Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1111: Khả năng Thai Liễu liên minh




Khi Liễu Tuấn nhận được điện thoại của Thai Duy Thanh, khẽ mỉm cười.

Liễu thị trưởng lại đoán đúng.

Cù Hạo Cẩm sẽ không ra mặt vì việc này mà đẩy cho Thai Duy Thanh, trừ nguyên nhân vì hắn là tỉnh trưởng ra, còn vì chủ yếu không muốn thấy Liễu Tuấn và Thai Duy Thanh kết mình.

Đúng, chính là kết minh.

Cù Hạo Cẩm chưa tới tỉnh A đã tìm hiểu đại khái cách cục nơi này, Liễu Tuấn vì bối cảnh không đơn giản, cũng là đối tượng Cù Hạo Cẩm tìm hiểu chủ yếu. Khi đó tin tức Cù Hạo Cẩm có được là Liễu Tuấn không hòa hợp với phái bản địa, những nhân vật đầu não phái bản địa như Đinh Ngọc Chu, Trì An Phong, Cận Tú Thật đầu không ưa gì Tiểu Liễu. Cù Hạo Cẩm không để ý lắm, khi đó với ông ta Tiểu Liễu chỉ là tên nha nội nhờ phúc ấp cha, tới khu Trường Hà làm ra thành tích là ăn may, nếu nói y có trí tuệ chính trị gì cao siêu quá đề cao y rồi.

Nhưng Cù Hạo Cẩm vừa nhậm chức là phát hiện ra phán đoán sai lầm, không biết Liễu Tuấn dùng thủ đoạn gì mà kết thành đồng minh với Cận Tú Thật, Thôi Phúc Thành, làm Cù bí thư ngạc nhiên một hồi.

Xem ra không phải hạng tầm thường, dù có bóng dáng Nghiêm Liễu sau lưng, nhưng Liễu Tuấn nếu là hạng bất tài, những lão hồ ly như Cận Tú Thật, Đinh Ngọc Chu lại có thể gửi gắm hi vọng lên một người trẻ tuôi.

Từ đó có thể thấy Liễu Tuấn hiểu rõ đạo "địch bạn" trên quan trường, Hiện giờ Nghiêm Liễu hệ và Cao hệ "sặc mùi khói súng", đã bắt đầu giao phong cục bộ, tựa hồ Tiễn Kiến Quân tỉnh D cũng đã xen vào, phân tích theo lẽ thường thì Liễu Tuấn và Thai Duy Thanh phải là tử địch, nhưng Cù Hạo Cẩm sao có thể nông cạn như vậy.

Nghiêm Liễu hệ và Cao hệ đấu tranh kịch liệt đến đâu, cũng không đại biểu Thai Duy Thanh và Liễu Tuấn không thể kết minh, chẳng qua là chưa có điều kiện để đối phương hài lòng mà thôi.

Cù Hạo Cẩm không muốn thấy tình hình này xuất hiện, thế lực bản địa còn chưa dọn dẹp hết, giả sử Thai Duy Thanh và Liễu Tuấn kết minh, thì Cù Hạo Cẩm vô cùng vất vả.

Vì thế tạo ra rắc rối giữa Thai Duy Thanh và Liễu Tuấn là điều vô cùng cần thiết.

- Chào Thai tỉnh trưởng.

Liễu Tuấn nói rất khách khí.

- A, xin chào Liễu thị trưởng, vừa rồi đồng chí Cù Hạo Cẩm gọi điện tới, rất quan tâm với công ty Vĩ Phong bên phía các đồng chí...

Thai Duy Thanh cười rất sảng khoái, chẳng có chút xấu hổ nào, dường như giữa hắn và Liễu Tuấn chưa hề phát sinh ra chuyện gì, hơn nữa vừa mở miệng là đã nói ngay quả bóng là do Cù Hạo Cẩm đá sang.

Dưới tình huống bình thường Thai Duy Thanh sẽ không làm thế, một là đắc tội với Cù Hạo Cẩm, hai là mất uy phong của tỉnh trưởng. Chả nhẽ tôi thân là tỉnh trưởng lại không thể quan tâm tới hạng mục kiến thiết kinh tế của cấp dưới sao? Phải phụng lệnh làm việc mới được à? Có điều với Liễu Tuấn, Thai Duy Thanh không phải băn khoan hai điều này.

Rõ ràng Cù Hạo Cẩm muốn tạo xung đột giữa hắn và Liễu Tuấn, Thai tỉnh trưởng không định để Cù bí thư toại nguyện, còn về phần oai phong tỉnh trưởng, chẳng đáng nhắc tới trước mặt Liễu Tuấn.

Hiện giờ uy vọng của Liễu Tuấn tại tỉnh A có kém gì Thai tỉnh trưởng.

- Tỉnh trưởng có chỉ thị gì với hạng mục đó.

Liễu Tuấn bỏ "đồng chí Hạo Cẩm" đi.

Thai Duy Thanh ngẩn ra: Sao, cậu còn nghe chỉ thị của tôi thật à?

- Ha ha, đồng chí Liễu Tuấn, đồng chí là thị trưởng Tiềm Châu, hạng mục kinh tế ở đó thì ý kiến của đồng chí là chính, tôi chỉ muốn nghe ý kiến của đồng chí về hạng mục đó thôi.

Liễu Tuấn trầm ngâm một chút rồi trình bày lý do của mình qua điện thoại, y vũng biết sợ rằng chuyện này sẽ còn phải giải thích với rất nhiều người, dù sao từ chối một hạng mục 24 tỷ cần một lý do đủ vững mới được.

- Ừm, lo lắng của Liễu thị trưởng rất có lý, kiến thiết kinh tế đúng là cần vững chắc, không thể mạo hiểm như vậy....

Thai Duy Thanh luôn miệng phụ họa với Liễu Tuấn, có điều tất nhiên y nghe ra Thai Duy Thanh chỉ nói cho có lệ, có thể Thai Duy Thanh cũng không tán đồng ý kiến của y.

Thai Duy Thanh hạ quyết tâm không xen vào việc đấu tranh giữa Liễu Tuấn và Hàn Húc, chẳng cần làm tốt đi đầu cho Cù Hạo Cẩm, cũng không cần lên tiếng cho Liễu nha nội.

Các người muốn đấu đá với nhau thế nào thì tùy.

Liễu Tuấn cũng chẳng cần Thai Duy Thanh thực sự có thể tán đồng quan điểm của y, chỉ cần hắn không xen vào là đủ rồi. Khách khi mấy câu rồi cúp điện thoại.

Hàn Húc tất nhiên mau chóng biết được tin tức xác thực về kết quả trao đổi của Thai Duy Thanh và Liễu Tuấn.

- Hồ ly.

Hàn Húc hừ mạnh một tiếng, cả người đặt phịch xuống ghế, không nói một lời, sắc mặt âm trầm đáng sợ.

Hôm sau Hàn bí thư trực tiếp tới thủ đô, trước khi đi theo lệ đánh tiếng với Liễu Tuấn, còn nguyên nhân không nói, Liễu Tuấn cũng chẳng hỏi, làm công việc của mình.

Có điều không lâu sau Liễu Tuân nhận được tin nhắn của Lăng Nhã, cực kỳ đơn giản, chỉ có một dấu "?". Đó là ám hiệu của Lăng Nhã, ý hỏi y có thời gian không, tiện thì gọi điện.

Phải nói là Lăng Nhã rất cần thận, dù có phải giờ làm hay không, khi Lăng Nhã muốn nói chuyện với Liễu Tuấn đều gửi ám hiệu này trước, dù sao hiện giờ Liễu Tuấn không biết bị bao nhiêu con mắt oán hận nhìn chằm chằm vào, làm việc cận thận hơn một chút cũng tốt. Lăng Nhã chỉ muốn giúp thêm một chút cho Liễu Tuấn, không hề muốn gây phiền phức cho y.

Liễu Tuấn nhìn thấy ám hiệu này, liền gọi lại cho Lăng Nhã.

- A lô.

Lăng Nhã hưng phấn tiếp điện thoại.

- Ừ.

Liễu thị trưởng nói chuyện với "thông phòng nha hoàn" rất kiệm lời.

Nếu là ngày thường Lăng chủ nhiệm nhất định phải hờn dỗi với Liễu thị trưởng một hồi, có điều hiện giờ đúng là có chuyện gấp, nên bỏ "tư tình nhi nữ" qua một bên.

Lăng Nhã nói:
- Ừm, ba em vừa gọi điện thoại...

Liễu Tuấn hơi ngạc nhiên, Lăng Quân Khánh gọi điện cho Lăng Nhã lại liên quan tới Liễu thị trưởng. Trước kia rất ít xảy ra chuyện này, Liễu Tuấn không biết quan hệ giữa hai người bị vợ chồng Lăng Quân Khánh phát giác rồi, có điều với tri tuệ quan trường của hai người đó, bình thường sẽ không nói gì.

Liễu Tuấn cười hỏi:
- Chú Lăng nói gì?

- Ba em nói, Hàn Húc tới bộ thăm dò tin tức vệ chuyện công ty sắt thép dân doanh... Chuyện công ty liên hợp sắt thép Vĩ Phong kia ba em cũng nghe thấy rồi, khoảng thời gian qua gây xôn xao trong bộ.

- Nhanh vậy à?

Liễu Tuấn nhướng mày, y vốn cũng biết chuyện "kỳ quái" này sẽ bị rất nhiều người chú ý, nhưng lan tới cả cơ quan quốc gia nhanh như thế thì đúng là ngoài dự liệu.

- Hi hi.

Lăng Nhac cười, nghe ra giọng cô rất sung sướng.

- Liễu thị trưởng, Liễu đại thiếu gia, đoán là anh chưa biết đâu nhỉ, anh là người hết sức nổi tiếng trong cơ quan quốc gia, không biết bao người ra sức nghiên cứu đường thăng tiến của anh đó.

- Không khoa trương tới vậy chứ?

- Không khoa trương chút nào. Anh tự tính xem minh đã tạo ra bao nhiêu kỳ tích? Thị trưởng trẻ tuổi nhất, anh hùng thị trưởng, điển hình anh hùng toàn quốc... Bao nhiêu vầng hào quang trùng lên nhau, sao chẳng phải đặt lên kính hiển vi nghiên cứu cho thật kỹ.
Lăng Nhã có vẻ rất kiêu ngạo.

Một nam nhân ưu tú như thế, bị Lăng Nhã cô "chinh phục", không kiêu ngạo không được.

Liễu thị trưởng mỉm cười, lúc nào nói chuyện với các hồng nhan tri kỷ, tâm tình của Liễu thị trưởng đều rất tốt.

- Có điều nói ra anh đúng là rất đáng nghiên cứu nhé, đừng nói người khác, cả em cũng rất ngạc nhiên. Bao nhiêu kỳ tích trước kia quá đủ rồi, hiện giờ còn không thèm để khoản đầu tư 24 tỷ vào vảo mắt... Liễu thị trưởng, ngài thật ghê gớm.

Lăng Nhã đầy hứng thú, cứ líu ríu không ngừng.

Liễu Tuấn cũng bị Lăng Nhã cảm nhiễm, cười hỏi:
- Bọn họ chỉ nghiên cứu anh thôi à? Còn có người nào khác bị mổ xẻ không?

- Có! Còn có anh Đi... Cao Trường Hoành.

Lăng Nhã lúc nhỏ có chơi với đám tiểu bối nhà họ Cao, nên gọi Cao đại thiếu gia là anh Đinh Đinh nhiều năm quen rồi, nói ra tới miệng mới nhà nhà họ Cao không ưa gì Liễu thị trưởng, nên dừng ngay lại đổi giọng, lẽn lè lưới ra, may mà không ai nhìn thấy.

- Ngoài ra giám đốc Khâu cũng là đối tượng bị mổ xẻ, nghe nói anh ta có khả năng điều động một chút rồi.

Lăng Nhã nói tiếp ngay, sợ Liễu Tuấn truy cứu vụ lỡ miệng gọi "anh Đinh Đinh". Người này trông thì rất đại độ, nhưng cực kỳ ghen tuông.

Liễu Tuấn mỉm cười.

May quá tựa hồ không nổi giận.

Liễu Tuấn nói:
- Giám đốc Khâu hẳn là không điều động nhanh như vậy đâu, phải đợi thêm đã