Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 331: Luyện kim thuật




Nằm chình ình trên bản giấy vẽ không ngờ là Lựu đạn ma pháp! Trên tấm bản vẽ cũng có miêu tả sơ qua Lựu đạn ma pháp, phân làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp và cấp chuyên gia. Trong đó Cao cấp Luyện kim sư có thể luyện chế Trung cấp Lựu đạn ma pháp. Cao cấp Lựu đạn ma pháp cần phải đạt tới Đại sư, thậm chí Tông sư Luyện kim thuật mới có thể chế tạo. Về phần cấp Chuyên gia Lựu đạn ma pháp thì lại cần Đỉnh cấp Luyện kim thuật sư.

Kiếp trước Luyện kim sư cấp bậc cao nhất cũng chỉ mới là Tông sư mà thôi, cũng bởi vì Luyện kim thuật được công nhận là nghề nghiệp khó tăng độ thuần thục nhất.

Trừ Lựu đạn ma pháp ra thì một số thứ khác cũng có trên bản vẽ, tỷ như: Địa tinh hỏa thương (súng)! Địa tinh hỏa thương cũng giống như cung nỏ, là thứ để dẫn quái từ xa, có điều tầm bắn của nó lại xa hơn một khoảng kha khá, phạm vi bạo tạc lớn, được đa số các người chơi yêu thích lựa chọn để lùa quái. Phía sau còn có một số thứ tương đối cao cấp, tỷ như Địa tinh con rối cơ giới, Địa tinh súc tiểu khí (Đồ để biến nhỏ), Địa tinh khởi bác khí (bẫy)… Toàn là những vật phẩm ma pháp thần kỳ…

Những vật phẩm này được tạo ra từ nền văn minh khoa học ma pháp huy hoàng của tộc Địa Tinh.

Cho nên cuốn Sách ma pháp Đức Lạp này tuyệt đối là thứ vạn kim không mua được.

Thu hoạch ngày hôm nay còn hơn xa kỳ vọng của Nhiếp Ngôn làm cho hắn hưng phấn không thôi. Hơn nữa còn có một cái Ngả Na Cầu Nguyện hộ thủ, chính là một cái trang bị Á Truyền kỳ nha.

Ngả Na Cầu Nguyện hộ thủ: Yêu cầu Trí lực 630.

Thuộc tính: Phòng ngự vật lý 520-532, Nhanh nhẹn + 30, Tốc độ + 30, Thăng bằng + 30. Khi trang bị trên người tăng thêm kỹ năng Thánh Quang Viêm Bạo level 12, kỹ năng Sí Nhiệt Thánh Tài level 12.

Giới hạn: Thánh Ngôn Pháp Sư được sử dụng.

Trong đầu Nhiếp Ngôn hiện lên một bóng hình vô cùng quen thuộc: Yểu Yểu. Nàng hẳn là có thể trang bị món hàng cao cấp này, dù sao yêu cầu Trí lực của món đồ này cũng quá cao, với một thân trang bị ngon lành như Yểu Yểu hẳn là đủ điều kiện. Hơn nữa Yểu Yểu rất có thể chính là Tạ Dao, mà cho dù có không phải thì cũng chỉ là một món trang bị Á Truyền kỳ thôi, tính là cái gì đâu. Trang bị rơi ra chính là để cho người mặc.

Nhiếp Ngôn truyền tống về Tạp La Nhĩ Thành, sau đó pm cho Điểu Bất Thặng Đản.

“Lão bản, có chuyện gì thế?”

Điểu Bất Thặng Đản hỏi, hắn đang bận rộn luyện chế dược tề thì đột nhiên thấy Nhiếp Ngôn pm.

“Chỗ các ngươi có Luyện kim sư nàp cấp bậc nghề nghiệp tương đối cao không?”

Nhiếp Ngôn hỏi, hắn cần một Luyện kim sư riêng cho mình, hơn nữa tay nghề cường đại để học Sách ma pháp Đức Lạp sau đó đặc biệt vì hắn mà chế tạo đồ.

Sách ma pháp Đức Lạp dù sao cũng là vật phẩm cấp Truyền kỳ, nhất định phải tìm một nhân tài có thể tin tưởng được, hơn nữa còn phải ký hiệp định.

“Luyện kim sư?” Điểu Bất Thặng Đản sửng số, hắn không biết Nhiếp Ngôn cần Luyện kim sư để làm gì, vội vàng tìm tòi trong danh sách một chút.

“ Tiệm tạp hóa Tinh Không Luyện Kim có hơn 60 người, 3 tên Cao cấp Luyện kim sư, 5 tên Trung cấp Luyện Kim Sư, còn lại đều là Sơ cấp Luyện kim sư.”

“Ba tên cao cấp Luyện kim sư theo thứ tự là những ai?:

“An Như, Tử Yên, Tả Thủ Thành Tiên.” Điểu Bất Thặng Đản nói. Ba Luyện kim sư này trước mắt chính là nhân tài kiệt xuất trong nghề Luyện kim, cả Tạp La Nhĩ Thành mà cũng chỉ có 7 Cao cấp Luyện kim sư mà thôi, trong khi chỗ này đã tập trung đến 3 người! Trong 3 người này thì 2 người đã được Nhiếp Ngôn chỉ định tên để chiêu mộ, một người còn lại là tự tìm đến Tinh Không Dược Điếm đăng ký.

Nghe Điểu Bất Thặng Đản trả lời, Nhiếp Ngôn cũng phải chấn động trong lòng. Ba người nào ai mà không phải nhân vật hô phong hoán vũ ở kiếp trước chứ? Hảo hữu của cả ba cộng lại cũng phải hơn một ức, chính là những tồn tại truyền kỳ nha. Những người này vừa ra khỏi cửa chính là nhân vật nhất hô vạn ủng (kiểu lên tiếng cái là cả đám ủng hộ), rất nhiều người muốn nhờ bọn họ chế tạo vật phẩm cũng khó được, cho nên lực hiệu triệu của bọn họ không cần dùng não cũng có thể tưởng tượng ra.

Bọn họ bây giờ chỉ mới là một Cao cấp Luyện kim sư mà thôi, mặc dù Luyện kim sư được cho là một nghề không tệ nhưng lại không nhiều nhân vật phong vân.

Tại Tạp La Nhĩ Thành, có thể moi ra 6, 7 Luyện kim sư có danh tiếng đã không tồi rồi, mà chỗ của hắn đã có tận 3 người, xem như chiếm hết một nửa giang sơn.

“Ngươi đi hỏi một chút xem 3 người bọn họ ai nguyện ý làm Luyện kim sư riêng của ta, phúc lợi nhất định là tốt nhất, nhưng đồ bọn hắn làm ra nhất định tất cả phải quy cho Ngưu Nhân Bộ Lạc.”

Dù là bất kỳ người nào trong 3 người An Như, Tử Yên hay Tả Thủ Thành Tiên cũng đủ tư cách ký hiệp định trở thành Luyện kim sư riêng của Nhiếp Ngôn.

“Ta lập tức đi hỏi.” Điểu Bất Thặng Đản vội vàng chạy sang tiệm tạp hóa Tinh Không Luyện Kim bên cạnh.

Tinh Không Dược Điếm cùng tiệm tạp hóa Tinh Không Luyện Kim mặc dù tách biệt nhưng vẫn do Điểu Bất Thặng Đản quản lý.

Lúc này tại phòng thí nghiệm trong tiệm tạp hóa Tinh Không Luyện Kim đang có mấy người đang bận rộn.

Tử Yên là một tiểu la lỵ năng động khoảng mười tuổi, bộ dạng khả ái ngây thơ, da mặt búng ra sữa, tóc thắt kiểu đuôi ngựa. Nếu đi trên đường chắc sẽ chẳng ai liên tưởng nàng với một Luyện kim sư có tiếng tăm cả.

An Như thì hơi lớn tuổi hơn, nàng năm nay cũng khoảng 23, 24 tuổi, vóc người thon dài, da thịt nở nang, đặc biệt nàng tỏa ra một loại khí chất mị hoặc rất đặc biệt.

Tử Yên cùng An Như ngồi bà tám với nhau một hồi rồi tách ra ai làm việc nấy.

Trong một góc phía xa, một thanh niên có chút lạnh lùng đang chuyên tâm chế tạo vật phẩm, vẻ mặt chuyên chú đến quên cả bản thân, hắn chính là Tả Thủ Thành Tiên.

Đang lúc cả 3 đang chuyên tâm chế tạo vật phẩm thì Điểu Bất Thặng Đản từ ngoài đi vào.

“Các ngươi trước tiên dừng mọi việc lại, ta có chuyện quan trọng muốn nói với các ngươi. Lão bản bảo ta hỏi các ngươi một chút, có ai nguyện ý trở thành Luyện kim sư riêng của ngài không. Ai đồng ý thì sau khi kí hiệp định thì Tinh Không Dược Điếm sẽ tăng thêm đãi ngộ cho người đó.”

Điểu Bất Thặng Đản vừa nói vừa đặt bản hiệp định lên trên bàn.

An Như hơi nhíu mày lại, bản hiệp nghị này nhìn thế nào cũng giống được một người có tiền bao nuôi. Lão bản cung cấp đại lượng nguyên liệu, bản vẽ nhưng vật phẩm sản xuất cũng quy về cho hắn cả. Bất quá tiền lương cũng không ít, trước hết đã được một tháng 2 vạn điểm tín dụng, sau này còn được tăng lên. Đối với một Cao cấp Luyện kim sư mà nói thì đây đã là cực kỳ hậu đãi rồi.

Còn Tả Thủ Thành Tiên nhìn hiệp nghị một cái, sau đó liếc mắt một cái cũng lười nhìn tiếp.

Riêng chỉ có Tử Yên là có chút hứng thủ, bởi vì 2 vạn điểm tín dụng quả thực là rất mê người nha, có điều vị lão bản này ra giá quá lớn khiến nàng có chút e sợ.

Cho tới bây giờ, bọn họ cũng không biết lão bản của Tinh Không Dược Điếm là ai, chỉ biết người này rất thần bí, cũng rất bận rộn, căn bản là không hề lộ diện. Bọn họ đối với vị lão bản này rất tò mò, nhưng cũng chỉ là tò mò mà thôi, đoán chừng chắc là tập đoàn tài chính nào đó.

Điểu Bất Thặng Đản thấy không có ai trả lời liền có điểm nóng nảy, nếu chút xíu chuyện như vậy còn làm không xong thì lấy gì trả lời cho Nhiếp Ngôn?

“Tử Yên, ngươi có nguyện ý làm Luyện kim sư riêng cho lão bản không?” Điểu Bất Thặng Đản hỏi.

Trong 3 người này, hắn cùng Tử Yên là thân nhất. An Như thì xinh đẹp, đẹp đến nỗi làm cho người ta không dám tiếp cận, hơn nữa tuổi tác cùng hắn không chênh lệch lắm cho nên hắn cũng không dám nói chuyện phiếm với nàng. Về phần Tử Yên thì nàng mới chỉ 10 tuổi, hoạt bát hiếu động nên trong lòng hắn cũng không có khoảng cách. Còn tên Tả Thủ Thành Tiên này ngày ngày đều cắm đầu vào luyện kim, đến nói chuyện cũng lười nói, hơn nữa cũng không quá thành thục.

Điểu Bất Thặng Đản đại ca, lão bản của chúng ta là ai vậy?” Tử Yên nhìn hắn hỏi, nàng cũng có chút lo lắng, sợ vị lão bản này có ý xấu gì đó.

“Lão bản của chúng ta là Cuồng tặc Niết Viêm đó!” Câu trả lời của Điểu Bất Thặng Đản như ném ra một trái bom nguyên tử.

Nhất thời Tử Yên tròn xoe hai mắt, dùng một vẻ mặt khó tin nhìn Điểu Bất Thặng Đản:

“Đại ca, lời ngươi nói là sự thật sao? Chính là hội trưởng khủng bố của Ngưu Nhân Bộ Lạc, Cuồng tặc Niết Viêm?”

Mặc dù biết Tinh Không Dược Điếm cùng với Ngưu Nhân Bộ lạc hợp tác nhưng họ sao cũng không nghĩ tới Cuồng tặc Niết Viêm lại là ông chủ giấu mặt của Tinh Không Dược Điếm.

Dây chuyền làm ăn mua bán của Tinh Không Dược Điếm cùng với tiệm tạp hóa Tinh Không Luyện Kim phân bố khắp các thành thị, chi nhánh mọc lên như nấm, sinh ý bạo hỏa chưa từng có. Về phần Ngưu Nhân Bộ Lạc thì đã trở thành công hội lớn nhất Tạp Lý Nhĩ Thành, hội viên đông đảo, địa vị ở Tạp Lý Nhĩ Thành là không thể rung chuyển.

Hai cỗ thế lực thế nhưng lại cùng phục vụ cho một người, không có tin tức nào khiến người ta rung động hơn tin này.

Bọn họ trước kia mặc dù cũng từng hoài nghi nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa dám xác định.

An Như cũng lấy làm kinh hãi, nàng luôn trấn định dù có gặp phải chuyện gì nhưng lúc này cũng xem nữa đánh rớt dụng cụ trong tay xuống sàn vì run rẩy.

Nguyên lại lão bản của Tinh Không Dược Điếm lại có địa vị lớn như vậy.

“Cuồng tặc Niết Viêm chính là nhân vật truyền kỳ của Tạp La Nhĩ Thành nha! Đại ca, hắn là người của tập đoàn tài chính nào?”

Tử Yên liên tục hỏi, nàng khẳng định Nhiếp Ngôn chắc chắn là thuộc về tập đoàn tài chính cường đại nào đó, có bối cảnh rất lớn, nếu không sao Ngưu Nhân Bộ Lạc trong thời gian ngắn có thể quật khởi như vậy?

An Như đối với vấn đề này cũng sinh ra một tia hứng thú, muốn xem Điểu Bất Thặng Đản sẽ trả lời thế nào. Nếu như có tài lực phía sau ủng hộ thì cũng không khó hiểu lắm.

“Lão bản chúng ta là từ hai bàn tay trắng dựng nghiệp, lúc ta gặp hắn thì hắn vẫn là một người chơi tự do. Trước tiên hắn sáng lập Tinh Không Dược Điếm, sau lại cùng mấy vị bằng hữu tạo ra Ngưu Nhân Bộ Lạc. Ngưu Nhân Bộ Lạc từ một công hội vô danh không tiền vốn trải qua trăm trận trăm thắng chưa từng thất bại mới có quy mô như ngày hôm nay!”

Điểu Bất Thặng Đản lộ ra dáng vẻ ngưỡng mộ. Con đường mà Niết Viêm đi qua có thể nói là vô cùng chói lóa, từ một đôi bàn tay trắng đi tranh bá thiên hạ.

Từ Dong Hỏa Sâm Lam cho đến Tội Vực Hạp Cốc, dù là tràng chiến nào cũng là trận chiến kinh điển.

Niết Viêm không nghi ngờ gì sẽ trở thành một truyền kỳ bất hủ của Ngưu Nhân Bộ Lạc, cũng là một truyền kỳ bất hủ mà bất cứ người chơi nào cũng sẽ nhớ đến.

Hắn, đã là vĩnh hằng!

“Đại ca, ta đi, ta đi.” Tử Yên la lên, được nhìn thấy một nhân vật truyền kỳ như vậy là chuyện làm người ta hưng phấn cỡ nào chứ.

An Như cùng Tả Thủ Thành Tiên ngược lại lý trí hơn nhiều. Điều khoản mà Điểu Bất Thặng Đản đưa ra cũng là một tờ giấy bán thân. Nếu bọn họ đặt bút ký xuống hiệp nghị thì sự tụ do của bọn họ sẽ bị hạn chế rất nhiều, tuy có thể kiếm được tiền nhưng vẫn không bằng như bây giờ, mỗi ngày đi chế tạo vật phẩm rồi thu phí chế tác.

“Chuyện hôm nay ta nói với các ngươi, các ngươi nhất định phải giữ bí mật!”

Điểu Bất Thặng Đẳn trịnh trọng dặn dò. Trong lòng hắn cũng khẽ thở phào nhẹ nhỏm, cuối cùng cũng có thể kéo đến một người, có thể ăn nói với Nhiếp Ngôn rồi.

“Hiểu rồi.” An Như gật đầu nói. Cái tên Cuồng tặc Niết Viêm đúng là giấu sâu nha, đến cả người dưới trướng hắn cũng không biết hắn chính là lão bản của Tinh Không Dược Điếm.

Tả Thủ Thành Tiên cũng gật đầu đáp ứng.

Điểu Bất Thặng Đản nhìn Tử Yên, nói: “Chúng ta đi thôi.”

“Ừ.” Tử Yên trịnh trọng gật đầu, gương mặt đỏ bừng, thoạt nhìn vô cùng dễ thương.

Lúc này Điểu Bất Thặng Đản có cảm giác như mình vừa lừa một tiểu la lỵ đem bán cho một đại thúc nào đó.

Hai người cùng nhau đi ra ngoài.