Tử Vong Khai Đoan

Quyển 4 - Chương 11-1: Binh chia hai đường! (1)




Dịch: Shun​

Máy tính trung tâm? Máy tính bằng chấp niệm? Hoàn toàn điều khiển một ảo giới?

Lúc kết thúc cuộc gọi cũng là thời điểm mà tâm tình Bùi Kiêu như trở nên dậy sóng. Thực ra, ngay từ trận chiến với Ác Ma trong Nam Bắc Chiến Trường thì Bùi Kiêu đã được nghe loáng thoáng về việc không chế toàn bộ ảo giới này. Khi ấy, trong đầu hắn đã mơ hồ nhen nhóm lên một ý tưởng thế này: nếu như quỷ quái có khả năng hoàn toàn điều khiển một ảo giới, vậy thì linh hồn cũng là sinh mạng thể ở dạng năng lượng như chúng, vì sao lại không thể hoàn toàn điều khiển một ảo giới?

Hiện tại, nhờ Varotian mà hắn đã biết đến sự tồn tại của cái máy tính trung tâm kia. Tuy tạm thời còn chưa thể biết được chuyện này thật giả ra sao, nhưng dù chỉ vậy thì cũng đã vô cùng đáng giá để hắn lấy mạng ra giành giật.

Lý do gì khiến hắn phải chạy đi liều mạng khắp nơi, cố sức trở nên mạnh mẽ? Chẳng phải là vì để có thể giúp cho chính bản thân hắn, người nhà và một vài người có quan hệ tốt đẹp với hắn có thể sống sót qua ngày tận thế năm 2012 hay sao?

Người chưa tận mắt thấy Địa Ngục thì chắn chắn sẽ chưa thể nào tưởng tượng nổi nơi đó kinh khủng tới mức nào. Chưa cần nói tới những cái khác, chỉ riêng đám quỷ quái ở trên bình nguyên tầng thứ nhất, nếu như toàn bộ bọn chúng chạy xuống Trái Đất, vậy thì nền văn minh nhân loại chắc chắn là đi tong rồi, tuyệt đối không có khả năng nào khác! Còn về chuyện có thể có người sống sót, sau đó sinh tồn trong hoàn cảnh tận thế hay không, cái đó thì còn phải xem xem Địa Ngục sẽ thực thể hóa trong bao lâu.

Nhưng nếu như tồn tại một cái ảo giới có thể điều khiển được thì sao đây? Hơn nữa, còn có thể cho cả người sống bình thường tiến vào và thậm chí sinh sống trong đó? Trừ Nam Bắc Chiến Trường là ảo giới cấp thấp nhất đã bị hỏng mất thì những ảo giới khác, ví dụ như có thể điều khiển ảo giới khổng lồ như Phong Đô, vậy thì sẽ chứa được hàng chục triệu người! Thậm chí, nếu như môi trường sống trong ảo giới cũng có thể thay đổi trở nên giống như trong thế giới thực, cũng có thể gieo trồng lương thực, khi đó thì dù chứa được hàng trăm triệu dân cũng không phải là điều quá viển vông! Đây thực sự là hy vọng lớn nhất của loài người!

Dù cho Bùi Kiêu có trở nên mạnh mẽ nhiều hơn nữa, thì cùng lắm là ba năm sau có thể đạt tới thực lực của con rồng đen trên bầu trời kia. Như vậy thì có lẽ hắn đã có thể bảo vệ được cho người nhà và bạn bè thân thiết, tới hết cỡ chắc cũng chỉ đủ bảo vệ cho nơi cỡ một thị trấn nhỏ và cư dân ở đó, nhiều người hơn nữa thì hắn cũng bó tay. Vậy thì sao có thể so được với khả năng hoàn toàn điều khiển một ảo giới của cái máy tính trung ương kia đây?

Thế nên giờ là lúc để tính mạng chiến đấu rồi!

(Thế nhưng, phải chiến đấu như thế nào đây? Con rồng đen này tên là Thế Giới Xà, tuy rằng nó cũng có nhược điểm trong truyền thuyết của rồng là “nghịch lân”, nhưng hình thể của nó khổng lồ như vậy, còn cả thứ khí đen nó phun ra kia nữa. Cơ bản là không thể nào tiếp cận được nó... Trừ khi nhảy thẳng lên trên người nó! )

Bùi Kiêu ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào con rồng màu đen khổng lồ trên đỉnh đầu, sau đó hắn bỗng nghiến răng nói với mọi người còn lại: “Các ngươi hãy đi liên lạc với đoàn đội của những tổ chức linh hồn khác rồi sau đó đi ngăn Rocky Constantine và tập đoàn Kẻ Sa Đọa của hắn lại! Bằng bất cứ giá nào cũng không được để cho hắn tới gần tầng ngầm dưới lòng đất của tòa nhà trung tâm. Ta sẽ đi kéo dài thời gian của con rồng kia, tốt nhất là sẽ cố gắng tấn công được thân thể nó. Không thể để cho nó đánh vỡ màn phòng vệ quá nhanh, nếu không thì tất cả chúng ta đều sẽ phải chết.”

Những ai đứng gần Bùi Kiêu đều nghe được rất rành mạch cuộc điện thoại vừa rồi. Giờ phút này, đầu óc bọn họ còn đang rất choáng ngợp, chẳng thể nghĩ được gì khác ngoài cái máy chủ trung tâm và việc hoàn toàn điều khiển một ảo giới. Thế nên, khi Bùi Kiêu nói xong thì bọn họ còn chưa phản ứng ngay được, phải đến mấy giây sau thì đám Dương Húc Quang, Johnan, David và cả Dương Đỉnh Thiên, Trương Hằng mới kêu ầm lên. Dương Húc Quang vội vàng nói: “Với sức chiến đấu của ngươi, lại thêm cả trường khí thế bao dung mạnh như một cái ‘bug’, gần như có thể sánh được với trường khí thế ‘hài hòa’ trong truyền thuyết rồi! Thế mà ngươi không đi chặn Rocky mà đi đâu? Nếu ngươi ra tay, lại thêm hai tên Chân Ma cấp còn lại nữa thì chắc chắn sẽ giết chết tên Rocky kia ngay tại chỗ. Mặt khác thì ngươi làm thế nào mà tiếp cận được Thế Giới Xà Jormungand đây?”

Bùi Kiêu khẽ lắc đầu nói: “Đương nhiên ta biết phải đi ngăn cản tên Rocky kia. Hơn nữa lại có thêm hai tên cường giả Chân Ma cấp còn lại cùng ra tay, vậy thì dù không dám nói chắc chắn giết được, nhưng dù hắn có mạnh cỡ nào cũng đừng hòng tới gần được tầng ngầm dưới lòng đất. Nhưng đảm bảo chắc chắn hắn không xuống được tầng ngầm thì có ích gì? Chỉ cần con rồng đen khổng lồ kia phá được màn chắn phòng ngự trên bầu trời, thì thứ khí đen nó phun ra sẽ gần như chắc chắn tiêu diệt toàn bộ chúng ta. Cái con Thế Giới Xà này chính là quỷ quái Ma Vương cấp đỉnh cao, dù vừa rồi trong điện thoại có nói nó còn chưa hoàn thiện nhưng cũng không phải thứ chúng ta có thể đối chọi được...”

Trương Hằng đứng bên lập tức nói xen ngang: “Nếu đã không thể đối chọi nổi thì ngươi còn lên đó làm gì? Nói thật, muốn đánh con rồng này thì chẳng bằng dùng vũ khí tầm xa tấn công nó. Nếu như số lượng đủ nhiều, có khi sẽ...”

Trương Hằng nói còn chưa dứt lời thì đúng lúc này, bỗng đồng loạt có ít nhất hơn trăm quả tên lửa được phóng lên từ khắp các nơi trên Đảo Phục Sinh. Hàng trăm vệt sáng chói mắt phóng thẳng lên bầu trời với mục tiêu chính là con quái vật khổng lồ đang liên tục phun ra dòng khí đen.

Kích thước của hơn trăm quả tên lửa này còn lớn hơn một ít so với đám tên lửa đất đối không được bố trí gần tòa nhà trung tâm đảo. Tuy mọi người ở đây chẳng phải chuyên gia hay người say mê quân sự gì, nhưng cứ nhìn vào kích thước của mấy quả tên lửa này thì ai cũng đoán rằng sức công phá của chúng không hề nhỏ. Chẳng thế thì chính phủ các nước đã không mang chúng đi phòng ngự nơi quan trọng như Đảo Phục Sinh. Đây có lẽ chính là vũ khí mà chính phủ thế giới định dùng để ứng đối trong trường hợp Đảo Phục Sinh bị quỷ quái tấn công ở quy mô lớn, chỉ là giờ thì ngón đòn này đã phải đem ra để đối phó với Thế Giới Xà Jormungand trước rồi.

Tốc độ của hơn trăm quả tên lửa kia cũng cực kỳ nhanh. Chỉ sau chưa tới mười giây thì quả tên lửa đầu tiên đã xuyên qua màn sáng phòng ngự một cách dễ dàng rồi đâm thẳng vào cơ thể con rồng đen khổng lồ. Tức khắc, một vụ nổ mãnh liệt với ánh lửa trắng sáng rực bùng lên, bao trùm một phần thân thể của con rồng khổng lồ. Quả cầu lửa kia sáng rực như một mặt trời thu nhỏ, mà đúng thời điểm khi ánh lửa của vụ nổ mạnh nhất thì liên tiếp có thêm tên lửa đâm vào thân thể con rồng, chỉ sau khoảng từ một tới hai giây, toàn bộ cơ thể khổng lồ của con quái vật đã chìm trong ánh lửa chói lòa. Sóng xung kích của vụ nổ tràn xuống từ trên cao hơn nghìn mét vẫn vô cùng mạnh mẽ, mặt đất giống như bị một trận vòi rồng quét qua, khiến cho không ít cát đá nhỏ bị cuốn tung lên trời. Trong khoảnh khắc, mọi người đều không tự chủ được mà nhắm mắt lại, cho đến khi ánh sáng của vụ nổ trên bầu trời và cát bay đá chạy dưới mặt đất đã yếu bớt, tất cả mới vội trừng mắt nhìn chằm chằm về nơi vừa diễn ra vụ nổ trên bầu trời.

Ở bên trong ngọn lửa của vụ nổ kinh hoàng kia, thân thể khổng lồ của con rồng vậy mà đã bị tạc cho nát thành nhiều mảnh! Từ những miệng vết thương trên cơ thể nó, có thể thấy được cơ bắp, xương thịt và cả một loại máu màu vàng kim óng sánh chảy ra! Cái con rồng khổng lồ mà nhìn kiểu gì cũng không giống sinh vật sống này lại có cơ thể hoàn toàn khác với cơ thể bằng Năng Lượng Tiêu Chuẩn của các loại quỷ quái thông thường. Cơ thể nó vậy mà lại không khác gì cơ thể của một sinh vật sống bình thường?!

Tuy từ vẩy cho đến da con rồng này đều một màu đen kịt, nhưng cơ bắp, máu thịt và cả xương cốt trong cơ thể thì lại có một màu vàng kim lóng lánh, dường như được đúc thành từ vàng ròng vậy. Phần lớn máu thịt rơi vãi ra của con rồng đều rơi xuống mặt đất Đảo Phục Sinh phía dưới, khiến cho cả hòn đảo dường như bỗng có một trận mưa vàng ròng phủ xuống. Sau khi chạm vào mặt đất, linh hồn hay người sống thì những thứ máu tươi, thịt vụn này mới dần dần tan biến vào hư không.

Sức công phá của hơn trăm quả tên lửa kia thật đúng là kinh khủng, đến lúc này mà trên bầu trời vẫn còn đang bốc cháy ngùn ngụt. Tại đó, thân thể khổng lồ dài nghìn mét, lớn mấy chục mét của con rồng đen đã bị vụ nổ cắt thành nhiều khối, mỗi khối đều đang bị lửa đốt ngút trời. Cảnh tượng này đã cho thấy rõ ràng rằng sức công phá mà khoa học kỹ thuật của loài người tạo ra được cũng vô cùng khủng bố. Thế nhưng, cảnh tượng này không làm cho Bùi Kiêu vui mừng hoan hô như mọi người xung quanh, ngược lại, hàng lông mày của hắn càng nhíu chặt lại.

Nguyên nhân là vì hắn cảm nhận được ý chí bóng tối trên bầu trời không hề yếu bớt một chút nào. Trái lại, sau khi thân thể của con rồng khổng lồ kia bị nổ thành nhiều mảnh thì áp lực do ý chí bóng tối mang tới lại càng thêm khổng lồ, càng lúc càng kịch liệt. Nếu như lúc trước, áp lực do ý chí bóng tối đó mang lại giống như ‘Thái Sơn áp đỉnh’ thì giờ đây, áp lực đã như thể do toàn bộ Ngũ Nhạc cộng lại (1), càng lúc càng khổng lồ, càng lúc càng ngưng tụ. Thế này có chỗ nào giống bị thương nặng cơ chứ? Rõ ràng là chỉ khiến cho con rồng khổng lồ kia nổi giận, điên tiết mà thôi!

Quả nhiên, đúng lúc này, con rồng đen khổng lồ đã nát thành nhiều mảnh kia lại lần nữa gầm lên một tiếng chấn động tận sâu linh hồn. Ngay sau đó, xung quanh cơ thể con rồng bỗng nhanh chóng xuất hiện mấy chục đám mây đen. Những đám mây đen này sau đó lập tức ngưng tụ vào thân thể con quái vật, chỉ vài giây sau, cơ thể nát thành mấy khối của con rồng đã hồi phục như ban đầu. Không chỉ có vậy, trên cơ thể con quái vật còn dâng lên từng vòng trường khí thế đen kịt như thể thực chất. Trường khí thế đó đã không phải chỉ là một đám màu sắc như trường khí thế của Chân Ma cấp đỉnh cao, mà nó đã giống hệt như vật chất thực sự ngưng tụ nên. Chỉ một cái cuốn qua, toàn bộ chỗ lửa còn lại trên cơ thể con rồng đã bị trường khí thế bóng tối hút ra rồi tụ lại một chỗ, tạo thành một quả cầu lửa thuần một màu trắng sáng rực, đường kính khoảng tầm 100m.

Tiếp theo, tất cả chỉ thấy trường khí thế màu đen kia đẩy quả cầu lửa kia bay xuống hòn đảo, còn màn sáng trên bầu trời lại chẳng hề ngăn cản quả cầu lửa đó một chút nào. Vây là trước cái nhìn trừng trừng của tất cả mọi người, quả cầu lửa sáng rực bị ném về một nơi ở phía nam của đảo. Một giây, hai giây... vài giây sau, từ một chỗ cách xa nơi này trên đảo truyền tới một tiếng nổ dữ dội kèm theo ánh lửa và tro bụi, giống như một quả bom hạt nhân cỡ nhỏ phát nổ. Người ở bất kỳ nơi nào trên đảo cũng có thể thấy rõ ràng một đám mây hình nấm do ánh lửa và tro bụi tạo thành bốc lên cao mấy trăm mét, cùng với đó là gió quét và cát bụi lan ra bốn phía. Tiếng hoan hô ở hiện trường lập tức bị cắt đứt, giống như con vịt đang kêu cạp cạp ầm ĩ thì bỗng bị người ta bóp chặt lấy cổ, từ cổ họng mỗi người chỉ còn phát ra những tiếng ặc ặc, không hiểu là vì quá sợ hãi hay vì bị dọa cho phát hoảng...

Nếu như nơi mà quả cầu lửa kia rơi xuống là ngay trên đầu bọn họ, vậy thì kết cục sẽ là như thế nào đây...

“Nhìn rõ rồi chứ. Tuy Rocky cũng là một mối đe dọa, nhưng nếu so sánh thì cái con Thế Giới Xà trên bầu trời kia mới là mối uy hiếp lớn nhất! Hơn nữa, có vẻ như nó đúng là không hoàn chỉnh, khi sử dụng trường khí thế thì sẽ không thể sử dụng được ‘hơi thở của rồng’. Còn lúc phun ra ‘hơi thở của rồng’ thì khả năng phòng ngự sẽ hạ thấp. Thế nên, chỉ cần trèo lên được cơ thể nó thì ta sẽ có cơ hội công kích vào ‘nghịch lân’ của nó. Dù nó có ngừng phun khí đen mà dùng trường khí thế tấn công ta, thì ta cũng chỉ cần nhảy ra khỏi cơ thể nó để tránh là được... Nhưng dù thế nào, nếu nó cứ tiếp tục phụn ‘hơi thở của rồng’ như vậy tiếp, chỉ sợ chúng ra cũng chẳng còn mấy cơ hội nữa.” Bùi Kiêu nghiến răng nói.

Nhưng đúng lúc này, ở vị trí trung tâm Đảo Phục Sinh – cũng chính là nơi đặt tòa nhà khổng lồ, liên tiếp tuôn ra năm trường khí thế bóng tối, hơn nữa ở đó còn có trường khí thế bóng tối mạnh nhất có mặt từ trước. Vậy là lúc này, ở trung tâm của Đảo Phục Sinh có tới tổng cộng sáu tên cường giả Chân Ma cấp! Tuy năm tên trong số đó rất có thể chỉ là Ngụy Chân Ma cấp, nhưng lực lượng như vậy cũng đã là rất kinh khủng rồi.

Thế nhưng, năm trường khí thế bóng tối kia còn chưa hoàn toàn triển khai thì bỗng cũng ở vị trí trung tâm Đảo Phục Sinh đó lại chợt bùng lên bảy cỗ trường khí thế khác. Có điều là bảy trường khí thế kia lại khiến cho người ta có cảm thấy rất kỳ quặc: nó giống như một tờ giấy trắng vậy! Ngoài bản thân trường khí thế ra thì rõ ràng là không thể cảm nhận được bất kỳ cảm xúc hay ý chí nào từ bảy trường khí thế kia. Chúng giống như… giống như những người máy vậy!

“Đã chui ra rồi sao? Những Chân Ma cấp nhân tạo của kế hoạch Quân Đội Linh Hồn...”

Bùi Kiêu vừa nhìn về phía đó vừa thì thào như tự nhủ mấy câu. Đến lúc này, hắn cũng không tiếp tục dây dưa với mọi người nữa, liền hỏi thẳng Dương Húc Quang: “Trong nơi đóng quân của quân đội Trung Quốc ở đây có trực thăng chứ?”

Dương Húc Quang sửng sốt trả lời: “Quả là có. Nhưng ngươi thật sự quyết định bay lên trên đó sao? Ta sợ rằng chỉ với thực lực của chúng ta thì không thể nào chống được tên Rocky kia...”

Bùi Kiêu cũng chẳng nghe tên đó nói hết, hắn xoay người đi về phía Dương Đỉnh Thiên và Trương Hằng, vừa đi hắn vừa nói: “Yên tâm đi, đám Chân Ma cấp nhân tạo của kế hoạch Quân Đội Linh Hồn đã xuất hiện rồi. Ta cảm nhận được, ở tòa nhà đằng kia có ít nhất bảy tên Chân Ma cấp nhân tạo. Các ngươi hay tranh thủ thời gian đi tập hợp những Tự Do Linh Hồn còn sống sót trên đảo, chỉ cần ngăn chặn Rocky là được, mười phút sau Cung Diệp Vũ sẽ đến. Khi đó mới là lúc quyết đấu thật sự.”

Trong khi nói thì Bùi Kiêu cũng đã chạy tới trước mặt hai người Dương Đỉnh Thiên và Trương Hằng, hắn nói nhỏ bằng âm lượng mà chỉ có hai người mới có thể nghe được: “Thực lực của các ngươi còn rất yếu, còn chưa so được với Nhập Ma cấp đỉnh cao chứ chưa nói tới Chân Ma cấp, thế nên một lúc nữa chiến đấu thì đừng quá liều mạng, giữ cho được tính mạng của chính mình mới là tốt nhất. Giờ ta đưa một ít trường khí thế bao dung vào người các ngươi, đến lúc nguy cấp, nó sẽ có thể nhanh chóng phân giải trường khí thế đối địch muốn bao phủ các ngươi. Nếu như thật sự đến lúc đó… hãy bỏ chạy đi.” Nói xong, hắn đưa tay vỗ vai hai người một cái, cả hai lập tức cảm thấy một cỗ lực lượng khó hình dung nào đó tiến vào trong cơ thể, thế nhưng khi cẩn thận cảm nhận thì lại không thấy gì cả. Tình hình như vậy đúng là có phần kỳ dị.

Làm xong tất cả, Bùi Kiêu cũng không dừng lại nữa, dưới chân hắn lóe lên ánh chớp lập loè, quay người vọt về phía nơi đóng quân của quân đội Trung Quốc. Vài giây sau, hắn đã mất hút trong khu kiến trúc chẳng chịt kia, hiện trường chỉ còn lại mọi người nhìn nhau...

Cùng lúc tại nơi quan trọng nhất của Đảo Phục Sinh đồng thời xuất hiện năm trường khí thế bóng tối và thêm bảy trường khí thế không có bất kỳ ý chí hay cảm xúc nào, con rồng đen khổng lồ giữa không trung bỗng nhiên cũng như cảm thấy có phần sốt ruột. Lúc trước, sau mỗi lần phun ra khí đen thì nó phải dừng lại nghỉ mấy chục giây, nhưng lúc này thì nó lại liên tục phun ra thứ khí đen đó mà không ngừng nghỉ lấy một giây. Dưới sự ăn mòn liên tục của thứ khí đen kịt như mực kia, màn sáng cản bước con rồng đen cuối cùng cũng lần đầu tiên xuất hiện những gợn sóng chấn động, giống như một viên đá nhỏ ném xuống mặt nước phẳng lặng.

Màn sáng sắp vỡ...

Chú thích:

1. Ngũ Nhạc: năm dãy núi nổi tiếng của TQ, trong đó có Thái Sơn. Cụ thể gồm: Hằng Sơn, Hành Sơn, Thái Sơn, Tung Sơn, Hoa Sơn.

Lời bình:

Đón đọc Tử Vong Khai Đoan được thực hiện bởi nhóm Vô Hạn Chi Tâm.