Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 183: Tỷ thí




Nguyên Hạo chỉ lo Tôn Chính Tông lại nói ra quy tắc mất mặt gì, để Hỏa Ô đế quốc Thuật Luyện Sư Công Hội bọn họ hổ thẹn, vội vàng giành nói:

– Không có những quy tắc khác, chỉ cần là đan dược cấp ba là được. Đan dược tương đồng so dược tính, đan dược không giống so độ tinh khiết. Bắt đầu đi, thời gian là một canh giờ!

Trên Nghênh quân đài rất nhanh nhường ra một tảng lớn đất trống, chuẩn bị cho hai người tỷ thí. Phía trên này đủ rộng lớn, một đám văn võ bá quan cùng 800 ngàn đại quân dồn dập ngưng thần nhìn xem.

Tần Nguyệt cùng Tần Dương là một mặt cay đắng, hai người tranh giành vị trí thái tử, dĩ nhiên diễn biến thành ân oán cá nhân của Thuật Luyện Sư. Nhưng ở trong mắt những người này, thái tử một tiểu quốc, so với một tên Thuật Luyện Sư cấp ba, căn bản không đáng một đồng.

Hai tay Tần Nguyệt lau vệt mồ hôi, hắn biết bây giờ đã ngả bài, nếu hôm nay không thể bắt vị trí thái tử, liền triệt để thua, thua thất bại thảm hại! Mà Lý Vân Tiêu, mơ hồ thành nhân vật mấu chốt nhất trong đó.

Bởi vì người ủng hộ to lớn nhất của Tần Dương, cấp bốn Thuật Luyện Sư Trương Thanh Phàm, đối với Lý Vân Tiêu cực kỳ sùng kính. Chỉ cần Lý Vân Tiêu chịu mở miệng, mặc dù không thể để cho Trương Thanh Phàm thay đổi chủ ý, nhưng chí ít cũng có thể thoáng trung lập. Huống chi còn có một vị Thuật Luyện Sư cấp bốn khác là Hứa Hàn còn chưa tỏ thái độ, nếu như có thể giúp đỡ mình, vậy cũng có tiền vốn xoay người.

Tần Dương cũng phát hiện điểm này, sắc mặt âm trầm nhìn chằm chằm Lý Vân Tiêu. Nội tâm hết sức mong chờ Tôn Chính Tông thắng, triệt để xoá bỏ yêu nghiệt ngang trời quật khởi kia đi!

Tần Như Tuyết là một mặt căng thẳng nhìn Lý Vân Tiêu, mồ hôi trong lòng bàn tay so với Tần Nguyệt còn nhiều hơn. Từ khi Lý Vân Tiêu đi tới, ánh mắt của nàng liền không hề rời đi chốc lát. Mãi đến tận hiện tại, nàng mới phát hiện, nguyên lai hắn ẩn giấu sâu như vậy, buồn cười thời điểm mình ở học viện còn khắp nơi thay hắn bãi bình, nguyên lai người ta là cố ý giả trư ăn thịt hổ.

Nàng nghĩ tới đây, nhất thời mũi đau xót, cảm thấy vạn phần oan ức.

– Ngày hôm nay ta ngược lại muốn xem xem, ngươi cái giả mạo Thuật Luyện Sư này làm sao luyện đan!

Tôn Chính Tông vẻ mặt lạnh lùng đi tới trước đất trống, đối với Nguyên Hạo nói:

– Ta muốn luyện chế Thất Chuyển Bồ Đề Đan, cần Xích Hà thảo, Bạch Dương thạch, Thiên Hạt Thứ, Cực Quang Thủy, Toàn Phong Tiên Anh Diệp cùng Bồ Đề Tử. Xin Nguyên Hạo đại sư vì ta chuẩn bị ba phần tài liệu.

Ánh mắt Nguyên Hạo nhảy một cái, lúc này mới hơi khen ngợi nói:

– Bồ Đề Đan chính là đan dược biểu lộ ra thực lực của Thuật Luyện Sư, ba chuyển thành đan, ngũ chuyển lên cấp, thất chuyển thành cấp ba, mặc dù đều là bảy chuyển, nhưng sự chênh lệch cũng cực kỳ lớn.

Hắn tiện tay tung ra một đống vật liệu, mỗi dạng ba phần.

Thuật Luyện Sư luyện đan đều có tỷ lệ thành công nhất định, không ai có thể bảo đảm mình trăm phần trăm thành công. Vì lẽ đó mỗi lần luyện chế đều sẽ chuẩn bị thêm mấy phần vật liệu, chuẩn bị bất cứ tình huống nào.

– Vân Tiêu, ngươi thì sao?

Nguyên Hạo hiếu kỳ hỏi thăm Lý Vân Tiêu, bởi vì hắn thực sự không coi trọng thiếu niên này. Ở cái tuổi này, có thể luyện chế ra đan dược cấp một cũng đã là nhân vật nghịch thiên.

Lý Vân Tiêu cười nói:

– Cùng hắn như thế đi, như vậy so sánh càng dễ dàng.

Tôn Chính Tông chấn động trong lòng, trong mắt loé ra một tia tức giận. Này hoàn toàn là không để hắn vào trong mắt!

Nguyên Hạo cũng hơi sững sờ, hắn đã thấy thiếu niên này càn rỡ, nhìn hắn không biết tốt xấu như thế, cũng không đáng kể, đang muốn lấy ra vật liệu, lại nghe Lý Vân Tiêu bổ sung nói:

– Ta chỉ cần một phần tài liệu liền được rồi!

– Cái gì?

Nguyên Hạo kinh ngạc nhảy một cái, lập tức cười lạnh nói:

– Như ngươi mong muốn!

Hắn không khách khí vung tay lên, nhất thời một phần tài liệu hoàn hảo đặt ở trước người Lý Vân Tiêu. Hắn cười gằn, mặc dù là hắn luyện chế Bồ Đề Đan, cũng không dám nói trăm phần trăm thành công, hắn muốn nhìn một chút tiểu tử này cuồng vọng cuối cùng kết cuộc như thế nào.

Tuy rằng Tôn Chính Tông buồn bực đối phương dùng hành động đá mặt mũi của hắn, nhưng nhìn đối phương chỉ cần một phần tài liệu, quả thực là tự mình muốn chết, nội tâm vẫn là âm thầm vui vẻ. hắn đưa tay phải ra, nhất thời một tiểu đỉnh màu xanh hiện lên ở trong tay, ở dưới thần niệm của hắn khống chế, bắt đầu từ từ lớn lên, cuối cùng hóa thành một đại đỉnh cao bằng nửa người, rơi vào trên Nghênh quân đài.

Trong mắt Nguyên Hạo sáng ngời khen:

– Chính Tông, ngươi quả nhiên thu thập không ít bảo bối a.

Đỉnh lô luyện đan chia làm tử, thanh, hắc, hoàng bốn loại màu sắc, ở đồng cấp bậc đỉnh lô, Tử đỉnh cao nhất, Thanh đỉnh kém nhất. Đại đỉnh của Tôn Chính Tông là cấp ba Thanh đỉnh, giá trị liên thành.

– Khà khà…

Tôn Chính Tông cười nói:

– Bảo bối này là ta tiêu tốn cái giá cực lớn mới mua được, thời điểm luyện chế bình thường đều không nỡ dùng.

Hắn mắt lạnh nhìn Lý Vân Tiêu một chút, ngạo nghễ nói:

– Tiểu tử, ngày hôm nay ngươi có thể chết ở dưới thanh đỉnh của ta, cũng nên nhắm mắt!

Lý Vân Tiêu xem thường mắng:

– Thiết! Bệnh thần kinh!

Tôn Chính Tông giận sôi lên, phát hiện mình mỗi lần đều là tìm mắng, thật sự có chút cảm giác bị coi thường. Hắn nhất thời im lặng, thầm nghĩ không thể nói chuyện với tiểu tử, hắn nhất định là cố ý muốn cho ta tức giận, từ đó ảnh hưởng luyện chế. Đúng, nhất định là như vậy! Hắn quay về phía Lý Vân Tiêu mạnh mẽ bỏ ra khuôn mặt tươi cười, ý tứ là ta không tức giận, mưu kế của ngươi vô dụng.

Lý Vân Tiêu nhìn khuôn mặt hắn tươi cười như khổ qua, không nhịn được cười to lên.

– Ha ha, mắng hắn bệnh thần kinh hắn còn cười, quả nhiên là bệnh thần kinh!

– Ngươi…

Khuôn mặt tươi cười như khổ qua kia nhất thời biến thành giận dữ, trước mặt nhiều người nhục nhã hắn như vậy, hắn tức giận đến mức cả người run run, cả giận nói:

– Đừng vội sính miệng lưỡi! Có bản lĩnh so tài xem hư thực!

Hắn mau mau tập trung ý chí, toàn tâm vùi vào trong luyện chế.

Đầu tiên là chọn tài liệu cùng tinh luyện, hắn nhanh chóng đem hết thảy vật liệu kiểm tra một lần, đối với mức độ cùng tính chất đều rõ ràng trong lòng, bắt đầu ở trong lòng tính ra. Đồng thời vung tay phải lên, ở trước người bày ra một loạt bồn chứa thủy tinh, mỗi cái óng ánh long lanh, lập loè điểm điểm huỳnh quang.

Bình thường đến cấp ba trở lên, đối với bước tinh luyện là hoàn toàn có thể tùy ý làm. Nhưng Tôn Chính Tông cẩn thận đi mỗi một bước đi, những bồn chứa thủy tinh kia là thời điểm hắn mới làm Luyện kim học đồ dùng qua, lần cuối cùng sử dụng cũng không biết là chuyện bao nhiêu năm trước.

Ngày hôm nay lấy ra, bởi vì hắn không thua nổi!

– Xích Hà thảo, niên đại năm mươi năm, tinh luyện nguyên dịch.

– Bạch Dương thạch, độ tinh khiết 70%, dùng nguyên lực trừ chất.

– Thiên Hạt Thứ, bảy mươi năm…