Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1748: Linh hồn cấm chế (1)




Nụ cười trên mặt Tân Thần thoáng cái thu liễm, nói:

– Ta không biết ngươi làm sao mở ra Khai môn, nhưng ta có thể nói cho ngươi biết cách mở ra môn thứ hai.

Lý Vân Tiêu lắp bắp kinh hãi, nói:

– Ngươi biết cách mở môn sao?

Tân Thần không nói hai lời, hai tay nắm chặt năm ngón tay, bên cạnh Khai môn nơi mi tâm lần nữa tách ra một đạo quang mang, đúng là chỗ môn.

Hai đạo khiếu huyệt vừa mơra, một cổ khí tức cương mãnh đến cực điểm đã đập vào mặt, tạo thành áp lực lớn lao cho Lý Vân Tiêu.

Tân Thần cười nhạt một tiếng, liền thu khí tức kia lại, cả người lập tức khôi phục đến bình thường không có gì lạ, không khác gì người bình thường cả.

Lý Vân Tiêu ngưng giọng nói:

– Quả nhiên là môn thứ hai, dùng thực lực nhị đảo chủ không chỉ mới mở ra hai môn này chứ?

Tân Thần cười nói:

– Ta quả thật không chỉ mở ra hai môn này, ngươi không cần thăm dò nữa. Lần này thỉnh ngươi đến, thẻ giao dịch của ta chính là cách mở ra môn.

Hắn nhìn Lý Vân Tiêu vẻ mặt do dự, cười nói:

– Ngươi nhất định cũng là Thần Thể chi thân, tự nhận là chỉ cần thông qua chỉ dẫn từ dị tượng Thần Thể liền có thể thuận lợi mở ra Bát môn, đến cảnh giới thân thể thành thánh có đúng không?

Lý Vân Tiêu nói:

– Chẳng lẽ không đúng sao?

Tân Thần cười nói:

– Từ xưa đến nay bao nhiêu cường giả Thần Thể, nhưng có mấy người thân thể thành thánh, nhìn xem Thần Cảnh chứ?

Vấn đề này Lý Vân Tiêu cũng nghĩ qua, đối với Bỉ Ngạn chi kiều xuất hiện trong thân thể mình hắn cũng từng thấy hoài nghi, nếu dễ dàng như vậy liền mở ra Bát môn, vậy từ xưa đến nay không biết có bao nhiêu tên Ngạo Trường Không xuất hiện rồi.

Tân Thần nói:

– Vào thời Viễn Cổ, có một bộ phận lớn cường giả đều là tu luyện thể thuật cả, chỉ là về sau mới dần bị chôn vùi trong dòng sông lịch sử. Không vì sao cả, chỉ vì con đường thể thuật càng thêm gian nan.

Lý Vân Tiêu ngắt lời nói:

– Tốt rồi, không cần nói những lời này nữa. Nói thẳng ta phải trả giá gì đi.

Tân Thần cười cười, giơ lên ngón tay cái nói:

– Thống khoái.

Nụ cười trên mặt hắn dần dần thu liễm, trong mắt hiện lên tinh mang, chậm rãi nói:

– Ta có khả năng bị người gieo xuống lạc ấn trong linh hồn.

Lý Vân Tiêu trong nội tâm chấn động, giật mình nói:

– Có bị hạ ấn ký hay không ngươi lại không biết sao?

Tân Thần cười khổ nói:

– Ta cũng là Thần Thể trời sinh, hơn nữa là Thần Thể tuyệt cường vạn năm hiếm gặp. Nhưng hồn lực cực yếu, nếu gặp phải Thuật Luyện Sư cửu giai như ngươi, không cẩn thận trúng chiêu vẫn rất có khả năng a.

Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:

– Mặc dù là hồn lực cực yếu, nhưng dùng thực lực của ngươi không có vị Thuật Luyện Sư nào có thể lăng không hạ ấn cả

Tân Thần thở dài:

– Ta từng hôn mê một thời gian ngắn. Về sau cũng không cảm thấy có gì dị thường, nhưng theo ta gần đây lần nữa mở ra một đạo Bát môn liền cảm thấy thân thể có chỗ khác thường. Thật giống như có một đôi mắt lúc nào cũng giám thị lấy ta vậy.

Lý Vân Tiêu khẽ nói:

– Thuật Luyện Sư cửu giai trên đảo Hãm Không chỉ có một mình Triệu Văn Chiến, ý ngươi là hắn hạ lạc ấn với ngươi sao?

Tân Thần lắc đầu, nói:

– Thực sự không phải là hắn, ình hình cụ thể và tỉ mỉ trong đó t ta cũng không rõ ràng lắm. Đây chính là mục đích ta mời ngươi tới, nhiều năm như vậy ngươi là tên Thuật Luyện Sư cửu giai thứ hai ta thấy ngoại trừ Triệu Văn Chiến ra.

Lý Vân Tiêu sau kh trầm tư một lúc nói:

– Muốn điều tra ấn ký trong linh hồn ngươi, ta nhất định phải lẻn vào sâu trong hồn phách của ngươi. Nếu một chiêu vô ý sẽ rất có khả năng suy giảm tới linh hồn của ngươi, đối với ngươi mà nói là uy hiếp lớn lao, ngươi xác định yên tâm để cho ta điều tra sao?

Tân Thần cười nói:

– Trước kia ta cũng không quá xác định, nhưng hiện giờ ta cơ bản có thể khẳng định. Bởi vì ngươi là loại người ta thưởng thức, tăng thêm bí pháp Bát môn đối với ngươi mà nói cũng có lực hấp dẫn không nhỏ.

Lý Vân Tiêu cười nhạt một tiếng, nói:

– Nếu ngươi đã không sợ, ta có gì mà không chịu. Nhưng ta có một điều kiện tiên quyết, chính là mặc kệ trong linh hồn ngươi có bị người hạ lạc ấn hay không thì ngươi cũng đều phải cho ta cách mở môn.

Tân Thần nghiêm mặt nói:

– Đây là đương nhiên, chỉ cần Vân Tiêu công tử hết sức là được, nếu có ấn ký vượt qua năng lực của ngươi ở trong cơ thể ta, ngươi không tra ra ta cũng không trách ngươi.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Điểm ấy ngươi cứ yên tâm đi, trong thiên hạ còn chưa có người thi thuật nào có thể tránh được hai mắt ta cả.

Tân Thần sững sờ, lập tức cười nói:

– Ngươi rất tự tin, bất quá người trẻ tuổi vẫn nên tận lực khiêm tốn một chút.

Hắn hiển nhiên cho rằng Lý Vân Tiêu đang khoác lác.

Lý Vân Tiêu cũng không giải thích, nói:

– Lẻn vào trong linh hồn ngươi ta cũng thập phần nguy hiểm, chỗ này của ngươi an toàn không?

Tân Thần tin tưởng mười phần, vỗ ngực nói:

– Yên tâm, cho dù không ngăn được cường giả công kích, cũng có thể chống đủ thời gian cho ngươi bình yên rút ra.

– Tốt.

Lý Vân Tiêu lên tiếng, chỗ mi tâm lóe lên hào quang, Hồ Lô Tiểu Kim Cương liền bay ra, trực tiếp rơi ở sau lưng. Có Hồ Lô Tiểu Kim Cương thủ hộ, hắn cũng yên tâm hơn nhiều.

Tân Thần nhìn Hồ Lô Tiểu Kim Cương, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, lập tức liền: ngồi xuống, mở ra linh đài thức hải của mình, vẻ mặt thản nhiên.

Lý Vân Tiêu thấy thế âm thầm tán thưởng, có thể để người tiến vào hôn phách của mình không hề cố kỵ như vậy cũng không nhiều lắm, xem ra trong linh hồn nhị đảo chủ này quả thật khác thường

Mi tâm hắn lập tức lóe lên, một đạo hồn quang nhàn nhạt lóe lên, trực tiếp bay vào trong thức hải đối phương.

Trong linh hồn Tân Thần bừng sáng sáng lạn, không gian vô biên vô hạn kéo dài tới trước, lộ ra sinh mệnh lực đối phương vô cùng mạnh mẽ.

Lý Vân Tiêu lập tức lao đi vạn dặm, lao như bay trong không gian rộng lớn bao la bát ngát này.

Không biết đã qua bao lâu, rốt cục thấy cuối cùng phía trước có một mảnh hắc mang hiển hiện ở trên không, giống như mây đen không ngừng quay cuồng lấy.

Đồng tử Lý Vân Tiêu hơi co lại, vội vàng dừng thân trước phiến mây đen kia.

Trong mây đen nội không ngừng phun ra nuốt vào hắc khí, có một vật như ẩn như hiện ở trong đó.

– Người hạ ấn thật sự vô cùng cuồng vọng, vậy mà trực tiếp hạ một đạo thủ pháp ở cuối linh hồn, ngay cả chút che dấu cũng không có. Người nọ là tân thủ, lần lần đầu làm loại chuyện này sao?

Thanh âm Yêu Long truyền đến, tựa hồ đối với thủ pháp không chuyên nghiệp của người nọ cảm thấy cực kỳ bất mãn.

Lý Vân Tiêu đứng trước mây đen vẫn không nhúc nhích, chỉ lẳng lặng nhìn qua, rốt cục đã xem rõ vật trong mây đen kia, đúng là một cánh cửa, ở bên trong chìm nổi bất định

– Sao lại không động thủ, muốn phá vỡ thứ này đốivới ngươi rất đơn giản a?

Yêu Long truyền đến thanh âm kinh ngạc.