Trọng Sinh Chi Danh Lưu Cự Tinh

Chương 23




Cho tới thời điểm hiện tại, nhân khí* của Chử Phong và Đỗ Vân Tu đạt tới cực điểm!

(*Ở đây nói tới sự nổi tiếng, thành công trong sự nghiệp ý.)

Suốt một năm, trước đó phần hai bộ phim «The Legacy» được công chiếu, sau đó lại tham gia bộ phim điện ảnh "Giang sơn" cùng "Đường Vân Khởi", tiếp đó cùng tham gia làm khách mời một số phim thần tượng của các nghệ sĩ khác dưới trướng ESE, đóng MV, cơ hồ trên TV hay mạng lưới báo chí mỗi ngày đều phủ đầy tin tức của bọn hắn, sự nghiệp hiện tại chói mắt khiến người ta không khỏi ngước nhìn bằng con mắt ngưỡng mộ.

Một số nhà đầu tư và các thương hiệu lớn cũng hận không thể rèn sắt khi còn nóng.

Thừa dịp độ hot bộ điện ảnh của Chử Phong và Đỗ Vân Tu còn chưa qua, tích cực mời Legacy làm người phát ngôn cho các nhãn hiệu.

Hiện tại phí phải trả để mời Legacy làm người phát ngôn so với khi mới xuất đạo quả thật không thể đem ra so sánh.

Một bên là công ty đồ uống mang nhãn hiệu quốc tế, chủ động khai phí trả với Amanda là 1000 vạn đôla một năm...

Ngay lập tức, nhãn hiệu đồ uống mới ra đó nhanh chóng chỉ một đêm liền được mọi người biết tới!

Bốn người đám Chử Phong và Đỗ Vân Tu đều là những người trẻ tuổi, thân hình cao lớn, anh tuấn ngời ngời, hơn nữa nhà thiết kế quảng cáo của công ty đối phương chính là người có kinh nghiệm làm ở nước ngoài nhiều năm, rất có sáng ý mới mẻ, thu hút được người xem.

Cho nên hiệu ứng đợt quảng cáo lần này vô cùng tốt, đoạn quảng cáo không dài nhưng hấp dẫn được người xem, phố lớn ngõ nhỏ tùy ý đều có thể thấy đoạn quảng cáo này.

Vốn sản phẩm của công ty này tại thị trường trong nước có một đối thủ cạnh tranh mạnh mẽ.

Nhưng sau khi mời Legacy phát ngôn, lượng tiêu thụ lập tức bỏ xa đối thủ tới 12%, công ty bọn họ liền phi thường cao hứng, tổ chức riêng một buổi tiệc chúc mừng mời bốn người Legacy, tại chỗ thuyết yếu một phần nhờ bọn hắn lần này mà tạo nên thành công như hiện tại, vì thế sẽ cung ứng miễn phí đồ uống công ty họ cho bốn người Legacy!

Chử Phong ở trên sân khấu cười cười nói nói với fan hâm mộ, lại ở hậu trường cùng với người phụ trách sản phẩm nói chuyện với nhau vài câu, bước đầu xây dựng quan hệ.

Quay đầu lại, Amanda vốn đứng bên cạnh, hiện tại đã đi đâu mất.

Ở một góc, Đằng Trạch ám muội trêu đùa một cô gái, Úy Dật Phi cùng Vân Tu vừa nâng Champagne vừa nói chuyện phiếm, Chử Phong chỉ trân trân liếc mắt về phía Vân Tu một cái, trong lòng hừ một tiếng, sau đó thu hồi tầm mắt.

"Chử đại bài, sự nghiệp của cậu hiện tại chính là càng ngày càng đỏ." Một thanh âm xa lạ truyền đến từ bên cạnh.

Chử Phong thuận theo hướng thanh âm phát ra, nhìn sang —— là giám đốc của một công ty giải trí lớn, Hoàng tổng. Đã là một trung niên hơn 40 tuổi, hơi hơi mập, mắt nhỏ, bụng bia, cười rộ lên thật giống phật Di Lặc.Hắn từng nghe Phong Cảnh nói qua, kẻ này chính là một lão hồ ly chân chính.

Công ty này cũng là một công ty lớn có từ rất lâu, đã trải qua vài thập niên, đào tạo qua một số vị Thiên vương cùng một số siêu sao khác tung hoành trong giới giải trí.

Công ty đối phương chính là điển hình cho những công ty lớn phát triển vững chắc.

Mặc dù là vậy, nhưng so sánh với ESE mà nói, lại thiếu đi vài phần quyết đoán. Cho nên mấy năm gần đây đều bị ESE đè ép một cái đầu, đành phải xếp xuống hạng thứ hai sau ESE.

"Thì ra là Hoàng tổng, nhĩ hảo nhĩ hảo*!" Tuy rằng đây là lần đầu tiên gặp mặt đối phương, nhưng Chử Phong lập tức hồ hởi tựa như thân thiết, mặt lộ vẻ tươi cười.

(*Nhĩ là Bạn, hảo là tốt, mình nghĩ giống như câu chào hỏi sức khỏe gì đó.)

"Tôi làm sao lại cảm thấy tốt cho được. Cơ hội làm người phát ngôn lần này của nghệ sĩ công ty tôi đều bị các người đoạt đi." Hoàng tổng như trước cười ha ha, nâng cao bụng bia. Lời nói như nén giận, nhưng ngữ khí nghe qua lại hài hước, thoải mái.

Chử Phong từ Amanda có biết qua một số thông tin.

Trước đó nhãn hiệu nước giải khát này có mời nghệ sĩ ở công ty giải trí của Hoàng tổng làm người phát ngôn. Bất quá hợp đồng một năm sau khi kết thúc, bọn họ liền không muốn tiếp tục, mà là trực tiếp tìm tới bốn người Legacy bọn hắn.

Cho nên kỳ thật cũng không hẳn là bọn hắn đoạt lấy cơ hội làm người đại diện của nghệ sĩ công ty Hoàng tổng.

Chử Phong chỉ cười, không đáp.

Tuy rằng đối phương không giữ chức vị cao nhất trong công ty, nhưng dù sao cũng là một nhân vật có phân lượng, không thể xem thường. Lưu hai phần mặt mũi cho hắn, không cần khiến hắn bất mãn như vậy.

"Nghe nói phí để mời các cậu lần này làm người phát ngôn có đến tám con số!" Hoàng tổng dùng thanh âm hơi khoa trương mà nói: "Chỉ sợ hiện tại trong giới giải trí, cũng chỉ có Tạ Di cùng Lâm Huyên, mới có thể được trả phí thế này! Bất quá với thân phận bọn họ mà nói khó mà gần gũi! Chủ yếu rất ít công ty mới nổi mời bọn họ làm người phát ngôn."

"Hơn một lần, công ty nước giải khát này mời nghệ sĩ dưới trướng tôi , phí cũng chỉ dừng ở mức 500 vạn đôla. Bất quá đối phương lại chẳng phải là nghệ sĩ nổi tiếng như các cậu..."

Chử Phong nghe được như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy thoải mái, tự mãn.

Nguyên lai... Tên tuổi của hắn trong giới đã nhanh chóng đứng ngang hàng với Tạ Di và Lâm Huyên, hai người ảnh đế, ảnh hậu nổi tiếng cả ngoài nước, được mọi người ca tụng, rồi hay sao.

"Bất quá..." Hoàng tổng ngữ khí vừa chuyển, mắt nhỏ lúng liếng cười híp lại nhìn Chử Phong, "Nghệ sĩ của tôi chỉ có một người."

"Phí trả này là do bốn người các cậu chia ra. Trừ đi một phần phí trung gian, còn lại có 3 phần, có phải như vậy hay không? Thật đáng tiếc a, nghệ sĩ của tôi một chút thôi đã theo kịp mấy người các cậu rồi..."Chử Phong nao nao.

Đôi mắt lóe lên, vẻ mặt phút chốc không có chút tự nhiên.

Nghệ sĩ kia từ miệng đối phương nói ra, Chử Phong cũng có thể đoán được một hai phần thế nào. Bộ dạng không có đẹp bằng hắn, nhân khí không cao bằng hắn, duy nhất trừ bỏ...thời gian ở trong giới giải trí lâu hơn hắn ra, vốn không có gì có thể so sánh hơn với hắn.

Ngay cả đầu quân cho công ty cũng không bằng ESE.

Nhưng Chử Phong so ra kém đối phương một ưu thế—— chỉ là một người. Không phải là cả nhóm.

Cho dù phí làm người phát ngôn so với của đối phương gấp hai, gấp ba... Nhưng tính ra, phần mình được chia, lại không nhiều hơn của nghệ sĩ kia là bao.

Trong lòng Chử Phong nhất thời có chút khó chịu...

Hoàng tổng như trước cười đến vui tươi hớn hở, thấy Chử Phong không lên tiếng liền nói tiếp.

"Khi nào lại xem thường công ty chúng tôi như thế? Con đường sự nghiệp của cậu..." Hoàng tổng cố ý đè thấp thanh âm, "Cậu không đơn giản chỉ là nhóm trưởng của một nhóm thần tượng như Legacy. Ánh mắt của tôi luôn rất chuẩn, chỉ cần đầu quân cho một công ty chịu bỏ ra tiền tài công sức lăng xê cho cậu, ít nhất cũng là một siêu sao quốc tế, trở thành Thiên vương trong giới giải trí. So ra chẳng kém Tạ Di một chút nào."

Siêu sao quốc tế, Thiên vương trong giới giải trí...

Nói tâm không động, đó là giả.

Hoàng tổng rời đi.

"Hắn vừa mới nói với anh những gì."

Amanda sau khi nói qua mấy câu với phóng viên, quay đầu lại liền nhìn thấy giám đốc công ty giải trí kia thế nhưng lại tìm tới Chử Phong.

"Không có gì." Chử Phong khinh miêu đạm tả**.

(**Nói qua loa.)

Amanda khẽ chau mày, bất quá điểm ấy không hờn giận nhưng cũng không phản ánh ở trên mặt.

Chính cô ta cũng rõ ràng.

Từ sau khi Chử Phong nổi tiếng rồi, mối quan hệ xung quanh cũng càng ngày càng nhiều. Kết giao đều là những nhân vật tai to mặt lớn, thậm chí còn có người không phải trong giới giải trí, như là các danh viện thục nữ cùng các thương gia nổi tiếng.

Có khi lại thấy một số tiểu thư giới thượng lưu vì một nụ cười của Chử Phong mà khiến cho tâm hồn thiếu nữ cực kỳ vui mừng, thoải mái không thôi.

Amanda trong lòng cũng không phải là cao hứng.

Nhưng cô vẫn cảm giác được người mà Chử Phong yêu duy nhất chính là mình.

Cho tới bây giờ, Chử Phong cũng chưa từng lén lút qua lại với ai bao giờ. Không có vụng trộm, cũng không có một cước đạp lưỡng thuyền... (sẽ thôi thím à T^T)

Ở giới giải trí tràn ngập cám dỗ này.

Làm được điều này, thực sự rất khó.

*********

Giải Kim Bách ngày một đến gần.

Đỗ Vân Tu ngẫu nhiên cũng sẽ nghe Úy Dật Phi cùng Đằng Trạch lơ đãng nhắc tới, Chử Phong gần đây hoạt động liên tục, tựa hồ liên hệ với những người đảm nhiệm chức vị lớn trong giới giải trí cùng các nhà bình luận điện ảnh.Tuy rằng danh sách người bình thẩm* trong giải kim bách hàng năm đều được giữ bí mật.

(*Đại loại giống giám khảo ý.)

Nhưng là một gã chủ tịch cùng với mười hai người bình thẩm cơ bản sẽ không thay đổi. Mười hai người bình thẩm, trong đó sẽ có hội viên đại diện cho các công hội điện ảnh, người bình luận phim điện ảnh, và văn hóa học giả, những người đảm nhận vai trò thế này chính là mẫu người trong danh sách bình thẩm.

Cho nên rất khó nói, Chử Phong tung lưới đầy trời như vậy, không nhất định sẽ không chó ngáp phải ruồi.

Đỗ Vân Tu sau khi biết, chính là mỉm cười.

Được việc ở người, mưu sự ở trời. Có rất nhiều chuyện, Đỗ Vân Tu cảm thấy không thể cưỡng cầu.

Cho dù không lấy được giải thưởng « Người mới ưu tú nhất » năm nay, nhưng với đà phát triển này đối với hắn mà nói, đã là khởi đầu phi thường tốt...

Hơn nữa sau khi trọng sinh lại.

Hắn lại nhận thức ra một điều. Tính cách quyết định vận mệnh. Kiếp trước sự nghiệp chính mình luôn dậm chân tại chỗ, không sao nổi tiếng nổi, trừ bỏ các tác động trong và ngoài, có phải hay không tính cách mình cũng có ảnh hưởng tới...

Nhất là sau khi phát sinh tai nạn giao thông lần đó.

Tuy rằng sự việc kia so với việc ồn ào huyên náo kiếp trước, bị truyền thông moi móc tính hướng, kỳ thật không thể coi là gì. Nhưng trong lòng hắn vẫn còn có chút ưu thương.

Không phải sớm đã hiểu rõ giới giải trí cùng thái độ phóng viên, mà điều làm hắn thất vọng chính là thái độ của fan hâm mộ.

Hắn ở kiếp trước cũng không có nhiều fan hâm mộ như vậy.

Chưa từng cảm nhận được cái gọi là được fan nhiệt liệt sùng bái, hiểu rõ cảm giác đứng trên cao nhìn xuống là như thế nào.

Các fan hâm mộ đưa hắn lên vị trí cao cao tại thượng.

Ở trên diễn đàn, ở trên blog, lấy sự nhiết huyết, mang theo giọng điệu ngưỡng mộ nhắc đến tên hắn, ở trong gió rét đợi một hai giờ, chính là vì muốn nhìn hắn một cái, thậm chí ngay cả khi được chụp ảnh chung với Đỗ Vân Tu, xem ra, một chuyện nhỏ như vậy, cũng sẽ khiến cho fan của hắn hưng phấn, thét chói tai không thôi.

Kỳ thật hắn căn bản không có chủ động làm cái gì.

Chỉ là cố gắng diễn xuất thật tốt vai diễn bản thân đảm nhận, lại được fan ủng hộ, sùng bái đến như vậy. Hướng các nàng cười một cái, phất phất tay, chẳng có chút gì gọi là mờ ám, cũng đều khiến fan của hắn ngàn dậm không xa đến xem hắn không thôi.

Ủng hộ như vậy, hắn luôn luôn thật là cảm ơn.

Chính là, sau tai nạn giao thông đó.

Lại giống như long trời lỡ đất.

Nguyên bản fan đối với hắn luôn kỳ vọng cao như vậy, lại lộ ra sâu trong ánh mắt, bắt đầu xem thường hắn, chửi rủa hắn.Trên thế giới này, chân chính có thể gây tổn thương cho chúng ta.

Cũng không phải người bên ngoài lãnh khốc vô tình. Mà là do chính mình chìm quá sâu, bỏ ra quá nhiều tình cảm, mới có... thương tổn lớn đến như vậy.

...Tất cả chuyện này có lẽ đều là nguyên nhân ở hắn.

Có lẽ hắn không nên bởi vì fan đối với hắn vì một cái ôm mà lấy làm cao hứng chờ mong, cho nên hắn trái lại liền đối các fan hâm mộ có chút cảm tình...

Nhưng sau khi Phong Cảnh một phen lại đánh thức hắn.

"Cậu là thần tượng của các nàng."

"Cậu hẳn là cường thế. Địa vị thống ngự xung quanh."

"Các nàng nếu lựa chọn trở thành fan của cậu, nên đứng ở bên cậu. Càng là thời khắc mấu chốt, cậu càng hẳn là khiến các nàng hiểu được, các nàng lựa chọn trở thành fan của cậu, chính là lựa chọn chính xác. Là một chuyện đáng giá kiêu ngạo như thế nào!"

"Nhưng trước tiên, cậu hẳn phải tự mình đứng ra, khiến các nàng hiểu được điểm ấy!"

...

Đúng là bởi vì một câu như vậy, cho nên ngày đó đối mặt với máy quay.

Hắn mới có thể nói với các fan hâm mộ, bộ điện ảnh "Đường Vân Khởi" này với hắn mà nói, là quan trọng cỡ nào!

Những người khác đều cảm thấy được biểu hiện hắn lúc đó vô cùng bình tĩnh, chỉ có trong lòng Đỗ Vân Tu hiểu rõ.

Lần đầu tiên nói ra lời như vậy, lòng hắn có bao nhiêu gợn sóng. Nhưng hắn nhất định thử một lần, giống như Phong Cảnh đã nói, đầu tiên chính mình cần đứng ra, khiến cho các nàng hiểu được điểm ấy.

Phong Cảnh ngày đó sau khi xem đoạn phỏng vấn này, còn thân thiết gọi điện thoại tới, cười nói: "Làm rất không tồi. Xem ra cậu đã bắt đầu thích ứng với thân phận thần tượng nổi tiếng của mình."

Đỗ Vân Tu ở đầu dây bên này không biết trả lời như thế nào.

Chính là đột nhiên ý thức được, nguyên lai trước đây, hắn vẫn là lấy khả năng diễn xuất tâm lý nhân vật cùng sự đối nhân xử thế theo cảm tính đối với thân phận và địa vị hiện tại...

"Lúc trước tôi có nói trước khi cậu muốn trở thành diễn viên phái thực lực, thì cậu phải trở thành một thần tượng nổi tiếng cho tôi xem. Hiện tại thời gian hai năm gần đây, cậu đã chứng minh cho tôi thấy được điều đó."

Phong Cảnh ở bên kia cúi đầu cười.

Thanh âm của hắn mơ hồ mà thanh lãnh tựa như hồ nước về đêm, tối, nhưng lại vô tình hấp dẫn người khác.

"Mà tôi vốn muốn giao cho cậu đầu đề thứ hai—— lợi dụng địa vị thần tượng cùng sự nổi tiếng của cậu, mở rộng ảnh hưởng xung quanh... Tựa hồ, cậu hiện tại đã sớm hoàn thành?"

"Tôi..."

Đỗ Vân Tu muốn nói, hắn cũng không phải cố ý. (Chưa về nhà mà anh đã bị vợ chèn ép :v)

Chính là dưới tình huống khi đó, hắn cảm thấy phải đem tiếng lòng mình nói cho fan hâm mộ.

"Anh vì sao phải giúp tôi?" Nhưng là, Đỗ Vân Tu buột miệng nói ra những lời này.Lần tai nạn đó khiến xương sườn hắn bị nứt, hắn cố chịu đựng, mười lăm ngày liền bắt đầu làm việc, là Phong Cảnh mạnh mẽ ra lệnh hắn nghỉ ngơi tốt suốt bốn mươi ngày mới đồng ý cho phép hắn đến studio.

Mà cả đoàn phim quyết định những phân cảnh có hắn sẽ quay sau, đành bất đắc dĩ đợi hắn gần hai mươi ngày.

Đến cuối cùng ngay cả Amanda cũng nhịn không được đối với hắn nói: "Phong tổng đối với cậu thật tốt! Vì cậu, còn mượn danh ESE hướng nhà đầu tư tạo áp lực cho đạo diễn, thật sự là nhọc lòng!"

"..." Bên kia lập tức không có thanh âm gì.

Qua một lúc lâu, lời nói Phong Cảnh mới một lần nữa vang lên, phảng phất như từ hồi ức xa xôi thổi đến.

"Lại nói, cũng thật kỳ quái..." Đối phương như là hoài niệm, giống như cười, "Mỗi lần nhìn thấy cậu biểu diễn thì tôi thế nào lại nghĩ đến một người khác."

"Đó là một người rất thiên phú về diễn xuất. Hắn vốn có thể đi được xa hơn... Đáng tiếc có tài nhưng không gặp thời."

"... Có khi tôi từng có mong muốn quay lại thời điểm lúc đó, nếu tôi lúc ấy tiếp tục kiên quyết, hắn hiện tại... Có thể hay không đã danh dương hải ngoại*, ha ha." (bấn quá >.<)

(*Danh tiếng vang xa tới ở nước ngoài.)

Phong Cảnh nói rất chậm.

Giống như mỗi một câu đều châm chước** thật lâu mới nói ra. Hoàn toàn không giống với bộ dạng cường thế, ngầm mang sắc bén như ngày thường...

(**Đắn đo thật lâu trước khi thực hiện cái gì đó.)

Có lẽ, là bởi vì xúc động trong lòng khiến hắn trở nên nhu hòa hơn trước.

"Tôi bây giờ là một thương nhân. Nhưng tôi cũng từng là một diễn viên. Màn ảnh lớn như vậy, sân khấu như thế, không phải ai cũng có thể đứng trên đó được..."

Di động bên kia rơi vào trầm lặng trong chốc lát.

Tựa hồ có một hai giây, màn hình điện thoại phản chiếu ánh đèn xung quanh. Cuối cùng, người bên kia di động mới cúi đầu truyền đến một câu.

"... Diễn xuất, thật là môn nghệ thuật vĩ đại."

Đỗ Vân Tu cũng trầm mặc theo.

Trong nháy mắt như vậy, hắn cảm thấy yết hầu như bị siết chặt, phảng phất có cái gì đó ngạnh lại, nói không nên lời.

Hắn biết rõ Phong Cảnh nói tới ai.

Hắn đương nhiên hiểu được Phong Cảnh nói tới ai.

Hắn vốn tưởng rằng mình chỉ là một người, không được truyền thông và khán giả nhớ tới.

Hiện tại hắn mới phát hiện, thì ra chỉ cần mình cố gắng thể hiện nhân vật, dụng tâm biểu diễn...Nguyên lai có người luôn luôn nhìn qua những cố gắng của hắn!

Cho dù hắn không biết...

Tựa hồ đối phương cũng chịu không nổi nỗi buồn đó.

Lại qua vài giây, Phong Cảnh đã khôi phục ngữ khí hoa lệ, quyến rũ như lúc trước.

"Bất quá cậu cứ yên tâm, giải thưởng "Người mới ưu tú nhất" lần này, cậu không cần lo lắng." Giọng điệu Phong Cảnh có điểm thần bí, lại có chút đắc ý, tỏ ra tình thế bắt buộc, "Danh sách bình thẩm lần này có hai người là bạn của tôi. Bọn họ đều thực xem trọng cậu!" (4 chữ "tình thế bắt buộc" ta k còn j để nói TT__TT)

"Nga, đúng rồi, còn có một người bình thẩm, cậu đoán xem là ai."

"Ai?"

"—— Tạ Di."

********************************