Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1729: Chỉ biết phá hoại




- Động đất ở các tỉnh trung du?
Tất cả mọi người đều tròn mắt.

Liễu tỉnh trưởng đúng là cảnh sát Thái Bình Dương, quản rất là rộng, quan tâm tới cả khả năng phát sinh động đất ở tỉnh trung du của người ta rồi.

- Này Liễu tỉnh trưởng, anh đừng có vươn tay quá dài có được không?
Hà Mộng Doanh tỉnh lại, phật ý nói.

Liễu Tuấn lắc đầu, không hề có vẻ gì đùa cợt:
- Chúng ta phải nên tin tưởng vào khoa học, bên Khuất Hiểu Đông thăm dò được những hoạt động địa chất không bình thường ở các tỉnh trung du, nếu xảy ra động đất thì phải làm sao?

Thấy Liễu Tuấn nói trịnh trọng như thế, Hà Mộng Doanh không trêu y nữa, mày liễu cau lại, hỏi:
- Liễu Tuấn, chuyện này có thể khẳng định không?

- Không thể! Chỉ có khả năng thôi.

- Đại khái bao giờ có thể xảy ra?

- Cái này nói không chắc, động đất khó dự đoán chính xác được, chỉ có thể nói là có khả năng.

Hà Mộng Doanh giang tay ra:
- Vậy thì phải làm sao?

Liễu Tuấn nghĩ một lúc rồi nói:
- Phải nhắc nhở các cán bộ trung du, chuẩn bị tốt công tác đề phòng động đất, ở khu vực có khả năng xảy ra động đất, gia cố nhà cửa, diễn tập sơ tán, phổ cấp tri thức phòng chống động đất. Đương nhiên cũng phải chuẩn bị các vật tư chống động đất.

- Không làm được.
Khâu Tình Xuyên đặt chén rượu xuống, bình thản nói.

Mọi người đều biết hàm nghĩa của ba chữ này.

Các tỉnh trung du hiện giờ bắt đầu tiến hành công tác chuẩn bị , tiền bạc tiêu tốn sẽ không phải là ít, nếu như là thiên tai có thể nhìn thấy được như bão tố, có thể phòng chống. Vì nó có phương thức hình thành cố định, hơn nữa xuất hiện hàng năm ở các tỉnh duyên hải, cho nên có thể dự phòng. Nhưng cái chuyện động đất "có thể xảy ra" này, thì khó nói, cán bộ chủ yếu ở các tỉnh trung du sẽ chẳng để ý tới "dự đoán" này.

Liễu Tuấn không giận, hỏi ngược lại:
- Nếu chẳng may xảy ra thì sao? Đó là khu tập trung cư dân đông đúc nhất, một khi có động đất lớn, thương vong sẽ lên tới hàng vạn.

Lần này Khâu Tình Xuyên không phản bác, suy nghĩ rồi nói:
- Phổ cấp tri thức thì có thể tiến hành trước một bước, dù dự đoán có chính xác hay không thì phổ cập tri thức không có hại gì. Ngoài ra có thể tiến hành diễn tập một vài lần.

Phải nói dưới tiền đề dự đoán không chuẩn xác, phương pháp Khâu Tình Xuyên nói là thiết thực nhất.

Liễu Tuấn gật đầu:
- Hà cố vấn, quỹ từ thiện Hoa Hưng có thể cống hiện một chút vì chuyện này, trong hai năm tới, hay tập trung tinh lực vào công tác phổ cập tri thức phòng ngừa động đất ở các tỉnh trung du, đồng thời phải chuẩn bị sẵn ứng phó với động đất.

Hà Mộng Doanh bĩu môi:
- Chuẩn bị thì được, có điều đây đúng là chuyện tốn công vô ích.

Vương Manh Manh cười:
- Chứ còn gì nữa, người ta vừa nghe nói tới quỹ từ thiện Hoa Hưng là người ta nghĩ ngay tới việc thò tay ra xin tiền. Quyên tặng xây trường học, làm công tác công ích khác thì địa phương rất hoan nghênh. Hiện giờ đi phổ cập giáo dục, làm không khéo bị chính phủ địa phương hiểu lầm chúng ta tạo lời đồn gây hoang mang.

Gần đây Vương Manh Manh cũng tham gia quỹ từ thiện Hoa Hưng cống hiện một phần sức lực cho sự nghiệp công ích.

Liễu Tuấn nói:
- Các sự nghiệp công ích khác cũng có thể cho bọn họ một chút, có điều chủ yếu tinh lực tập trung phòng chống cứu nạn. Chẳng may xảy ra tình huống này, có thể giảm thiểu một phần thương vong là công đức vô lượng.

Vương Manh Manh nói:
- Liễu tỉnh trưởng đúng là lòng dạ bồ tát, lời này nghe thế nào cũng không giống câu nói của một cường nhân như anh.

Mỗi lần gặp mặt Liễu Tuấn, Vương Manh Manh luôn như vô tìn có chút "ám muội" với Liễu Tuán, hiện giờ Khâu Tình Xuyên và Hà Mộng Doanh ở đây, tất nhiên phải hết sức quy củ.

Liễu Tuấn cười lắc đầu.

Dựa vào mỗi quỹ từ thiện Hoa Hưng vận hành chuyện này là không đủ, phải nghĩ thêm các cách khác, Liễu Tuấn đã tính kỹ, vài ngày trước khi động đất xảy ra, bất kể thế nào cũng phải nghĩ cách tổ chức diễn tập một cuộc phòng chống động đất quy mô lớn ở trung tâm trận động đất, hi vọng sự an bài "trùng hợp" này có thể tránh được thương vong về người ở mức độ lớn nhất, chuyện này tạm thời không cần nhắc tới.

Mọi người đều là người một nhà, uống rượu khá tùy ý, Hà Thắng Lợi và Vương Manh Manh là hai người tích cực nhất, chưa tận hứng, lại đề nghị đi chơi bóng. Buổi tối chơi Bowling hoặc bóng bàn là hoạt động rất thích hợp.

Đối với đề nghị này, Liễu tỉnh trưởng xưa nay chẳng hề từ chối, Khâu bí thư thì có chút miễn cưỡng, nhưng không tiện từ chối nên cũng theo số đông. Có điều Khâu bí thư có lựa chọn, không chơi Bowling mà chơi đánh bóng bàn.

Đoàn người đi tới khu vui chơi, đám Vương Manh Manh chơi Bowling, Liễu tỉnh trưởng nghĩa khí đánh hai ván bóng bàn với Khâu bí thư. Dù là thế Khâu bí thư cũng mau chóng mướt mồ hôi, thờ hổn hển, chịu không thâu, chỉ đành tạm dừng, ngồi đối diện với Liễu Tuấn, uống nước quả ép;

- Tình hình ngày càng không lạc quan.
Khâu Tình Xuyên uống vài ngụm nước rồi nói.

Liễu Tuấn gật gù.

Cuộc vận động của đám Vu Hướng Hoành đã bắt đậu thể hiện ra hiệu quả, trong nắm ngoái, các nơi lập nên các dự án siêu lớn, đa số các hạng mục là vi phạm quy tắc đi ngược chính sách ổn định vĩ mô của nhà nước, hành vi chống đối đã công khai hóa. Những hạng mục siêu lớn này đa số là kiến thiết trùng lặp, hoàn toàn không cần thiết. Thêm vào nhiều hạng mục bị ổn định vĩ mô ép ngừng, theo con số thống kê liên quan cho thấy, tạo thành tổn thất kinh tế ước chừng trên 2000 tỷ đồng vào năm 2004.

Mà trong thời gian đại hội, các tỉnh lại để xuất muốn xây dựng tòa nhà siêu cấp, tổng cộng có hơn 4,5 chục hạng mục. Sau tết năm nay, các loại khu khai phát, khu cao tân, khu kinh tế, khu chính sách trên toàn quốc thành lập tới hơn 400 cái.

- Sản nghiệp địa ốc ở thủ đô, Minh Châu và Nam Phương đã bắt đầu không kiểm soát được giá cả nữa. Nam Phương còn đỡ một chút. Rất nhiều nhà đầu tư tràn vào như ong vỡ tổ, tôi đoán chừng Giang Khẩu cũng khó mà chống đỡ nổi nữa.
Khâu Tình Xuyên thở dài.

Giá nhà đất ở Nam Phương sở dĩ tăng chậm hơn thủ đô và Minh Châu một nhịp chủ yếu là do tiếp giáp với Giang Khẩu, Khâu Tình Xuyên thực hành chính sách cứng rắn ở Giang Khẩu kiềm chế giá nhà đất tăng vọt. Có sự so sánh này, giá nhà đất ở Nam Phương mới ức chế một chút, có điều cùng với việc Khâu Tình Xuyên điều đi khỏi Giang Khẩu, tình hình này khó duy trì tiếp được.

Liễu Tuấn nhíu chặt mày:
- Sớm đã dự liệu được chuyện này rồi, bọn chúng sẽ làm như thế mà, phàm là người có chút quan hệ, đều ra sức vận hành vốn, không quan tâm tới thực nghiệp nữa.

Khâu Tình Xuyên bình tĩnh nói:
- Làm thực nghiệp vừa mệt, thu nhập lại không lớn, so với vận hành vốn thì đúng là ví công chẳng có lời. Người ta tìm được con đường phất lên trong một đêm thì còn mấy người bình tâm mà làm thực nghiệp được nữa.

- Giàu lên trong một đêm?
Liễu Tuấn cười nhạt:
- Chỉ e đó là mộng tưởng hão huyền, trên đời này làm gì có cái gì miễn phí, khi bong bóng vỡ, tất cả thứ bọn chúng có chỉ là một mớ giấy lộn mà thôi.

Khâu Tình Xuyên uống một ngụm nước, khẽ nói:
- Ít nhất thì hiện giờ bong bóng còn chưa vỡ, hơn nữa chúng ta không thể để cho nó vỡ.

Liễu Tuán gật đầu:
- Phải, nó mà vỡ thật là tai nạn.

- Nói về Khổng Học Hải đi, cậu thấy hắn ta có ý gì?

- Có cầu khẩn, có sợ hãi.

Khâu Tình Xuyên cười lạnh:
- Hắn cũng tham không nhỏ nhỉ, tới lúc này rồi còn mong muốn gì nữa.

Liễu Tuấn nhướng mày:
- Sao thế?

- Hắn là kẻ ủng hộ Triệu Tuệ Anh, thậm chí có thể nói là thân tín, bên đó rất nhiều hạng mục đều do hắn ủng hộ. Đoán chừng chỉ một mình hắn thôi nợ xấu cũng cả chục tỷ rồi.

Khâu Tình Xuyên mặc dù đã rời khỏi hệ thống tài chính vài năm, nhưng căn cơ vẫn còn đó, những bàn bè và cấp dưới cũ vẫn đang phục vụ ở hệ thống tài chính, hơn nữa còn ở chức vị quan trọng, nên tình hình trong hệ thống tài chính tất nhiên hiểu rõ hơn Liễu Tuấn nhiều.

Liễu Tuấn hít một hơi:
- Hơn chục tỷ mà chỉ mình hắ?

- Hơn chục tỉ là ước tính thấp nhất, không khéo lại tới mấy chục tỷ.

Liễu Tuấn nghiến răng, Khổng Học Hải chỉ là giám đốc ngân hàng thương nghiệp tỉnh S, giám đốc ngân hàng có phân lượng tương tự hắn ta ở tỉnh S còn có mấy người nữa. Nếu như thế chỉ mỗi tỉnh S thôi nợ xấu cũng quá trăm tỷ, đó là con số nhường nào.

Liễu Tuấn không khỏi kinh sợ:
- Khốn kiếp, bọn chúng chỉ biết phá hoại.

Khâu Tỉnh Xuyên đưa thuốc lá ra mời Liễu Tuấn, nheo mắt lại tựa hồ như suy nghĩ điều gì, hệ thống tài chính chỉ một tỉnh tình hình đã như thế, các tỉnh khác chống đối theo, tình thế hiểm ác ra sao có thể thấy được.

Lúc này Khâu Tình Xuyên lên làm chủ tịch ủy ban ngân giám, khó khăn phải đối diện không phải bình thường, đúng là phải suy nghĩ cho kỹ.

Liễu Tuấn im lặng hút thuốc không quấy nhiễu hắn.