Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 709: Tập đoàn tài chính thế giới




Buổi hội đàm hoàn tất, Liễu chủ tịch được Liễu bí thư tháp tùng quay trở về phòng! Lưu phó cục trưởng đột nhiên xuất hiện bên cạnh hai người, nhỏ giọng nói:
- Liễu chủ tịch, Liễu bí thư, Hoàng chủ tịch ước chừng ba mươi phút nữa tới nơi ở Liễu chủ tịch thăm hỏi.

Liễu Thanh gật đầu, theo thói quen nâng cổ tay lên xem giờ.

Trở về gian phòng tổng thống, Liễu bí thư chứng nào tật nấy, nằm rất tùy ý trên ghế sô pha, hai chân gác lên cao.

Tiểu Thanh hé miệng cười, ngồi xuống một bên ghế, đặt đầu tình lang lên đùi mình, âu yếm vuốt ve mặt Liễu Tuấn, khóe miệng hơi cong lên, hiện ra nụ cười đầy yêu thương.

- Tiểu Tuấn, em đang đầu tư lớn ở Nga.

Liễu Tuấn thuận miệng hỏi:
- Ở phương diện nào?

- Nhân sự.

Liễu Tuấn khựng lại, ý tứ của Tiểu Thanh là muốn đem thế lực thâm nhập xâu hơn vào tầng hạch tâm của nước Nga rồi, hiện giờ quy Thịnh Nghiệp uy danh cực thịch, tiền nhiều thế lớn, lòng háo thắng của Tiểu Thanh càng lớn cũng là điều hợp tình hợp lý.

- Sức ảnh hưởng của Zyuganov chủ yếu là ở lĩnh vực kinh tế, tiếng nói trong hạch tâm chính trị không lớn. Nếu như muốn làm lớn ở Nga, thì phải tăng cường hiểu biết về những người khác nữa.
Tiểu Thanh giải thích.

Liễu Tuấn đưa tay ra xua khẽ, ngăn Tiểu Thanh lại, nhắm mắt suy nghĩ.

Tiểu Thanh biết y đang suy tính độ khả thi của chuyện này, liền tự giác không nói nữa, chỉ đưa tay ra nhẹ nhàng xoa bóp đầu cho y.

Ước chừng năm phút sau, Liễu Tuấn thong thả nói:
- Có một người, em có thể thử tiếp cận.

Tiểu Thanh lộ vẻ vui mừng:
- Anh đồng ý rồi?

Nói thực Tiểu Thanh đầu tư lớn vào nước Nga trong lòng có chút thấp thỏm, trước kia Liễu Tuấn từng nói rất rõ với cơ, chỉ "đầu cơ" ở Nga, lợi dụng giai đoạn chuyển giao hỗn loạn để kiếm lợi nhiều nhất, mấy năm qua Tiểu Thanh kiếm được ở Nga mấy tỉ USD.

Nhưng thâm nhập sâu vào hạch tâm chính trị nước Nga và lĩnh vực sản nghiệp cơ sở thì Liễu Tuấn không tán thành cho lắm.

Vào thời kỳ rối ren có thể "thừa lúc nhà cháy hôi của", lợi nhuận khả quan, nhưng đồng thời, càng hỗn loạn thì mức độ rủi ro càng cao, nhất là người bên ngoài dùng tiền mở đường như Tiểu Thanh, đứng chân thì dễ, nhưng cũng dễ trở thành vật hi sinh cho các phe tranh đấu, bởi vì không có dính líu quá sâu với các phe phái thực lực, nên người ta muốn vứt bỏ "minh hữu" này không có gánh nặng lớn lắm.

Đương nhiên cũng vì không thâm nhập, khi bị vứt bỏ tổn thất cũng chỉ là về kinh tế, cách làm tay không bắt giặc như Tiểu Thanh, thì tổn thất kinh tế thậm chí chỉ là lợi nhuận về sau, tiền đã kiếm được người ta chẳng thể cướp đi, uy hiếp ở các phương diện khác cung không lớn.

Điều Tiểu Thanh làm bây giờ có vẻ như trái với chỉ thị của Liễu Tuấn.

Quy mô của Thịnh Nghiệp có lớn đến đâu, chủ tịch Tiểu Thanh có lẫy lừng thế nào, thì bản chất cô vẫn coi mình là vợ hiền của Liễu Tuấn, một người ảnh hưởng bởi tư tưởng truyền thống.

Thế nên Tiểu Thanh nghe Liễu Tuấn không ngờ lại đồng ý cho mình thâm nhập đầu tư vào Nga, không so đó sự "ngỗ nghịch" của mình tất nhiên vô cùng sung sướng.

Liễu Tuấn cười nói:
- Trước kia không cho em xen vào quá sâu là vì nghĩ cho an toàn của em.

- Vậy hiện giờ thì sao? Hiện giờ anh không nghĩ cho an toàn của em nữa à?
Tiểu Thanh chu mỏ lên, lộ vẻ không vui.

Liễu Tuấn đưa tay ra, véo lên cái mông mềm của cô.
- Em nói xem.
Tiểu Thanh cười khanh khách.

Kỳ thực Liễu Tuấn trước kia không đồng ý, hiện giờ đồng ý cũng là có nguyên nhân, chuyện này cần làm theo trình tự, hiện này thực lực của quỹ Thịnh Nghiệp đã hơn xa trước kia, hơn nữa hoạt động ở Nga nhiều nắm, đối với quốc gia diện tích lớn nhất thế giới này, cơ bản đã quen thuộc rồi, đó là điều kiện để tiến sâu thêm một bước.

Mà quan trọng nhất là, Liễu Tuấn cho rằng, việc đầu tư của Thịnh Nghiệp đã hoàn thành quá trình tích lũy tư bản nguyên thủy, phải tiến vào tầng cấp cao hơn.

Tây phương là các quốc gia công nghiệp, thành lập từ lâu, chính phủ vận hành trình tự đâu ra đó, các loại quy tắc hết sức chu toàn, muốn dùng phương thức "lấy tiền mở đường" mà xen vào thì độ khó quá lớn, ảnh hưởng tới các quốc gia này chỉ có thể dựa vào thực lực tư bản.

So ra mà nói thì nước Nga đang ở vào giai đoạn chuyển mình mạnh mẽ, hệ thống và chế độ cũ đã hoàn toàn sụp đổ, chế độ và hệ thống mới chưa được thành lập toàn diện, chính là thời kỳ tiến vào tốt nhất.

Xưa nay tập đoàn tài chính quốc tế, đều có sức ảnh hưởng khá lớn đối với mấy quốc gia.

Quỹ Thịnh Nghiệp nếu muốn hoàn toàn chuyển biến thành tập đoàn tài chính thế giới thì đây là con đường phải qua.

- Hiện giờ đã tới lúc rồi.
Liễu Tuấn lẩm bẩm.

- Ừ.
Tiểu Thanh gật mạnh, trong lòng nổi lên sự phấn chấn kỳ lạ, dường như câu nói này của ái lang đã thổi tiếng quân hiệu tiến vào thế giới, là một con cá mập kinh tế siêu cấp ngày càng mạnh mẽ, Tiểu Thanh thích cuộc sống đầy "tính chiến đầu " này.

- Tiểu Tuấn, vừa rồi anh nói có thể tiếp xúc với một người là ai?

- Vladimir.

- Vladimir?
Tiểu Thanh hơi đau đầu.

Vladimir ở nước Nga một cái tên quá phổ thông, chỉ cần đi tới một thành thị hơi lớn một chút thôi, nhắm mắt quờ tay ra một cái thế nào cũmg tóm được một gã Vladimir.

Tiểu Thanh cho dù dựa theo lời căn dặn của Liễu Tuấn, rất ít khi tới Nga chủ trì nghiệp vụ, nhưng cũng hiểu những tình huống cơ bản.

Liễu Tuấn nổi ính nghịch ngợm, cuộn lưỡi lên dùng tiếng Nga tiêu chẩn sổ ra một tràng.

Tiểu Thanh đánh y một cái, bực bội:
- Biết anh giỏi rồi, nói được tiếng Anh tiếng Nga, đừng có ra vẻ nữa, Ivan rốt cuộc là ai?

Liễu Tuấn cười nói:
- Em đi tra danh sách quan viên của St. Petersburg, đệ nhất phó thị trưởng chính là Vladimir mà anh nói.

- Đệ nhất phó thị trưởng của St. Petersburg?

Tiểu Thanh nhướng đôi mày đẹp, lặp lại lần nữa.

St. Petersburg mặc dù là tòa thành thị lớn thư hai của Nga, nhưng dù sao không phải là trung tâm kinh tế chính trị, sức chú ý của Tiểu Thanh chưa bao giờ đặt ở bên đó, mà toàn tập trung ở Mosvow, dù là thị trưởng St. Petersburg thì Tiểu Thanh cũng chẳng biết là ai nữa là phó thị trưởng.

Liễu Tuấn cười:
- Người tên Vladimir này tiền đồ vô hạn, về sau nước Nga sẽ hoàn toàn nắm trong tay hắn, người này em phải nắm lấy cho chắc, ít nhất hai mươi năm sau đầu tư ở Nga sẽ không có nguy hiểm quá lớn.

Vladimir, không phải ai khác mà chính là tổng thống Nga sau này, Vladimir Vladimirovich Putin, đặc công KGB ghê gớm nhất lịch sử, "Tân sa hoàng" của Nga, đối với những nhân vật siêu cấp trong trí nhớ tiền thế, Liễu Tuấn đều nghiêm túc tìm hiểu lý lịch bọn họ, trước đó khôn glâu trong xem xét qua lý lịch các quan viên chủ yếu của St. Petersburg, Putin năm ngoái lên làm phó thị trưởng, không lâu sau sẽ lọt vào mắt của tổng thống hiện nhiệm, rồi tiếp đó quật khởi thần tốc, tiếp nhận quyền trượng vào ngày đầu tiên của thế kỷ mới.

- Oa, lợi hại như vậy sao? Được em nhớ kỹ rồi.
Thái độ của Tiểu Thanh làm Liễu Tuấn rất hài lòng, trước mặt cô và Xảo Nhi , Liễu Tuấn có thể thoải mái làm "thày bói mù", hai cô gái này chưa từng hoài nghi lời nói của y chút nào.

Nếu như Liễu Tuấn nói với người khác Putin sẽ trở thành tổng thống nước Nga, thì dù không bị người ta cho rằng y bị điên, cũng sẽ hỏi tới tận cùng vì sao có suy nghĩ này dựa vào đâu?

Trong mắt Liễu Thanh thì Liễu Tuấn cực kỳ tài giỏi, y nói nhất định là đúng.

Vố số sự thực đã nghiệm chức "lời tiên tri" của Liễu Tuấn chưa sai bao giờ.

Y nói thị trường chứng khoán sụt giảm, là sụt giảm thê thảm; y nói đồng Yên tăng, là đồng Yên tăng vèo vèo, sau đó tờ USD, cứ cuồng cuộn chảy vào túi quỹ Thịnh Nghiệp.

- Người này tính cách vô cùng cứng cỏi, không phải ai cũng tiếp cận được, tranh thủ lúc người ta còn chưa nổi lên, em hay tranh thủ thời gian, đối với người này phải chú ý chút thủ đoạn, chỉ dựa vào mỗi tiền thôi là không làm người ta động lòng được. Em phải nhớ kỹ, đối với những người phi thường thì phải dùng những phương sách phi thường, không thể cố chấp các lề thói cũ, quan trọng nhất là phải góp công lớn trong tiền đồ chính trị của ông ta.
Liễu Thanh xử lý những chuyện như thế này sớm đã thành thục hơn Liễu Tuấn nhiều, có điều Putin thực sự quá "ghê gớm", Liễu Tuấn phải dặn dò thêm vài câu.

Phàm là những nhân vật kỳ tài kiệt xuất như vậy, thực sự không thể dùng lý lẽ thông thường mà suy đoán được.

- Hiểu rồi, anh yên tâm đi, chỉ cần là người thì thế nào cũng có nhược điểm.
Tiểu Thanh rất tự tin nói.

Liễu nha nội mỉm cười gật đầu.

- Tiểu Tuấn, vùng hồ nước ngọt chúng ta đã lấy được gần ba mươi phần trăm cổ phiếu rồi, các công ty khai thác khoáng sản cũng khá thuẩn lợi, chuyến này tiểu quỷ tử lỗ nặng.

Tiểu Thanh cười nói, nhắc tới chuyện công ty khoáng sản, Nhật Bản là một đảo quốc thiếu thốn tài nguyên, mức độ phụ thuộc vào tài nguyên khoáng sản hơn bất kỳ nước công nghiệp nào khác. Trước đó Tiểu Thanh tham gia đầu tư công ty mỏ lớn nhất thế giới, thành quả lớn, lần này trong nguy cơ đồng Yên, Tiểu Thanh theo bố trí sẵn có của Liễu Tuấn đánh hội đồng, ép cho tập đoàn tài chính của Nhật thê thảm, một số tập đoàn thuộc Nhật vì nguy cơ lớn mà phải bó nhiều sản nghiệp.

- Tình hình bên An Phi Lạp thế nào rồi?
Liễu Tuấn hỏi tới chuyện quốc gia tây phi kia, hai năm trước Liễu Tuấn đã dặn Tiểu Thanh đầu tư vào quốc gia tây phi nguồn tài nguyên khoáng sản phong phủ này.

Tiểu Thanh nói:
- Đã bắt đầu khai thác rồi, tim được mấy mỏ quặng trữ lượng lớn, đương nhiên muốn khai thác quy mô còn cần chút thời gian.

Liễu Tuấn gật đầu.

Có bước đi đầu tiền là tốt rồi, La Mã không phải xây nên trong một ngày, tập đoàn tài chính thế giới cũng không phải trưởng thành được trong một sớm một chiều.