Trùng Sinh Chi Tinh Tế Sủng Hôn [Vòng Giải Trí]

Chương 24




『Chử Thần hi sinh, Nhiếp Chinh dùng “Tinh Thần” trấn thủ quốc gia, quyết không để ngoại địch xâm phạm. 』

Đến đây, 《 Huyết Chiến 》tuyên bố kết thúc, một tiếng nhạc leng keng leng keng vang lên bên tai tấtcả mọi người, sự hi sinh của Chử Thần đã khép lại hoàn toàn cuộc chiến lửa dai dẳngmấy trăm năm, mở ra một thời hòa bình thịnh vượng.

“Tinh Thần” giống như thanh kiếm của Damocles*, là một mối nguy hiểm hiển hiện treo trên đỉnh đầu mỗi quốc gia. Nó bảo vệ quốc gia này, bảo vệ nhân dân của quốc gia này, tựa như Chử gia đã bảo vệ Hoa quốc hơn một trăm năm nay cho đến vĩnh viễn sau này cũng thế.

(*) Ý chỉ những tình thế nguy hiểm ngàn cần treo sợi tóc.

Sau khi kết cục chính thức chiếu ra, vô số khán giả đều là một cảnh khóc bù lu bù loa, may mắn kính mắt VR từ một trăm năm trước đã có công năng thấm nước, bằng không thật sự là không biết sẽ có bao nhiêu cặp kính bị hỏng.

Cùng lúc đó, chip hình ảnh cao cấp 《 Huyết Chiến 》cũng bán ra được 15 triệu cái, những người hâm mộ trên mạng không ngừng bàn luận về bộ phim, lượng tiêu thụ của bộ tiểu thuyết liên quan cũng tăng lên dữ dội, thẳng một đường leo lên top 10 quyển sách bán chạy nhất toàn quốc.

Trong đó thu được nhiều chỗ tốt nhất vẫn chính là Sở Ngôn. Đồng thời cũng hiểu được vì sao từ lúc bắt đầu Lý Triết Thiên sống chết cũng muốn được diễn nam số hai, nhân vật này có độ hot cực kỳ cao, đặc biệt là cảnh quay Chử Thần hi sinh ở phần cuối bộ phim, cơ hồ khiến cho tất cả nữ sinh đều khóc ngất, thậm chí ngay cả một số khán giả nam cũng không nhịn được mà đỏ vành mắt.

【Chử nhị thiếu thật là giỏi QAQ!!! 】

【Xem đến cảnh Chử nhị thiếu chết bổn bảo bảo khóc muốn mù hai mắt! Tôi cùng chị em tốt của mình cùng xem đại kết cục, sau khi xem xong hai người liền ôm nhau khóc lớn một trận! Kết cục qq này sao coi thể xem là HE? Chỉ còn lại một mình Nhiếp Chinh sống sót, tất cả những người khác đều chết sạch, không thể thế này được!!! 】

【Sở Nghiên Nghiên diễn xuất quá tốt, cậu ấy diễn Chử nhị thiếu hoàn toàn giống với Chử nhị thiếu trong suy nghĩ của tôi. Tôi thật không có biện pháp nào tưởng tượng ra cảnh một người khác đến diễn Chử nhị thiếu sẽ diễn thành cái dạng gì. Sở Nghiên Nghiên chính là Chử nhị thiếu. Cậu ấy chính là Chử Thần. 】

【Trước khi nhìn thấy Chử Thần ra trận, tôi vẫn không thể tiếp nhận nhị thiếu @Sở Ngôn Yan, thế nhưng hiện tại tôi chỉ có thể nói, Sở Nghiên Nghiên thực sự quá tuyệt vời! Đây chính là Chử Thần! Là nam thần của em! Em yêu Sở Nghiên Nghiên cả đời!A a a Em bị ngã rồi, Sở Nghiên Nghiên mau đến hôn hôn đỡ em dậy!!!! 】

Đại kết cục《 Huyết Chiến 》 ngày đó, nhân khí của Sở Ngôn liền không ngừng tăng cao.

Ở weibo, fans từ 300 vạn tăng vọt đến 322 vạn! Ở bảng xếp hạng Hoa Tinh cũng một đường tăng hạng, đạt đến hạng 235. Thậm chí ở bảng xếp hạng Hoa Tinh 24 giờ, hai chữ “Sở Ngôn” cũng mạnh mẽ knock out một vị tiểu thịt tươi đang hot, trở thành một trong bốn cái tên đứng đầu tiên. Loại kết quả khủng bố này khiến cho nhân khí của Sở Ngôn giống như mặt trời buổi ban trưa, cho dù hiện tại cậu chỉ có thể coi là một ngôi sao tuyến hai, nhưng việc bước lên tuyến một cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, chỉ cần một một tác phẩm ưu tú, cậu tuyệt đối có thể trong thời gian ngắn nhất, phá tan mọi trở ngại, trở thành ngôi sao tuyến một.

Có điều trong khi tất cả các fans hâm mộ đang nóng lòng chờ đợi, bọn họ cũng tuyệt đối không nghĩ đến, đứa nhỏ ngốc nghếch này lại chạy đi diễn nam số bốn một bộ phim truyền hình khác, hơn nữa... còn diễn đến vô cùng vui vẻ!

《 Thịnh Thế 》là bộ phim truyền hình được Thiên Thịnh đầu tư lớn nhất năm nay, vai nam chính là một ngôi sao vô cùng nổi tiếng, từng giành được giải thưởng Ảnh Đế - Diệp Lăng. Nữ chính là một tiểu hoa đán tuyến một, Nhâm Vân Dao. Biên kịch bộ phim cũng là biên kịch nổi tiếng nhất Hoa Hạ, Đàm lão tiên sinh, mà đạo diễn càng là đạo diễn phim truyền hình tiếng tăm vô cùng lừng lẫy, Quách Chấn!

Quách Chấn chưa bao giờ đề cập đến công tác trước đây của mình nhưng trong ngành phim truyền hình, nói y số hai, không ai dám nhận mình số một. Chỉ cần là bộ phim do Quách lão làm đạo diễn, chắc chắn sẽ được các đài truyền hình tranh giành nhau phát sóng, tỉ lệ người xem cũng tuyệt đối là cao nhất năm đó.

《 Thịnh Thế 》kể về cố sự một vương triều cổ đại, mà xã hội cổ đại cách ngày nay quá xa, cho nên hiện nay tuy rằng phim hiện đại có không ít nhưng phim cổ trang thì lại vô cùng khan hiếm. Mà bộ phim《 Thịnh Thế 》này của Quách lão không nghi ngờ chính là một bộ phim cổ trang chính hiệu, tuy rằng còn chưa công bố diễn viên nhưng đã thu được không ít sự quan tâm của đại chúng.

Thời điểm Sở Ngôn tiến vào đoàn phim đã khai máy được một tuần. Chuyện đầu tiên sau khi bước vào đoàn phim cậu cần làm chính là định trang.

Theo lý thuyết, định trang là căn bản, đây là chuyện đơn giản nhất, không có quá nhiều quan hệ với diễn viên. Chỉ cần stylist cùng chuyên gia trang điểm phối hợp tốt rất nhanh đã có thể định trang xong, để diễn viên chính thức tham gia quay phim. Thế nhưng ai cũng không nghĩ tới, lần định trang này của Sở Ngôn này lại giằng co ròng rã cả một ngày trời cũng chưa kết thúc.

Thiếu niên tuấn mỹ mặc một thân trường bào đen như mực, kim tuyến thêu long, thắt lưng bảo thạch, đã đủ rung động chưa?

Quách lão híp mắt lại: “Không được.”

Stylist cùng chuyên gia trang điểm: “...”

Một thân trường bào màu tím, một bên thêu chỉ bạc, tóc dài hững hờ buông ở ngoài ngoài áo choàng, có phải đặc biệt lạnh lùng tao nhã?

Quách lão kéo khóe miệng: “Không được.”

Stylist cùng chuyên gia trang điểm: “...”

Nhân vật của Sở Ngôn lần này gọi là Ti Tích, là thái tử quốc gia đối địch, làm người hung tàn độc ác, giết người không chớp mắt, “cống hiến” to lớn nhất của của y trong bộ phim chính là chiến thắng lúc công thành, y giết toàn bộ người trong thành biến một tòa thành xinh đẹp trở thành địa ngục tu la, không chút nhân tính. Nguyên bản trước khi Sở Ngôn tiến vào đoàn phim, Quách lão đã định sẵn tạo hình chính là mặc một trường bào màu đen. Cái trường bào màu đen này ẩn giấu hoa văn đỏ sẫm, mỗi một đường chỉ đều phảng phất như huyết dịch đọng lại, quả thực là sát khí mười phần, cho dù là một người khí chất bình thường mặc lên cũng sẽ nhiễm phải một tia lệ khí.

Stylist cùng chuyên viên trang điểm đều cảm thấy sau khi Sở Ngôn mặc bộ đồ này vào thực sự là có khí thế của Ti Tích. Mặc dù chỉ đứng ở một bên nhìn, các cô đều có thể cảm nhận được một loại sát khí không ngừng phả vào mặt, đó là loại khí tức chỉ xuất hiện sau khi giết qua hàng ngàn, hàng vạn con người, khủng bố đến mức khiến người không thể thở nổi.

Bộ đại chế tác phim truyền hình 《 Thịnh Thế 》này có đầu tư vô cùng lớn, chỉ là nam số bốn mà quần áo chuẩn bị đã muốn mười mấy bộ, mỗi một bộ đều được thiết kế đặc biệt khéo léo, tinh xảo. Đáng tiếc chính là, Sở Ngôn lần lượt thay mỗi bộ quần áo một lượt, kiểu tóc cũng đã thay mấy mẫu nhưng chung thủy vẫn không đạt được đến hiệu quả mà Quách lão mong muốn.

Sau khi bộ quần áo cuối cùng được thử qua, Quách lão ngưng trọng nhíu chặt hàng lông mày, trầm mặc không nói.

Sở Ngôn mặc một thân trường bào màu đỏ sậm, biểu cảm bình tĩnh cười hỏi: “Quách đạo, ngài muốn xem cháu định trang ở phân đoạn nào?”

Quách lão ngẩng đầu nhìn về phía Sở Ngôn nói: “Ba ngày tàn sát ở Chẩn Dương thành.”

Sở Ngôn suy tư trong chốc lát, nhìn sang stylist lòng như lửa đốt đang đứng bên cạnh, hỏi: “Chị Tề, phân cảnh này định trang là trường bào màu đen ban đầu tôi mặc sao?”

Chị Tề gật gù: “Đúng thế, bộ trang đó là vì một phân cảnh này mà chuẩn bị.”

Sở Ngôn mỉm cười gật đầu: “Vừa nãy khi thay quần áo tôi nhìn thấy bên cạnh có một kiện trường bào màu trắng, có thể biết là của ai được không?”

Chị Tề hơi sững sờ, theo bản năng mà trả lời: “Đó là quần áo của Diệp Lăng, có điều lúc mặc vào lại phát hiện kích cỡ không phù hợp, Diệp Lăng cao 1m87, bộ y phục này hơi nhỏ so với anh ấy cho nên xếp qua một bên.”

Nghe vậy, khóe môi Sở Ngôn khẽ nhếch lên, cười nói: “Chị Tề có thể để tôi mặc thử xem sao.”

Một thái tử ác ma giết người như ngóe, hai bàn tay đẫm máu Tu La, đánh mất nhân tính, mặc vào một bộ cẩm bào màu trắng hoa mỹ, cao quý sẽ là cái cảnh tượng gì? Trước khi Sở Ngôn thử, coi như đó có là Quách lão cũng không thể tưởng tượng ra một cảnh tượng như vậy.

Khi thiếu niên vừa bước ra từ trong phòng thay đồ, ngay đến cả nữ chính Nhâm Vân Dao vừa mới tới xem náo nhiệt cũng phải sửng sốt, một lát sau cô mới chậm rãi bình tĩnh lại, dùng ánh mắt phức tạp mà đánh giá thiếu niên trước mắt.

Nói là cẩm bào màu trắng kỳ thực còn được thêu thêm các đóa hoa lan màu bạc thâm thúy, tinh nhã. Số lượng không nhiều, ẩn ở bên dưới trường bào màu trắng, dưới ánh đen trường quay phim rực rỡ càng làm nổi bật lên mặt mày tuấn tú của thiếu niên, không có lấy một tia sát khí.

Nhưng không biết vì sao, rõ ràng là hóa trang thành một bộ dáng thanh khiết lương thiện, cho đến khi Sở Ngôn dừng lại, thời điểm nhìn người hơi câu lên khóe môi lại làm cho tất cả mọi người trong trường quay không nhịn được rùng mình một cái. Ánh mắt của cậu sâu thẳm, con ngươi nhạt màu tưởng chừng vô hại cho đến khi Sở Ngôn nhìn về phía bạn, bạn mới mãnh liệt cảm giác bị mãnh thú theo dõi, vĩnh viễn không cách nào chạy trốn.

Mà nụ cười trên môi cậu lại càng khiến lòng người run sợ.

Cậu đang cười, nhưng nụ cười lại không có lấy một chút độ ấm, giống như đang thưởng thức một phong cảnh dị thường tươi đẹp, mang theo điên cuồng khát máu.

Nhìn thấy cách ăn mặc này, mắt Quách lão liền sáng lên, lập tức vỗ đùi, vui vẻ nói: “Chính là tạo hình này! Tổ đạo cụ bên kia khổ cực một lần nữa, đem bộ đồ này nhìn một hồi, lấy cảm giác này làm chuẩn mực thiết kế trang phục, ngày mai Ti Tích bắt đầu khai máy.”

Chuyện một đoàn kịch thiết kế lại trang phục tuy rằng xảy ra không nhiều, thế nhưng cũng không phải là chưa từng có, tổ đạo cụ cùng stylist nghe xong lời Quách lão cũng không cảm thấy có áp lực gì lớn ngược lại lại thở phào nhẹ nhõm một hơi, còn nói lời cảm ơn với Sở Ngôn: “Chúng tôi cũng không nghĩ đến Quách đạo đột nhiên lại đổi ý, muốn Ti Tích mặc loại trang phục bề ngoài thiện lương, thanh khiết này... Lần này thật sự là cảm ơn cậu, Sở Ngôn.”

Nghe xong lời này, còn chưa cầm lấy quần áo để thay, Sở Ngôn khẽ mỉm cười: “Chị Tề không cần khách khí, mọi người đều cực khổ rồi.”

Đợi Sở Ngôn bước vào phòng thay đồ dự định thay quần áo,Chu Hòa Huy đứng chờ cậu ở phía sau chỉ nghe thấy chị Tề cùng chuyên viên trang điểm nhỏ giọng trao đổi: “Lúc Sở Ngôn mặc bộ đồ màu trắng kia thực sự vô cùng nho nhã, thế nhưng chị cảm thấy rất lạnh lùng. Người trên mạng một mực khen ngợi Sở Ngôn diễn xuất tốt, quả thật không sai chút nào, vừa nãy cậu ấy chỉ đứng một chỗ thôi cũng giống như thật sự biến thành Ti Tích rồi. Chỉ là không biết cậu ấy làm sao có thể tìm ra trang phục khiến Quách đạo hài lòng, hơn nữa còn là màu trắng...”

Chu Hòa Huy nghe vậy, không khỏi mỉm cười, y đẩy gọng kính một cái, không nói gì.

Có thể làm cho một người soi mói như Quách lão thỏa mãn, điều này chứng tỏ Sở Ngôn đã vô cùng hiểu rõ nhân vật này rồi. Nếu như đối với nhân vật mình diễn không đủ thấu triệt, nhất định sẽ không thể vừa mới đến đoàn phim liền có thể đưa ra lựa chọn càng chính xác hơn so với stylist cùng chuyên viên trang điểm đã nhiều ngày nghiên cứu.

Có điều chỉ có y biết, những thứ này đều xây dựng thông qua kịch bản chữ, Sở Ngôn căn bản chưa từng đọc qua kịch bản AI.

Rất nhanh, Sở Ngôn liền từ phòng thay đồ đi ra, sau khi cùng mọi người trong đoàn phim nói lời tạm biệt, cậu cùng Chu Hòa Huy trở lại khách sạn, đem đồ đạc, quần áo xếp sắp gọn gàng mới lên giường đi ngủ, chuẩn bị công tác ngày mai.

Mà lúc này, trên thủ đô tinh xa xôi, ở bên trong một rạp chiếu phim tư nhân sang trọng, một người đàn ông tuấn mỹ tao nhã nhìn chăm chú bóng hình thiếu niên đang bị bạch quang nuốt chửng, từ từ híp hai mắt lại, cũng không chờ cảnh phía sau chiếu tiếp, hắn liền tắt đi màn hình lớn, không chút hứng thú xem tiếp.

Bên trong rạp chiếu phim yên tĩnh, Chử Thần kinh tài diễm lệ phảng phất như còn đứng ở trước mặt, thế nhưng Hạ Bách Thâm nhắm hai mắt lại, không biết đang suy tư gì đó.

Không bao lâu, bộ đàm của hắn bỗng nhiên sáng lên, trợ lý Lâm Đặc xuất hiện trên màn hình giả lập, nghiêm cẩn cúi người một cái liền nói tiếp: “Ngài Hạ, kết quả kiểm tra gen xứng đôi đã có, kết quả... Đã xảy ra một ít biến hóa.”

--

Hình như chương sau Thâm Thâm đến gặp Ngôn Ngôn đó:“>