Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 686: Cứ làm loạn đi




Tờ The time của Mỹ mỗi năm đều bình chọn những nhân vật nổi tiếng, báo chí trong nước cũng bị ảnh hưởng mọc ra mấy cuộc bình chọn "thập giai" ," thập kiệt", nếu như có bình chọn nhân vật nổi tiếng của tháng, thì đồng chí Liễu Tuấn dứt khoát đứng đầu bảng.

Khoảng thời gian này cái tên huyện Ninh Bắc và người lèo lái trẻ tuổi Liễu Tuấn không ngừng xuất hiện trên mặt báo, hơn nữa còn toàn là bài báo có sức ảnh hưởng toàn quốc.

Nếu luận thời gian trình tự trước sau, tin tức về Liễu Tuấn xuất hiện trước tiên trong cuộc họp nội bộ trung ương.

Tên bài báo rất thẳng ( hiện tượng lạ ở huyện Ninh Bắc), tác giả là phóng viên Phí Thanh ở Tân Hoa Xa, trong bài báo Phí Thanh miêu tả tỉ mỉ chuyện xảy ra vào ngày 26 tháng 12 năm ngoái, cán bộ trấn Đại Đường được ủy phái tới thôn Tú Khê trưng thu các khoản thống trù, thái độ thô bạo ác liệt, uy hiếp quả phụ Tống Nguyệt Nguyệt, làm Tống Nguyệt Nguyệt trong lúc tức giận uống thuốc trừ sâu, thiếu chút nữa xảy ra án mạng, làm người dân nổi giận đánh Mao Ái Tiên, sau đó tập hợp lại tới chính phủ huyện, thậm thí thành phố tới tỉnh thỉnh cầu.

Trong bài báo miêu tả tỉ mỉ nguyên nhân xảy ra chuyện này, chính là các cấp chính phủ cơ sở của huyện Ninh Bắc thu mua thóc lúa của nông dân không trả bằng tiền, chỉ lấy hóa đơn tạm thay thế, hứa hẹn giảm bớt phụ phí với người dân, kết quả nói mà không dữ lời, gần tết còn tới nhà dân cưỡng ép thu tiền, để xảy ra sự kiện trên.

Bài báo của Phí Thanh nhằm thẳng và các cán bộ của huyện Ninh Bắc đã lừa gạt người dân trước, cưỡng ép trưng thu thóc lúa, bất chấp chính sách của đảng, bấp chấp lợi ích của quân chúng nông dân.

Cuối cùng Phí Thanh chỉ ra rằng, sở dĩ có hiện tượng trên là do lãnh đạo của yếu của huyện Ninh Bắc cho tới các thành viên khác của huyện ủy đều giám sát đội ngũ cán bộ lỏng lẻo, tác phong quan liêu nghiêm trọng, chỉ ở trên cao nói chuyện kiến thiết kinh tế hão huyền, xa rời nguyên tắc "thực tế".

Bài báo của Phí Thanh dào dạt nghĩa khí, văn chương như hoa gấm, rất có tính kích động.

Cao nhị thiếu gia đọc xong hưng phấn rống tướng cả lên, lập tức gọi điện cho Phí phóng viên, vả cả một đám mèo mả gà đồng ăn uống thác loạn suốt cả một đêm, Cao Tương Hoành còn nhét cho Phí Thanh một cái phong bì căng phồng, Phí Thanh thầm nắn thử rồi cười tươi như hoa.

Cao nhị thiếu gia rất rộng rãi, bên trong phong bì đó là bốn vạn tệ.

Có điều Cao nhị thiếu gia sau khi tỉnh rượu vào hôm sau lại đọc được một bài báo khác, là phóng viên của (báo nhân dân) viết, tiêu đề là (con đường phát triển), kể lại huyên Ninh Bắc dưới sự lãnh đạo của bí thư huyện ủy Liễu Tuấn đã chỉnh hợp tài nguyên than, sản phẩm phụ nông nghiệp, ra sức kiến thiết kinh tế, mời gọi đầu tư, trong vòng hai năm ngắn ngủi, huyện Ninh Bắc từ huyện lạc hậu nhất thành phố Đại Ninh, nhảy vọt thành huyện mạnh về kinh tế, hăng hái mục tiêu vượt qua mấy khu kinh tế phát đạt nhất của Đại Ninh.

Trong bài báo cũng nhắc tới vấn đề hóa đơn tạm của huyện Ninh Bắc, thậm chí đưa ra con số chính xác, mỗi năm tăng bao nhiêu, tới năm nào giảm được bao nhiêu. Bài báo chỉ ra dưới sự lãnh đạo ban huyện ủy, nhất là đồng chí Liễu Tuấn, đã không quản ngại khó khăn, không đùn đẩy trách nhiệm, thực hiệu hơn 10 triệu hóa đơn tạm từ thời Phương Triêu Dương lưu lại, đầu năm nay đã phát văn kiện chính thức, yêu cầu toàn huyện trong vòng hai năm thực hiện toàn bộ số hóa đơn tạm trong tay người dân, coi như là một điều kiện khảo nghiệm cán bộ phụ trách xã thị trấn, ai không hoàn thành nhiệm vụ sẽ bị xử phạt, nếu nghiêm trong thì cách chức.

Đồng thời, (báo quang minh) cũng cho đăng một bài báo tiêu đề ( cùng nhau làm giàu), nói sau khi xóa khu gộp xã, thông qua tinh giản cơ cấu, tinh giản nhân viên, thu gọn dự toán tài chính, quy định trong vòng một năm, phải giảm 30% gánh nặng cho người nông dân, trong ba năm đạt mục tiêu giảm một nửa.

Hành động này của chính phủ huyện được người nông dân ủng hộ, hiện giờ người dân huyện Ninh Bắc nhiệt tình phân khởi, ra sức phát triển nghề phụ, tiến lên con đường thênh thang cùng nhau làm giàu.

Trong thời gian đó, có hai tờ báo khác cũng lần lượt có bài về huyện Ninh Bắc, nhưng giọng điệu cùng một giuộc với Phí Thanh.

Trong thời gian ngắn trăm hoa đua nở, báo chí thủ đô xôn xao náo nhiệt, nhưng huyện Ninh Bắc lại trở nên yên tĩnh, công việc vẫn triển khai theo đúng trình tự, không hề bị ảnh hưởng gì, đồng chí Liễu bí thư vẫn đi làm như ngày thường, thần thái không có gì khác trước.

Những ánh mắt ngầm theo dõi Liễu bí thư cũng đủ thái độ khác nhau.

Liễu Tuấn cơ bản chẳng so đo người trong huyện ủy nhìn mình thế nào, kể cả Lục Hương Mai, có lẽ Lục Hương Mai sẽ làm chút thủ đoạn tranh thủ mở rộng vòng quyền lực của mình, nhưng khẳng định là có chừng mực, sẽ không tạo thành bất kỳ sự uy hiếp mang tính thực chất nào với Liễu Tuấn.

Tâm tư của Liễu Tuấn hoàn toàn đặt trên bài báo mang tính quốc gia, cùng một thời gian, một huyện, thậm chí một cá nhân xuất hiện ra hai tiếng nói hoàn toàn khác nhau, đó là chuyện chưa từng xảy ra trên lịch sử tuyên truyền.

Chỉ riêng từ điểm này có thể nhìn ra, cao tầng đã có người trực tiếp nhúng tay vào, Chu tiên sinh chỉ có thể đảm bảo bài báo có lợi cho Liễu Tuấn, nhưng không thể ngăn cản đám Phí Thanh và các tờ báo lớn khác xuất hiện trong cuộc họp nội bộ.

Đấu tranh có xu thế thăng cấp.

Các đại lão trong hệ phái của Nghiêm Ngọc Thành và Liễu Tấn Tài hiển nhiên cũng đang chú ý mật thiết tới việc này, có lẽ đã bắt đầu có hành động, nhưng Liễu Tuấn không biết.

Hiện giờ y đã hoàn toàn tiến vào trong thể chế, không phải là thân phận "phụ tá" nữa, cho dù quan hệ chí thân như Liễu Tấn Tài, Nghiêm Ngọc Thành thì cũng có nhiều việc phải tránh.

Nhất là Nghiêm Ngọc Thành, có lẽ đang tận lực bồi dưỡng năng lực "độc lập" cho Liễu Tuấn.

Muốn chen chân vào cao tầng hệ phái, được cá đại lão để ý, thì phải dựa vào năng lực của mình mới được, cứ lấy bản lĩnh thực sự ra cho mọi người xem.

Các đại lão có trí tuệ của các đại lão, Liễu Tuấn có thủ đoạn của Liễu Tuấn.

Đòn phản kích của y, đã âm thầm triển khai.

Trong phòng làm việc của cục trưởng cục công an huyện Ninh Bắc có hai người khách đặc thù, chính là nhân vật nổi danh trong thời gian gần đây, vợ chồng Mao Ái Tiên và Thiện Bình.

Mao Ái Tiên và Thiện Bình đều tỏ ra mệt mỏi, khoảng thời gian qua, sau khi lên thủ đô cáo trạng rồi quay lại huyện Ninh Bắc theo đám phóng viên Phí Thanh đến khắp nơi phỏng vấn, thiếu chút nữa làm cả hai mệt suy sụp rồi.

Hiện giờ thấy mình vừa cáo trạng lên, không ngờ kinh động đến bao nhiêu phóng viên trung ương, thậm chí Hồng lão tổng cũng phái thư ký tới, hai vợ chồng nhà này rất có cảm giác thành tựu.

Ai sống chẳng vì tranh nhau cái thể diện.

Đương nhiên trừ thể diện ra, hai vợ chồng Mao Ái Tiên cũng mong mỏi vị thiếu gia giàu có ở thủ đô và Phí phóng viên thực hiện lời hứa của mình.

Vị thiếu gia kia tuổi tuy trẻ, nhưng nghe nói là cháu trực hệ của vị khái quốc công thần, là nhân vật ghê gớm thực sự, nếu giúp bọn họ một chút, thì dễ như trở bản tay, nói không chừng chẳng những có thể "phục hồi quan chức" thậm chí còn có thể điều tới thành phố nữa.

Người ta đã gọi điện thoại cho phó thị trưởng thường vụ Ngô Ba, điểm danh muốn Ngô Ba quan tâm chiếu cố.

Liễu Tuấn có ghê cũng chẳng hơn được nhân vật lớn ở kinh thành.

Huống chi Ngô Ba còn là cấp trên của Liễu Tuấn nữa.

Bởi thế hai người nghe nói Khâu Viên Triêu mời tới cục công an, liền nghênh ngang tới.

Nếu nói Mao Ái Tiên không lo lắng chút nào thì là nói dối, dù sao trước kia hắn cũng là cán bộ, nên quan hệ giữa các vị lãnh đạo bên trên cũng nghe ngóng ít nhiều, Khâu Viên Triêu chính là cấp dưới thân tín nhất của Liễu Tuấn.

- Thiệu Bình, bà nói xem liệu có phải là cái bẫy không?
Mao Ái Tiên có chút thấp thỏm hỏi vợ.

Thiệu Bình xì một tiếng, nghênh nghênh nói:
- Cạm bẫy gì chứ? Uổng cho ông còn là nam nhân, không có chút can đảm nảo! Tôi nói cho ông biết nhé, hiện giờ đừng nói là Khâu Viên Triêu, dù là Liễu Tuấn cũng chẳng dám làm gì chúng ta hết! Hừ chúng ta vừa mới lên thủ đô phản ánh vấn đề, trong huyện lập tức bắt chúng ta sao? Không sợ cán bộ lớn ở trung ương truy cứu à?

Mao Ái Tiên vừa nghe vợ nói, thấy có lý liền khen vợ:
- Bà nó đúng là nữ Gia Cát Lượng, thật lợi hại.

- Đương nhiên, tôi thấy Khâu Viên Triêu quá nửa là đàm phán điều kiện với chúng ta. Này, ông nó đừng có tùy tiện đồng ý nhé, không cho chúng ta vị trí ngon lành là không được, khi đó tất cả cứ nhìn theo ánh mắt của tôi mà hành động.

- Được được được, tất cả hành động đều nghe bà nó chỉ huy!
Mao Ái Tiên nịnh cho Thiếu Bình cười toe toét.

Nhưng vừa mới tới văn phòng, thấy khuôn mặt âm trầm của Khâu Viên Triêu ngồi sau bàn làm việc, trái tim Mao Ái Tiên giật đánh thót một cái, đây đâu giống điệu bộ muốn nói điệu kiện với bọn họ.

Nhìn thấy Mao Ái Tiên lộ ra cái dang vẻ vô dụng, trong lòng Thiệu Bình tức không để đâu cho hết.

Người này đúng là chẳng thể làm nổi chuyện gì cho ra hồn, người ta mới nghiêm mặt lại toàn thân đã run rẩy. Thiệu Bình biết, đàm phán điều kiện cũng giống như làm ăn, Khâu Viên Triêu phải cho bọn họ một đòn phủ đầu, sau đó mới dễ nói chuyện.

Tưởng bở, hừ!

Thủ đoạn này cũng dám dùng trước mặt bà đây, thủ đô ta còn dám đi cáo trạng, mà lại sợ một tên cục trưởng cấp huyện hay sao?

Thiêu Du vuốt tóc, chỉnh trang lại y phục, rất tự nhiên nhìn Khâu Viên Triêu hỏi:
- Khâu bí thư mời chúng tôi tới có chuyện gì không?

Khâu Viên Triêu lạnh lùng nhìn cô ta, rồi lại nhìn sang Mao Ái Tiên nói:
- Mao Ái Tiên, ở chỗ tôi có bản tài liệu này, anh hãy xem đi.

- Tài.... Tài liệu gì chứ?
Mao Ái Tiên có dự cảm chẳng lành, Khâu Viên Triêu đúng là không phải nói điều kiện gì với bọn họ rồi.