Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ

Quyển 1 - Chương 8: Cuộc thi toán học – Khiêm tốn phách lối




Edit: Heidi

Mấy ngày nay Đường Linh chỉ đơn giản ôn tập một số đề thi thử Olympic, ngoài ý muốn phát hiện sau khi sống lại dung lượng não của mình tăng lên rất nhiều, có thể dùng cụm từ “gặp qua là nhớ” để hình dung!

Lẽ nào Tiểu Khôi giúp mình cải tạo thân thể? Không chỉ có quỷ nhãn, còn có trí nhớ siêu việt đã gặp qua liền nhớ?

Như thường ngày Đường Linh mỗi ngày đều đến trường, từ sau hôm ấy, Tư Đồ Hạo mãi quẩn quanh bên người Đường Linh, mà Đoàn Ngọc mỗi lần có kiểm tra đều vẫn sao chép bài làm của Đường Linh y như trước đây, Lưu Hân vô cùng cố gắng, làm rất nhiều công tác chuẩn bị cho cuộc thi toán sắp tới, Tư Đồ Văn bởi vì Tư Đồ Hạo, nên cũng qua lại gần gũi hơn với Đường Linh.

Nếu đem so sánh mà nói thì hành vi Vương Tử Thông cũng rất khác thường, vây quanh một đám bạn học nữ, không biết thầm thì to nhỏ cái gì, phải biết, tiểu khổng tước Vương Tử Thông kiêu ngạo như thế, những học sinh bình thường này cậu ta đều không thuận mắt, bình thường có khi nào thèm để mắt tới.

Đường Linh thấy Vương Tử Thông luôn tràn ngập địch ý nhìn chằm chằm mình, cộng thêm mấy ngày nay nghe thấy nhiều lời đàm tiếu ở trong lớp, thì biết rõ ý đồ của Vương Tử Thông, đơn giản chính là chửi bới Đường Linh mà thôi, đối với loại mánh khóe của nữ sinh tiểu học, Đường Linh xem thường!

Cuối tuần được nghỉ, Đường Linh nhờ mẹ dẫn mình đi thư viện thành phố, dùng chứng minh thư của mẹ, làm thẻ mượn sách báo ở thư viện, đối với yêu cầu này của Đường Linh, mẹ Trương Hoa thấy thật đáng khen, con gái thích đọc nhiều sách, người làm mẹ đương nhiên là rất vui mừng.

Đường Linh mượn trong thư viện mấy quyển sách có tính chuyên sâu rất cao, mẹ cô nhìn thấy, trong lòng rất nghi hoặc, con gái mượn những quyển sách này, con bé có thể xem hiểu sao? Thấy Đường Linh cứ nằng nặc muốn mượn, trong lòng bà cũng thuận theo ý con gái, phỏng chừng không lật được tới vài trang, xem không hiểu khẳng định sẽ vứt sang một bên cho coi.

Đường Linh ôm trong tay đống sách mới mượn được từ thư viện, nghĩ thầm nếu đã có thẻ thư viện rồi, lần sau tự mình đi mượn là được, miễn cho sinh thêm nhiều rắc rồi, dù sao đột nhiên chuyển biến quá nhanh, sẽ làm người nhà cảm thấy bất an, nàng chỉ có thể vẫn làm một đứa trẻ nhu thuận ở nhà, muốn thay đổi thì phải phát triền dần dần mới tốt!

Chuyên nghành học đại học kiếp trước của Đường Linh là tiếng Anh, nên cô mượn các loại sách liên quan đến tiếng Anh, chính là muốn trau dồi thêm kiến thức về tiếng Anh, vì cô biết tầm quan trọng của nó trong tương lai, đương nhiên phải sớm chuẩn bị sẵn sàng!

Từ sau khi trùng sinh, Đường Linh vẫn có chút hoảng hốt, vì sống lại nên biết được tương lai, có năng lực nắm giữ vận mạng, sợ hãi nguyên do vì mình mà tạo thành “Hiệu ứng hồ điệp”, nhưng bản thân cô lại muốn xoay chuyển nhân sinh, sống lại một cuộc sống khác đi, nói chung người không thể nghiệm qua thì không cách nào hiểu được tâm trạng cô hiện tại.

Nhưng cô không biết là, từ ngày đầu tiên Đường Linh trùng sinh, thế giới này đã thay đổi rồi!

Thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, thoáng cái đã đến ngày tham gia cuộc thi toán học, trường thi quy định ở Nhất Trung, bởi vì học sinh của trường phải tham gia cuộc thi nên nhà trường muốn tạo điều kiện thuận lợi cho học sinh, sau khi thi xong không cần về trường học lên lớp tiếp, có thể tự do nghỉ ngơi.

Lúc Đường Linh đi vào trường thi, giám thị coi thi đang đứng trên bục giảng phía trước, ba vị giám thị coi thi ăn mặc trang trọng, hết sức nghiêm túc, tất cả học sinh đều cẩn thận ngồi tại chỗ ngồi của mình, không dám phát ra tiếng động, không khí khẩn trương bao trùm khắp phòng học.

Đường Linh vừa nhìn thấy trận thế này, đảo mắt xem thường, cất bước đi tới chỗ ngồi của mình, bầu không khí cả phòng căng thẳng, đối với cô lại không hề tạo nên một chút ảnh hưởng, như kiểu cảnh tượng nhỏ này, đối với Đường Linh người đã trải qua trăm trận chiến mà nói, thực sự không đáng để vào mắt!

Chỗ ngồi của thí sinh dự thi trong cuộc thi này là ngẫu nhiên sắp xếp, Đường Linh ở phòng thi của mình chỉ nhìn thấy Tư Đồ Văn và một nam sinh khác là Tô Cảnh, thành tích của Tô Cảnh vẫn luôn xếp nhất năm học, chính là một hạt giống tốt.

Khi Đường Linh bước vào trong phòng, Tư Đồ Văn ngẩng đầu nhìn cô một lát, cậu không hiểu tại sao cô giao lại chọn cậu ấy tham gia cuộc thi lần này, dưới cái nhìn của cậu, lựa chọn Đường Linh tham gia cuộc thi, quả thực như đang đùa giỡn, nhưng chạm vào ánh mắt của cậu ta liền cảm thấy hơi kỳ quái, tham gia cuộc thi kiểu này cậu cũng thấy có chút căng thẳng, mà Đường Linh lại hình như không cảm thấy như vậy!

Không để Tư Đồ Văn suy nghĩ nhiều, giám thị liền bắt đầu phát biểu, “Lần này thành phố tổ chức cuộc thi toán học, môn thi là toán Olympic, thời gian làm bài 60 phút, điểm tối đa sẽ là 100 điểm, làm xong trước có thể nộp bài thi ra về, trong lúc thi không được nói chuyện, không được phép truyền tay nhau đồ vật, nếu phát hiện có hiện tượng sao chép, thành tích sẽ bị hủy bỏ! Nghe thấy tiếng chuông vang lên mới có thể làm bài thi, sau 60 phút tiếng chuông vang lên lập tức phải ngừng bút nộp bài thi, mỗi người được phát một tờ giấy nháp, không đủ dùng thì giơ tay xin thêm, hy vọng các em có thể đạt được thành tích tốt nhất, đem vinh quang về cho trường mình!”

Sau khi nói xong, thầy giáo bắt đầu phát bài thi, phát xong một thầy giáo ngồi trước bục giảng, hai thầy giáo còn lại mỗi người một bên, ngồi ở phía cuối phòng thi, tiếng chuông vang lên, trong phòng học liền có tiếng động xột xoạt viết chữ, tức thời phòng thi yên tĩnh dị thường.

Đường Linh cầm lên đề thi, chỉ nhìn lướt qua đề thi và số lượng câu hỏi, rồi cầm bút lên bắt đầu giải bài thi, các câu hỏi đều là lựa chọn và điền vào chỗ trống, phần cuối đề thi có một khoảng trống lớn để điền, Đường Linh chỉ dùng có vẻn vẹn đúng 20 đã làm xong hết bài thi!

Từ đầu tới cuối kiểm tra lại một lần nữa, đậy nắp bút, tay trái cầm một tờ giấy nháp trống trơn, tay phải cầm bài thi, đứng lên dưới cái nhìn chăm chú của ba thầy giáo cùng nhiều cặp mắt của các bạn thí sinh cùng thi, đi tới trước bục giảng, đem bài thi của mình nộp trên bàn, sau đó xoay người tiêu sái đi khỏi phòng thi!

Nhất thời mọi người trong phòng thi đờ đẫn nhìn bóng lưng Đường Linh, toàn bộ phòng học yên tĩnh dị thường, thậm chí có người kinh ngạc liếc nhìn đồng hồ đeo tay, từ lúc cuộc thi bắt đầu đến lúc Đường Linh nộp bài thi kim đồng hồ mới đến phút thứ 20, phải biết là mỗi cuộc thi toán Olympic này thí sinh có thể giải hết đề toán cũng đã rất hiếm rồi!

Nữ sinh này không phải là chỉ tùy tiền điền rồi nộp bài đó chứ!

Tư Đồ Văn nhìn Đường Linh đi ra khỏi phòng thi thì hết sức kinh ngạc, nghiêng đầu nhìn Tô Cảnh thì thấy cảnh cậu ta đã đem lực chú ý dời trên bài thi rồi, cậu cũng vội vã thu tầm mắt lại, tiếp tục làm bài thi!

Đường Linh đi khỏi phòng thi rồi, giám thị coi thi mới phản ứng kịp, muốn gọi Đường Linh lại cũng không kịp nữa, liền đi trên bục giảng, đầu tiên là nhìn thấy tờ giấy nháp trắng tinh!

Quả nhiên! Cả giấy nháp cũng không dùng đến, nữ sinh này nhất định là làm càn làm đại!

Loại học sinh này làm sao có thể đại biểu cho trường học tham gia cuộc thi toán cơ chứ! Coi đây là trò đùa sao!

Nhưng khi giám thị coi thi cầm lên bài thi, liền bị kinh hãi, chữ viết ngay ngắn thanh tú, nhìn một chút bài thi của Đường Linh, độ chính xác cao như vậy! Lại nhìn một chút tờ giấy trắng bên cạnh, trong lòng chấn động không cần nói cũng biết!

Hai thầy giáo khác nhìn thấy, cũng hiếu kì vây quanh, khi thấy Đường Linh điền các câu trả lời trong bài thi, kinh ngạc đến mức lấy tay che miệng lúc nào không hay!

Chuyện này… Quả thực khó mà tin nổi!

Kiểu học sinh này nhất định phải nhanh chóng báo lên ban giám hiệu trường mình, chuẩn bị sẵn sàng, nhất định phải dẫn dụ thần đồng về cho trường mới được!

Sau khi Đường Linh đi khỏi trường thi, cô cũng không biết bài giải toán của mình đã mang lại cho ba vị thầy giáo kia bao nhiêu chấn động!

Ra khỏi cổng trường, Đường Linh làm tư thế duỗi người, thời gian tiếp theo được nghỉ ngơi, Đường Linh quyết định đi dạo chợ đồ cổ của thành phố S!

Nhớ tới chợ đồ cổ giai đoạn sau này của thành phố S bị một tập đoàn nổi danh của Hồng Kong thu mua, đem chợ đồ cổ phát triển lớn thành một con phố độc quyền đồ cổ, sau đó lại trở thành điểm du lịch lớn nhất tại thành phố S, mở ra một giai đoạn vô cùng hưng thịnh!