Vẫn Chờ Người Online - Tựu Đẳng Nhĩ Thượng Tuyến Liễu

Chương 17: Có qua có lại




Edit: Mimi – Beta: Chi

*****

Bản đồ thế giới của『 Thần Ma 』phân thành ba tầng: Phàm giới, Tiên giới và Khu vực Thần – Ma, người chơi dưới cấp 30 chỉ có thể hoạt động ở Phàm giới, trên cấp 30 mới được đi lên Tiên giới.

Nhưng việc lên Tiên giới, không phải cứ ngồi thang máy là có thể lên được mà người chơi cần có tọa kỵ có thể bay.

Sau khi người chơi thăng lên cấp 30 có thể tổ đội đi “đảo Tiên Nhân” nhận nhiệm vụ phó bản. Boss cuối phó bản này là một Tiên hạc bị hóa ma, giết chết nó liền có cơ hội nhặt được Tiên hạc có hình dáng tương tự nó. Theo thống kê của mọi người, tỉ lệ rớt ra “Tiên hạc” chỉ là một phần mười, nói cách khác, đánh cái phó bản này mười lần mới có khả năng lấy được một cái tọa kỵ biết bay. Mà 『 Thần Ma 』 biến thái chỗ ở chỗ, nhiệm vụ phó bản Tiên hạc chỉ có thể lĩnh một lần mỗi tuần, bởi vậy, người chơi trên cấp 30 thậm chí là 40 vẫn cứ phải ở lại Phàm giới là chuyện cực bình thường. Do đó, những acc mới cấp 30 đã xuất hiện tại Tiên giới là rất ít, kể cả có đắp tiền vào thì cũng phải chờ lên cấp 35 được vào thương thành mua tọa kỵ biết bay ngắn hạn thì mới mò lên được.

Tuy nhiên, Hà Tấn không biết những chuyện này, cậu chưa từng đi lên Tiên giới, mà đây cũng là lần đầu tiên cậu được hưởng thụ cảm giác bay ở trong game, vì thế, ngoài cảm giác khẩn trương còn mang theo một tia hưng phấn.

Chỉ thấy Cùng kỳ liệt diễm thoải mái lướt qua tầng tầng sương khói bay thẳng tới trời… Hòn đảo di động trên không càng lúc càng phóng đại, những đình đài lầu các ẩn hiện giữa một mảnh không gian, những bóng núi mờ mịt chìm đắm giữa mây ngàn… Cảnh tượng xuất hiện ngay trước mắt Hà Tấn, thật chẳng khác gì một hồi mộng ảo.

“Nhìn thấy thác nước bên kia không?” Đột nhiên, Thương Hỏa ghé vào tai cậu, nói.

Tiểu tiên A Tấn: “Ừm, thấy, đẹp quá…”

Thác nước không một tiếng động mà đổ xuống từ giữa đám mây, thật giống như hình ảnh chỉ xuất hiện trong những thước phim huyền ảo.

“Mấy năm nay đã sửa lại rất nhiều, thời điểm game mới bắt đầu không đẹp được như vậy…” Thanh âm của Thương Hỏa hòa vào trong gió cho nên có hơi nhạt nhòa, “Thác nước này thông tới chỗ ‘Chức Nữ’ trên đảo Thái Phượng ở Phàm giới, ở đó có nhiệm vụ vợ chồng ẩn, rất ít người biết đến, chờ cậu tới cấp 50 tôi mang cậu đi làm.”

Nghe chất giọng đặc biệt ôn nhu tựa hồ hiến báu vật bí mật chẳng biết đã cất giấu bao năm chỉ chờ nói cho mình biết của đối phương… tâm tư Hà Tấn lại bắt đầu nhộn nhạo. Cậu miễn cưỡng gửi đi một chữ “Được”, nhưng trong lòng hoàn toàn không biết, bọn họ có thực sự có được cơ hội ấy hay không.

Bay một hồi lâu, cuối cùng Thương Hỏa mang theo Hà Tấn đáp xuống một hòn đảo trên không, chỉ thấy màn hình hiện lên ba chữ vàng kim lấp lánh – “Đảo Tiên Nhân”.

Tiểu tiên A Tấn: “A, nơi này cũng là đảo Tiên Nhân?”

Thương Hỏa: “Đây là đảo Tiên Nhân trên Tiên giới, nhưng bản đồ cũng giống ở Phàm giới thôi, có lẽ nhân viên thiết kế đồ họa lười, ha ha… Tuy nhiên, cấp bậc của quái và phó bản không giống, NPC cũng khác nhau.”

Đúng vậy, đảo Tiên Nhân ở Phàm giới nằm ở biển Vu Đông, nhưng hòn đảo hiện tại lại trôi nổi giữa mây trời, xung quanh cũng không phải nước mà là vô số những cuộn mây trắng bồng bềnh.

Thương Hỏa hủy bỏ trạng thái cưỡi tọa kỵ, lúc này Hà Tấn mới chuyển rời lực chú ý lên “nguyên hình” của chính mình. Cậu vốn định click vào icon biến hình nhanh ở góc trên bên trái màn hình, nhưng khi di con trỏ tới lại kinh ngạc phát hiện, chức năng “Thay đổi nhanh” đã hoàn toàn biến mất, vòng tròn bao quanh biểu tượng nhân vật cũng từ màu bạc đổi thành màu vàng kim!

Tiểu tiên A Tấn: “Sao tôi lại biến thành như vậy rồi?”

Trong màn hình, con thú nhỏ co đầu rụt cổ, Hà Tấn thử để nó chạy vài bước, bộ dáng vẫn lấm la lấm lét như lúc trước… Có điều, bỗng chốc nó đột nhiên mất khống chế mà chạy tới bên người Thương Hỏa, bất kể Hà Tấn ấn phím thế nào cũng chỉ có thể di chuyển quanh người đối phương.

Tiểu tiên A Tấn: “Xảy ra chuyện gì?”

Thương Hỏa cười nói: “Tôi vừa ấn vào chỗ ‘Đi theo’ cho nên cậu chỉ có thể vòng vòng bên cạnh tôi, còn có…” Kế tiếp, Hà Tấn nhìn thấy “mình” bám vào áo choàng của Thương Hỏa mà bò lên, hệt như một cái khăn quàng quấn quanh cổ hắn, còn dùng cái đầu lông xù cọ qua cọ lại trên mặt đối phương.

“Đây là ‘Thân thiết’, có thể gia tăng tình cảm giữa chúng ta.” Giọng điệu của Thương Hỏa nghe có vẻ rất là sung sướng.

Hà Tấn nhìn mà mặt đỏ tai hồng, tuy cậu không phải con thú nhỏ ở trong màn hình, nhưng cũng là người khống chế nó, Thương Hỏa đùa như vậy thật sự là, thật sự là… khiến người ta không đành lòng nhìn thẳng mà! Orz…

Tiểu tiên A Tấn: “Sao lại thành như vậy được?”

A, Hà Tấn đột nhiên nhớ ra, có một lần khi Thương Hỏa mang cậu đi “Tìm về miền ký ức” đã nói, lúc bé hắn từng cho rằng cậu là sủng vật của hệ thống, có thể thuần dưỡng được, chẳng lẽ trò chơi này đã đem “Tinh linh” …

“Bởi vì cậu bị tôi thuần dưỡng,” không đợi Hà Tấn mở miệng hỏi, Thương Hỏa đã lên tiếng chứng thực suy đoán trong lòng cậu, “Đây là lối chơi mới dành cho Tinh Linh sau khi 『 Thần Ma 』 được sửa đổi. Về sau hướng thăng cấp của cậu chính là Linh sủng, cấp cao nhất là cấp 10. Lúc còn tự do cậu có thể tự biến đổi hình dạng nhưng một khi bị thuần dưỡng thì sẽ bị chủ thuần dưỡng khống chế vấn đề này.”

Tiểu tiên A Tấn: “… …”

Hà Tấn bỗng chốc có cảm giác sấm sét liên tục đánh xuống giữa đỉnh đầu, thậm chí có cảm giác bị Thương Hỏa giăng bẫy hãm hại một phen! Song, đang muốn biểu đạt một phen kháng nghị, cậu lại thấy một nam tử áo tím vô cùng hào nhoáng từ xa bay tới — “Đậu má ~ Tình ca, sao tao nhắn tin mày lại không trả lời!” Người còn chưa tới, thanh âm đã vang lên rồi, còn không thấy rõ bộ dáng đối phương, giọng nói của người ta đã lọt vào lỗ tai Hà Tấn.

“Có chuyện gì?” Lời này là Thương Hỏa nói với người áo tím, ngữ khí lạnh hơn vài độ so với khi nói chuyện cùng Hà Tấn.

“Vợ mày đâu?” Sau khi đáp xuống người áo tím liền dáo dác ngó nghiêng. Nhìn thấy mấy chữ “Cửu Điện Hạ” lơ lửng trên đỉnh đầu đối phương, Hà Tấn liền sửng sốt, hình như người này là cao thủ Thần tộc đứng hàng thứ ba trong Thần Ma bảng.

Thương Hỏa: “Tìm vợ tao làm gì?”

Cửu Điện Hạ quang quác nói: “Sặc, Tình ca, mày lại còn hỏi tao? Mày cũng biết gây sóng gió quá đi chứ! Chuyện vợ mày xuất hiện đã truyền khắp cả diễn đàn, mày nhìn lên ‘TV’ đi, bây giờ vẫn có vô số người bàn luận kia kìa!” “TV” trong miệng hắn chính là kênh thế giới.

Thương Hỏa: “Thì sao?”

Cửu Điện Hạ nóng nảy: “Thì tao đến xem! Tao chính là tới nhìn mặt vợ mày nha!”

Thương Hỏa: “Vợ của tao, không phải của mày, nhìn cũng không thành của mày được, mày nhìn làm cái gì.”

Cửu Điện Hạ hộc máu: “Tao tò mò! Video trực tiếp gián đoạn, huyết tẩy hồ Linh Tê, em gái nào lại có thể khiến cho đệ nhất cao thủ 『 Thần Ma 』 của chúng ta coi trọng như vậy chứ… Đừng giấu nữa, mang ra đây đi xem nào!”

Cửu Điện Hạ nói ra một tràng lại chợt nhìn thấy Hà Tấn đang vắt trên cổ Thương Hỏa: “Ơ đệt, mày đổi sủng vật từ bao giờ, đây là cái gì? Chồn bạc sao?”

Hà Tấn: “…”

Thương Hỏa: “Ừ.”

Cửu Điện Hạ: “Sao lại đổi? Thuộc tính con này tốt lắm à? Thế Tiểu Hồng đâu?” (Hà Tấn: Tiểu Hồng là cái khỉ gì? Chu tước sí hồn?)

Thương Hỏa: “Cất rồi.” (Chu tước sí hồn: Kéc~a~! Bảo bảo không phục, bảo bảo có nỗi khổ trong lòng! TwT)

Hà Tấn nhìn lại, quả nhiên, con chim vẫn luôn bay theo bên người Thương Hỏa đã biến mất tự lúc nào… Thì ra tên của nó là Tiểu Hồng. (=_=)

“Thế con này tên là gì đấy?” Cửu Điện Hạ tập trung nhìn vào, “Tiểu tiên A Tấn?”

Thương Hỏa: “Gọi là Tiểu Bạch.”

Hà Tấn: “… …”

“Không phải tên nó là Tiểu tiên A Tấn sao, từ từ, sao cái tên này quen mắt vậy nhể? … A!” Cửu Điện Hạ hét to một tiếng, “Đây không phải là tên vợ mày sao!”

Hà Tấn: “…” Tôi có thể giả chết không vậy trời! (=_=)

“Đậu má! Vợ mà mày cũng chơi như sủng vật được? … Thế mà dám coi vợ là thú cưng! Rất! Không! Có! Tính! Người!!” Cửu Điện Hạ gầm gừ từng chữ từng chữ một, xong lại nhẹ giọng kêu lên, “Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, em có nghe thấy anh nói chuyện không?”

Hà Tấn: “… …” Tôi có thể tìm chết không vậy trời!?

Thương Hỏa không kiên nhẫn nói: “Được rồi, nhìn xong thì cút đi.”

Cửu Điện Hạ: “Không được, tao đang chào hỏi chị dâu mà, chị dâu cấp mấy rồi, muốn kéo không? Tao có thể hỗ trợ nha…”

Thương Hỏa không thể nhịn được nữa mà phát động công kích với Cửu Điện Hạ, chồn bạc màu trắng vắt trên cổ hắn cứ thế bị vẩy đến vẩy đi, Hà Tấn chỉ cảm thấy cảnh tượng trên màn hình đảo điên loạn xạ, hoàn toàn không phân được phương hướng nữa…

Không bao lâu sau, nam tử áo tím đã bị Thương Hỏa đánh cho ngã xuống mây mù, thế nhưng tên kia rất nhanh đã dang cánh bay lên: “Chị dâu Tiểu Bạch, hê hê, lại đến nhìn mặt lần nữa rồi đi nha~ ”

Thương Hỏa vừa giơ tay muốn đánh, Cửu Điện Hạ đã nhanh chóng bay đi không còn thân ảnh.

Hà Tấn rốt cuộc được Thương Hỏa biến trở lại hình người. Vốn dĩ cái “quan hệ thuần dưỡng” này đã khiến cậu thấy thực là thốn, vừa rồi còn bị Cửu Điện Hạ làm loạn một hồi, Hà Tấn càng thêm buồn bực. Thế nhưng còn chưa kịp chất vấn Thương Hỏa, cậu đã thấy màn hình chợt lóe lên —

〖 Hệ Thống 〗: Phu quân của bạn『 Thương Hỏa Vô Tình 』 đem tọa kỵ phi hành『 Cùng kỳ liệt diễm 』tặng cho bạn, xin hãy lựa chọn 『 Đồng ý 』/『 Từ chối 』.

Tiểu tiên A Tấn: “Đưa tôi cái này làm chi?”

Thương Hỏa: “Đây không phải là cái cậu muốn sao?”

Hà Tấn: “…” Kỳ thực cậu hơi hơi đoán được, lần trước khi làm nhiệm vụ vợ chồng có một câu hỏi hỏi cậu muốn lễ vật, vì thăm dò có phải Thương Hỏa thật sự tâm ý tương thông với mình hay không nên Hà Tấn đã điền “Cùng kỳ liệt diễm” … Nhưng cậu hoàn toàn không ngờ đối phương sẽ thực sự tặng thứ đó cho mình!

Huống hồ, sau đó còn có một câu hỏi Thương Hỏa thích lễ vật gì nhất, cũng là câu mà Hà Tấn không tài nào đáp trúng, bởi vì cậu không có khả năng tự điền “chính mình” vào trong mục đáp án khác được … Vì thế cho nên, cậu không thể nhận lễ vật của Thương Hỏa, một khi nhận chẳng lẽ còn phải đem bản thân tặng cho đối phương sao?

Không ngờ Thương Hỏa lại trả lời: “Có qua có lại.”

Hà Tấn buồn bực: “Có ý tứ gì?”

Thương Hỏa: “Tôi cũng đã nhận được cái mình muốn — tôi thu cậu làm sủng vật, cậu chính là của tôi.”

Hà Tấn giật mình, thì ra là ý tứ này? Thương Hỏa thế nhưng lý giải giản đơn như vậy?

Thương Hỏa tiếp tục dụ dỗ nói: “Từ cấp 30 trở lên sẽ phải bay, cậu cần nó.”

Tiểu tiên A Tấn: “… Vậy còn cậu?”

Thương Hỏa: “Tôi vốn biết bay, lúc trước dùng cái này chỉ vì mang theo cậu.”

Hà Tấn hồi tưởng bộ dáng oách đến tàn bạo của Cùng kỳ liệt diễm, trong lòng tự nhiên khẽ động, nhấp chuột vào nút “Đồng ý” … Nhưng khi cậu thu được Cùng kỳ vào trong túi rồi mới đột nhiên có phản ứng, thế này có phải là mình cũng cam tâm tình nguyện làm sủng vật của Thương Hỏa hay không?

… Đậu…

Cảm giác bị lừa bịp hoàn toàn rồi! Orz…

Thương Hỏa cười cười, giải thích với người nọ về cách sử dụng Cùng kỳ liệt diễm một phen, lại nói: “Cấp bậc này của cậu, nếu ở trên Tiên giới nhất định phải cẩn thận, đừng để ngã xuống. Nhân vật ở trạng thái rơi tự do liền không thể triệu hồi tọa kỵ, sẽ trực tiếp rớt xuống Phàm giới và tiêu đời.”

Sau đó, Thương Hỏa lại tặng cậu mười lá bùa ẩn thân: “Có lẽ về sau sẽ có không ít người tìm cậu gây phiền toái, khi ở một mình nhớ sử dụng cái này, mỗi lá có thể dùng 20 lần, mỗi lần duy trì liên tục 1 tiếng đồng hồ, một khi sử dụng người khác sẽ không cách nào tra ra tọa độ của cậu… Nhưng mà cũng không nhất định phải dùng đâu, chỉ cần cậu online, tôi đều sẽ ở cùng với cậu.”



Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:  Chương này A Tấn có thể nhìn thấy Cửu Điện Hạ là vì ở trạng thái “Sủng vật”, thị giác của Hà Tấn sẽ nương theo Thương Hỏa, chờ khi cậu ta khôi phục hình người sẽ không còn nhìn thấy những người chơi hơn mình 50 cấp nữa.