Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1809: Sắp điều động




- Mộng Doanh thời gian qua ở tỉnh Du Trung phải không? Chuyện này chị thấy có chút kỳ quái đó , Khuất Hiểu Đông nói cậu muốn anh ta tăng cường thăm dò hoạt động địa chất ở tỉnh Du Trung , hiện giờ Mộng Doanh lại tới đó tuyên truyền, làm sao cậu biết các tỉnh Du Trung sẽ xảy ra động đất.
Bạch Dương hỏi.

Mỳ mặn một chút, Liễu nha nội đói nên cũng ăn quá nửa, Bạch Dương chỉ ăn vài miếng rồi đẩy qua một bên, ngồi nói chuyện với Liễu Tuấn.

Dù sao cô ăn không nhiều, đói thì uống chút sữa ăn mấy miếng bánh bích quy là được.

Còn với vấn đề kia, Bạch Dương đúng là tò mò.

Liễu Tuấn thở dài.

Làm thầy bói thật không dễ, vốn cũng biết chuyện này khiến mọi người suy đoán, nhưng không chuẩn bị không được. Người khác hỏi câu này y có thể lờ đi, nhưng chị Bạch Dương thì tuyệt đối không được.

- Ha ha, cũng chẳng có gì, chỉ là cẩn thận thôi, tỉnh thành Du Trung ở dải nhiều động đất, thăm dò được hoạt động địa chất bất thường, phải chuẩn bị trước, chẳng may xảy ra động đất lớn cũng có thể giảm thiểu tổn thất.
Liễu Tuấn hàm hồ đáp.

Lý do này cũng không tệ.

- Ừm, đúng là có lý, có điều đồng chí Chung Thái có thể sẽ không quan tâm.

Chung Thái là bí thư tỉnh ủy hiện nhiệm của tỉnh trung di, Chung Thái là quan viên thuộc loại hình như Cận Tú Thật, tuổi quá 60, trước đó nhiều năm công tác đảng ở khu dân tộc thiểu số.

Lúc này Hà đại tiểu thư chạy tới tuyên truyền phòng ngừa động đất, Chung Thái khả năng không hỉểu, theo điện thoại của Hà Mộng Doanh nói, quan viên đương địa đều đối phó qua loa với cô.

Điều này cũng trong dự liệu.

Cũng chỉ Hà đại tiểu thư mới có đãi ngộ đó.

Nếu như người khác đi "mê hoặc quần chúng", không bị người ta bắt lại mới là lạ.

Người ta đang mua múa thanh bình, anh chay tới nói có khả năng động đất, không phải cố ý kiếm chuyện thì là cái gì?

May mắn lai lịch của cô quá lớn, cháu gái trưởng Hà lão, thiên kim Hà chủ tịch, chỉ cần nghĩ tới cũng thấy hoa mắt, tỉnh Du Trung từ Chung Thái trở xuống không ai dám lên mặt với cô, chỉ đành đối phó có lệ.

Tình hình này sớm nằm trong dự liệu của Liễu Tuấn, liền bảo cô "y kế hành động".

Nói ra cái "kế" này cũng rất đơn giản, là lấy tiền mở đường.

Đi tuyên truyền công ích, lại còn phải dùng tiền mở đường, đúng là một chuyện lạ. Nhưng trong nước là thế, anh không phục cũng không được.

Quan viên tỉnh Du Trung có lợi, thái độ thay đổi, dần dần trở nên khách khí với Hà đại tiểu thư, bề ngoài cũng bắt đầu phối hợp với cô tuyên truyền chống động đất.

Chẳng may có xảy ra chuyện thì đây là công lao lớn.

Đề phòng trước mà.

Lúc đó đủ chứng minh quan viên địa phương có tầm nhìn xa trông rộng nhường nào, còn về phần Hà Mộng Doanh thì chẳng chẳng để ý tới cái công lao này, có công cũng vô dụng, cô đâu ở trong thể chế.

Như lời Liễu Tuấn đã nói, giả sử xảy ra động đất thật, có thể cứu thêm một người nào là công đức vô lượng.

Liễu Tuấn chỉ thị rất rõ ràng: Không bận tâm tới tiền.

Tập đoàn Thu Thủy và Hoa Hưng tiền nhiều thế mạnh, lại thêm vào Tiểu Thanh, Kim Phúc Xương và các khoản quyên góp khác, quỹ từ thiện Hoa Hưng đã sớm thành quỹ từ thiện lớn nhất trong nước, tài lực cực kỳ hùng hậu. Vì chuyện này có tiêu nhiều tiền thêm nữa cũng đáng.

Liễu Tuấn ăn miếng mì cuối cùng, cười nói:
- Không hiểu cũng không sao, nói chung là chuyện tốt.

Bạch Dương gật đầu.

Liễu tỉnh trưởng ăn mỳ xong, cầm cốc trà lên ung dung đi tới ghế sô pha phòng khách, châm một điếu thuốc hút ngon lành.

Bạch Dương dọn dẹp qua loa, cũng cầm cốc trà tới, ngồi sóng vai với Liễu Tuấn. Trên gò má trắng, áng hồng còn chưa phai hết, trong đoan trang có chút lả lơi.

Liễu Tuấn vừa hút thuốc vừa nhìn Bạch Dương không chớp, miệng cười gian manh.

Bạch Dương càng đỏ mặt, gắt giọng:
- Nhìn cái gì mà nhìn, đâu phải chưa bao giờ được nhìn.

Nói thì nói như thế, trong lòng Bạch Dương có chút lo lắng, tiểu ngoan đồng vẫn cường tráng như xưa, không phải lại có ý đồ xấu đấy chứ?

Liễu Tuấn trước kia luôn dụ dỗ Bạch Dương ở ghế sô pha.

- Đẹp! Có điều hơi lạ...

Liễu Tuấn lắc đầu nói.

- Lạ?

Bạch Dương thấy tò mò.

- Đúng thế, một mỹ nữ xinh đẹp như thế, làm chủ nhiệm quốc tư ủy, không biết có trấn áp được những kẻ lọc lõi kia không?
*** Ủy ban quản lý giám sát tài sản quốc hữu Quốc vụ viện.

Liễu Tuấn cười hì hì nói.

- Này, thân là là tỉnh trưởng, không thể nói năng bừa bãi, chuyện này còn chưa có quyết định cuối cùng, cho dù có điều đi cũng chỉ là phó chủ nhiệm.

Bạch Dương đảm nhận chức tổng giám đốc công ty Cửu Châu tới nay đã hơn bốn năm, có thành tích lớn, công ty Cửu Châu phát triển nhảy vọt, kết cấu nội bộ cũng hoàn thành tối ưu hóa, lợi nhuận cực kỳ nổi bật.

Bởi vì có thành tích chói lọi đó, gần đây cao tầng có kiến nghị chuẩn bị đưa Bạch Dương tới làm phó chủ nhiệm quốc tư ủy, cấp bậc tạm thời chưa biến động, nhưng địa vị rõ ràng đã khác rồi.

Toàn bộ xí nghiệp TW thuộc sự quản lý của quốc tư ủy, Bạch Dương lần này điều động từ chư hầu một phương trở thành mộ thành viên ban thống soái, quan trọng nhất là quốc tư ủy là một ban ngành chính thức trực thuộc Quốc vụ viện, phó chủ nhiệm quốc tư ủy và giám đốc xí nghiệp, trong mắt đại lão cao tầng có khác biệt lớn.

Bạch Dương đi một vòng, lại quay về trong đội ngũ cán bộ chính thống.

Kiến nghị này không xuất phát từ Liễu Tấn Tài, mà là từ miệng Trình Tử Thanh.

- Dương Dương, xem ra bên kia muốn bồi dương chị rồi.

Anh trai Bạch Dương đã tấn thăng lên quân hàm trung tướng, làm tham mưu trưởng quân khu thủ đô, hiện giờ lại đề nghị Bạch Dương làm phó chủ nhiệm quốc tư ủy, đúng là có ý bồi dưỡng đội ngũ cán bộ dự bị.

Bạch Dương lần này điều động chính thức thành cán bộ lãnh đạo cấp chính bộ dự bị quản lý TW ( trung quản hậu bị cán bộ).

- Phải nói lần này Trình Tử Thanh xem như có mắt nhìn ngọc rồi, Dương Dương của chúng ta tài mạo song toàn, kinh nghiệm phong phú, bằng cấp cao, năng lực siêu quần, còn là siêu cấp đại mỹ nữ, để đâu cũng là một nhân tài hàng đầu, cán bộ như thế không bồi dưỡng thì còn bồi dưỡng ai.

Liễu Tuấn nói dài nói dai, thành ra có khuynh hướng "nói dại".

Cùng với địa vị cao dần, danh vọng càng lớn, dù trước hay sau lưng người, y đều phải tự trọng thân phận, nói chuyện rất chú ý, đã rất lâu không nói nhăng nói cuội, hiện giờ tới chỗ Bạch Dương, tất nhiên "bệnh cũ tái phát", trong lòng rất khoan khoái.

Trước mặt Bạch Dương, Liễu Tuấn phảng phất như quay lại nhiều năm trước kia.

- Lại nói lung tung rồi...
Bạch Dương mắng, rồi cau mày:
- Chị biết, bọn họ muốn đoàn kết tất cả lực lượng, chuẩn bị phát động công kích toàn diện...

Lời này của Bạch Dương không phải suy đoán, mà là sự thực.

Nghiêm Liễu hệ và bên kia đánh đá giằng co đã lâu, phải nói bên kia luôn chiếm thế thượng phong, ít nhiều bề ngoài là thế, ban đầu mới phát động tấn công, các đại lão bên đó tự tin mười phần, cho rằng có thể sớm lật nhào Liễu Tấn Tài, nhưng cùng với thời gian trôi đi, tình hình ngày càng trở nên không lạc quan. Nghiêm Liễu hệ không bị ép lui bước mà càng đánh càng mạnh, dần có thế công đối công. Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài đều liên tục ra tay, trước đó Nghiêm Ngọc Thành phát động phong trào liêm chính, có mấy nhân vật cấp trọng lượng bên kia bị trọng thương.

Liễu Tấn Tài âm thầm nắm giữ quyền chủ động ở Quốc vụ viện, danh vọng trong chính phủ TW ngày càng cao, gần đây lại lộ ra vẻ ngạo nghễ, thông qua Khâu Tình Xuyên, chuẩn bị hạ sát thủ.

Lúc này bên kia mới tỉnh ngộ, thì ra Liễu Tấn Tài hạ mình nhẫn nhịn, chẳng qua là tĩnh lũy lực lượng, đợi thời cơ mà thôi. Mà hiện giờ thời cơ đã chín muồi, Liễu Tấn Tài cho rằng đã tới lúc phản kích.

Chỉnh đốn trật tự tài chính chỉ là bước phản kích đầu tiên.

Ai cũng biết, đằng sau trật tự tài chính hỗn loạn là bí mật của vô số nhân vật lớn, một khi vạch trần bí mật này ra, sẽ có rất nhiều nhân vật lớn khó giữ mình. Đương nhiên, vì hài hòa ổn định, Liễu Tấn Tài sẽ không vạch trần toàn bộ bí mật, mà chỉ vạch ra một phần. Nhưng vạch ai không vạch ai, quyền chủ động nằm trong tay Liễu Tấn Tài.

Ngược lại phía bên kia trong nội bộ bắt đầu xuất hiện những tiếng nói bất động, một số cán bộ lãnh đạo cấp trọng lượng, rất khéo léo đề xuất chất vấn hai vị đạo lão. Loại đấu tranh bất chấp hậu quả, có thể tạo thành tai nạng càng nghiêm trọng hơn cho quốc gia. Trong vấn đề nguyên tắc lớn này, một số cán bộ đầu óc tỉnh táo, đặt biệt các cán bộ thế hệ mới, biểu đạt ý kiến bất đồng.

Vào thời khác mấu chốt này, nội bộ bất hòa là uy hiếp trí mạng.

Vì thế đám Trình Tử Thanh đang ra sức đoàn kết mọi lực lượng có thể, tăng cường thực lực bản thân, chuẩn bị phát động tiến công toàn diện, đánh một trận phân thắng bại.

Đề bạt anh em Bạch Tú Khôn và Bạch Dương chắc chắn là để lấy lòng Bạch Kiến Minh.

Bạch Kiến Minh mặc dù đã nghỉ hưu, nhưng sức ảnh hưởng vẫn còn rất lớn, đặc biệt Bạch Kiến Minh thanh danh cực tốt, đức cao vọng trọng, nếu như ông đồng ý ra mặt làm công tác, có ích lớn việc trừ bỏ tiếng nói bất đồng trong nội bộ.