Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1556: Vui vẻ vâng mệnh




Hà Trường Chinh là người ủng hộ kiên định việc hiện đại hoá quân sự. Tại trận chiến tranh tuyến đường phía nam hơn 20 năm trước, lúc đó Hà Trường Chinh là sư trưởng sư đoàn bộ binh, Bởi vì các loại nguyên nhân và kiêng kỵ nên ở trong chiến tranh chúng ta chỉ đưa vào bộ đội lục quân, không hải quân chưa từng tham chiến. Hơn nữa, chúng ta vừa rồi đã trải qua 10 năm hạo kiếp, trang bị vũ khí của lục quân cũng rất lạc hậu. Tác chiến với nước khác, quân đội đã chịu tổn thất người rất lớn.

Đương nhiên, chúng ta thắng lợi.

Nhưng trong tràng cảnh chiến tranh thảm liệt khiến cho Hà Trường Chinh vĩnh viễn khó có thể quên, từ đó tận sức vào việc kiến thiết và hiện đại hoá quân sự. Hôm nay thân là phó chủ tịch công tác chủ trì Quân ủy, người cầm lái toàn quân đội cả nước, đối mặt với loại tình hình đàm phán bỏ dở này Hà Trường Chinh đương nhiên có lo nghĩ.

Lúc này, cần phải có người có thể gây ảnh hưởng đến các chính khách cao cấp của nước láng giềng phương bắc.

Mà Liễu Tuấn là nhân tuyển cực kỳ thích hợp.

Quan hệ giữa tập đoàn Thịnh Nghiệp và Putin, người lãnh đạo cấp cao nhất vẫn rất rõ ràng. Mặc dù không rõ quan hệ giữa Thịnh Nghiệp và Putin đã thắm thiết đến trình độ nào, chí ít Thịnh Nghiệp có thể ảnh hưởng được Putin.

Mà Liễu Tuấn lại là chiếc cầu câu thông đến Thịnh Nghiệp.

Sau khi Hải Hướng Quân giới thiệu hoàn tất. Hà Trường Chinh nhìn sang Liễu Tuấn, ngưng trọng hỏi: "Thế nào?"

Hà Đông Tiến và Hải Hướng Quân đều lộ ra thần sắc quan tâm.

Căn cứ vào giới thiệu của Hải Hướng Quân, đàm phán lần này không chỉ liên quan đến giao dịch thiết bị máy bay và tàu chiến, càng quan trọng là liên quan đến việc chuyển nhượng kỹ thuật thiết bị điện tử và tên lửa đạn đạo siêu tốc hạm đối hạm.

Thành thật mà nói, thiết bị điện tử của máy bay chiến đấu và Rada điều khiển của Nga cũng không phải tốt nhất, so sánh với sản phẩm đồng loại hình với phương tây thì rất thô ráp, phương diện độ chính xác rất khó vượt qua sản phẩm tiên tiến nhất của phương tây. Nhưng đối với chúng ta mà nói, những loại này đã tương đối tiên tiến rồi. Hàng rào kỹ thuật của phương tây khó có thể đánh vỡ, như vậy thì tăng mạnh hợp tác với nước láng giềng phương bắc cũng là việc tốt.

Về phần tên lửa đạn đạo siêu tốc hạm đối hạm thì chính là điểm mạnh của nước láng giềng phương bắc, thiên hạ không ai bì kịp.

Vì vậy Hà Đông Tiến cũng rất quan tâm đối với việc này. Hải quân đang nghiên cứu chế tạo tàu khu trục kiểu mới, nếu như có thể đưa vào đạn đạo đối hạm tiên tiến, uy lực tác chiến sẽ đề thăng gấp bội. Giả sử lần đàm phán này không bị bỏ dở ngoài ý muốn, Hà Đông Tiến rất có hi vọng tại trên tàu khu trục kiểu mới của hắn lắp đặt đạn đạo đối hạm kiểu mới nhất. Hiện tại đối phương đột nhiên bỏ dở đàm phán, không khỏi làm cho Hà tư lệnh viên có cảm khái "mộng đẹp thất bại"

Liễu Tuấn vẫn chưa nóng lòng tỏ thái độ, cầm lấy Xì-Gà trên mặt bàn rồi châm một điếu.

Vốn bởi vì Nhiếp Hiểu Vân quản việc hút thuốc của Hà Trường Chinh, bọn tiểu bối đều rất tự giác, thông thường sẽ không hút thuốc trước mặt Hà Trường Chinh, để tránh khỏi dẫn phát cơn thèm thuốc của Hà chủ tịch, sẽ bị phê bình. Tuy nhiên lúc này tâm tư của Liễu Tuấn hoàn toàn không ở đặt ở đây nên cũng không nhớ rõ điều kiêng kỵ này

Quả nhiên, Hà Trường Chinh nhẫn nại không được, cũng châm một điếu.

Liễu Tuấn phả từng hơi khói, trong đầu đang nhanh chóng xoay chuyển.

Chuyện này quả thực cần phải suy nghĩ cặn kẽ. Vì hiện đại hoá quân đội kiến thiết xuất lực, đây là trách nhiệm trọng đại không thể chối từ, Liễu Tuấn chủ yếu suy nghĩ chính là để y đứng ra tiếp xúc với Putin, không biết đạt được hiệu quả không?

Tập đoàn Thịnh Nghiệp trước đây đã từng giúp đỡ Putin, tại Nga cũng có sản nghiệp khổng lồ, giá trị tới vài chục tỷ USD. Những thứ này đều có thể ảnh hưởng đến nhân tố chủ chốt của Putin, nhưng hiện tại địa vị của Putin đã khác, đầu tiên hắn nhất định phải đứng ở trên lập trường tổng thống, lo lắng nhiều hơn đến lợi ích bổn quốc, giao tình cá nhân khẳng định là xếp sau lợi ích quốc gia.

Chỉ dựa vào một tầng quan hệ như thế đã nghĩ đến ảnh hưởng quyết sách quan trọng của Putin sợ là không chắc chắn. Chuyện này nếu như nhất định được Liễu Tuấn đứng ra, vạn nhất trở về tay không, đối với Liễu Tuấn và tập đoàn Thịnh Nghiệp đều tạo thành một ảnh hưởng tương đối nghiêm trọng.

Tại thời khắc mấu chốt, tập đoàn Thịnh Nghiệp không thể vì nước hiệu lực, các đại lão sẽ không coi trọng nó như vậy. Về phần Liễu bí thư bị mất mặt, ngược lại cũng không phải là điều quan trọng.

Khó khăn lắm mới hút hết một điếu, Liễu Tuấn dụi tắt đầu mẩu thuốc lá rồi chậm rãi: "Có thể thử một lần."

Hà Trường Chinh liền nói: "Đã như vậy phải nắm chặt, chậm thì sinh biến. . . thành phố Ngọc Lan và St. Petersburg là thành phố hữu hảo mà?"

Liễu Tuấn cười nói: "Công tác tình báo của chủ tịch rất được đấy."

Hà Trường Chinh cũng cười, hắn tán thưởng nhất chính là phong thái này của Liễu Tuấn. Mặc kệ việc lớn thế nào, khi vào trong mắt người này thì đều coi như không quan trọng, người muốn thành đại sự nhất định sẽ có loại khí độ cử trọng nhược khinh này.

"Như vậy đi, cậu cứ ở lại thủ đô một hai ngày, không cần về vội. Chuyện này tôi còn muốn liên hệ với các đồng chí của bộ ngoại giao, mời họ đứng ra an bài cho cậu."

Hà Trường Chinh phân phó

"Vâng!"

***

Sau khi rời khỏi phòng làm việc của Hà Trường Chinh, Liễu Tuấn cũng không có đi uống rượu với Hải Hướng Quân. Chuyện này thật sự là một chuyện khổ sai, tránh được thì nên tránh! Y cũng không có vội vã đi đến chỗ của Hà đại tiểu thư mà đánh xe về nhà.

Trở lại hoàng cung tường đỏ ngói xanh, một luồng khí mát mẻ ập vào mặt, cảm giác đặc biệt thoải mái.

Khi Liễu Tuấn đi vào cửa, Nguyễn Bích Tú đang nói chuyện với Giải Anh. Cuộc sống trong hoàng cung cũng không thần bí như bên ngoài đã đồn đãi, ngược lại còn tương đối thanh thản, những người đứng đầu thường sẽ liên hệ qua lại, cho dù những lần gặp gỡ và nói chuyện của họ cũng tương đối tùy ý, cũng không có kiêng kỵ nhiều.

Đã đến tầng cấp này, một số người khác nhìn qua vẫn còn kiêng kỵ rất nhiều, tuy nhiên cũng chỉ là cười mà thôi. Mọi người cũng sẽ không bởi vì thường xuyên tâm sự trò chuyện với nhau mà sẽ cải biến lập trường chính trị của mình, dựa vào đối phương, đương nhiên cũng sẽ không bởi vì nhiều ngày không gặp mặt mà sản sinh hiềm khích. Ngoại trừ việc công, tại phương diện cuộc sống cá nhân đều là hoà hợp êm thấm.

Nhìn thấy con trai đột nhiên về nhà, Nguyễn Bích Tú và Giải Anh đều mừng rỡ. Tuy nhiên biểu hiện của hai người mẹ làm cho Liễu bí thư có chút phiền muộn. Có vẻ như mình cười tươi như hoa, hình dạng rất là hiếu thuận, hai người mẹ chỉ là tùy tiện gật đầu, sau đó đồng loạt ngửa cỗ nhìn phía sau y.

Cho dù Liễu bí thư ở bên ngoài uy phong hiển hách thế nào, khi về đến nhà thì ở trong cảm nhận của hai người mẹ, địa vị này còn xa mới bằng con của y.

"Ơ này Tiểu Tuấn, con lại đến họp hả, Phỉ Phỉ và Dương Dương đâu? sao không đi về chung?"

Không nhìn thấy cháu trai, Nguyễn Bích Tú nhất thời rất là bất mãn, "Lớn tiếng chất vấn" !

Liễu bí thư vội vàng cười đáp: "Đúng vậy, con đến để họp. Đi vội nên không có mang theo Phỉ Phỉ và Dương Dương cùng về, nếu không thì để con gọi điện thoại cho Phỉ Phỉ, bảo cô ấy dẫn Dương Dương sáng mai về nhà."

Nguyễn Bích Tú lập tức vui vẻ lên, cười nói: "Ừ, chủ ý này cũng được! Vậy con mau gọi điện thoại đi. . ."

"Bích Tú, đừng có vội như vậy, Dương Dương không phải là đã bảy tuổi, nên đi học rồi. Học sinh tiểu học chính thức không thể tự do như còn ở nhà trẻ đâu."

Nguyễn Bích Tú vỗ đầu, cười nói: "Không thể sao, ngày hôm qua còn nói chuyện việc này qua điện thoại với Phỉ Phỉ mà, trí nhớ của mình thật là."

Liễu Tuấn nói: "Mẹ đấy, nghĩ đến cháu mà hồ đồ cả rồi."

Nguyễn Bích Tú liền trừng mắt với y, cả giận nói: "Tiểu Yên mang Mục Dã về phía nam, Hạo Hạo lại học tập rất bận, cũng không có đứa nào nói chuyện với mẹ!"

Năm nay Vũ Chính Hiên thăng chức làm sư trưởng sư đoàn đệ nhất hải quân lục chiến, Vũ Thu Hàn lại điều nhiệm làm tư lệnh viên quân khu đông bắc, đã rời khỏi thủ đô. Liễu Yên liền mang theo Vũ Mục Dã đến nơi đóng quân của Vũ Chính Hiên.

Giải Anh hỏi: "Tiểu Tuấn này, mọi người lại họp gì nữa?"

"A, là việc bên Quân ủy, có quan hệ với Nga, gọi con qua đây thương lượng một chút."

Liễu Tuấn cũng không tính lừa gạt nhạc mẫu.

Giải Anh có chút khó hiểu hỏi: "Chuyện Quân ủy? Còn có quan hệ với Nga, sao lại có quan hệ với con?"

Mặc dù Nghiêm Liễu hai nhà đều quy định "đàn bà không tham gia vào chính sự", Giải Anh thân là vợ của bí thư trung kỷ ủy, tình hình hoạt động quan trường cơ bản vẫn rất rõ ràng, vì vậy nên hỏi câu này.

Liễu Tuấn mỉm cười nói: "Ngọc Lan và St. Petersburg của Nga là thành phố hữu nghị, các đồng chí lãnh đạo của Quân ủy hy vọng con có thể đến St. Petersburg viếng thăm một chút, mượn việc này tăng tiến tình hữu nghị giữa song phương, thuận lợi cho việc hợp tác."

Nguyễn Bích Tú nói: "Con muốn đi Nga? Lúc nào đi?"

Liễu Tuấn cười nói: "Tạm thời còn chưa có quyết định, còn cần phải cùng các đồng chí của bộ ngoại giao thương lượng một chút phương pháp làm việc cụ thể."

Giải Anh nói: "Đi ra ngoài một chút cũng tốt."

Liễu Tuấn không muốn nói việc này với hai người mẹ, liền hỏi: "Mẹ, trong khoảng thời gian này cuộc sống của ba quy luật hơn trước đây rồi chứ?"

Nhắc tới chuyện này, Nguyễn Bích Tú tương đối thoả mãn, vừa cười vừa nói: "Ừ, trong khoảng thời gian này đã có tiến bộ, chỉ cần không đi nước ngoài, không đi thị sát, trên cơ bản có thể ở nhà ăn ba bữa cơm. . .nhưng thời gian ngủ thì vẫn còn ít. Tiểu Tuấn, con phải làm công tác tư tưởng cho ba con, muốn ông ấy phải mỗi ngày nghỉ ngơi nhiều hơn một giờ, cho dù là nghỉ ngơi nhiều hơn nửa giờ cũng tốt."

Giải Anh cũng nói: "Đúng vậy, phương diện này thì Tấn Tài phải học tập lão Nghiêm, thời gian làm việc và nghỉ ngơi của lão Nghiêm có quy luật hơn nhiều Tấn Tài."

Liễu Tuấn cười nói: "Phong cách của hai người không giống nhau, không thể học được. Hai mẹ cứ trò chuyện đi, con đến phòng làm việc của ba đây."

Nguyễn Bích Tú liền cười tủm tỉm gật đầu: "Ừ, ông ấy chắc đang trong phòng làm việc, vừa rồi Tiểu Vương còn gọi điện thoại qua đây, nói là đêm nay có thể ở nhà ăn cơm."

Cái gọi là Tiểu Vương, đó là người phụ trách ban thư ký của Liễu Tấn Tài Vương Đạo Điền.

"Liễu bí thư đã trở về?"

Vương Đạo Điền đang trực ban nhìn thấy Liễu Tuấn lập tức cười ha ha tiến lên nghênh đón, nắm tay hàn huyên với Liễu Tuấn. Quan hệ giữa Liễu Tuấn và Vương Đạo Điền rất tốt, cùng nhân viên thư ký của cha mình làm tốt quan hệ chính là thói quen hành sự của Liễu Tuấn. Hơn nữa Vương Đạo Điền khôn khéo giỏi giang, đối với Liễu Tấn Tài trung thành và tận tâm, Liễu Tuấn cũng rất thích hắn.

Hàn huyên vài câu, Liễu Tuấn cười hỏi: "Ba tôi đâu?"

Vương Đạo Điền cười nói: "Đang tiếp kiến cán bộ?"

"Vị nào?"

"Khâu thị trưởng của thành phố Giang Khẩu."

Liễu Tuấn ngẩn ra, lập tức nở nụ cười. Như vậy cũng có thể gặp được, xem ra giữa y và Khâu Tình Xuyên thật đúng là rất có duyên phận