Trùng Sinh Thế Gia Tử

Chương 517: Kiếm sắc ra khỏi vỏ




Thái độ của Lý Thái Thạch, Nhiếp Chấn Bang hiểu được phải tiến thoái thế nào, mà trong các ủy viên thường vụ khác, Tề Tư Nguyên, Lưu Á Phu, Lâm Độc Hàn, Trương Tranh Quang, Lý Tường Thiên quan hệ với Nhiếp Chấn Bang đều rất tốt.

Có thể nói rằng, bộ máy thường vụ thành ủy hiện giờ đã có chung một nhận thức, đồng tâm hiệp lực để làm tốt công tác của thành phố Vọng Hải.

Ngày 2/4, buổi sáng 8h30, ủy viên thường vụ Thành ủy lục tục đi tới trụ sở Thành ủy, hôm nay cuộc họp thường vụ khẩn cấp được tiến hành, cũng là cuộc họp thường vụ đầu tiên sau khi bộ máy mới của thành phố Vọng Hải nhậm chức. Không một ủy viên nào vắng mặt.

Nhiếp Chấn Bang đi vào văn phòng, trong phòng họp tất cả mọi người đều uống trà nói chuyện, không khí vô cùng thuận hòa, khác hẳn so với trước đây.

Nhìn thấy Nhiếp Chấn Bang đi vào, tất cả mọi người cùng lên tiếng chào hỏi, bên cạnh, Lý Tường Thiên là lần đầu tiên vào thường vụ, hơn nữa một bước lên trời, đảm nhiệm chức Phó bí thư thường trực, xếp hạng thứ 5 trong bọ máy thường vụ, Lý Tường Thiên rất rõ ràng, đây chính là lực nâng của Chủ tịch thành phố Nhiếp.

Cho nên, Lý Tường Thiên có vẻ rất nhiệt tình:

- Chủ tịch thành phố đến rồi à, mời ngồi.

Đi ngay sau Nhiếp Chấn Bang là Lý Thái Thạch, trên mặt mỉm cười ấm áp, vừa vào đã gật đầu nói:

- Tất cả mọi người đến rồi à, tôi đến muộn rồi.

Lý Thái Thạch ngồi xuống vị trí của mình, lập tức nói:

- Họp được rồi nhỉ. Lần này, triệu tập mọi người đến đây, chủ yếu là để thảo luận vấn đề hiện tại của thành phố Vọng Hải.

Nói xong, ánh mắt của Lý Thái Thạch nhìn sang Nhiếp Chấn Bang ngồi bên cạnh, đây cũng là một sự ăn ý phối hợp, điều này rất khó mà có được, Nhiếp Chấn Bang cũng không khách khí, gật gật đầu, mở miệng nói:

- Tôi tin rằng, các đồng chí bây giờ cũng đã cảm thấy, thành phố Vọng Hải, thế cục thời điểm này rất loạn, trị an loạn, cán bộ loạn và kinh tế cũng loạn. Hôm nay, chúng ta chủ yếu thảo luận vấn đề là xử lý vấn đề loạn này như thế nào?

Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang lại nói tiếp:

- Sau vụ án buôn lậu Á Hải, không ít cán bộ của chúng ta, thậm chí là nhân vật đứng đầu của các cục ủy đều bị ngã ngựa, cho nên cũng gây ảnh hưởng đến cục diện thành phố. Dù sao cũng phải nói rằng, lòng người bất định, những vị trí này đến giờ vẫn còn trống, phía dưới rất nhiều đồng chí đều đứng ngồi không yên, đều nhằm vào những vị trí này, đây chính là căn nguyên dẫn tới loạn. Ý kiến của tôi là phải nhanh chóng xác định nhân sự đối với vị trí Bí thư quận ủy các quận Vọng Hạ, Tường Minh; và cục trưởng, cục phó thường trực cục Công an, cục xây dựng, cục Đất đai, cục Giao thông…cắt đứt ý muốn của những cán bộ này thì mới khiến họ tập trug vào công tác được, dùng thủ đoạn cưỡng chế để nhanh chóng ổn định loạn cục này của Vọng Hải.

Sau khi Nhiếp Chấn Bang nói xong, Lý Thái Thạch cũng mỉm cười nói:

- Trưởng ban Lưu, anh là trưởng ban Tổ chức, trong công tác nhân sự là điểm mạnh của anh và cũng là chức trách của anh, anh có ý kiến gì không?

Những lời này khiến cho các ủy viên khác sửng sốt, đây là hội nghị thường vụ, chẳng lẽ ở thành phố đã có ý nghĩ này rồi?

Lưu Á Phu cũng không nóng vội, đến tối hôm qua, nhờ Dịch Sướng ông ta mới biết. Tuy nhiên, đây đối với Lưu Á Phu mà nói cũng không có quá nhiều vấn đề. Lưu Á Phu đã làm công tác Tổ chức được bốn năm rồi, có thể nói hiện giờ ở thành phố Vọng Hải, muốn nói hiểu rõ cấp cán bộ rõ nhất, Lưu Á Phu nhận thứ hai thì không có ai nhận thứ nhất cả.

Thêm nữa, tối qua, sau khi biết tin, Lưu Á Phu liền gọi điện cho Nhiếp Chấn Bang, đại khải cũng biết thêm một số tình huống, cho nên ông ta hôm nay cũng rất chủ động.

Sau đó gật đầu nói:

- Bí thư Lý, Chủ tịch thành phố Nhiếp, các đồng chí, bên Ban Tổ chức, tối qua tôi mới nhận được tin, buổi tối tôi liền triệu tập các đồng chí phụ trách các mảng lại, cùng giải quyết bộ máy tổ đảng Ban Tổ chức, thảo luận một chút, thời gian có vẻ hơi gấp gáp, có lẽ cũng có chỗ không đủ, cho nên cũng mong các đồng chí thông cảm và bổ sung.

Dừng lại một chút, Lưu Á Phu nói tiếp:

- Đầu tiên, ứng viên cho chức Bí thư Quận ủy Vọng Hạ, Ban Tổ chức thấy có ba người có thể chọn, là đồng chí Đinh Kiến Huy phó chủ tịch thường trực quận, thứ hai là chủ tịch quận Vọng Hồ đồng chí Tạ Quang, và một đồng chí nữa là Triệu Thái Thuận cục trưởng cục Giáo dục. Ngoài ra, về ứng viên cho chức Bí thư quận ủy Tường Minh, qua khảo sát chúng tôi thấy có đồng chí Hoàng Đại Hải chủ tịch quận Tường Minh, một đồng chí khác là Hăng Đồ phó bí thư quận ủy…Bên cục Công an thành phố, ứng viên cho chức cục trưởng, Ban Tổ chức giới thiệu đồng chí Tiếu Thiện Minh, chức cục phó thường trực chúng tôi giới thiệu đồng chí Trần Lỗ Sinh.

Tiếp theo, Lưu Á Phu cũng lần lượt nói ra ưu và khuyết điểm của những cán bộ trên, sau khi phân tích xong liền tổng kết nói:

- Trên đây là ý kiến của Ban Tổ chức chúng tôi, kính trình Thành ủy quyết định.

Theo ý kiến của Nhiếp Chấn Bang, lúc này là điểu chỉnh nhân sự, có thể nói tất cả đều vui vẻ, bởi cơ bản mọi người đều có được những chỗ tốt riêng.

Ví dụ như cục Công an, Nhiếp Chấn Bang mạnh mẽ cứng rắn chiếm đóng rồi, để đáp lại, thân tín của Cố Đống Lương cũng được chưc Phó cục trưởng thường trực. Ngoài ra, chức Bí thư quận ủy Vọng Hạ là thân tín của Tề Tư Nguyên. Bí thư Quận ủy Tương Minh là Hoàng Đại Hải cũng đi lại rất thân thiết với Bí thư Lý Thái Thạch. Chức Cục trưởng cục Tài chính cũng rất quan trọng, ứng viên cho chức cục trưởng cũng được Lưu Á Phu sắp xếp rất khéo léo, Lưu Thắng là em họ của ông ta. Các chức phó cục trưởng khác cũng đều có lợi ích cả.

Cứ như vậy, toàn bộ cuộc họp đều rất suôn sẻ, tất cả phương án nhân sự đều nhanh chóng được thông qua.

Tiếp theo, Lý Thái Thạch cũng mở miệng nói:

- Vấn đề nhân sự đã định ra rồi, việc này rất đáng chúc mừng, đây chính là một sự mở đầu tốt.

Nói tới đây, Lý Thái Thạch bỗng trở nên nghiêm túc:

- Nhưng, chỉ có một sự khởi đầu tốt thôi thì chưa được, toàn thể cán bộ của thành phố đều phải thiết thực hành động, phải làm được ba điều đó là một lòng công tác, một lòng vì dân và một lòng vì công. Phải làm được bốn không, đó là không ngồi ăn bám, không làm qua loa, không làm hình thức, không làm việc thiên vị. Vì thế, hôm qua trong cuộc họp bí thư tôi và các đồng chí khác đã thảo luận, định ra một phương án, bây giờ các đồng chí thảo luận một chút.

Sau khi Lý Thái Thạch nói xong, bên cạnh, trưởng ban thư ký Dịch Sướng liền đứng lên, phát tài liệu cho từng vị ủy viên.

Bản này được coi là phương án quy phạm điều lệ của cán bộ thành phố Vọng Hải, thứ nhất chính là “hỏi trước tiên”.

Nói cách khác là, bất kể một cán bộ công chức ở cấp nào, khi làm việc phải áp dụng chế độ này, hỏi đến ai thì người đó phải trình bày lại một cách cụ thể. Điều này, là để tránh tệ nạn cán bộ bao che lẫn nhau.

Ngoài ra, trong phạm vi toàn thành phố, triển khai học tập tinh thần đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc, triển khai học tập tư tưởng giáo dục, bảo đảm tính thuần khiết của đội ngũ cán bộ.

Thứ ba, phải làm tốt chức trách của lãnh đạo, ban ngành nào xảy ra vấn đề, thì sẽ hỏi trưởng ban ngành đó, tình tiết nghiêm trọng sẽ giáng chức, xử phạt.

Thứ tư, tăng cường công tác thông tin đối ngoại, đối với những thư từ nặc danh tố cáo phải được xác minh cẩn thận, nếu phát hiện có sự hãm hại người khác thì phải đều tra làm rõ, xác định trách nhiệm hình sự.

Bốn ý kiến trên, giống như bốn thanh kiếm sắc treo trên không, trong khoảng thời gian ngắn, trong phòng họp trở nên yên lặng. Luật nặng, đúng là luật nặng. Đây chính là cảm giác đầu tiên của các ủy viên thường vụ,.

Nhiếp Chấn Bang giờ phút này cũng lên tiếng:

- Hiện giờ, cục diện thành phố Vọng Hải rất loạn, loạn thế thì phải dùng luật nặng, nếu không thì không thể hiện được quyết tâm của Thành ủy và UBND thành phố. Ngoài ra, công tác trị an ở toàn thành phố tôi đề nghị, Ủy ban Chính trị Pháp luật, Công an, kiểm sát, tòa án, tư pháp đều phải bắt tay vào hành động.

Các hành vi vơ vét tài sản, trộm cướp, lũng đoạn thị trường… phải được tấn công một cách nghiêm khắc, bảo vệ quyền và tài sản của nhân dân.

Kiếm sắc rút khỏi vỏ, theo lời của Nhiếp Chấn Bang hạ xuống, các ủy viên khác cũng đều hiểu chuyện này, chỉ sợ trên cuộc họp bí thư cũng đã đề nghị thông qua, lúc này phản đối cũng không có ý nghĩa gì cả. tiếp theo giơ tay biểu quyết, tự nhiên toàn bộ đã thông qua hai vấn đề này.

Vừa biểu quyết xong, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, Dịch Sướng ngồi gần cửa nhất liền đứng lên đi ra ngoài.