Uy Chấn Cương Tộc

Chương 62: Gây rối




Đang lơ lửng giữa không trung, Đại Thiên không cách nào mượn lực né tránh, dù là xoay chuyển thân thể cũng chỉ có thể di chuyển một đoạn rất ngắn, còn việc vận dụng Đấu Khí để di chuyển, Đại Thiên hiện tại còn làm không được. Bởi vậy, Đại Thiên chỉ có thể bất lực nhìn con trâu lao về phía mình.

Cuộn tròn người lại che những bộ vị yếu hại, Đấu Khí cùng Lôi Điện toàn bộ đều dùng hết, Đại Thiên quyết định cứng rắn chịu đựng một ải này.

Tốc độ của con trâu rất nhanh, chỉ chớp mắt liền lao đến bên cạnh Đại Thiên, sau đó mạnh mẽ đâm vào người đối phương.

Đại Thiên dốc sức né tránh cặp sừng nhọn kia, nhưng thân thể vẫn bị nặng nề húc một cái. Cũng không để thân thể tùy ý bị húc bay, Đại Thiên vội vàng giơ hai tay chụp lấy một sừng của con trâu, mượn lực từ đó cố định lại thân thể.

Con trâu húc xong vẫn điên cuồng chạy loạn. Cảm nhận được sức nặng không cân xứng ở đầu, con trâu khó chịu rít lên, đầu của nó xoay lắc từng vòng, tìm mọi cách bức Đại Thiên rơi khỏi người nó.

Theo từng hành động phản kháng của con trâu, Đại Thiên hết bị đập xuống đất lại bị kéo lê đi, nhẹ nhất là bị kéo bay lơ lửng giữa không trung, nhưng dù khó khăn cỡ nào, hai tay của hắn vẫn như gọng kìm, giữ chặt lấy cái sừng trâu.

Sau một cú đập mạnh xuống đất, Đại Thiên tiếp tục bị kéo bay lơ lửng. Chớp cơ hội này, Đại Thiên nhẹ nhàng chuyển người, hai chân bám chặt vào cổ đối phương, sau đó ngồi thẳng vào cổ nó, hai tay giữ chặt hai cái sừng trâu.

Con trâu càng điên cuồng hơn nữa, ra sức vùng vẫy cái đầu, nhưng tình cảnh hỗn loạn ở đây khiến nó không thể ngừng chạy được, trái tránh phải tránh, bốn chân vẫn không ngừng chuyển động.

Những Binh Sĩ đi cùng Đại Thiên cũng nhanh chóng đến gần đàn trâu, vũ khí trong tay họ như những hung thần, không ngừng đoạt mạng những con trâu bị thương choáng váng.

Cảm giác được phe mình thất thủ, đàn trâu vội vàng chạy về phía đàn chính của mình, ý định hội hợp lại sau đó phản kích.

Con trâu mà Đại Thiên cưỡi cũng nằm trong số này.

Nhìn càng ngày càng chạy lại gần đàn trâu không lồ kia, Đại Thiên tim đều muốn rớt ra ngoài rồi, kinh hoàng cùng sợ hãi vô cùng. Con trâu hiện tại cũng chỉ nghĩ đến việc chạy, không còn rãnh sức để lo đến Đại Thiên nữa.

Nhưng dù sao thì cũng không thể xâm nhập vào đàn trâu được, trong đó có rất nhiều Tam Giai Yêu Thú, thậm chí Tứ Giai cũng có mấy con, nếu Đại Thiên vào đó, chưa chắc những con Yêu Thú mạnh mẽ đó sẽ không hi sinh con trâu mà Đại Thiên đang cưỡi để tiêu diệt Đại Thiên.

Trong lòng hoảng loạn, hai tay bất giác co rụt lại, đồng thời kéo theo hai cái sừng trâu bật ngược lại. Một kéo này trực tiếp đem đầu của con trâu lệch sang một bên, cả thân thể nó do vẫn điên cuồng chạy mà theo một cái nghiêng lệch này chạy về hướng khác.

Rít lên một cái, con trâu tức giận chạy về hướng cũ. Nhưng Đại Thiên vừa rồi đã nhìn kỹ, trong lòng nảy sinh một ý nghĩ điên cuồng, cũng không vội vàng làm ra hành động phản kích gì nữa, Đại Thiên tùy ý con trâu chạy về phía đàn.

Mà những Cương Nhân khác, bao gồm nhóm người Hàn Hạo cùng với những Binh Sĩ đi cùng Đại Thiên đều kinh ngạc nhìn về một cảnh này.

Nếu Đại Thiên thực lực cao thâm thì hành động này là một hành động xông pha rất tốt, nhưng thực lực của Đại Thiên quá kém, nếu so sánh thì cũng chỉ bằng một con trâu yếu nhất, hành động này chẳng khác nào chịu chết.

Những Binh Sĩ đi cùng hắn còn đỡ, dù sao thân phận của Đại Thiên cũng còn mờ mịt, chết cũng không có gì đáng sợ, nhưng vừa rồi Đại Thiên cũng xem như là tạo một cơ hội, tuy là vô tình nhưng cũng chuẩn xác là đã cứu họ, bởi vậy những Binh Sĩ này cũng đều có ý định cứu lấy mạng sống của Đại Thiên, xem như là hoàn trả lại, hiện tại lại thấy cảnh này nên cũng có chút gấp gáp.

Còn về phần bên nhóm Hàn Hạo, hay nói chuẩn xác nhất là Hàn Hạo. Người này cương trực cứng rắn, đối với mạng sống của thuộc cấp cùng đồng tộc vô cùng xem trọng, tuy do Đại Thiên hiện tại ngoại hình thay đổi rất nhiều, Hàn Hạo không cách nào nhận ra được. Nhưng Đại Thiên là đến cùng những Binh Sĩ Cương Nhân, hơn nữa lại trong vai trò trợ giúp, với tính cách của Hàn Hạo thì dù thế nào cũng không thể để Đại Thiên dễ dàng hi sinh như vậy được.

Còn về phần những người trong nhóm của Hàn Hạo, tuy trong lòng cảm xúc không mãnh liệt như Hàn Hạo, nhưng đối với hành động giúp đỡ nãy giờ của Đại Thiên vẫn là vô cùng cảm kích, tuy là hành động này không giúp đỡ được bao nhiêu.

Bởi thế, tâm tình của những Cương Nhân ở đây đều trở nên vô cùng gấp gáp, chỉ có Đại Thiên là người trong cuộc lại càng ngày càng bình tĩnh, tựa như không có chuyện gì xảy ra, hai mắt cẩn thận quan sát những con trâu xung quanh.

Về phần đàn trâu, bọn chúng nhìn thấy một con người cưỡi trên lưng đồng tộc của chúng thì đã vô cùng tức giận rồi, đã vậy con người này lại dám theo sát xông về phía bọn chúng, nếu không phải nhóm người Hàn Hạo vì hành động của Đại Thiên mà sĩ khí tăng cao, điên cuồng tấn công hơn thì bọn chúng đã chia ra một số tiêu diệt Đại Thiên rồi.

Tuy là không thể điều động đàn để tiêu diệt Đại Thiên được, nhưng những con trâu đạt Tứ Giai Yêu Thú kia ánh mắt nhìn Đại Thiên bao hàm âm trầm cùng bất thiện, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể phát động thế công.

Đại Thiên cưỡi trên cổ con trâu cũng không quan tâm nhiều đến vậy. Chạy một lát, ngay khi có một con trâu đột nhiên chạy song song với hắn, Đại Thiên hai tay lại nhẹ nhàng chuyển, kéo sừng trâu qua phía con trâu đang chạy song song.

Ngay lập tức, con trâu mà hắn đang cưỡi cả người ngã nghiêng qua một bên, đụng ngã con trâu kia. Đại Thiên cũng nhân cơ hội va chạm ngắn ngủi này, dùng Đấu Khí cùng Lôi Điện làm tê dại con trâu kia, tăng hiệu quả của một đòn này.

Con trâu mà Đại Thiên cưỡi lảo đảo suýt ngã một chút, nhưng vừa nãy nó chỉ sượt qua người con trâu kia, chẳng qua là do con trâu kia đang chạy quá nhanh, lại bị Đại Thiên dùng Lôi Điện làm tê dại mới té nặng như vậy, còn con trâu này chỉ hơi choáng rồi cũng bình thường chạy tiếp.

Đại Thiên cảm nhận dưới người hơi lắc lư một chút rồi ổn định lại, khóe miệng cong lên một nụ cười đắc ý, trong nụ cười này cùng bao hàm âm trầm cùng điên cuồng, dường như là đã ra một quyết định nào đó, mà theo ánh mắt của Đại Thiên, chỉ sợ mục tiêu của lần này chính là đàn trâu.

Rất nhanh, Đại Thiên liền tiến nhập vào đàn trâu, kể từ khi húc ngã con trâu kia thì Đại Thiên cũng không hề có thêm bất kỳ hành động nào nữa, ngoan ngoãn cưỡi con trâu này tiến về đàn.

Quá trình tương đối đơn giản, chỉ có điều do Đại Thiên lần đầu chủ động cưỡi thú nên vô cùng không quen, bị con trâu làm chấn động đến mức hạ thân tê rần. Ngày trước tuy Đại Thiên có cưỡi không ít Yêu Thú rồi, nhưng căn bản là bọn chúng nương một chút nên vẫn có thể miễn cưỡng chịu được, chỉ có lần này là lần đầu tiên Đại Thiên chủ động cưỡi, hơn nữa lại thời gian dài như vậy.

Còn đang ngẫm nghĩ, con trâu đã tiến nhập vào đàn, chạy theo một nhóm đến gần những con trâu Tứ Giai kia.

Nhìn những con trâu khổng lồ kia, Đại Thiên lại một lần nữa hoảng sợ, vốn dĩ kế hoạch còn phải đợi một lát mới bắt đầu, nhưng hiện tại xem ra chỉ có thể bắt đầu sớm hơn rồi.

Chưa kịp đợi Đại Thiên làm gì, một con trâu đột nhiên chạy song song với hắn, chỉ thoáng chậm hơn một chút, nhưng cái đầu của nó ngay bên cạnh Đại Thiên.

Vừa cảm giác có chút không ổn, cặp sừng trâu kia liền mạnh mẽ quét ngang về phía Đại Thiên.

Đang trên lưng trâu, nếu buông tay né tránh thì sẽ bị rơi xuống đất, đến lúc đó rồi thì cũng không phải là một cặp sừng trâu đơn giản như vậy nữa, bởi thế, Đại Thiên cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng, tìm cách phản kích mà thôi.

Cặp sừng trâu này cũng không cho Đại Thiên bao nhiêu thời gian suy nghĩ, rất nhanh liền mạnh mẽ đánh vào người Đại Thiên.

Đại Thiên hai tay bám chặt sừng của con trâu đang cưỡi, một kích này trực tiếp đem cả người lẫn trâu đều khựng lại.

Miệng hộc ra máu, Đại Thiên nén đau đớn, tức giận giơ chân đá thẳng về phía con trâu vừa tấn công. Một kích này như đá vào vách sắt, hoàn toàn không gây được một chút tác dụng nào với con trâu kia.

Gấp gáp cùng tức giận, hai tay Đại Thiên lại một lần nữa kéo, trực tiếp đem con trâu đang cưỡi nghiêng qua húc ngã đối phương.

Con trâu cũng theo ý nguyện của Đại Thiên, húc đối phương ngã lăn xuống đất, chỉ có điều mọi chuyện xảy ra quá nhanh, Đại Thiên chưa kịp nhảy khỏi vũng lầy này đã bị ngã xuống, chân bị một con trâu đè lên, nhất thời không thể nhúc nhích được.

Cảnh cũ lại một lần nữa hiện ra, chỉ có điều lúc này hoành tráng hơn lúc trước rất nhiều. Từng con trâu ngã lăn ra, sau đó đè lên đồng bạn, tiếp theo là một loạt con trâu nổi điên chạy tán loạn tứ tung.

Cố gắng nhúc nhích vài lần mà không thoát được, Đại Thiên bất đắc dĩ cũng chỉ có thể nằm im chịu trận, để tránh có chuyện ngoài ý muốn, Đại Thiên trực tiếp dùng năng lượng lôi điện, toàn lực giật bất tỉnh con trâu mà hắn cưỡi lúc nãy, việc bị đè còn có thể tìm cách thoát, chứ nếu con trâu này mà tỉnh lại, chưa biết được nó sẽ đối xử với kẻ đè đầu cưỡi cổ nó nãy giờ như thế nào.

Co người lại rúc vào người con trâu, trực tiếp dùng nó làm bia đỡ đạn, đồng thời cố gắng từng chút từng chút một rút chân ra.

Hai mắt nhìn đàn trâu lâm vào hỗn loạn, Đại Thiên nở một nụ cười đắc ý. Tuy là quá trình thực hiện có chút không đúng với kế hoạch, nhưng hiệu quả vẫn là vô cùng tốt, thậm chí là vượt chỉ tiêu định ra rồi, Đại Thiên không thể không mừng thầm được.

Quá trình rút chân ra cũng có hơi lâu, trong lúc này Đại Thiên cũng không ngại châm vào một ít lửa. Cứ mỗi khi có con lạc đến gần chỗ này, Đại Thiên liền một đấm bao hàm Lôi Điện đánh vào người nó, tuy sát thương không bao nhiêu nhưng với trạng thái điên cuồng của đàn trâu thì chỉ cần hơi khựng lại cũng đã vô cùng nguy hiểm rồi.

Hỗn loạn ngày càng gia tăng, đàn trâu bắt đầu chạy tán loạn, thậm chí đã dần dần lan đến những con trâu đang xung kích nhóm người Hàn Hạo kia, tình cảnh quả thật là hoảng loạn không thể làm gì được nữa.

Mà Hàn Hạo cũng không dám ra lệnh xuất kích, ngược lại gia cố phòng thủ. Bởi vì hiện tại trạng thái của đàn trâu còn khó đối phó hơn lúc trước, tuy tấn công yếu bớt cùng dãn ra, nhưng bọn chúng chạy điên cuồng không có trật tự, nếu bất cẩn xông lên thì sẽ bị bọn chúng làm cho đội hình của bản thân rời rạc, bị chia xa nhau, tùy ý bị đàn trâu tiêu diệt.

Một bên hô quát ra lệnh cho đội ngũ, nhưng hai mắt của Hàn Hạo vẫn vô cùng lo lắng nhìn về phía đàn trâu, cố gắng tìm kiếm bóng người của Đại Thiên.

Vừa rồi mọi người chỉ thấy được Đại Thiên điều khiển con trâu gây náo loạn, sau đó liền ngã xuống đất rồi mất tung tích, mọi người không cách nào xác định được tình hình của hắn. Dù nói gì đi nữa, thì hôm nay Hàn Hạo quyết bằng mọi giá cứu được Đại Thiên, nếu không thì sau này lương tâm hắn sẽ có một bóng mờ, vô cùng cắn rứt.

Qua một lát vẫn không tìm ra được, tình cảnh thì vô cùng hỗn loạn, đàn trâu toàn bộ đều nổi điên lên, chạy húc ngã tứ tung, có không ít con trâu bị chết trong cuộc hỗn loạn này, những Binh Sĩ cũng có không ít người bị bọn chúng làm bị thương.

Bất đắc dĩ, Hàn Hạo cũng chỉ có thể chuyên tâm vào chỉnh đốn đội ngũ, còn về phần Đại Thiên, hắn cũng chỉ có thể chia ra một phần tìm kiếm, không thể quan tâm được nhiều nữa.

Những Binh Sĩ đi cùng Đại Thiên cũng không dám liều mạng tiến tới nữa, vừa thu hẹp khoảng cách vừa rút lui, ý định trước tiên trốn ra khỏi trận hỗn loạn này, sau đó mới tìm cách tiến vào tiếp viện, hiện tại tùy ý xông vào cũng chỉ là hành động thí mạng ngu ngốc mà thôi. Bọn họ cũng không có bao nhiêu cảm tình với Đại Thiên, tuy là hơi có chút khó chịu nhưng cũng chỉ là một chút rồi thôi.

Những con trâu Tứ Giai đầu đàn rít lên giận dữ, tìm mọi cách trấn an lại đàn của mình. Qua một lát vẫn không có tác dụng gì, dù sao phạm vi hỗn loạn thật sự quá lớn, vừa ổn định được nơi này thì nơi khác lại mang hỗn loạn đến.

Quá tức giận, những con đầu đàn này trực tiếp húc một đường, đánh ngã toàn bộ sinh vật cản đường nó, đồng thời tán phát ra khí thế mãnh liệt.

Bọn chúng hiện tại cũng bất chấp rồi, thà làm vậy hi sinh một ít còn đỡ hơn nếu tiếp tục hỗn loạn thì toàn bộ chết sạch.

Lại qua một lúc nữa, những con trâu Tam Giai thực lực cao hơn, sức trấn định cũng tốt hơn, bởi thế chúng là những con tỉnh táo lại đầu tiên. Vừa tỉnh lại tuy là còn vô cùng hoang mang hoảng loạn, nhưng thấy những con trâu đầu đàn kia, chúng dường như có chỗ dựa tinh thần vững chắc, mừng rỡ cùng kiên định đuổi theo.

Rất nhanh, vài đàn trâu được những con trâu đầu đàn tập hợp lại bắt đầu vào trạng thái ổn định.

Hàn Hạo nhìn thế cục dần dần ổn định, vội vàng quát cho toàn đội lui lại, lấy Binh Sĩ đoạn hậu, những đứa bé kia nhanh chóng lui lại trước tiên.

Những đứa bé này gặp tình cảnh như vậy cũng không ít rồi nên cũng không hề do dự chút nào, chỉnh tề trật tự nhanh chóng lui về phía sau.

Thời cơ an bình rất ngắn ngủi, chỉ một chốc nữa, sau khi ổn định xong, đàn trâu có lẽ lại một lần nữa tấn công, đến lúc đó thì cho dù có muốn trốn cũng không trốn được nữa. Bởi vậy, bất kể là Binh Sĩ hay những đứa bé đó đều nhanh chóng bỏ trốn, tận dụng toàn bộ cơ hội hiện có, tuyệt đối không dám bỏ qua.

Về phần Đại Thiên, hiện tại hắn càng ngày càng cảm giác không ổn rồi. Cục diện dần ổn định lại, nhưng con trâu đè lên chân hắn quá nặng, đến hiện tại vẫn không cách nào rút ra được, nếu cứ tiếp tục như vậy, qua một lát nữa, chỉ sợ Đại Thiên liền bị cả trăm con trâu xé nát trả thù rồi.

Trong lòng quýnh lên, Đại Thiên dùng toàn bộ Đấu Khí, kéo, rút, thậm chí đánh thẳng vào người con trâu thì hiệu quả vẫn không tốt bao nhiêu.

Cả hai chân của Đại Thiên đều bị đè gần hết, nãy giờ dù cố gắng thì vẫn bị đè từ phần đầu gối xuống bàn chân, không thể nào nhất thời rút ra được. Những con trâu này nào phải nặng có mấy trăm kí, chỉ sợ nặng mấy tấn là ít, nếu không Đại Thiên cũng không chật vật như vậy.

Còn đang cố gắng xoay sở, đột nhiên Đại Thiên cảm thấy xung quanh tối sầm lại, từng hơi thở phì phò mạnh mẽ phả vào người hắn. Đại Thiên lạnh cả sóng lưng, cả người khựng lại, chậm rãi ngước mặt nhìn lên phía trước.

Trước mặt hắn, một con trâu đầu đàn hai mắt đỏ ngầu, điên cuồng nhìn Đại Thiên, ánh mắt kia tràn ngập cảm xúc giận dữ cùng khát máu.

........................................................................................................