Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 1932: Nội hàm chân chính của chấp chính vì dân




"Các đồng chí, đầu tiên cảm ơn sự tín nhiệm của mọi người đối với tôi. Các đại biểu tuyển cử tôi đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy tỉnh A, đây là một loại vinh dự, còn là một loại khiêu chiến. Muốn như thế nào mới có thể làm tốt công tác này, tôi cũng suy nghĩ rất nhiều. Ở chỗ này, tôi và mọi người nói chuyện về một số cái nhìn của tôi. . ."

Lời dạo đầu của Liễu Tuấn cũng không đặc sắc, càng chưa nói tới dõng dạc, dường như đang nói tới một việc thường ngày.

Cán bộ quen thuộc với Liễu Tuấn cũng biết đây là phong cách Liễu Tuấn nói chuyện, trừ phi cần thiết, thường thì sẽ không làm diễn thuyết vô cùng mãnh liệt, thời gian luận sự chiếm đa số.

Bởi vì ảnh hưởng của Liễu Tuấn, "thoại phong" trên quan trường tỉnh A đều đang trong chuyển biến từ từ, nói suông khách sáo đang ít đi, lời nói thật sẽ nhiều hơn.

"Tháng 9 năm nay, Trung ương đề ra một quyết định quan trọng, đình chỉ chức vụ của Vu Hướng Hoành bí thư Thành ủy Minh Châu, đối với vấn đề của hắn tiến hành thêm một bước thẩm tra. . ."

Đoạn kế tiếp của Liễu Tuấn nói, không chỉ làm cho các đại biểu tham dự hội nghị thất kinh, ngay cả chư vị lãnh đạo Tỉnh ủy trên đài chủ tịch cũng mặt lộ vẻ kinh ngạc. Ai cũng không ngờ được, Liễu Tuấn sẽ công khai trên đại hội Đảng toàn tỉnh nói chuyện về vấn đề của Vu Hướng Hoành.

"Đã từng là cán bộ lãnh đạo cao cấp của Đảng ta, Vu Hướng Hoành hủ bại. Một cán bộ lãnh đạo chịu giáo dục của Đảng nhiều năm xảy ra vấn đề. Vì sao lại xảy ra vấn đề? Tôi đã tổng kết mấy nguyên nhân. Thứ nhất, chính là hắn thả lỏng yêu cầu đối với mình, một làn gió bất chính đối với xã hội đương thời, khuyết thiếu năng lực chống đỡ. Thế giới quan, nhân sinh quan xảy ra thành kiến. Khiến cho người có dụng ý xấu lợi dụng. Các đồng chí, ngày hôm nay đang ngồi ở đây đều là đại biểu Đảng, là đảng viên toàn tỉnh cùng chung đề cử ra, là thành viên kiệt xuất trong đảng viên. Có một vài đồng chí, còn đảm nhiệm chức vụ lãnh đạo quan trọng. Chúng ta nên từ trên người Vu Hướng Hoành mà rút ra bài học kinh nghiệm. Không thể cho rằng mình đã thành cán bộ lãnh đạo thì buông lỏng yêu cầu đối với bản thân. Theo kiến thiết kinh tế phát triển nhanh chóng, biến hóa trên xã hội cũng sẽ càng lúc càng lớn, nói kiểu khác, lực hấp dẫn càng lúc càng lớn. Nếu như chúng ta không kiên định tín niệm, không vững chắc tạo ra thế giới quan cùng nhân sinh quan chính xác thì rất khó chống đỡ đượ các loại cám dỗ. Sự thực chứng minh, bất kể chức vụ của anh có cao, công lao đã từng lớn thế nào, một khi anh hủ bại xảy ra vấn đề, Trung ương đảng sẽ không nuông chiều chút nào, sẽ tra ra đến cùng. Cho nên, đừng mang theo tâm lý cầu may. Phản hủ bại là một nhiệm vụ trường kỳ mà gian khổ. Tỉnh ủy tỉnh A sẽ kiên quyết đấu tranh cùng tất cả hành vi hủ bại."

Liễu Tuấn cao giọng nói.

Không có người hoài nghi lời nói của Liễu Tuấn. Y tại tỉnh A công tác 11 năm, bất kể ở trên một chức vị nào, cũng chưa từng có nửa phần thoái nhượng đối với hành vi hủ bại. Mấy đại án hủ bại khiếp sợ toàn tỉnh, chính là dưới sự kiên trì của y mới có thể vạch trần ra được cái nắp, cuối cùng đưa phần tử phần tử ra pháp luật.

Như là Liễu Tuấn nói, phản hủ bại là một nhiệm vụ trường kỳ gian khổ, là một trong những công tác quan trọng Trung ương vẫn luôn nhấn mạnh, Tỉnh ủy tỉnh A kiên trì phản hủ xướng liêm, đó là điều đương nhiên. Nhưng Liễu Tuấn ở trong bài nói chuyện lần đầu tiên khi được tuyển bí thư Tỉnh ủy đã nói tới vấn đề phản hủ bại, ý nghĩa không hề tầm thường. Nói cách khác, công tác này ở trong thời gian Liễu Tuấn đảm nhiệm bí thư Tỉnh ủy sẽ đem nó trở thành một trong những công tác quan trọng hạng nhất của Tỉnh ủy.

Việc này cũng có thể coi như là một chong chóng đo chiều gió, coi như một "tuyên ngôn".

"Thứ hai, Vu Hướng Hoành không có quản lý tốt nhân viên công tác bên người. Thư ký của hắn Hạ Trung Hành, cũng là một phần tử hủ bại, còn có một số cán bộ khác của Phủ thị chính Thành ủy Minh Châu đều biến thành phần tử hủ bại. Một đám người như thế, một đám phần tử hủ bại lòng dạ khó lường, cả ngày quay quanh Vu Hướng Hoành, giả tạo cảnh thái bình, khiến hắn nghe không được cũng nhìn không thấy được tình huống chân thực. Cho rằng mình là nhất quán chính xác, là vĩnh viễn chính xác. Việc này không cần biện chứng mà chỉ cần là người thì có khả năng phạm sai lầm. Bất kể là ai, đều không có thể vĩnh viễn chính xác. Loại tình huống này, bên người chúng ta có hay không? Tôi thấy là có. Vấn đề phát sinh tại bên người Vu Hướng Hoành, sẽ không phải là sự tồn tại cô lập. Cho nên, chúng ta phải đề cao cảnh giác, phòng ngừa loại tình huống này xuất hiện ở bên người chúng ta, phòng ngừa nó càng ngày càng nghiêm trọng. Việc này liên quan đến một vấn đề chọn lựa và giám sát cán bộ. Đầu tiên là chọn lựa. Lưu trình khảo sát cán bộ của chúng ta là nghiêm cẩn, cũng là đầy đủ. Theo lý, dưới chế độ khảo sát và chọn lựa cán bộ nghiêm cẩn và đầy đủ thế này, cán bộ lựa chọn ra đều phải là tài đức vẹn toàn. Vì sao vẫn sẽ xuất hiện phần tử hủ bại? Nguyên nhân ngay tại đây, thời gian chúng ta chọn lựa và khảo sát cán bộ cũng không chân chính cố định quán triệt chứng thực những chế độ này. Rất nhiều cán bộ lãnh đạo thích bằng vào sở thích của mình đi can thiệp vào lưu trình khảo sát cán bộ bình thường. Đây là không đúng, dần dà, việc khảo sát cán bộ của chúng ta sẽ biến chất. Sau này khi tổ chức bộ môn khảo sát cán bộ thì phải làm càng công chính hơn, càng thấu đáo hơn. Đây là hành động quan trọng để đẩy mạnh kiến thiết dân chủ Đảng."

Liễu Tuấn nói đến đây, Vương Đức Dụ ngồi ở bên người hắn vỗ tay trước tiên, lập tức tiếng vỗ tay như thủy triều vang lên trong đại lễ đường Ngọc Lan.

Đợi cho tiếng vỗ tay duy trì một đoạn thời gian, Liễu Tuấn mới giơ lên hai tay, nhẹ nhàng đè xuống, tiếng vỗ tay từ từ ngừng lại. Liễu Tuấn tiếp tục lên tiếng: "Các đồng chí, sau khi chọn lựa cán bộ, việc giám sát trở nên rất quan trọng. Không cần giấu giếm, hiện nay đối với việc giám sát cán bộ nhất là giám sát cán bộ lãnh đạo rất không chu đáo. Bộ phận cán bộ lãnh đạo, tác phong gia trưởng phong kiến rất nghiêm trọng, cho rằng quyết định của mình chính là chân lý, là không được nghi ngờ. Các đồng chí, phải cảnh giác. Rất nhiều cán bộ hủ bại bị ngã chính là bắt đầu từ loại tâm tính lão tử là thiên hạ đệ nhất này. Đệ nhất mà, không người có thể sánh bằng mà, vậy thì nghe không vào ý kiến bình thường, nghe không được thanh âm phản đối, như vậy sao được? Ở phía trước tôi đã nói, trên thế giới này không có người có khả năng đúng đắn mãi mãi. Tăng cường giám sát đối với cán bộ là thế phải làm. Không chỉ phải kiên quyết chứng thực chế độ thẩm kế, trong đoạn thời gian sau, Tỉnh ủy còn sẽ tăng cường thảo luận đối với phương diện này, đưa ra một số phương pháp mới. Các đồng chí, kiến thiết đội ngũ cán bộ bất kể nhấn mạnh thế nào cũng không quá phận. Chỉ có tạo ra một đội ngũ cán bộ hợp cách thì mới có thể duy trì căn bản phát triển. Chúng ta phải bảo trì tính tiên tiến, tính mô phạm của Đảng ta, nhất định phải thời khắc nắm chắc việc kiến thiết đội ngũ cán bộ."

Trong đại lễ đường Ngọc Lan lại bùng nổ tiếng vỗ tay như sấm.

"Vấn đề thứ ba tôi muốn nói chuyện với mọi người chính là chấp chính vì dân. Chấp chính vì dân, là tôn chỉ nhất quán của Đảng ta, cũng là cơ sở để Đảng ta sinh tồn. Thế nhưng, thế nào mới là chấp chính vì dân thì chúng ta cần phải tỉ mỉ suy nghĩ. Có đồng chí sẽ nói, lấy độ thoả mãn của quần chúng làm tiêu chuẩn thi chính. Việc này rất chính xác. Nhưng mà, độ thoả mãn của quần chúng như thế nào, phải như thế nào mới là thoả mãn chân chính, cái này cần phải thương thảo. Cán bộ của chúng ta nhất là cán bộ lãnh đạo chủ chốt, không thể làm lão gia, cao cao tại thượng, mở mấy Hội toạ đàm, mời vài nhân đại đại biểu Ủy viên Chính hiệp nói chuyện, phát biểu một chút ý kiến, là đại biểu dân ý sao? Không chỉ như vậy, chúng ta còn phải đi ra ngoài, thâm nhập cơ sở, thâm nhập tuyến đầu, thâm nhập đến quần chúng. Các đồng chí, đây là truyền thống tốt đẹp của Đảng ta, truyền thống này không thể vứt bỏ. Các đại biểu đang ngồi đều là đảng viên được tuyển cử, tại phương diện này càng phải đi đầu làm gương mẫu. Các đồng chí, bài học cán bộ tam phách chúng ta có không ít. Là cán bộ lãnh đạo, một quyết định của anh thường có quan hệ đến cuộc sống hằng ngày của hàng nghìn hàng vạn hộ dân, thậm chí là hạnh phúc và sinh tồn của vô số gia đình và quần chúng. Cho nên, khi làm quyết sách thì phải thận trọng, phải luôn mãi thận trọng. Toàn bộ quyết sách, đều phải thành lập trên sự điều tra và nghiên cứu đầy đủ. Không thể dùng cách nộp chi phí rồi mò đá qua sông để che giấu sai lầm của mình. Phát sinh loại sai lầm trọng đại thế này, như vậy ở chỗ này tôi minh xác nói cho mọi người, Tỉnh ủy sẽ không chút khách khí mà truy cứu trách nhiệm của cán bộ lãnh đạo tương quan."

Các đại biểu tham dự hội nghị, bao gồm lãnh đạo Tỉnh ủy trên đài chủ tịch, ai ai cũng sắc mặt nghiêm túc.

Coi như là ở trong lòng, cũng không có người phản bác những lời này của Liễu Tuấn. Bởi vì thời gian Liễu Tuấn đề xuất yêu cầu này, chính y, đã sớm làm như thế này. Bất kể là chủ chính một thành phố hay là chủ chính toàn tỉnh, mỗi một quyết sách trọng đại của Liễu Tuấn đều là thành lập trên cơ sở điều tra nghiên cứu rộng khắp. Đến tận bây giờ, chưa từng xảy ra sai lầm và thành kiến quá nặng.

Liễu Tuấn lấy hành động thực tế của mình để nghiệm chứng cho bài diễn thuyết thi chính của mình.

"Ở chỗ này, tôi muốn đặc biệt nói chuyện về chế độ tín phỏng. Phương sách thi chính của chúng ta xảy ra vấn đề, khiến cho quần chúng bị tổn thất, phương thức quần chúng phản ứng chính là phản ánh. Tôi biết, nói tới hai chữ 'phản ánh' này, chúng ta có rất nhiều cán bộ đều rất hoảng sợ. Không hề nghi ngờ, quần chúng phản ánh số lần nhiều ít, quy mô lớn nhỏ, từ mặt căn bản nhất đã phản ánh phương sách thi chính của chúng ta có chính xác hay không. Đối đãi với việc phản ánh của quần chúng phải nghiêm túc. Hiện tại có một manh mối, đó chính là ba phải. Một bộ phận cán bộ, không dùng tâm tư trên vấn đề giải quyết giúp quần chúng, mà là trăm phương nghìn kế che đậy, dùng phương thức bịp thậm chí uy hiếp đối đãi với các quần chúng phản ánh vấn đề, nếu không phải là cho tiền, cho chỗ tốt, nói chung chính là không cho quần chúng phản ánh ra tình huống chân thực. Việc này rất sai lầm. Chỗ nào của anh có quần chúng khiếu oan, vậy đã nói lên có một số công tác chưa làm tốt, chưa có làm chu đáo đã khiến cho quần chúng phản đối cường liệt. Biện pháp thích đáng chính là cải chính lại sự sai lầm này, để cho quần chúng an cư lạc nghiệp. Thủ pháp che đậy không thể thực hiện được, sớm muộn có một ngày vấn đề sẽ đại bạo phát. Đến lúc đó, rất nhiều cán bộ sẽ phải bị xử phạt. Hối hận thì đã muộn. Bởi vậy, chế độ tín phỏng phải tăng cường. Việc này phải làm từ trong tỉnh, từng cấp từng cấp chứng thực xuống. Nói chung một câu, quần chúng có phản ánh thì chúng ta nhất định phải giải quyết. Cái gì là chấp chính vì dân? Đây là chấp chính vì dân."

"Xôn xao -- "

Trong đại lễ đường Ngọc Lan rộng rãi, lại một lần vang lên tiếng vỗ tay như núi hô biển gầm, ngồi ở hàng trước bí thư Thành ủy Tiềm Châu đám người Tô Duyên Quang, thậm chí liều mạng vì Liễu bí thư vỗ tay. Chịu họ lây nhiễm, rất nhanh, toàn bộ các đại biểu trong lễ đường, bao gồm cán bộ lãnh đạo trên đài chủ tịch cũng đều đứng dậy, tiếng vỗ tay duy trì thật lâu, thật lâu. . .