Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 548: Bạn cũ trùng phùng




Ngày mùng 1 tháng 7, hôn lễ được tổ chức long trọng tưng bừng, khách tới đầy sáu mươi bảy bàn, khách sản Thu Thủy náo nhiệt vô cùng, bãi đỗ xe không còn chỗ chứa nữa.

Khách của cả hai bên đều không hề ít.

Khách bên nhà họ Vũ đa phần là người trong quân đội, có tới hơn bảy vị tướng quân huân huy chương loang loáng, đều là những người bạn thân trước kia của Vũ Thu Hàn trong quân đội, trung tướng Hà Trường Chinh tư lệnh quân khu Nam Phương, trung tướng Vũ Hoàng Hà phó tư lệ bộ đội cảnh sát vũ trang nhân dân, thiếu tướng Hải tướng quân quân đoàn trường tập đoàn quân Phương Nam mới thăng chức tất cả đều có mặt.

Khách bên nhà gái đa phần là tới từ Bảo Châu và Đại Minh, Đường Hải Thiên thị trưởng Đại Ninh, Thạch Vĩnh Hiên bí thư thị ủy Bảo Châu, Điền Văn Minh phó trưởng phòng thường vụ phòng tuyên truyền tỉnh ủy, Lưu Nham phó bí thư thị ủy Đại Ninh, Lương Quốc Cường bí thư chính pháp ủy .v..v...v những đại tướng quan trọng nhất của Nghiêm Liễu hệ dù đều là những cấp dưới cũ, nhưng không thể từ chối được.

Còn về phía bên Liễu Gia Sơn, bác năm Liễu Tấn Văn, bác bảy Liễu Tuấn Bình, Liễu Triệu Ngọc, Liễu Triệu Thì, Liễu Triệu Hòa, Liễu Triệu Mẫn, Nguyễn Vĩ Đức đều cũng tới.

Kể cả ông ngoại bà ngoại của Liễu Yên, cũng không để ý tới tuổi ngoài tám mươi, cả hai đều lên tỉnh tới dự lễ, hai ông bà cụ tất nhiên được cung kính mời lên vị trí đầu, hai ông bà cụ tóc trắng bạc phơ, làm cuộc hôn lễ thêm phần vẻ vang.

Tỉnh ủy thường ủy, do Nghiêm Ngóc Thành và Trương Quang Minh đích thân dẫn đội cũng tham gia hết.

Nghiêm Ngọc Thành là tri giao của Liễu Tấn Tài, cũng là thông gia, Liễu Tấn Tài về tỉnh, ông sao có thể không tới? Trương Quang Minh thì lại là đồng minh chính trị của Vũ Thu Hàn, tất nhiên cũng phải tham gia.

Những thường ủy thuộc Hồ hệ, ở loại chuyện hỉ như thế này, ai dám làm ra vẻ không tới? Chuyện vô cớ đắc tội với người, sẽ chẳng ai làm cả.

Đám Hắc Tử và Đại Cương sợ Vũ Quân Huy không khống chế được cục diện, đều chạy tới chỉ huy.

Hắc Tử là phó chủ tịch chuỗi công ti khách sạn Thu Thủy, trừ bản thân ra, Hắc Từ còn rút từ Giang Khẩu tới mấy chục đầu bếp nổi tiếng và phục vụ giàu kinh nghiệm, tới trước hai ngày. Sở công an tỉnh vốn đề nghị với Vũ Thu Hàn, trong ngày cử hành hôn lễ, sẽ phong tỏa con đường gần đó, cấm xe cộ qua lại, lý do tất nhiên không phải vì con trai Vũ bí thư lấy vợ, mà vì đảm bảo an toàn cho các tướng lĩnh cao cấp và lãnh đạo chủ yếu của tỉnh.

Áp lực của ban ngành bảo vệ cũng rất lớn.

Có điều đề nghị này vẫn bị Vũ Thu Hàn phủ quyết không hề do dự.

Không thể làm như vậy được.

Chuyện này mà truyền đi, ảnh hưởng sẽ không tốt lắm.

Thực sự vì an toàn của các lãnh đạo, hoàn toàn có thể dùng phương thức bên ngoài lòng bên trong chặt để giải quyết ổn thỏa.

Chưa nói tới lực lượng bảo vệ của cảnh sát vũ trang, sở công an tỉnh, tới riêng những cảnh vệ thiếp thân của các tướng quân kia, há phải là hạng bất tài?

Thời buổi thái bình, cũng chẳng có ai chuyên môn nhắm vào cán bộ lãnh đạo gây chuyện.

Sự thực chứng minh, "quyết sách" của Liễu nha nội là hoàn toàn chính xác , hôn lễ cử hành long trọng, tất cả chi tiêu đều do Liễu Tuấn phụ trách, chỉ mời khách, không nhận quà, vừa rộn ràng náo nhiệt, lại thành công loại bỏ cảnh khó của Liễu nha nội.

Hà Mộng Doanh cùng Tiểu Thanh mặc dù đều tới tham dự hôn lễ, những "giữ gìn quy củ", không làm lộ ra manh mối, chỉ có bác bảy Liễu Tấn Bình nhìn thấy hai đôi người ngọc là Nghiêm Phi và Liễu Tuấn cùng Liễu Yên và Vũ Chính Hiên, không nhìn được hỏi Tiểu Thanh khi nào thì mới kết hôn.

Vấn đề này là điều Tiểu Thanh sợ nhất.

Cho dù Liễu chủ tịch hô phong hoán vũ trong giới tài chính ở Hồng Kông! Nhưng bị cha già hỏi tới chuyện kết hôn sinh con, vẫn lắp ba lắp bắp không biết trả lời ra sao, mất hết vẻ ưu nha thong dong, cuối cùng chỉ đành đáp cho qua là không định kết hôn, tương lai chỉ nhận nuôi một đứa trẻ.

Những lời này làm Liễu Tấn Binh nghe tới há hốc mồm, nhưng ngại khách khứa trên hôn lễ nhiều, không tiện lý luận với Tiểu Thanh!

Cho dù cô có là bà chủ lớn tới đâu, kiện tới tận trời thì cô cũng là con gái của ta.

Chẳng phải là người không gả được không sinh được, việc gì phải đi nhận nuôi con kẻ khác?

Liễu Triệu Ngọc ngồi cùng bàn mơ hồ đoán được một chút, liền ra mặt giải vây cho Tiểu Thanh, nói đấy là chuyện đang thịnh hành ở Hồng Kông.

Bác bảy hoàn toàn không tin, nhưng Liễu Triệu Ngọc hiện giờ là "lão đại" của Liễu Gia Sơn, lại là tộc trưởng, nên phải nể mặt hắn không nói thêm nữa.

Hôn lễ kết thúc trọn vẹn.

Nói tới nhà ở, hiện giờ dưới tên Vũ Chính Hiên có hai tòa biệt thự, một do Hà Mộng Doanh tặng cho Vũ Chính Hiên, một do Tiểu Thanh tặng cho Liễu Yên.

Hai bà chủ lớn rất là hào phòng.

Mấy người anh họ là Liễu Triệu Ngọc, Nguyễn Vĩ Đức không tặng nhà cũng chẳng tặng xe, mà là cổ phần của công ty Đằng Phi, đều trích từ trong cổ phần của bọn họ ra, thuần túy là qua lại riêng tư, không chiếm phần của cơ quan.

Bất quá Vũ Chính Hiên và Liễu Yên vẫn chọn nơi động phòng là nhà của mình ở ủy viện thường ủy tỉnh.

Sau khi hôn lễ kết thúc, các vị tướng quân như Hà Trường Chinh ai về "phủ" người đó.

Đại Ninh và thủ đo tuy cách xa nhau, nhưng không làm khó được họ.

Chỉ có Nghiêm Ngọc Thành, Trương Quang Minh tới nhà Vũ Thu Hàn ngồi nói chuyện một lúc, rồi trở về nhà.

Nghiêm Ngọc Thành, Liễu Tấn Tài, Đường Hải Thiên ba vị chí hữu từ Bảo Châu đi lên, khó khăn lắm mới tụ họp được, tất nhiên tới nhà Nghiêm Ngọc Thành ngồi chơi.

Cuộc tụ họp thế này, Giang Hữu Tín và Nghiêm Minh đều chưa từng tham gia, Nghiêm Ngọc Thành chỉ điểm danh mỗi Liễu Tuấn theo ông vào thư phòng.

Điều này cũng chẳng có gì kỳ quái, trước kia hai người Nghiêm Liễu bàn việc, đồng chí Tiểu Liểu đều tham gia, chỉ khác lần này thêm Đường Hải Thiên mà thôi.

Liễu Tuấn đoán ý của Nghiêm Ngọc Thành là vì hiện giờ mình là cấp dưới trực tiếp của Đường Hải Thiên, để Đường Hải Thiên hiểu một chút về địa vị của Liễu Tuấn trong vòng tròn quyền lực trung tâm Nghiêm Liễu hệ cũng là điều cần thiết.

Trước kia Liễu Tuấn chủ yếu đảm nhận chức trách liên lạc giữa Nghiêm Liễu và Đường Hải Thiên, còn hiện giờ, Liễu Tuấn có thể trở thành "trợ tá" bí mật cho Đường Hải Thiên.

Nguyên nhân là Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài đều thừa nhận năng lực của Liễu nha nội, làm trợ tá cho Đường Hải Thiên, có lẽ sẽ có lợi cho vị trí thị trường của Đường Hải Thiên.

Vào thư phòng ngồi xuống, Liễu Nha Nội theo thông lệ làm phục vụ pha trà mời thuốc cho ba vị trưởng bối.

- Nghiêm bí thư, vấn đề Quách Kỳ Lương và Mai Ngạo Hàn giải quyết như thế nào?Liễu Tấn Tài hỏi thẳng luôn.

Đường Hải Thiên hơi giật mình.

Tuy giao tình của ông cùng Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài không tệ, nhưng thẳng thắn đàm luận vấn đề nhân sự trong đại như vậy, nhất là trước mặt Liễu Tuấn, ông vẫn không quen lắm.

Đường Hải Thiên không biết rằng chuyện quan trọng hơn nữa, Nghiêm Liễu cũng không giấu Liễu Tuấn.

Thực tế, mỗi lần Nghiêm Liễu thăng tiến, bước quan trọng nhất đều có Liễu Tuấn thúc đẩy ở phía sau.

Nghiêm Ngọc Thành khẽ lắc đầu nói:
- Không dễ xử lý.

Dù Liễu Tấn Tài đã điều tới tỉnh J, nhưng khi gặp chuyện lớn khó giải quyết, hai người vẫn liên hệ với nhau, bởi thế đối với chuyện Nghiêm Ngọc Thành gặp phải, Liễu Tấn Tài nắm rõ như lòng bàn tay.

Nghe Nghiêm Ngọc Thành nói vậy, Liễu Tấn Tài cau mày lại.

Liễu Tuấn thuận miệng hỏi:
- Bác Nghiêm, bộ tổ chức trung ương không lâu trước đó đã phái tổ khảo sát xuống rồi phải không?

-Ừ.
Nghiêm Ngọc Thành gật đầu.

Đây cũng phải là chuyện bí mật gì, kiến nghị Quách Kỳ Lương thăng cấp phó bộ, đã bắt đầu kín đáo thao tác, nếu lãnh đạo trung ương muốn bồi dưỡng Quách Kỳ Lương, Nghiêm Ngọc Thành tất nhiên phải dốc sức phối hợp.

Khó là đưa tới vị trí nào mới thích hợp.

Bổ nhiệm làm phó tỉnh trưởng xếp hàng cuối cùng của tỉnh chính phủ hiện giờ mà sét thì là lựa chọn duy nhất, hiện thực nhất, cũng bất đắc dĩ nhất.

Liễu Tuấn biết Nghiêm Ngọc Thành không muốn an bài như vậy.

Nhân vật đầu não của phái hệ nhìn trúng Quách Kỳ Lương chỉ là một phương diện, phương diện khác há chẳng phải muốn giúp Nghiêm Ngọc Thành xoay chuyển tình thế khó khăn của tỉnh? Việc thăng tiến của một cán bộ không phải là vấn đề các đại lão đỉnh cấp quá chú ý, quan trọng hơn là năng lực khống chế cục diện tỉnh của Nghiêm Ngọc Thành.

Trong bàn cờ chính trị toàn quốc, tỉnh có lẽ chưa phải là quân cờ quan trọng nhất, nhưng là quân cờ không thể xem nhẹ.

Liễu Tấn Tài nói:
- Thực sự không được thì cứ lên phó tình trưởng trước đã, còn phía Mai Ngạo Hàn thì từ từ làm công tác sau.

Nghiêm Ngọc Thành hút thuốc, gật đầu một cái cực kỳ chậm rãi.

Đường Hải Thiên hỏi:
- Vậy thì ai tới Hãn Hồ làm bí thư?

Quách Kỳ Lương lên làm phó tỉnh trưởng, phải nhượng bộ để bí thư thị ủy Hãn Hồ là người của Trương Quang Minh.

Kỳ thực đây không phải là cuộc trao đổi có lợi.

Nghiêm Ngọc Thành đáp:
- Đồng Tiêu Sơn đi.

Đồng Tiêu Sơn là thư ký trưởng của tỉnh ủy, là tâm phúc của Trương Quang Minh, từ vị trí phó sở trưởng sở tài chính tỉnh, lên làm chủ nhiệm văn phòng chính phủ, rồi tới thư ký trưởng tỉnh ủy.

Đem một nhân vật quan trọng như vậy tới Hãn Hồ, có thể thấy Trương Quang Minh nhất định phải khống chế được Hãn Hồ, hạng tầm thường không đủ kinh nghiệm đưa tới, cũng sẽ dễ dàng bị Mai Ngạo Hàn cho ngồi tàu bay giấy.

Dù sao Hãn Hồ cùng là địa bàn Liêu Khanh Khai đã gây dựng nhiều năm.

Mọi người im lặng uốn trà hút thuốc, tâm tình không được tốt cho lắm.

- Tiểu tử, cháu tới thủ đô gặp Hàn Giang rồi hả?
Nghiêm Ngọc Thành đột nhiên hỏi Liễu Tuấn.

- Vâng, tim Hàn bí thư kiếm một biên chế sự nghiệp trong đoàn trung ương, chuẩn bị cho bạn họ của cháu là Long Diễm Lệ.

Liễu Tuấn không giấu diếm gì, anh ta biết tính cách của Nghiêm Ngọc Thành, sẽ không đi quản lý chuyện "tình cảm" của người trẻ tuổi, hơn nữa giữa Liễu Tuấn và Long Diễm Lệ hết sức thanh bạch, chẳng cần phải che giấu ai.

- Tay chân nhanh thật nhỉ.
Nghiêm Ngọc Thành "hừm" một tiếng, ra chiều không vui lắm.

Liễu Tuấn cười nói:
- Trả lại rồi, không cần nữa.

Nghiêm Ngọc Thành nhìn Liễu Tuấn, khẽ gật đầu, mắt lộ vẻ tán thưởng.