòng ra sao? Đối đãi với người bạn đời của ông, thực sự còn thân thiết hơn cả mẹ đẻ, tình hình vừa biến đổi, là lập tức xé mặt nạ giả dối, đem dì Trương ra làm "công lao" để giữ thân.

Thú đội lốt người! Cả hai vợ chồng đó là thú đối lốt người.

Có điều Lưu Huy cũng mau chóng trấn tĩnh tinh thần, hiện giờ không phải lúc nổi giận, cũng không được phép tự rối loạn.

Liễu Tuấn chỉ trầm mặc hút thuốc, sắc mặt nặng nề, vụ án này phát triển nằm ngoài dự liệu của y, mục đích ban đầu của y chỉ là triệt để tra rõ vụ án huyện Bạch Hồ, giết gà dọa khí, chỉnh đốn tác phong của huyện Bạch Hồ, thậm chí là cả thành phố Tiềm Châu, để tro cốc tác cứu trợ vè kiến thiết lại về sau có thể thiện lợi triển khai, làm các khoản cứu trợ vốn thuộc về nạn dân có thể hoàn toàn phát tới tay bọn họ.

Đương nhiên cũng có ý độ lập uy trong đó.

Đó là hành động cần thiết của quan mới nhậm chức.

Mặc dù về chức vụ y chỉ chủ quản kiến thiết kinh tế, nhưng Liễu Tuấn chưa bao giờ bị trói buộc trong cái quy tắc đó, y luôn kiên định cho rằng tạo nên tác phong quan trường tốt đẹp, tạo nên đội ngũ cán bộ trong sạch vững mạnh, mới là gốc rễ đảm bảo cho kính tế liên tục phát triển, vì thế cho dù là thị trưởng, y vẫn nỗ lực hướng tới mục tiêu của mình.

Song hiện giờ Quản Vĩnh Thanh bị dính líu vào, vụ án rõ ràng đã bị mở rộng, quan hệ trên quan trường luôn rất phức tạp, Phương Nhữ Thành làm bí thư huyện Bạch Hồ nhiều năm, dám trắng trợn làm càn như thế phải có mạng lưới quan hệ nhất định, có thể thấy không chỉ dính líu tới một Quản Vĩnh Thanh mà những người phụ trách khác của đơn vị trực thuộc thành phố cũng dính líu vào.

Trận địa chấn ở quan trường Tiềm Châu đã không thể tránh khỏi.

Y hiểu được lo âu của Lưu Huy, y cũng lo âu như vậy, vụ án càng lớn, số người liên quan càng nhiều, thời gian phá án càng dài, các cán bộ lòng hoảng loạn, rõ ràng sẽ ảnh hưởng tới việc triển khai công tác bình thường.

Còn về Liễu thị trưởng, trong lòng cán bộ Tiềm Châu chắc chẳng khác gì "ma vương" nữa rồi.

- Bí thư, binh tới tướng ngăn, nước lên đê chắn thôi.
Liễu Tuấn nói.

Lưu Huy nhìn y, chậm rãi gật đầu.

Liễu Tuấn không phải là nói lời sảo rỗng, đó đại biểu cho thái độ của y, trong chuyện này, Liễu Tuấn sẽ không đặt mình bên ngoài.

Lúc này điện thoại trên bàn làm việc vang lên, Lưu Huy đi tới nhấc lên nghe.

- Đoạn bí thư? Vâng, tôi đang ở văn phòng.. Đồng chí Liễu Tuấn cũng có mặt.. Được, chúng tôi đợi