Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 916: Bất ngờ




Đại hội lần thứ mười lăm với rất nhiều quan viên cao cấp trong thể chế mà nói, là giai đoạn người vui kẻ buồn, kẻ buồn thì mặc kệ, ít nhất Lăng Quân Khanh thuộc về người vui.

Vốn cho rằng sĩ đồ cả đời này đã tới trạm cuối rồi, sống nốt quãng đời còn lại ở cấp ti. Cho dù trước đại hội, Lăng Quân Khánh nỗ lực rất nhiều, nhưng tin tức phản hồi lại ở các phương diện có thể thấy đối thủ rất mạnh, phần thắng không lớn.

Lăng Quân Khánh là cha của Lăng Nhã, hiện giờ là một ti trưởng trong quốc vụ viện.

Nhà họ Lăng cũng là thế gia ở kinh sư, nhưng quan chức không cao, ông nội của Lăng Nhã trước kia là bộ trưởng quốc vụ viện, trong thời kỳ đại loạn bị hạ bệ, sau khi đại loạn kết thúc, Lăng lão gia tử được phục nguyên chức, nhưng trong thời kỳ đại loạn nếm không ít đau khổ, tinh thần ở vào trạng thái căng thẳng cao độ suôt thời gian dài, khôi phục công tác không lâu, Lăng lão gia tử cưỡi hạc về trời, không để lại được bao nhiêu di sản chính trị cho đời sau.

Lăng Quân Khanh cùng mấy người khác trong đời hai nhà họ Lăng chức vụ đến cấp ti là dừng, muốn tiến thêm một bậc, là gặp phải trở ngại trùng trùng.

Trong vòng xoáy quan trường này, ân tình lớn bao nhiêu làm việc lớn chứng đó, đấy là quy củ bất thành văn. Lăng lão gia tử qua đời quá sớm, đời hơi của nhà họ Lăng muốn vươn lên là rất khó.

Có điều nhà họ Lăng cũng có ưu thế rất lớn của mình, đó là có mạng lưới quan hệ khổng lồ trong cơ quan quốc gia, Lăng lão gia tử cùng thân thích bạn bè đều làm quan trong kinh thành, thi thoảng có ra ngoài quá độ, thì không lâu sau lại về cơ quan quốc gia nhậm chức. Tới đời Lăng Quân Khánh, anh chị em nhiều, thành một gia tộc lớn, thông qua các thủ đoạn hôn nhân con cháu đời ba, đem mạng lưới quan hệ càng mở rộng hơn nữa.

Bởi thế quan trường kinh thành, bình thường do ba bộ phận tạo thành.

Bộ phận thứ nhất là những danh gia vọng tộc như Hà Vũ Cao, chiếm cứ quyền lực trung tâm, uy danh hiển hách, mấy vị lão gia tử dậm chân một cái đủ làm kinh thành rung chuyển. Một gia tộc đủ tạo thành thế lực cực lớn, là quái thú khổng lồ thực sự, làm người ta kính sợ.

Thứ hai là lực lượng mới trỗi dậy, thông qua nỗ lực bản thân hoặc vận động phái hệ, dần nổi lên sau cải cách, tiến vào vòng lánh đạo hạch tâm của thể chế, trở thành lãnh đạo mới của quốc gia. Nghiêm Ngọc Thành, Liễu Tấn Tài cùng cả Bạch Kiến Minh đều thuộc về lực lượng này, tạm thời thế lực mới chưa hình thành thế lực gia tộc khổng lồ, chủ yếu dựa vào năng lực cá nhân và uy vọng cá nhân đứng vững chân ở kinh thành.

Thời gian quật khởi quá nhanh, căn cơ không vững, là nhược điểm chung của thế lực này, tiền đồ phát triển về sau cũng có hai loại khết quả khác nhau. Kết cục tốt nhất , là thành công tiến vào trung tâm quyền lực, không ngừng mở rộng thế lực, trở thành thế gia vọng tộng mới. Chen chân vào vòng tròn này, nếu như thiếu sức kế thừa, hoặc là đi sai một bước thôi, mất đi quyền bính sẽ thành cái đích của mọi mũi tên.

Nghiêm Liễu có thành công thăng cấp thành thế gia vọng tộc mới hay không hiện giờ còn khó nói, nhưng từ tình hình trước mắt mà xét, xu thế thăng tiến của hai vị này còn rất mạnh.

Trong lần đấu tranh cao tầng lần này, vị thủ trưởng lớn tuổi trong hệ phái Nghiêm Liễu đồng ý rút lui, đổi cho một vị thủ trưởng khác tiến vào thường ủy, nhưng vị thủ trưởng này tuổi cũng khá lớn, đoán chừng làm hết khóa này rồi sẽ lui về. Tình thế rất rõ ràng rồi, phái hệ về sau sẽ ra sức ủng hộ vị thủ trưởng trẻ tuổi kia, tranh thủ thuận lợi lên đỉnh cao vào năm năm sau.

Nghiêm Liễu rất được thủ trưởng trẻ coi trọng, luận tuổi tác cũng tương đương với thủ trưởng, ít nhất còn có thể hộ vệ cho thủ trưởng 10 năm.

Nghiêm Ngọc Thành tiến vào ban bí thư TW, nắm cơ quan chính pháp toàn quốc chính là mình chứng. Liễu Tấn Tài làm phó thủ tướng, chỉ đạo kiến thiết kinh tế, cũng là vị trí khá nặng.

Hai vị này coi như là ngôi sao sáng nhất của đại hội thứ 15, từ trong sơn cước đi ra, hai mươi năm vượt ngũ môn, tiến lên vị trí lãnh đạo đảng quốc gia, nếu như về sau không phạm sai lần lớn, tiền đồ thênh thang, trở thành thế gia mới chưa chắc hoàn toàn không có hi vọng.

Bộ phận thứ ba của quan trường kinh thành, cũng là bộ phận đông nhất, chính là thế gia nhỏ như Lăng Quân Khánh, cách quyền lực trung tâm không xa không gần, ưu thế lớn nhất là quan hệ rộng, một số đại lão mới nổi thường xem trọng các tiểu thế gia này, ra sức lung lạc, để tăng cường thực lực của mình, nhiều việc cụ thể sẽ thuận tiện hơn, nhất là liên quan tới tranh chấp trong các ban ngành quốc gia, thủ trưởng không tiện ra mặt xử lý, thường thường những "địa đầu xà" này làm thay, trao đổi vài lần liền dẹp yên việc.

Chuyện như thế khắp nơi trên cả nước đều có, không có gì mà lạ, chẳng qua là mỗi phe có nhu cầu riêng thôi.

Lăng Quân Khánh sở dĩ vui mừng vì lần này ông ta bị một cái bánh lớn rơi trúng đầu.

Trước đó không lâu lãnh đạo trong bộ nói chuyện với ông ta hết sức khách khí, thừa nhận công tác của ông ta, khi đó Lăng Quân Khánh lạnh từ đầu tới chân.

Từ tin tức ông ta có được, tiến bộ mà ông ta mưu cầu cơ bản đã thất bại, lãnh đạo lúc này nói chuyện với ông ta, biểu dương chỉ là căn cứ vào thông lệ quan trường, không phải là đề bạt ông ta thì là muốn ông ta tới vị trí kia rồi.

Có thể tiến một bước thì tốt, nếu không bảo vệ vị trí hiện có , dù sao còn rất có thực quyền, Lăng Quân Khánh không ngờ hiện giờ tới ngay vị trí cũng không giữ được.

Lăng Quân Khánh rất thất vọng, sớm biết như thế trước kia không nên đi tranh giành.

Tranh đi đoạt lại, bị người ta đuổi về dưỡng lão rồi.

Lăng Quân Khánh hơn năm mươi, tuổi không lớn không nhỏ, nếu có quý nhân phù trợ, nói không chừng vẫn còn đất trời thênh thang, trước khi nghỉ hưu đi tới chính bộ cũng là có khả năng, một khi bị người ta chặn lại, điều tới chỗ an nhà, cơ bản kiếp này sĩ đồ đã kết thúc. Nếu ở địa phương, đảm nhận bí thư thành ủy, trước khi nghỉ hưu còn có thể kiếm được đãi ngộ cấp phó bộ để dưỡng lão, vì loại chức vị an nhàn địa phương nhiều lắm. Nhưng ở cơ quan TW, cơ bản không có khả năng.

Lăng Quân Khánh ngoài mặt mỉm cười gật đầu, trong lòng than thân trách phận.

Không ngờ lãnh đạo lại ngoắt một cái, nói lời có thể coi là "long trời lở đất" với ông ta, nói xét thấy biểu hiện ưu tú trong quá trình công tác, đã xin cấp trên cấp thêm trọng trách cho ông ta, trung tổ bộ sắp phái người tới nói chuyện, phải chuẩn bị tâm lý cho tốt.

Lúc đó Lăng Quân Khánh quả thức ngất ngây, không còn phân biệt được đông tây nam bắc nữa.

Cái mũ cán bộ cấp phó bộ từng có lúc ở rất gần Lăng Quân Khanh như thế, tựa hồ tién tới một bước là lấy được. Thế nhưng trải qua một phen phấn đấu quên mình, lại phát hiện ra , đó chỉ là hoa trong kính. Mũ càng ngày đi càng xa, đúng lúc ông hoàn toàn thất vọng, thì nó lại rơi phịch từ trên trời xuống, trúng ngay đầu.

Chuyện này là sao? Lăng Quân Khánh hoàn toàn không hiểu.

Thấy Lăng Quân Khánh vô cùng chấn động, bộ trưởng trong lòng phát ngán, cái lão Lăng này đúng là giỏi giả bộ, lúc nào rồi còn phải tỏ thái độ như thế, thật đúng là.

Có điều nói ra người ta cũng giỏi thật, âm thầm bắt được quan hệ với Liễu Tấn Tài, xem ra lão Lăng rất có tài đấy.

- Lão Lăng, Liễu chính cục rất coi trọng anh đấy, đừng để lãnh đạo thất vọng nhé.
Bộ trưởng cười nói.

- Liễu chính cục?
Lăng Quân Khánh vẫn cứ ngẩn ngơ.

- Lão Lăng, mọi người là đồng nghiệp lâu năm, ở đâu đâu có người ngoài...

Bộ trưởng không nói hết, có điều ý tứ rõ ràng, đừng có giả vờ nữa, mất cả hứng, leo lên cây cao là bản lĩnh của anh, người khác có ghen tị cũng vô cụng.

Lăng Quân Khách hiểu ra, Liễu chính cục chính là ủy viên cục chính trị Liễu Tấn Tài rồi, dù mọi người biết Liễu Tấn Tài ắt thành phó thủ tướng, nhưng chưa qua tuyển cửa của đại hội nhân dân, chưa tiện xưng hô phó thủ tướng.

Căn cứ vào tin tức bên lề, sau khi Liễu Tấn Tài tiến kinh, cơ quan Lăng Quân Khánh làm việc thuộc phạm vi quản lý của Liễu Tấn Tài, Liễu Tấn Tài chưa tới nhậm chức, đã bắt đầu triển khai bố trí nhân sự rồi.

Chuyện này cũng bình thường, nghe nói Hồng thủ tướng hết sức coi trọng cha con họ Liễu,

Có điều như thế Lăng Quân Khánh càng mù mờ.

Mình và Liễu chính cục bắn đại bác cũng chẳng tới, ngay cả mặt cũng chưa nhìn thấy, sao Liễu chính cục nhìn trúng mình? Đúng là có nghĩ vỡ đầu cũng không ra.

Nhưng Lăng Quân Khánh cũng lõi đời rồi, chấn động ban đầu quá nhanh, tiếp theo đó cười ha hả với bộ trưởng.

Nói xong chuyện nghiêm túc, thái độ của bộ trưởng liền trở nên thân thiết, phải nói cảm quan của bộ trưởng trước kia với Lăng Quân Khánh bình thường, không thể nói là tốt hay xấu, loại gian giảo như lão Lăng rất khó nắm bắt, bộ trưởng không muốn quá thân cận, cũng không muốn quá tệ, qua loa bề ngoài là được.

Nhưng tình hình hiện giờ rõ ràng khác rồi, Lăng Quân Khánh không ngờ có quan hệ với Liễu Tấn Tài thì đâu tầm thường. Quan kinh thành tin tức linh thông, chuyện Liễu Tấn Tài có khả năng tiến kinh đã truyền đi trong phạm vi cơ quản quốc gia rồi. Các bộ trưởng đều chú ý tới Liễu Tấn Tài, mặc dù làm tới bộ trưởng có ai là tầm thường, có ai không có bối cảnh cực cao, có điều đối với cấp trên sắp nhậm chức, mọi người phải tập trung 120% tinh thần chú ý.

20 năm từ một thợ sửa chữa lên tới chức phó thủ tướng, bối cảnh càng không thể đơn giản.

Bộ trưởng rất tò mò, nhà họ Lăng với nhà họ Liễu hình như trước kia đâu có quan hệ gì?

Nhưng cả Lăng Quân Khánh còn không biết, thì sao giải thích nổi.

Có điều trong mắt bộ trưởng, Lăng Quân Khánh cố làm ra vẻ thần bí thôi, song cũng không có cách nào, người ta giỏi mà, dựa được vào cây đại thụ