Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1646: Vấn đề rất khó giải quyết




Thai Duy Thanh cũng như trước đây, nói xong tan họp liền đứng dậy, rời khỏi phòng họp mà chưa từng không quay đầu lại. Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn liếc nhau, mỉm cười, cũng đứng dậy ra về.

Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư không được chú trọng như hội Thường ủy, tất cả mọi người tương đối tùy ý, bình thường sau khi tan họp cũng có hai vị lãnh đạo Tỉnh ủy thỉnh thoảng nói chuyện với nhau. Nội dung cũng đủ loại, chưa hẳn là đàm luận chính sự. Thí dụ như Liễu bí thư bình thường sẽ khích lệ Hướng trưởng phòng ăn diện rất thoả đáng, Hướng Hàm liền mỉm cười, bộ dạng có vẻ rất vui mừng.

Tuy nhiên ngày hôm nay mọi người cũng không có hăng hái để mà nói chuyện, lòng đầy tâm sự đều tự mình đi về, không nói chuyện với nhau đến nửa câu.

Vốn đề tài điều chỉnh cán bộ đã bị vứt đến một bên, biến thành "hội thảo phạt" nhằm vào Tạ Viện và quanh quẩn một hồi cũng đã hoàn thành. Mặc dù Thai Duy Thanh không tỏ thái độ, nhưng tất cả mọi người rất rõ, chỉ cần chứng cứ xác thực thì cũng chống không được lâu.

TP.Ngọc Lan và Nguyên Nam đều đã triển khai hành động thực tế, sở Giao thông tỉnh và cục Công lộ dưới sự khống chế của Lưu Phi Bằng đã nhúng tay vào, Tạ Viện bị áp dụng biện pháp cưỡng chế chỉ là vấn đề thời gian.

Nếu như Thai Duy Thanh chậm trễ không tỏ thái độ, Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn đều có thể bỏ qua Tỉnh ủy trực tiếp phản ánh vấn đề tới Trung ương, hiện cha vợ Liễu Tuấn chính là bí thư Trung kỷ ủy, có chứng cứ xác thực muốn cha mình nhúng tay vào thì quả thật dễ như trở bàn tay. Cho đến lúc này Thai Duy Thanh chỉ nằm vào thế bị động.

Hơn nữa, căn cứ vào quy định Kỷ ủy có thể giám sát thành viên của ban Đảng uỷ đồng cấp, Liễu Tuấn nếu thật muốn quyết tâm, Kỷ ủy TP.Ngọc Lan liền có thể áp dụng biện pháp cưỡng chế đối với Tạ Viện, chẳng qua như thế sẽ không phù hợp với thông lệ trên quan trường mà thôi, chưa tới giây phút sau cùng thì Liễu Tuấn sẽ không tuỳ tiện đi quá giới hạn.

Nội dung thương thảo tại Hội nghị xử lý Thường vụ bí thư rất nhanh đã truyền ra ngoài, trong nhất thời, các cán bộ của tỉnh A nhân tâm hoảng sợ. Lúc trước Liễu Tuấn và Lưu Phi Bằng ngang nhiên "khai chiến", đã khiến các cán bộ của Lưu phái và Liễu phái vạn phần cảnh giác, đều xốc lên tinh thần để ứng chiến. Hiện tại đột nhiên dính dáng đến cả Thai Duy Thanh, biến thành "tam quốc hỗn chiến", cán bộ của Thai phái cũng không được an tâm.

Toàn bộ quan trường tỉnh A rất nhanh sẽ trở nên hỗn loạn. Có vẻ như trên lịch sử của quan trường tỉnh A ngoại trừ cuộc đại cách mạng 10 đó thì vẫn chưa bao giờ xuất hiện tràng cảnh "toàn dân hỗn chiến" như loại này.

Rất nhiều quan viên khi lén nói chuyện đều lắc đầu thở dài.

Chính trị, thực sự là sớm nắng chiều mưa a.

Đối mặt với tình hình như vậy, não mà hơi thiếu chút nước thì đâu có đủ dùng?

Cán bộ mà chỗ dựa không cứng, hậu trường không vững lúc này chỉ có thể khẩn cầu trời xanh phù hộ đừng có cuốn mình vào trong. Cũng có cán bộ cá biệt tự cho là thông minh cơ trí thì thầm mừng rỡ.

Loạn đi!

Càng loạn càng tốt!

Rối loạn mới có thể loạn trung thủ lợi, đạt được những gì mà mình muốn đạt được, cái này gọi là "đục nước béo cò".

Đương sự bí thư Liễu Tuấn thì lại trái ngược hoàn toàn, vẫn ung dung đâu vào đấy xử lý các hạng mục công tác. Từ sau khi Liễu Tuấn "nổ súng" về phía Lưu Phi Bằng, hiệu suất công tác của các bộ môn tại TP.Ngọc Lan lại được đề cao rõ rệt, mọi người hình như đều đang lấy "nỗ lực công tác" để mà ủng hộ Liễu bí thư, đương nhiên, cũng không bài trừ có tâm lý lo lắng "chết cả bầy".

Liễu Tuấn cũng không lưu ý nhiều tới những việc này.

Nhìn chung trên con đường trưởng thành của Liễu Tuấn, người có tâm ý có thể phát hiện một "bí mật", đó chính là tính mục đích làm việc của Liễu Tuấn rất mạnh. Chỉ cần mục tiêu mà y đã xác định thì sẽ vững vàng nhìn thẳng, không thả lỏng chút nào, tuyệt không phải vì thời gian bị kéo dài mà buông tha. Thường thường một số bố cục phải đến mấy năm sau mới có thể thấy được hiệu quả, khả năng rất nhiều người đều đã quên, đợi đến khi mọi việc trần ai lạc định, thỉnh thoảng khi nhớ lại mới hiểu được trước đây thật lâu Liễu Tuấn cũng đã bố trí sẵn thế cục, chỉ ngồi đợi có điều kiện tốt nhất mà ra hoa kết trái.

Một người, có thể ở vào độ tuổi ngoài 30 mà làm được phó bí thư Tỉnh ủy thì luôn có đạo lý của nó.

Liễu bí thư được thong thả, không có nghĩa là người khác cũng có được tâm tính tốt như vậy.

Một ngày, Thường ủy Tỉnh ủy tỉnh Giang Hán, phó tỉnh trưởng Thường vụ Cao Trường Hồng tại phòng làm việc nhận được điện thoại của chú hai Cao Kính Hán. Trong việc điều chỉnh nhân sự không lâu tại Quốc vụ viện, Cao Kính Hán được thăng một cấp, chính vị bộ trưởng bộ Quốc an.

"Chú hai!"

Giọng Cao Trường Hồng vẫn bình tĩnh như trước đây, hơi lộ ra ý thân thiết, rất hợp với tính cách xưa nay vẫn biểu hiện ra ngoài của Cao Trường Hồng, "độ" nắm bắt rất khá.

"Trường Hồng hả, bên Thai Duy Thanh xảy ra chút vấn đề, cháu đã nghe chưa?"

Cao Kính Hán không chào hỏi gì mà trực tiếp đi vào chính đề luôn. Giữa hai chú cháu họ xưa nay nói chuyện với nhau vẫn là như thế, thậm chí còn trực tiếp hơn cả giữa hai cha con Cao Trường Hồng và Cao Kính Chương.

Cao Trường Hồng hơi kinh ngạc: "Xảy ra vấn đề gì?"

Trước đó không lâu Cao Trường Hồng cũng đã nghe được mâu thuẫn giữa Liễu Tuấn và Lưu Phi Bằng. Ván cờ kịch liệt giữa Nghiêm Liễu hệ và bên kia gần đây là tiêu điểm quan tâm của cao tầng, vì có liên quan nên Liễu Tuấn cũng trở thành nhân vật phong vân trong sự quan tâm của mỗi đại phái hệ. Đứa con của Liễu Tấn Tài này vẫn chưa từng ngồi yên, đã khiến đại lão cao tầng của bên kia rất đau đầu.

Liễu Tuấn ngang nhiên phát sinh va chạm với Lưu Phi Bằng tại phương án kiến thiết kinh tế của toàn tỉnh, Cao Trường Hồng đương nhiên rất quan tâm. Tuy nhiên theo Cao Trường Hồng nghĩ, Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn trở mặt chính là thời kì để Thai Duy Thanh thao túng, vừa lúc mượn cơ hội này mở rộng "địa bàn" của mình, tăng thêm thực lực, làm một bí thư Tỉnh ủy cường thế chân chính.

Không ngờ Cao Kính Hán lại nói cho hắn, Thai Duy Thanh xảy ra vấn đề!

Tuy Cao Trường Hồng cơ trí hơn người, nhưng trong nhất thời vẫn không thể lường trước được.

"Ừ, Thai Duy Thanh đứng không cẩn thận đã bị người ta tóm bím tóc. . ."

Cao Kính Hán thở dài rồi kể lại chuyện phiền toái của Thai Duy Thanh cho Cao Trường Hồng, trong giọng nói có chút tiếc hận. Phải nói, Cao Kính Hán vẫn hết lòng quan tâm giúp đỡ người bạn học cũ này, vị sự đi lên của Thai Duy Thanh có thể nói Cao Kính Hán đã tận hết sức lực, vào thời gian Thai Duy Thanh gian nan nhất ở mấy năm trước, Cao Kính Hán cũng không bỏ nỗ lực, cố gắng nói ngọt cho hắn ở trước mặt các nguyên lão của Cao hệ, thậm chí không tiếc kinh động Cao lão gia, cực lực đề cử với Cao lão gia người bạn học cũ của mình. Rốt cuộc đã đỡ Thai Duy Thanh lên chiếc bảo tọa bí thư Tỉnh ủy, hoàn toàn tưởng là có thể nhẹ nhõm rồi, ai dè lại chui ra "sự kiện Tạ Viện".

Thình lình xảy ra việc Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn tả hữu giáp công đã khiến Thai Duy Thanh trong nhất thời bị rối loạn đầu trận tuyến. Khi về đến nhà một đêm không ngủ, biết rõ chỉ dựa vào lực lượng của chính mình thì không thể chống đỡ qua một cửa này được, bất đắc dĩ mới phải cầu viện Cao Kính Hán. Thai Duy Thanh cũng không giấu diếm quan hệ giữa mình và Tạ Viện, đầu đuôi gốc ngọn đều nói rõ với Cao Kính Hán.

Thai Duy Thanh rất rõ, hiện tại người có thể giúp được hắn cũng chỉ có Cao gia mà thôi, có giấu diếm điều gì cũng chỉ là tự mình gây khó dễ với mình.

Cao Trường Hồng lẳng lặng nghe xong lời chú hai nói, trên trán hiện lên vẻ u buồn: "Chú hai, Thai bí thư làm ăn lỗ mãng quá."

Cao Kính Hán liền nói: "Đúng vậy! Thai Duy Thanh cũng là bị cái danh hiệu bí thư Tỉnh ủy làm u mê đầu óc, biết rõ thế cục phức tạp những cứ cố đẩy Tạ Viện đặt dưới mi mắt của Liễu Tuấn, quả thực chính là cố ý tự mình bóp mũi mình!"

Đối với lời phân tích này của Cao Kính Hán, Cao Trường Hồng rất tán thành.

Cũng không tính đến chuyện Thai Duy Thanh muốn tìm tình nhân gì đó, tại bầu không khí tại quan trường, nhiều cán bộ có địa vị còn thấp hơn Thai Duy Thanh nhưng số lượng tình nhân có thể nói là một con số thiên văn mà người thường không thể tưởng tượng được. Ngay cả Cao Trường Hồng, tại phương diện này cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên Cao Trường Hồng công và tư rất rõ ràng, những tình nhân của hắn đều là Cao Bảo Hoành xuất tiền nuôi dưỡng, tuyệt không trộn lẫn vào thể chế nội, Cao Trường Hồng cũng chưa từng cho họ được ích lợi gì. Lấy hào phú của Cao nhị thiếu gia, nuôi mấy tình nhân cho anh trai cũng không có áp lực gì lớn.

Loại chuyện như vậy thậm chí Cao Kính Chương cũng rất rõ, nhưng cũng không nói gì.

Hắn tin tưởng Cao Trường Hồng có thể xử lý sự việc rất hoàn mỹ, sẽ không để xảy ra sai lầm. Mà sự thực cũng quả thực như vậy, tình nhân của Cao Trường Hồng không trộn lẫn vào thể chế nội nên những người khác cũng hết cách, không tóm được nhược điểm gì.

Thai Duy Thanh lại phạm vào điều kiêng kị nhất, tình nhân của hắn không chỉ là một quan lớn cấp Chính sở mà còn không biết tự lượng sức mình muốn đấu với Liễu Tuấn. Nếu chỉ như vậy cũng thôi không tính, nhưng Thai Duy Thanh lại không chừng mực, cho tình nhân quan chức còn muốn cho lợi ích. Hình như rất sợ Liễu Tuấn và Lưu Phi Bằng không tóm được nhược điểm vậy, vội đưa bím tóc của mình nhét vào trong tay người ta.

Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn đương nhiên từ chối thì bất kính!

Đúng như Cao Kính Hán đã nói, Thai Duy Thanh rất có thể đã bị hào quang của bí thư Tỉnh ủy trên đầu làm cho choáng đầu!

"Chú hai, chuyện này rất khó giải quyết!"

Trầm ngâm một lúc, Cao Trường Hồng mới trầm trọng chậm rãi nói.

Cao Trường Hồng biết, Cao Kính Hán gọi điện thoại cho hắn, thông báo tình huống chưa phải là chính yếu mà chủ yếu là hỏi kế. Theo tuổi tác của Cao Trường Hồng dần dần tăng lên, địa vị dần dần cao, đã từ từ trở thành nhân vật trọng yếu trong phe phái, không chỉ đơn giản là người thay thế mới ra đời, rất nhiều đại kế của phe phái Cao Trường Hồng đều có thể phát ra tiếng nói của mình. Hơn nữa thường có thể thu được hiệu quả rất tốt.

Cao Kính Hán công tác tại bộ Quốc an đã thời gian dài, tại vấn đề địa phương lục đục với nhau thì tiếp xúc không được nhiều, trái lại không tinh thông kế sách ứng đối bằng đứa cháu.

"Chú biết. . ."

Cao Kính Hán rầu rĩ.

"Then chốt của chuyện này thì phải xem Tạ Viện có thể đứng vững hay không. Cho nên, hiện nay Tha Tự quyết* của Thai bí thư cũng không phải kế sách ứng đối tốt nhất."
(*)bí quyết kéo dài thời gian.

Cao Trường Hồng lại chậm rãi nói: "Kéo dài được càng lâu, khả năng Trung kỷ ủy nhúng tay vào sẽ càng lớn hơn. Liễu Tuấn và Lưu Phi Bằng sẽ không cho cậu ta thời gian quá dài đâu."

Nếu như Tạ Viện có thể một mình gánh chịu hết mọi chuyện, như vậy vị trí của Thai Duy Thanh mới có thể được bảo trụ. Cao Trường Hồng biết rõ, phe phái bồi dưỡng một bí thư Tỉnh ủy rất không dễ dàng. Nhất là một tỉnh "khắp nơi tranh đoạt" như tỉnh A thì càng trắc trở. Vì kế hoạch trước mắt phải trăm phương nghìn kế bảo vệ được Thai Duy Thanh.

Mặc dù Cao Trường Hồng cũng biết điều này rất khó.

Lưu Phi Bằng và Liễu Tuấn cũng không phải tỉnh trưởng và phó bí thư Tỉnh ủy trên ý nghĩa bình thường, nếu liên thủ xuất kích vậy khẳng định sẽ kinh động đến các thế lực lớn phía sau tham cũng dự vào.

"Chú thấy hiện tại cũng chỉ có thể như vậy. Chú sẽ chuyển cáo lại cho Thai Duy Thanh bảo cậu ta tranh thủ chủ động. . ."

Cao Kính Hán nói rồi khẽ thở dài một hơi.

Có thể thấy được chuyện này cũng làm cho Cao bộ trưởng rất khó thở.

Cao Trường Hồng suy nghĩ một chút rồi nói: "Chú hai, chú hãy chuyển lời cho Thai bí thư, bảo là vấn đề không quá nghiêm trọng."

Cao Kính Hán hiểu ý của đứa cháu là muốn giải sầu cho Thai Duy Thanh, lúc này Thai Duy Thanh càng lo lắng thì càng dễ loạn địa thế, nếu như lại để xảy ra sai lầm gì nữa thì càng khó có thể vãn hồi.