Trùng Sinh Chi Nha Nội

Chương 919: Giỏi giả vờ




Lăng Nhã dẫn tới một nam nhân, làm mọi người rất kinh ngạc có chút luống cuống.

- Ba, mẹ con giới thiệu với mọi người, đây là Liễu Tuấn, đồng nghiệp của con ở tỉnh A.

Liễu Tuấn biết họ hôm nay tụ hội là vì chuyện gì, trong điện thoại lộ chút ý, không muốn Lăng Nhã công bố thân phận trước mặt mọi người, nếu không để cha mẹ Lăng Nhã biết y là con trai "đại ân nhân", thì bữa cơm này không yên ổn mà ăn được, Liễu Tuấn không muốn làm ra vẻ trước mặt cha mẹ của Lăng Nhã.

Kỳ thực y vốn không muốn tham gia cuộc tụ hội này, nhưng không cách nào từ chối Lăng Nhã.

Phát hiện ra giữa Lăng Nhã và Trương Nghị có dấu hiệu hòa hảo, Liễu Tuấn chú trọng hành vi của mình, giữ gìn quy tắc, nhưng tư tưởng thì không khống chế được, không có gì phải nghi ngờ nữa, y biết mình thích Lăng Nhã rồi.

Giữa nam nữ sinh ra tình ý không cần có lý do.

Ông trời tạo ra nam nữ, đặc biệt là nam thanh nữ tú, mục đích chính là để bọn họ thu hút lẫn nhau.

Trong chuyện không liên quan tới tính nguyên tác, Liễu Tuấn rất sẵn lòng làm mọi việc cho nữ nhân bên cạnh được hạnh phúc vui vẻ.

- Chào chú Lăng, chào dì Lô.

Liễu Tuấn chào hỏi cha mẹ Lăng Nhã, rồi dưới sự giới thiệu của Lăng Nhã chào hỏi từng người một, nhìn thấy Liễu bí thư uy nghiêm chào hỏi cha mẹ trưởng bối của mình quy củ như một học sinh tiểu học, Lăng Nhã vừa buồn cười lại ngọt ngào.

Thực sự làm khó anh ấy rồi!

- Ha ha, là bạn của Tiểu Nhã thì mau ngồi đi.

Lăng Quân Khánh tâm tình rất tốt, dù Liễu Tuấn đến đột ngột, vẫn cười tươi mời ngồi. Lăng Quân Khánh sành đời, nhìn một cái biết ngay khí độ đường hoàng đó không thể giả vờ được. Một cuộc tụ hội gia đình thân mật như thế mà con gái lại mời y tới, hẳn là một nhân vật, có thể là người phụ trách một ban nào đó trong tỉnh, bình thường quan hệ tốt với con gái mình.

Lăng Quân Khánh chưa công tác ở địa phương, nhưng đối với tình hình chính phủ địa phương hiểu không ít, tuổi như Liễu Tuấn có thể làm tới người phụ trách một ban có thể thấy có bản lĩnh, nói không chừng chỗ dựa cực lớn, không thể xem thường.

Nhân vật xuất thân tiểu thế gia như Lăng Quân Khánh, sở trường lớn nhất là kết giao bạn bè, lập nên mạng lưới quan hệ rộng lớn.

Liễu Tuấn tới không gây nhiều náo động lắm, mọi người chảo hòi xong tiếp tục trò chuyện, nội dung cơ bản liên quan tới đại hội đảng lần này.

Người dân thủ đô thích nhất là nói chuyện chính trị, một tài xế tắc xi nói ba câu là không thể tách rời hính trị, nếu như người ta mà biết anh lần đầu tiên tới thủ đô thì rất vinh hạnh, anh sẽ thành thính giả, để tài xế "giáo dục chính trị", tài xế đặc biệt dẻo miệng có thể "diễn giảng chính trị" từ khi lên xe tới xuống xe. Đương nhiên, nếu như khách hàng biểu thị hứng thú, thậm chí thi thoảng hỏi vào một vài câu, nói không chừng còn miễn cho anh số con số lẻ trong tiền xe nữa cơ.

Đám Lăng Quân Khánh tất nhiên khác với người dân thường, nhưng thói quen thích nói chuyện chính trị thì y hệt. Đương nhiên, vì có người ngoài, nên khi nói chuyện, mọi người có chút kiêng kỵ, không nhắc tới đề tài quá mẫn cảm.

Liễu Tuấn lặng lẽ uống trà, im lặng lắng nghe, không nói một lời. Trà là do Lăng Nhã pha, rất đặc, hợp với khẩu vị của y.

Phải nói Liễu Tuấn không phản cảm chuyện những người kia đang đàm luận, thậm chí còn hơi thích.

Cho dù trong lòng nói chuyện thêm phần cẩn thận, nhưng thi thoảng có thể nghe ra một chút tin tức hữu dụng.

Lăng Quân Khách nói tới, hoàn toàn ở tầng cấp khác biệt so với mấy tay lái xe, ví như phân tích nguyên nhân một số thế gia đại tộc ngày một xuống dốc khá có lý. Còn những thế gia đại tộc như mặt trời chính ngọ giống Hà Vũ Cao thì đám Lăng Quân Khanh sẽ không nói trước mặt Liễu Tuấn.

Nguyên nhân suy bại của một số thế gia vọng tộc Liễu Tuấn cũng biết, nhưng đó đều là lý do bề ngoài, như nhân vật lãnh đạo gia tộc thất bại trong đại hội dảng lần này, mọi người đều biết đó là do gia tộc đi xưống. Nhưng vì sao người lãnh đạo kia thất bại thì Liễu Tuấn lại không rõ, "tin tức bên trong" của Lăng Quân Khánh linh thông hơn, chưa nói độ tin cậy lớn, nhưng ít nhất có thể cung cấp cho Liễu Tuấn đường lối suy nghĩ.

Nghiêm Ngọc Thành, Liễu Tấn Tài, Hà Trường Chinh, ba quan viên lớn quan hệ mật thiết nhất với y đều thành ủy viên cục chính trị, có thể nói căn cơ của Liễu Tuấn từ địa phương đã di chuyển tới kinh thành. Cuộc sống sau này của y, khó tránh khói phải hòa nhập vào cuộc sống kinh thành nhiều hơn, tím hiểu thêm cách nhìn và phân tích của những nhân vật trong kinh thành rất có lợi.

Cha mẹ cô nói chuyện quốc gia đại sự trước mặt Liễu Tuấn làm Lăng Nhã có chút khẩn trương, ngàn vạn lần đừng nói lung tung tới những đại lão có liên quan với Liễu Tuấn. Đương nhiên Lăng Quân Khánh hiện giờ đầy lòng cảm kích với Liễu chính cục, tuyệt không nói xấu nửa câu liên quan tới Nghiêm Liễu. Có điều Lăng Nhã biết, quan hệ của Liễu Tuấn ở cao tầng không phải chỉ có Nghiêm Liễu, lực lượng ẩn sau lưng y càng khủng bố hơn bên ngoài, không may nói phải điều gì không nên thì gay to.

Có điều thấy thái độ trầm ổn của Liễu Tuấn, sự khẩn trương trong lòng Lăng Nhã dần tiêu tan, nam nhân này có lòng dạ rộng như biển, không để ý tới lỗi lầm vô ý.

Thi Thi cũng luôn chú ý tới Liễu Tuấn, có điều đánh giá của cô hoàn toàn khác với Lăng Nhã.

Một câu thôi giả bộ.

Chỉ có ba chữ giỏi giả bộ.

Hừ hừ giỏi giả bộ cũng vô dụng, chỉ có nha đầu ngốc Lăng Nhã mới bị lừa, Lăng Quân Khánh và Lô Dĩnh là nhân vật thế nào, đừng tưởng có thể dùng cách đó mà lấy lòng được họ, đạt được mục đích của mình, rồi đến lúc sẽ biết mặt.

Thi Thi suy nghĩ chút hút hả hê.

Chuyện đàm luận xa xôi đó không kéo dài được lâu, thức ăn được đưa lên.

Lăng Quân Khánh giơ chén rượu lên, vui vẻ nói:
- Nào Hòa An, à cả Liễu Tuấn nữa.. Hôm nay cao hứng, mọi người cạn chén.

Không biết có phải là do Lăng Nhã sắp xếp không, rượu là Mao Đào mà Liễu Tuấn thích nhất. Thấy Liễu Tuấn uống cạn một hơi, Lăng Nhã hơi lo lắng nhỏ giọng nói:
- Đừng uống quá mau, nào, ăn chút thức ăn đi, để áp rượu..

Nói rồi Lăng Nhã gặp một miếng thịt ba chỉ vào bát trước mặt Liễu Tuấn.

Cô biết Liễu Tuấn là động vật ăn thịt.

Liễu Tuấn cười gật đầu:
- Không sao, hôm nay chú Lăng cao hứng, nên bồi tiếp cho chú ấy thỏa lòng.

Lăng Nhã hé môi cười, vui sướng vô hạn.

Trong lúc đó, Lăng Quân Giao nhận ra thái độ của Lăng Nhã với Liễu Tuấn tựa hồ hơi vượt ngoài khuôn khổ, từ lúc Liễu Tuấn ngồi xuống, toàn bộ tâm tư của cô cháu gái hoàn toàn đặt lên người Liễu Tuấn, vui vẻ gắp thức ăn cho y, ánh mắt càng khác hẳng thường ngày. Lăng Quân Giao trong lòng nảy một ý nghĩ, chẳng lẽ là một đồng nghiệp mà Lăng Nhã nhìn trúng.

Ừm, chỉ riêng bề ngoài ăn đứt Trương Nghị rồi, tên kia gầy gò quắt queo, chỉ là một thằng mặt trắng.

- Tiểu Liễu à, cậu làm việc ban nghành nào chính phủ tỉnh A?
Lăng Quân Dao thăm dò.

- Ở thành phộ Ngọc Lan ạ.

Liễu Tuấn đáp rất đơn giản.

Lăng Quân Dao có chút thất vọng, đối với người làm việc lâu năm trong cơ quan quốc gia mà nói, chính phủ địa phương hơi kém, làm ở tỉnh thì tạm được, chứ ở thành phố thì không cần nhắc tới.

- Là đơn vị nào của Ngọc Lan thế?
Lần này hỏi là Lô Dĩnh, hiển nhiên bà cũng nhận ra sự khác thường của con gái rồi.


- Thành ủy Ngọc Lan ạ.

Lô Dĩnh gật đầu:
- Trẻ thế đã làm việc ở thành ủy là rất giỏi.

Thực ra chỉ là một câu khách khí thôi, một ban trong thành phố Ngọc Lan bất quá nhỉ là cấp xử, Tiểu Liễu đoán chừng cùng lắm chỉ tới phó xử.

Liễu Tuấn khẽ mỉm cười gật đầu đáp lễ.

Lăng Quân Dao hỏi:
- Tiểu Liễu, năm nay bao tuổi rồi, đã kết hôn chưa?

Lăng Nhã không vui, liếc cô mình:
- Cô à...

- Cháu năm nay hai mươi tám, đã kết hôn rồi.

Lăng Quân Dao giật mình, không hỏi thêm nữa, Tiểu Liễu dã kết hôn, Tiểu Nhã thân thiết với y như thế sợ là không ổn, đợi lát nữa phải hỏi cho rõ ràng, đứa cháu ngốc này đừng để bị khí độ y giả bộ lừa gạt.

Bữa cơm đó mặc dù Liễu Tuấn là khách không mời, nhưng chủ khách đều vui. Ăn cơm xong đi ra ngoài phòng, vừa khéo gặp một đoàn người, đi đầu là quan viên trẻ, được một đám đông xúm xít vây quanh, chính là Cao Trường Hoành.

- A, Liễu bí thư, thật là khéo.

Cao Trường Hoành vừa thấy Liễu Tuấn, lập tức tươi cười đi tới bắt tay.

- Chào Cao thị trưởng.

Liễu Tuấn cũng cười đáp lễ.

Cao Trường Hoành hiện giờ là phó thị trưởng thường vị một thành phố phát triển phí đông, lên phó sở trước Liễu Tuấn một bước, cũng là đại biểu đại hội lần này.

- Liễu bí thư ăn cơm ở đây sao?

- Ha ha, ăn cơm cùng người nhà của Tiểu Nhã, mọi người là đồng nghiệp mà.

Cao Trường Hoành lúc này mới chú ý tới đoàn người Lăng Nhã, vội chào hỏi, đói với vị Cao đại thiếu gia đại danh đỉnh đỉnh này, nhà họ Lăng có ai không biết, vội vàng bắt tay Cao Trường Hoành, thấy hắn khách khí với Liễu Tuấn như thế, trong lòng kinh ngạc khỏi phải nói.

Cao Trường Hoành cười nói:
- Tiểu Nhã, không tệ đâu, quan hệ với Liễu bí thư rất tốt rồi.

- Vâng, em đang học tập Liễu bí thư mà.

- Tốt tốt, Liễu bí thư ở Ngọc Lan là danh nhân rồi, việc kiến thiết khu cao tân và cải cách quốc xĩ làm rầm rộ, Hồng thủ tướng cũng đích thân khen ngợi, có cơ hội tôi cũng phải học tập Liễu bí thư.

Liễu bí thư cười nói:
- Cao thị trưởng khách khí rồi, cùng nhau học tập thôi.

- Liễu bí thư, chú Liễu và chú Nghiêm vẫn khỏe chứ?

- Vẫn khỏe, cám ơn Cao thị trưởng hỏi thăm, xin thay tôi vấn an bác Cao.

Đợi tới khi đoàn người Cao Trường Hoành rời đi, mọi người đều nhìn Liễu Tuấn quai quái, nhất là Thi Thim mắt tròn xoe, đột nhiên hỏi:

- Anh là Liễu Tuấn, phó bí thư thành phố Ngọc Lan?
Liễu Tuấn gật đầu.

- Vậy vậy chẳng phải...

Nói tới đây Thi Thi ý thức được điều gì, vội vàng ngậm miệng lại.

+++

Đại hội đảng lần thứ 15 có thể nói là lần bố cục cuối cùng của truyện, tới đây cả chức vụ của Nghiêm Liễu, và Tiểu Liễu đã tăng tới giới hạn nhất định, chặng đường tiếp theo không còn dễ dàng như cấp độ dưới nữa.
TW quyết định thay đổi diện mạo tỉnh A, cả bí thư và tỉnh trưởng đều thay người. Hà Duyên An bị điều di, Liễu Tuấn thành “cây không rễ” ở tỉnh A, vừa không được lòng lực lượng thâm căn cố đế ở tỉnh, lại thuộc hệ phái đối địch của bí thư và tỉnh trưởng mới, Liễu Tuấn thực sự bốn bề thọ địch.
Lúc này mọi người mải mê tranh trái đào lớn là tỉnh A, không ai coi một phó bí thư nho nhỏ vào đâu, đương nhiên Liễu bí thư kiêu ngạo không chịu, hùng hồn tuyên bố “ không phải chỉ các người mới được tranh trái đào này”.
Liễu Tuấn bắt đầu thực sự xây dựng lực lượng phản kháng của mình, một cuộc đấu tranh kéo dài liên miên quyết liệt bắt đầu.
Tới đây chuyện chính thức dần đi vào giai đoạn cao trào