Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 332: Huynh đệ




Điểu Bất Thặng Đản tìm người chắc cũng mất một ít thời gian. Nhiếp Ngôn tranh thủ vào quan võng, không biết kết quả thế nào. Trên quan võng, tranh luận đang rất gay cấn. Bởi vì chiến tranh giữa hai bên càng ngày càng kịch liệt, GM cũng bắt đầu vào cuộc, thông báo số liệu kích sát của cả hai phía. Đây đều do chủ não thống kê, vô cùng chính xác.

Sau khi quan võng thống kê lại càng chính xác hơn!

Chiến Đao Thị Huyết kích sát hơn tám nghìn, vốn là nhiều hơn Ngưu Nhân bộ lạc hơn hai nghìn. Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau khi Ngưu Nhân Bộ Lạc phát ra lệnh truy sát, số lượng kích sát tăng điên cuồng, giờ chỉ kém hơn ba trăm, nhất là Thích Khách Liên Minh, tính ra Thích Khách Liên Minh kích sát khoảng bốn nghìn rồi. Từ đó có thể thấy được sức chiến đấu cường đại của Thích Khách Liên Minh.

Chiến tranh còn lâu mới kết thúc, Chiến Đao Thị Huyết chỉ sợ số lượng kích sát bị Ngưu Nhân bộ lạc vượt qua thì mất hết mặt mũi, nên đã tăng giải thưởng lên tới 3 vàng.

Tỷ lệ treo thưởng là 3 vàng: 2 vàng mới có thể miễn cưỡng ổn định tình hình khó khăn.

Để có thể vơ vét một khoản tiền trong chiến tranh giữa Chiến Đao Thị Huyết và Ngưu Nhân Bộ Lạc, rất nhiều người chơi bình thường cũng nhảy vào, số lượng ngày càng nhiều.

Cái này là phép vua còn thua lệ làng, mặc dù Ngưu Nhân bộ lạc xưng hùng ở Tạp La Nhĩ thành, nhưng thành viên của bọn họ so với cả quần thể người chơi ở Tạp La Nhĩ Thành không khác gì muối bỏ biển, quá ít ỏi. Ba vàng có sức hấp dẫn quá lớn nên tất cả mọi người đều đi kiếm tiện nghi. Sau khi mọi chuyện kết thúc, Ngưu Nhân Bộ Lạc không thể khai chiến với toàn bộ người chơi ở Tạp La Nhĩ thành. Thế nên nhất định sẽ có rất nhiều người đục nước béo cò.

Trên kênh tán gẫu của Ngư Nhân Bộ Lạc vẫn đang bàn tán chuyện hôm nay.

“Lão Đại, chúng ta có nên tăng tiền thưởng không?”

“Chấp hành hội trưởng, ngươi hỏi thử Niết Viêm Lão Đại xem, chúng ta có chơi tới cùng, tăng tiền thưởng không?” Rất nhiều người chơi hỏi trong kênh tán gẫu.



Nhiếp Ngôn nhìn thoáng qua kênh tán gẫu, cười nói: “Bình tĩnh, Chiến Đao Thị Huyết tăng cao tiền thưởng càng làm giảm khí thế của bọn họ. Cho dù tài lực của họ có cao thì cũng không thể so được với chúng ta dùng 2 so với 3 hao tổn cùng bọn họ. Ngưu Nhân Bộ Lạc không cần tăng tiền thưởng, để xem ai chịu được đến cuối cùng. Các huynh đệ, chúng ta sẽ không thua.”

Lời động viên của Nhiếp Ngôn làm toàn bộ thành viên của Ngưu Nhân Bộ Lạc yên tâm, có gì phải sợ chứ. Ngưu Nhân Bộ Lạc nhiều người như thế, cho dù trời sập cũng có thể cùng nhau chống đỡ.

“Chúng ta tiếp tục đánh!”

“Móa, chúng ta tiếp tục đánh với Chiến Đao Thị Huyết, đánh cho bọn chúng tè ra quần!”



Nhiếp Ngôn gửi tin cho Quách Hoài, hỏi: “Long Dược tập đoàn đã chuyển tiền đến chưa?”

“Mười vạn vàng đều đã chuyển đến. Bên ngoài cũng thêm vào sáu vạn vàng, không cần điều kiện.” Quách Hoài cười đầy ẩn ý. Long Dược tập đoàn nhiệt tình như vậy, hẳn là nhận được cái gì đó. Chẳng lẽ Nhiếp Ngôn đã tán đổ Tạ Dao?

“Hiểu rồi, tổn thất của chúng ta thế nào?” Nhiếp Ngôn gật đầu nói, trong lòng hắn suy nghĩ, Chẳng lẽ Yểu Yểu là Tạ Dao, nàng biết Ngưu Nhân Bộ Lạc gặp khó khăn nhất định sẽ giúp hết mình.

“Tổn thất khoảng hơn ba vạn vàng.” Quách Hoài nói, riêng tiền thưởng là hơn một vạn sáu nghìn vàng. Huynh đệ Ngưu Nhân Bộ Lạc chết, nếu tự lo được cũng không tính vào tiền, không lo được cũng chỉ có thể do Ngưu Nhân Bộ Lạc đến đền bù, tổng cộng một vạn bốn nghìn vàng.

Mới một thời gian ngắn đã tốn ba vạn vàng, có thể tưởng tượng tương lai khó khăn như thế nào. Hắn cần phải tìm đủ mọi cách để kiếm tiền. Mà trong đầu Nhiếp Ngôn lại có rất nhiều cách để kiếm tiền.

“Ngươi tính xem Chiến Đao Thị Huyết tổn thất bao nhiêu?” Nhiếp Ngôn hỏi, chắc Quách Hoài cũng có tình hình đại khái của Chiến Đao Thị Huyết.

“Chắc khoảng trên dưới năm vạn vàng, bọn họ treo giải thưởng cao hơn, tiền trợ cấp cho thủ hạ chết trận nhiều hơn chúng ta nhiều, ước chừng hơn hai vạn vàng.” Quách Hoài nói.

Trong thời chiến, Chiến Đao Thị Huyết không thể đoàn kết như Ngưu Nhân Bộ Lạc.

Nhiếp Ngôn luôn luôn thực hiện nguyên tắc, bình thường luôn đối tốt với các huynh đệ, không đòi hỏi gì từ bọn họ, nếu bọn họ có khó khăn gì lập tức để đám Quách Hoài giúp đỡ giải quyết, cố gắng xây dựng ràng buộc bằng tình cảm, coi thủ hạ như huynh đệ. Nếu huynh đệ đều cảm kích Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ lôi kéo thêm bạn bè xung quanh. Trong tất cả các đại công hội thì phúc lợi của Ngưu Nhân Bộ Lạc là lớn nhất, thêm nữa đám người Nhiếp Ngôn và Quách Hoài đều bình dị, dễ gần, quan hệ với huynh đệ trong công hội rất tốt nên đến lúc khó khăn, mọi người mới nhiệt tình như thế.

Về phần Chiến Đao Thị Huyết, công hội khổng lồ, nhân số gấp đôi Ngưu Nhân Bộ Lạc. Trừ tiền do Thế Kỷ tập đoàn rót vào, hầu như không có khoản thu nào khác, làm sao so sánh được tài chủ Nhiếp Ngôn chứ. Bình thường vì tiết kiệm thu chi, bọn họ giảm thấp phúc lợi của công hội, thêm nữa, công hội nhiều người, mâu thuẫn cũng nhiều, rất nhiều người bất mãn với công hội, đến khi hai công hội khai chiến, không có lợi ích làm sao bọn họ chịu xuất lực chứ!

“Ngươi đoán bọn họ có tổng cộng bao nhiêu tiền?” Nhiếp Ngôn hỏi, đây cũng là vấn đề quan trọng, nếu như có thể điều tra được thì tốt. Ngưu Nhân Bộ Lạc chi ba vạn vàng thì bọn họ phải chi năm vạn vàng. Tính ra được thì có thể chuẩn bị tâm lý.

“Ba mươi vạn vàng trở lên, nếu không bọn họ cũng không dám khiêu khích Ngưu Nhân Bộ Lạc. Hơn nữa, vì để suy yếu Ngưu Nhân Bộ Lạc, nhất định Thế Kỷ tập đoàn sẽ tiếp tục rót tiền.” Quách Hoài suy nghĩ một chút, tiếp tục bổ sung, “Khẳng định năng lực mua vàng của Long Dược tập đoàn không thể bằng Thế Kỷ tập đoàn, Thế Kỷ tập đoàn chủ yếu kinh doanh giả thuyết trò chơi đã từ lâu, thâm căn cố đế. Long Dược tập đoàn không thể bằng Thế Kỷ tập đoàn được. Còn lại phải dựa vào ngươi thôi.”

Tinh Không dược điếm, Thích Khách Liên Minh, phách mại hành cùng kênh giao dịch siêu cấp của Nhiếp Ngôn cũng kiếm rất nhiều tiền, nói không chừng chính Chiến Đao Thị Huyết mới bị suy yếu. Sở dĩ Nhiếp Ngôn dám khai chiến với Chiến Đao Thị Huyết vì sau lưng Chiến Đao Thị Huyết là Thế Kỷ tập đoàn, tài chính của Thế Kỷ tập đoàn rất hùng hậu, nếu để bọn họ tiếp tục phát triển thì sẽ là uy hiếp trí mạng đối với Nhiếp Ngôn. Chính vì thế, hắn mới không tiếc giá nào để tiêu hao một phần tài lực của Thế Kỷ tập đoàn. Dù sao thì phách mại hành, cửa hàng của hắn vẫn tiếp tục có lãi.

Ngưu Nhân Bộ Lạc có nhiều thành viên như vậy chắc sẽ không thua.

“Cho ngươi xem cái này.” Quách Hoài nói, hắn cho Nhiếp Ngôn xem một tấm hình.

Đây là giấy tờ ghi chép của của công hội, bên trên ghi số dư là mười chín vạn vàng, sau đó là rất nhiều giấy tờ khác.

“Người chơi Kỵ Sĩ Đích Vãn Ca quyên tặng 7 vàng. Người chơi Quang Minh Quyển Trục quyên tặng 3 vàng. Người chơi Diệp Lạc Phi Tuyết quyên tặng 5 vàng… Người chơi Thủy Sắc Yên Đầu quyên tặng 329 vàng. Người chơi Sát Bất Tử Đích Phôi Đản quyên tặng 129 vàng. Người chơi Hạ Trùng Ngữ Băng quyên tặng 157 vàng…”

“Ngưu Nhân Bộ Lạc Đệ Nhất Đả Kim Hoàn cống hiến 2832 vàng. Ngưu Nhân Bộ Lạc Tối Ngưu Đả Kim Hoàn cống hiế 3289 vàng…”

Đọc được hàng chữ chi chít nhưng nội dung lại đơn giản này, tâm tình của hắn như dậy sóng, ẩn sâu sau những dòng chữ này là biết bao tâm huyết, nhiệt tình.

Nhiếp Ngôn không kiềm chế được cảm xúc. Dù nhiều hay ít thì đây cũng là những đồng tiền bọn họ đổ mồ hôi xương máu, mất rất nhiều thời gian mới tích lũy được, cũng có thể là mới kiếm được đã cống hiến rồi.

Đúng là tình cảm hắn dành cho những người chơi này không hề uổng phí, giờ đã được hồi báo. Không biết những người chơi này chiếm bao nhiêu phần trong cả Ngưu Nhân Bộ Lạc, chỉ cần một phần mười thôi thì Ngưu Nhân Bộ Lạc sẽ vô cùng vững bền, không gì phá được.