Tử Thiên Thần

Quyển 1 - Chương 33-3: Lửa (III)




ẦM ẦM ẦM!!!

Những tòa cao ốc vẫn lần lượt sụp đổ trong màn mưa nặng trĩu...

Những tia lửa điện sáng rực xẹt ngang dọc...

Con quái vật đá Navirasor đã phá hủy tất cả không chừa một thứ gì ở những nơi nó đi qua. Một phần thành phố đã chỉ còn là đống gạch vụn điêu tàn, tang thương, thiệt hại không tính nổi.

Và giờ con quái vật cao hơn 200 mét ấy đang lừng lững tiến về phía khu trung tâm!

Trên mặt đất, những sư đoàn xe tăng Bellorog cộng thêm cả pháo tự hành đã được triển khai để cản bước tiến của con quái vật. Hàng trăm nòng pháo đồng loạt chĩa vào nó và cùng khai hỏa một lượt!

Phía trên không, hàng chục chiếc chiến đấu cơ đa năng Sazhikha cũng đang bay lượn và liên tiếp phóng ra những trái tên lửa cùng rocket vào con quái vật khổng lồ!

UỲNHH UỲNHHH!!!

Con quái vật Navirasor bị nhận chìm trong một cơn bão lửa đạn kinh thiên động địa, những khối đá trên mình nó lả tả rơi xuống, và những tiếng gào thét giận dữ điên cuồng của nó vang vọng khắp thành phố.

Nhưng...

Dường như hỏa lực của loài người vẫn chưa thấm vào đâu. Con quái vật đá vẫn đứng sừng sững giữa nền trời mây mù sấm chớp, và... nó bắt đầu phản công!

XEẸTT XẸẸTTT!!!

Những tia lửa điện rực rỡ từ đôi mắt nó bắn ra xung quanh khiến nhiều chiếc chiến đấu cơ Sazhikha tan thành tro bụi chỉ trong chớp mắt! Bàn chân khủng khiếp của nó dấn lên, đạp tan tành những chiếc xe tăng Bellorog kiên cố!

Những người lính hoảng sợ tột độ trước sức mạnh không tưởng của con quái vật đến từ thế giới khác, họ la hét bỏ chạy tán loạn.

Đến lúc này, một thứ vũ khí bí mật của thành phố Illen cũng đã được kích hoạt. Pho tượng nữ thần ánh sáng Riahel thực chất là một pháo đài vô cùng tối tân, với phần thân trên ẩn chứa những khẩu đại pháo và giàn tên lửa siêu mạnh!

Và cả pho tượng đồ sộ đang được điều khiển để xoay về hướng con quái vật, đạn pháo và tên lửa nhất loạt khai hỏa!

UỲNHH UỲNHH UỲNHHH!!!!

Trước sức tấn công mạnh mẽ ấy, cơ thể con quái vật đã bị phá toang hoác nhiều chỗ, những tảng đá lớn nhỏ không ngừng rơi xuống ào ào. Tưởng rằng nó đã chùn bước... Nhưng không! Con quái vật vẫn uy hùng tiến lên!!

XẸẸẸTTTT!!!!

Một tia lửa điện cháy rực lia tới, và... pho tượng nữ thần Riahel đã bị xẻ ngọt làm hai khúc, phần thân trên nặng cả ngàn tấn "Rầm Rầm" đổ xuống khu vực quảng trường, tan tành...

Thành phố Illen đã... thất thủ!

GRÀOOO!!!

Con quái vật gầm vang đắc thắng, chẳng gì có thể chống lại sức mạnh của nó, và nó sẽ không dừng lại cho đến khi thành phố này bị thiêu rụi hoàn toàn. Những tia lửa điện lại phóng ra tới tấp, tàn phá, hủy diệt không ngừng!

Chợt...

Trên một đại lộ đổ nát ở ngay dưới chân con quái vật, giữa khoảng không có những đốm lửa đang hiện ra, một thứ lửa kì lạ mà những làn mưa chẳng thể dập tắt.

Và...

Một dáng người mảnh mai đang dần tựu hình từ những đốm lửa ấy... một thiếu nữ... cơ thể nàng được hình thành từ lửa...

Nàng xinh đẹp còn hơn cả thần tiên, bộ váy ngắn màu đỏ rực rỡ, mái tóc đen dài lấp lánh như được rắc lân tinh. Và đôi mắt nàng đang mở ra, để lộ hai màu mắt khác biệt: Một bên màu đỏ như màu hổ phách, và một bên màu bạc sáng ngời!

Đó chính là Huệ Nha.

Nàng đã xuất hiện với hình hài thực sự của mình. Con mắt bạc của nàng đang cháy sáng lên, và nàng bắt đầu cất bước tiến về phía con quái vật khổng lồ kia.

Lúc ấy, những người lính đang nấp sau những bức tường đổ đã trông thấy nàng, họ ngạc nhiên hết sức:

"Cô bé nào kia? Nguy hiểm quá, sao lại lạc vào đây?"

"Đó... không phải người đâu! Nhìn con mắt phát sáng của nó kìa!"

"Bắn hạ nó đi!"

"Khoan đã, cô ta đang tiến lại gần con quái vật..."

Mưa rải mịt mùng. Gió rít rào rạt. Những tòa nhà dọc hai bên đường đều đã cháy đen, tan nát. Những khối bê tông gạch vữa ngổn ngang, chồng chất. Huệ Nha vẫn lặng lẽ tiến bước, toàn thân nàng ướt đẫm, con mắt bạc của nàng càng lúc càng sáng rực rỡ.

Con quái vật đứng sừng sững như một ngọn núi ma quỷ tang tóc đầy tử khí, những gai đá của nó tua tủa vươn ra thật đáng sợ. Nó đã cảm nhận được nguồn năng lượng của nàng, và đôi mắt đầy lửa điện của nó đang đang hướng thẳng xuống nàng.

Nàng từ từ ngước lên nhìn nó. Đứng dưới chân con quái vật khổng lồ hung bạo ấy, nàng chỉ như một cánh hoa nhỏ bé có thể bị nó dẫm nát bất cứ lúc nào.

ẦM ẦM ẦM!

Khắp vòm trời mênh mông đang rực sáng lên muôn vàn chớp sét.

Giọng nàng ngân lên, trong veo mà uy quyền:

"Navirasor, dừng lại!"