Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1910: Ma Thiên Luân của TP.Ngô Tây




Tùy Thiện Nghĩa thị trưởng TP.Ngô Tây đang ngồi đối diện với Liễu Tuấn, tâm tình khẩn trương có thể nghĩ.

Tùy Thiện Nghĩa là đến tỉnh thành tham gia hội nghị công tác tài chính và kinh tế. Hội nghị này do Liễu Tuấn tự mình chủ trì, tổng cộng tổ chức hết thời gian hai ngày. Hiện tại là buổi tối của ngày đầu tiên, Liễu Tuấn tại phòng khách của khách sạn Long Tuyền triệu kiến hắn.

Tùy Thiện Nghĩa tuổi tác ngoài 40, thuộc về loại cán bộ đặc biệt đề bạt lên. Thời gian Cận Tú Thật chủ chính tỉnh A, thị trưởng một thành phố cấp khu với tuổi tác loại này hầu như là không có khả năng xuất hiện, ngoại trừ dạng khác loài là Liễu Tuấn.

Sau khi Cù Hạo Cẩm đến nhận chức đã từ từ thay đổi tình hình này, y theo yêu cầu văn kiện tương quan của Trung ương, bắt đầu từng nhóm đề bạt trọng dụng cán bộ trẻ tuổi có tri thức. Khi Lưu Phi Bằng đảm nhiệm tỉnh trưởng tiến tới đảm nhiệm Tỉnh ủy, càng kế thừa phát triển tinh thần của Cù Hạo Cẩm, đã đề bạt sử dụng cán bộ trẻ tuổi rất nhiều.

Cũng không phải là nói Lưu Phi Bằng cảm thấy cán bộ trẻ tuổi nhất định so với cán bộ lớn tuổi có năng lực hơn, mà then chốt vẫn là một vấn đề sách lược. Đây nếu là văn kiện của Trung ương yêu cầu, là Tỉnh ủy thì đương nhiên phải bảo trì nhất trí cùng với Trung ương. Ngoài ra, cán bộ kỳ cựu phần lớn có thâm niên, trong lòng không thể tránh khỏi có chút ngạo khí, tính cách cũng tương đối cố chấp, có đôi khi không chịu chào hỏi. Hơn nữa cán bộ lớn tuổi trên sĩ đồ không có không gian bao nhiêu để bay lên nữa, cũng chính là "vô sở cầu", cũng bất lợi khi nắm họ trong tay. Cán bộ trẻ tuổi được đặc biệt đề bạt lên sẽ mang ơn Lưu Phi Bằng, đương nhiên sẽ thành chi chính.

40t đã đảm nhiệm thị trưởng Ngô Tây, thường ngày Tùy Thiện Nghĩa có thể coi là phong quang vô hạn, bản thân mình cũng cảm giác quá hài lòng. Nhưng hiện tại ngồi xuống trước mặt Liễu Tuấn, lòng tin ấy đã không còn nữa.

Tỉnh trưởng còn trẻ tuổi hơn cả hắn.

Hơn nữa, Tùy Thiện Nghĩa rất rõ nguyên nhân chủ yếu Liễu Tuấn triệu kiến hắn, nên "trong lòng có quỷ".

Giữa hai người cũng đã từng gặp mặt qua một lần, một lần đó tương đối vui vẻ. Là thị trưởng một thành phố có tổng sản lượng kinh tế bài danh đệ tam của tỉnh A, Liễu Tuấn tại lần đầu nhậm chức theo thường lệ đã triệu kiến hắn một lần. Tuy nhiên lần đó trên cơ bản là làm theo phép, Liễu Tuấn chủ yếu là lý giải tình huống của TP.Ngô Tây, nghe thì nhiều nói thì ít. Khi kết thúc nói chuyện, theo thường lệ động viên Tùy Thiện Nghĩa vài câu.

"Đồng chí Tùy Thiện Nghĩa, hãy nói về kế hoạch xây dựng Ma Thiên Luân của các đồng chí đi, chuyện là thế nào?"

Liễu Tuấn không có chào hỏi gì, Tùy Thiện Nghĩa vừa mới chỗ ngồi của mình, Liễu Tuấn liền đi thẳng vào chủ đề, bình tĩnh mà hỏi.

Biết rõ Liễu Tuấn nhất định sẽ hỏi chuyện này, Tùy Thiện Nghĩa cũng chuẩn bị lời nói để ứng đối, nhưng mà tới khi chuyện tới trước mắt vẫn nhịn không được trong lòng luống cuống. Hạng mục Ma Thiên Luân này có thể coi là một khối tâm bệnh của mọi người. Thời gian đầu Lưu Phi Bằng làm tỉnh trưởng, có phổ biến chính sách "đại kiền khoái thượng", TP.Ngô Tây là một thành phố chịu lực ảnh hưởng sâu nhất của Uông Quốc Chiêu nên đương nhiên là theo sát bước tiến của Lưu tỉnh trưởng, khí thế ngất trời mà làm. Kế hoạch xây dựng Ma Thiên Luân chính là được đề xuất vào thời gian đó.

Ma Thiên Luân là một thiết bị kiến trúc máy móc có hình dáng như bánh xe cỡ lớn, treo phía trên là những khoang nhỏ dành cho hành khách ngồi lên. Hành khách ngồi ở trong Ma Thiên Luân chậm rãi xoay tròn lên trên, có thể từ chỗ cao quan sát cảnh sắc bốn phía. Ma Thiên Luân tồn tại phổ biến nhất là ở trên các công viên và khu vui chơi, cùng Vân tiêu phi xa, ngựa gỗ xoay tròn hợp xưng là "tam bảo của khu vui chơi". Nhưng Ma Thiên Luân cũng bình thường tồn tại đơn độc với trường hợp khác, thông thường được dùng để làm đài sử dụng để ngắm cảnh.

Lúc ban đầu, ý nghĩ của TP.Ngô Tây là ở công viên trung tâm thành phố xây dựng một thiết bị như vậy để biểu lộ phẩm vị của thành phố. Hạng mục cũng tương đối đơn giản, khi xây dựng Ma Thiên Luân cũng không có ý muốn nhất quyết cao thấp cùng với Ma Thiên Luân nổi tiếng của thành phố khác, dự toán đầu tư cũng chỉ có khoảng 200tr. Nhưng sau đó lại có người đề xuất ý kiến càng cấp tiến hơn, cho rằng Ma Thiên Luân này không xây thì thôi, nếu đã xây thì phải làm cho nó nổi danh, đừng keo kiệt mà khiến người khác chê cười.

Ý kiến cấp tiến này nhận được sự ủng hộ của rất nhiều cán bộ.

Nếu Chính phủ tỉnh đã đưa ra yêu cầu "đại kiền khoái thượng", vậy thì nhất định phải phối hợp cho tốt, lá gan càng lớn, đầu tư càng nhiều, không nói đệ nhất thế giới, ít nhất cũng không thể nhỏ nhất thế giới được.

Trên kiến thiết kinh tế, đầu óc của rất nhiều lãnh đạo đều rất dễ phát nhiệt, một lòng một dạ muốn "lập dị", lấy cái này để biểu lộ chiến tích và quyết đoán của mình. Vì vậy đã hối thúc sinh ra một số lớn toàn là công trình mặt mũi với công trình hình tượng.

Vì vậy TP.Ngô Tây liền định ra một kế hoạch càng khổng lồ hơn, quyết định làm một công viên chủ đề, tại công viên chủ đề xây dựng một siêu cấp Ma Thiên Luân có thể quan sát được toàn bộ phong cảnh của TP.Ngô Tây. Kể cả công viên chủ đề ở bên trong, kế hoạch tổng đầu tư 1.5 tỷ, trong đó kế hoạch Ma Thiên Luân với độ cao là 160m, tổng giá trị 350tr.

Cái gọi là kế hoạch cản không nổi biến hóa, biến hóa cản không nổi một câu nói của lãnh đạo.

Câu vè thuận miệng này quả nhiên đã nghiệm chứng ngay tại trên người TP.Ngô Tây. Đợi tới khi đám người Tùy Thiện Nghĩa làm tốt kế hoạch rồi trình lên Chính phủ tỉnh, Lưu Phi Bằng đã biến thành bí thư Tỉnh ủy còn Liễu Tuấn đảm nhiệm đại tỉnh trưởng.

Lúc đó Tùy Thiện Nghĩa cảm thấy cái hạng mục này quá ảo. Liễu Tuấn chính là con trai của Liễu Tấn Tài, bởi vì phổ biến chính sách điều tiết vĩ mô, một phó tỉnh trưởng hữu danh vô thực lại có can đảm trực tiếp lên đấu với một tỉnh trưởng chính quy Lưu Phi Bằng. Hôm nay Liễu Tuấn chính vị tỉnh trưởng thì càng không cần phải nói, phàm là hạng mục trái với chính sách điều tiết vĩ mô thì hết thảy bóp nát, tuyệt không cho chút cơ hội.

Chính phủ tỉnh không phê, hạng mục này chỉ phải gác lại.

Cán bộ trung tầng của Tỉnh A không người nào không rõ phong cách hành sự của Liễu Tuấn. Chỉ cần là hạng mục y đã phủ quyết, muốn lần thứ hai nhận được thông qua, trừ phi tại mặt chính sách xuất hiện chuyển biến lớn, bằng không thì khỏi cần phải nhắc tới.

Tùy Thiện Nghĩa cũng không dám tuỳ tiện đi vuốt râu hổ của Liễu Tuấn.

Thời gian trôi qua đã hơn một năm, trong tỉnh hướng gió đột biến, Lưu Phi Bằng đột nhiên hướng về Liễu Tuấn triển khai "áp sát quy mô", bày ra tư thế nhất quyết thắng bại. Điện thoại của Uông Quốc Chiêu gọi tới phòng làm việc của Tùy Thiện Nghĩa, rất mịt mờ nhắc nhở hắn, có một số việc nên làm thế nào thì làm thế đó, không cần kiêng kỵ nhiều, Lưu bí thư rất hy vọng kinh tế của TP.Ngô Tây có thể gắng sức đuổi theo, vượt lên trước TP.Tiềm Châu thậm chí vượt cả TP.Ngọc Lan và trở thành đệ nhất cường thị về kinh tế danh phù kỳ thực của tỉnh A.

Tổng sản lượng kinh tế của TP.Ngô Tây vốn vẫn theo sát phía sau Ngọc Lan, nhiều năm qua vẫn xếp hạng thứ hai. Sau khi Liễu Tuấn đảm nhiệm thị trưởng Tiềm Châu, kinh tế của Tiềm Châu mới từ từ vượt qua Ngô Tây, Ngô Tây đành "lưu lạc" đến vị trí thứ ba, hơn nữa mấy năm nay bất kể dốc sức truy đuổi thế nào cũng đuổi không kịp, thậm chí còn có xu thế càng kéo càng xa.

Là thị trưởng Ngô Tây, trong lòng Tùy Thiện Nghĩa không thể không có một chút ý nghĩ.

Uông Quốc Chiêu không chỉ là thị trưởng cũ của Ngô Tây, cũng là lãnh đạo cũ của Tùy Thiện Nghĩa, chính là dưới sự hết lòng của Uông Quốc Chiêu, Tùy Thiện Nghĩa mới có thể nhận được đề bạt đặc biệt, nhảy một phát lên bảo tọa thị trưởng. Đối với Uông Quốc Chiêu, Tùy Thiện Nghĩa chỉ có lòng tín phục.

Tùy Thiện Nghĩa nhận được chỉ thị của Uông Quốc Chiêu thì thông suốt ngay, lập tức lại đặt việc này trên mặt bàn một lần nữa.

Trên có chính sách, dưới có đối sách, đây cũng có thể coi là điểm đặc sắc ở trong nước.

Tuy nói Lưu Phi Bằng áp dụng thế tiến công rất hùng hổ, nếu nhìn từ tình huống điều đi Chu Thành Bồi thì Lưu đã chiếm thượng phong nhất định, hơn thế lại được chỉ thị của Uông Quốc Chiêu, song trong lòng Tùy Thiện Nghĩa vẫn không nắm chắc.

Bất kể như thế nào, báo cáo này còn đặt ở trên bàn của các tỉnh trưởng mà, không có bất cứ một lời phê duyệt hay lời đồng ý xây dựng gì.

Uông Quốc Chiêu nói thế cũng chỉ là trên miệng, cũng không có bất cứ văn bản phê duyệt nào.

Nhớ tới chuyện này, trong lòng Tùy Thiện Nghĩa không thấy thoải mái cho lắm. Uông Quốc Chiêu nói rõ không muốn gánh trách nhiệm mà nên mới dám "giựt giây" Tùy Thiện Nghĩa hắn đi "tranh địa lôi". Nếu đánh cờ thắng, tuy là có công lao, Uông Quốc Chiêu cùng Tùy Thiện Nghĩa hắn đều là thần tử có công, thế nhưng một khi thất bại, Uông Quốc Chiêu tuyệt sẽ không chủ động đứng ra.

Lão lãnh đạo là dạng người thế nào, ít nhiều gì Tùy Thiện Nghĩa vẫn biết một chút.

Quả thủy lôi này là muốn Tùy Thiện Nghĩa hắn đi khiêng.

Trong lời nói của Uông Quốc Chiêu cũng nhắc tới điều này kỳ thực chính là ý của Lưu bí thư.

Như vậy, Tùy Thiện Nghĩa cho dù muốn lùi bước cũng không thể, chỉ có thể kiên trì mà bước tới, lại một lần nữa tại Ngô Tây khởi động công viên chủ đề cùng hạng mục Ma Thiên Luân, đồng thời đi vào giai đoạn thực chất, bắt đầu tuyển chọn.

Hiện tại, việc khiến Tùy Thiện Nghĩa lo lắng nhất vẫn là xuất hiện, Liễu Tuấn đã trực tiếp tìm tới hắn.

"Tỉnh trưởng, hạng mục này ý nghĩ của chúng tôi là kiên quyết hưởng ứng lời kêu gọi của Chính phủ tỉnh, vì nhanh chóng phát triển thành phố, thực hiện mục tiêu lấy du lịch lập thị, tạo ra một công viên chủ đề, Ma Thiên Luân là một bộ phận cấu thành công viên chủ đề này. . . Chúng tôi cũng rất muốn học tập TP.Đại Hồ. . ."

Tùy Thiện Nghĩa lựa chọn tìm từ, rất cẩn thận đáp.

Liễu tỉnh trưởng đã ngay mặt mở miệng hỏi ý, không trả lời là nhất định không được, vả lại còn không thể chần chờ lâu.

Phải nói, Tùy Thiện Nghĩa chuẩn bị lí do thoái thác này ít nhiều cũng có chút lý do. TP.Đại Hồ không phải đã làm một công viên chủ đề trên nước siêu đại hình rồi hay sao, quy mô còn vượt xa cả công viên chủ đề của TP.Ngô Tây, tổng đầu tư tới 3.1 tỷ, mặc dù còn đang trong kiến thiết nhưng đã cho thấy thành tích. Dựa vào công viên chủ đề trên nước này, ngành du lịch TP.Đại Hồ đã thực hiện phát triển nhanh chóng, số lượng du khách tăng từng tháng, thu nhập về du lịch đạt được tăng trưởng càng khả quan hơn.

Công viên chủ đề trên nước của TP.Đại Hồ chính là hạng mục siêu đại hình đầu tiên mà Liễu Tuấn phê chuẩn sau khi nhậm chức tỉnh trưởng.

Nếu công viên chủ đề 3.1 tỷ của TP.Đại Hồ đều có thể xây, một công viên chủ đề 1.5 tỷ của Ngô Tây vì cớ gì mà không nên xây?

Liễu tỉnh trưởng anh không thể nặng bên này nhẹ bên kia. Hoặc là nói, không thể bởi vì đấu tranh chính trị cùng Lưu bí thư nên cố ý chặn cái cổ của TP.Ngô Tây.

Trên thực tế, rất nhiều cán bộ của TP.Ngô Tây quả thực có ý nghĩ này trong đầu, họ cho rằng Liễu Tuấn là lo lắng TP.Ngô Tây sẽ lần thứ hai đuổi kịp và vượt qua TP.Tiềm Châu cho nên kẹp lại hạng mục của họ không chịu phê