Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3505: Cảm ứng




Chỉ thấy thần sắc Ba Mộc bình thản, lắc đầu, nói:

- Tuy liên hệ giữa ta và Phổ bị Thái Dương Chân Quyết ngăn chặn, nhưng chỉ cần ta không thi triển xuất lực lượng trên Chưởng Thiên Cảnh sẽ không bị ảnh hưởng. Nếu hắn gặp chuyện không may thì ta sẽ cảm ứng đầu tiên.

Trong lòng Lý Vân Tiêu sinh ra cảm giác lo lắng, nói:

- Nếu như Phổ không gặp chuyện không may, như vậy đã xảy ra chuyện gì?

Ba Mộc cũng có chút bận tâm, nói:

- Vốn cho cho rằng Phổ đi Ma giới, đối phó người đánh chết Đế Già, đây là chuyện tốt nhất cử lưỡng tiện. Không nghĩ tới biến thành tai họa ngầm, nếu người nọ thật sự hấp thu Phổ, hậu quả không tưởng tượng nổi.

Phi Nghê cười nói, tự tin nói:

- Sợ cái gì! Ma Chủ sở dĩ lợi hại, không phải nhờ vào cảnh giới Thánh Ma và lực lượng lục đạo ma binh sao, hôm nay phu quân có Thùy Chủ Trầm Phù, luận uy lực còn không dưới lục đạo ma binh đâu.

Ba Mộc lắc đầu, nói:

- Ngươi quá coi thường lục đạo ma binh, sở dĩ có hiểu lầm này, là vì lục đạo ma binh trong tay Vân thiếu phát huy ra lực lượng có hạn. Chuyện chém vỡ pháp tắc chi liên này, năm đó Ma Chủ Đế làm quá dễ dàng.

Đột nhiên Lý Vân Tiêu nhớ tới trong không gian lục đạo ma binh, trong đó cảm nhận được luân hồi chi lực, có thể thấy được lục đạo ma binh tuyệt đối không chỉ là thiên thánh khí đơn giản như vậy, nó còn ẩn giấu sâu hơn.

- Tất cả thích ứng trong mọi tình cảnh đi.

Lý Vân Tiêu suy nghĩ một lát, không thèm nghĩ chuyện vừa rồi, tiếp tục tham ngộ vạn vật quy tắc.

Lúc này ở bắc hải cách bọn họ xa không biết bao nhiêu vạn dặm.

Vốn mặt biển sóng yên gió lặng, lúc này sinh ra cuồng phong gào thét, trên bầu trời mây đen cuồn cuộn áp thẳng vào mặt biển.

Oanh! Oanh!

Mấy đạo lôi đình trong mây đen sinh ra, nó giống như mưa tên đánh vào mặt biển, nhìn lôi quang xuyên thấu mặt biển, biển cả chấn động mãnh liệt

Mây đen và lôi quang bao phủ cả vùng biển này, trong đó hải tộc sinh linh bị lôi quang đánh nát vô số. Nước biển bị cắt ra làm hai nửa, xoắn nát vô số sinh linh thành bột phấn.

Sau khi lôi quang phóng thích xong, dần dần phân rời khỏi nơi này, chỉ để lại khe hở đen kịt sâu không thấy đáy.

Không biết khi nào, trong khe hở xuất hiện một thân ảnh nam nhân.

Nam tử kia nhìn chung quanh, tay phải sờ lên cằm, nói:

- Nơi này hẳn là tử hải, cũng không biết là hải vực nào.

Hắn cười rộ lên, cực kỳ vui vẻ, nói:

- Mười vạn năm, rốt cuôc ta cũng quay về Thiên Võ Giới.

Đột nhiên có giọng nữ vang lên:

- Lại nói tiếp thật biết điều, năm đó dựa vào lực lượng Ma Chủ tiến vào Ma giới, hôm nay lại vì lực lượng Ma Chủ quay về Thiên Võ Giới. Giày vò mười vạn năm cũng về khởi điểm.

Loong coong!

Một đạo kim quang xuất hiện, trong tay nam tử xuất hiện kim luân, ánh mắt bắn ra thần quang.

Kim luân có răng cưa, trên đó khắc đồ đằng Ma tộc, trung ương có đại thụ che trời, cánh lá tụ tập thành thế giới.

Dưới bóng cây có một nữ tử diêm dúa đang ngồi, đang thổ nạp tu luyện, gương mặt trơn bóng, ánh mắt như vực sâu.

- Hắc hắc, mặc kệ khởi điểm hay không khởi điểm, Trọc Khôn ta cũng không phải là Trọc Khôn trước kia. Viện đại nhân, nhìn kỹ thế giới này đi, đây chính là nơi ta ra đời —— Thiên Võ Giới. Lại nói tiếp, cảm tình rất sâu.

Nam tử này chính là khu vực chi chủ Trọc Khôn, ngửa mặt lên trời biểu hiện tình cảm, hai mắt nhắm lại ngửi không khí chung quanh, biểu lộ thập phần thỏa mãn.

Trong Pháp Thụ Kim Luân có tiếng cười của Viện vang lên, nói:

- Ta thật sự điên rồi, lại theo ngươi đi Thiên Võ Giới. Đừng có làm dáng nữa, nên nhanh chóng tìm phân thân Ma Chủ Đế lưu lại đi.

Trọc Khôn gật gật đầu, nói:

- Không thể ngờ Đế Già còn có ma bộc Phượng Hoàng Thể, lại bị một đám hồn phách của hắn mượn phượng thể trốn đi, nhưng mà 99% lực lượng đã bị ta hấp thu, cùng đạt được còn có trí nhớ của hắn.

Viện cười yếu ớt, lạnh lùng nói:

- Mặc dù trốn, nhưng hắn phải chết không nghi ngờ. Phượng Hoàng Thể chính là thần vật của Thiên Võ Giới, dùng lực lượng của Đế Già hiện tại không khống chế nổi, chỉ có thể bị cắn nuốt.

Trọc Khôn "Ân" một tiếng, nói:

- Trong phiến hải vực này, trừ Phổ ra, phân thân của Đế còn có trên người của Lý Vân Tiêu cùng Tiểu Hồng, mà Lý Vân Tiêu...

Ánh mắt của hắn ngưng lại, thần sắc biến hóa kỳ lạ, cười nói:

- Hắn là người xóa đi trận địa chúng ta bố trí bên ngoài khe hở.

Viện cả kinh, nói:

- Chủ nhân thiên thánh khí?

Trọc Khôn gật gật đầu, híp mắt cười nói:

- Thực sự rất chờ mong đấy, ha ha...

Hắn cười ha hả, cảm ứng một phương hướng, thân ảnh lóe lên, hóa thành ma quang phá không bay đi.

...

Trên vách đá dựng đứng, mây trắng lượn lờ, chung quanh là sóng biển không dứt, giống như tiên cảnh nhân gian.

Chung quanh mây trắng và nước có dãi đất bằng rộng ngàn dặm, rất nhiều cung điện tạo hình rất đẹp nằm đó. Đình đài lầu các nhiều vô số kể, tất cả đều ôm lấy địa thế.

Trong đó có cung điện lớn nhất đầy hùng vĩ, phi các lưu đan, ngói lưu ly chiếu rọi dưới ánh mặt trời, ánh sáng kim loại bao phủ một vùng.

- Ai, thật sự là một lớp sóng vừa dứt, một lớp sóng khác lại lên, đã hấp dẫn Lý Vân Tiêu tới đâu.

Nam Khâu Vũ im lặng nhìn ra vào trận pháp trước mặt mình, hắn đầy sầu lo nhìn chiến hạm bay nhanh.

Bên cạnh là một chấp sự Thiên Tiệm Nhai, hắn là Hữu Cầm Phi, trưởng lão từng chủ trì hải ngoại võ quyết:

- Đại nhân không cần lo lắng, vạn linh chi địa cũng không phải lúc nào cũng hiện ra, bọn họ hơn phân nửa sẽ đi tay không, sau đó trở về, dù sao thời buổi rối loạn, Thiên Võ Minh không có thời gian nhàn rỗi đâu.

Nam Khâu Vũ lắc đầu nói:

- Sợ rằng không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Chúng ta tìm kiếm và nghiên cứu vạn linh chi địa bao nhiêu năm, nhưng mà nó hiện ra vào lúc này, chỉ sợ trong tối tăm có thiên ý, hơn nữa việc này vô cùng có khả năng có quan hệ với Dận Vũ.

- Chân long Dận Vũ?

Hữu Cầm Phi cả kinh, hắn nhanh chóng khôi phục tinh thần, nói:

- Vạn linh chi địa chính là bãi tha ma của Chân Linh, căn cứ vào tư liệu chúng ta nắm giữ, nơi đó là khu vực Dận Vũ và mấy Chân Linh cường đại đại chiến với nhau sinh ra, mai táng vô số Chân Linh. Mà Dận Vũ cũng trọng thương, tu vị giảm xuống. Chẳng lẽ hôm nay Chân Linh chi địa lại xuất hiện là hắn gây ra?

Nam Khâu Vũ nói:

- Chân Linh chi địa tuy là bãi tha ma, nhưng trong đó còn có không ít Chân Linh ngủ say, những tên này năm xưa là bộ hạ của Dận Vũ. Nếu như khống chế chúng trong tay, thế lực của Dận Vũ có thể lập tức chống lại Thiên Võ Minh, Huyền Ly đảo.

Một tên chấp sự khác là Ông Dương Vũ giật mình không nhỏ, nói:

- Người này tâm thuật bất chánh, thậm chí tà ác cực đoan, nguyên nhân diễn ra cuộc chiến Chân Linh năm đó là do tính cách tàn bạo hung ác của hắn mà ra, làm các Chân Linh cường đại bất mãn, lúc này mới mua dây buộc mình, chôn vùi bản thân. Nếu hắn lại trọng chưởng vạn linh, đối với cả Thiên Võ Giới mà nói là họa không phải phúc.

Hữu Cầm Phi cũng nói:

- Chúng ta có nên ngăn cản hắn ra tay hay không?