Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3640: Địch tập 1




Lý Vân Tiêu nói:

- Tiểu Hồng nói đúng, ta không có dư thời gian lãng phí lược trận cho Nguyệt đại nhân.

Nguyệt cười khổ nói:

- Sư tôn để lại ba món chí bảo, trong đó uy năng lớn nhất là Tiếu Ngạo Hồng Trần đã bị Lý đại nhân lấy mất, chẳng lẽ ngấp nghé luôn hai món cuối cùng sao?

Tiểu Hồng lạnh lùng nói:

- Gì mà bảo là mơ ước? Ăn nói khó nghe, không ai ép ngươi, thích làm gì thì làm, vui vẻ là được.

Nguyệt rối rắm thật lâu, thở dài thườn thượt nói:

- Hai vật còn lại nếu để các người chọn thì sẽ chọn cái nào?

Lý Vân Tiêu trầm ngâm một lúc, nói:

- Nếu ta không nhìn lầm thì bảo kính kia không phải kính mà là áo giáo.

Nguyệt ngạc nhiên, khó tin nhìn Lý Vân Tiêu, nàng gật đầu nói:

- Lý đại nhân thật là cao nhân, kính đó tên là Tuyền Quang Kính, có thể phụ tợ công kích nhưng uy năng lớn nhất là hóa thành Tuyền Quang Khải, giá trị cao không thể đánh giá.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Đúng thế, loại áo giáp vốn cực kỳ khó khăn dể luyện chế, rất quý hiếm, bàn về giá trị thì Tuyền Quang Kính cao hơn quạt Tiếu Ngạo Hồng Trần.

Nguyệt mím môi:

- Ba món chí bảo không phân cao thấp, mỗi món đều là thiên địa kỳ trân. Sư tôn luyện khí vô số, còn có rất nhiều huyền khí đỉnh cao đã bị sư tôn tự tay hủy, chỉ để lại ba vật này.

Lý Vân Tiêu thổn thức thở dài:

- Mục Trần tiền bối mới là thần nhân thật sự, không nói đến giá trị uy năng của ba vật này, chỉ tính bản thân huyền khí đã có giá trị nghiên cứ không gì sánh bằng.

Lý Vân Tiêu tạm dừng:

- Nguyệt đại nhân đã là đồ đệ của Mục Trần tiền bối, vậy ta nể tình tiền bối hứa một lần, như lúc trước Nguyệt đại nhân nói, sẽ đi cùng lược trận. Nếu không cần ta ra tay thì thôi, nếu Nguyệt đại nhân không đánh lại cần ta giúp thì phải lấy Tuyền Quang Kính làm thù lao.

Nguyệt mừng rỡ reo lên:

- Đa tạ đại nhân!

Lý Vân Tiêu xua tay:

- Không cần cảm tạ, ta cũng là người được ơn từ Mục Trần tiền bối, cho đến nay luôn đuổi theo bước chân của tiền bối. Nhưng được mất lòng trước được lòng sau, nếu xuất hiện kẻ thù mà ta cũng không đánh lại thì bản thiếu gia sẽ vỗ mông rời đi, tuyệt đối không ở lại giây lát.

Nguyệt cười nói:

- Đương nhiên rồi, ta chưa ngu xuẩn đến mức khiến đại nhân dùng mạng sống trợ giúp.

Lý Vân Tiêu nói:

- Vậy thì tốt.

Sau đó hai người vứt bỏ buồn vui riêng mình, cùng nhau nghiên cứu Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát.

Nguyệt là đệ tử của Mục Trần, nàng hiểu rất rõ quá trình luyện chế và uy năng của Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát. Từ khi 16 mquy tiên thì Nguyệt luôn nghiên cứu tìm cách kích hoạt Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát nhưng đều vô ích.

Cuối cùng Nguyệt mới tin lời Mục Trần nói, chỉ có dùng giới lực Thiên Vũ giới mới kích hoạt Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát được.

Ba món chí bảo tuy rằng cường đại và quan trọng, nhưng so với Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát thì thấp một bậc.

Hai người bắt đầu không ngừng tham thảo cách kích hoạt và bước đi. Tuy cùng là Mục Trần luyện chế Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát nhưng Thập Nhị Kim Nhân bên Thiên Vũ giới chênh lệch khá lớn với Thập Nhị Hắc Nhân.

Thảo luận suốt một ngày trời, hai người thu hoạch khá nhiều.

Đặc biệt là Nguyệt, tuy được Mục Trần thân truyền nhưng về thuật đạo thì thua xa Lý Vân Tiêu. Nói chuyện một phen qua đi khiến Nguyệt rất vui vẻ, mưng rỡ.

Một ngày sau, hai người ngồi đối diện nhau tiêu hóa tin tức của đối phương.

Tiểu Hồng ngồi một bên tĩnh tọa một ngày, thân hình trong trạng thái nửa hư nửa thực như ẩn vào hư vô rồi lại chân thực tồn tại.

Thật lâu sau Nguyệt mở mắt ra, tràn đầy cảm kích cúi đầu:

- Đa tạ Lý đại nhân không tiếc chỉ giáo, hôm nay học được còn hơn ta tự mình lần mò trăm năm.

Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:

- Hết thảy đều là duyên phận, không cần khách sáo như thế.

Tay phải Lý Vân Tiêu phất nhẹ dùng kình khí kéo Nguyệt dậy.

Qua cuộc đối thoại Nguyệt trở nên cực kỳ tôn kính Lý Vân Tiêu, hoàn toàn không giống lúc trước chỉ đơn giản vì giao dịch, giờ thì vừa là thầy vừa là bạn.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Bắt đầu đi, ta đã hiểu toàn quá trình, Nguyệt đại nhân ở một bên lược trận cho ta là được. Nếu xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì tự ý ra tay.

Nguyệt cười nói:

- Ta vô cùng tin tưởng Lý đại nhân, tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Lý Vân Tiêu mỉm cười, hắn cũng tràn trề tự tin, cực kỳ mong chờ vào uy năng Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát.

Từ cuộc nói chuyện với Nguyệt làm Lý Vân Tiêu biết sau khi Mục Trần vào Ma giới thì lấy nguyên liệu bản địa chế tạo ra Thập Nhị Hắc Nhân, các mặt như cách luyện chế đều có thay đổi lớn, cách luyện chế khác với Thiên Vũ giới.

Nhưng Mục Trần dù sao là người Thiên Vũ giới, không rời được hiểu biết về giới lực Thiên Vũ giới, cuối cùng luyện chế ra Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát mới phát hiện trong Ma giới không cách nào kích hoạt, chỉ có thể hậm hực thở dài.

Nghe Nguyệt miêu tả dường như Mục Trần cực kỳ tự tin vào Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát kiểu mới này, nếu có thể hoàn toàn phát huy uy năng của chúng thì đủ sức đánh một trận với Ma tôn.

Đây là lý do Nguyệt không tiếc vận dụng chí bảo cũng phải mời Lý Vân Tiêu kích hoạt chúng nó bằng được.

Lý Vân Tiêu đến gần Thập Nhị Thần Sát, lôi điện lóe ra trên người hắn phát ra tiếng đì đùng chiếu rọi mật thất lập lòe ánh sáng.

Ba ngày sau, Lý Vân Tiêu và Tiểu Hồng bước ra từ đại điện của Nguyệt.

Đám người chờ đợi canh giữ ngoài điện thở phào, vội xúm lại.

Tử quan tâm hỏi:

- Có sao không?

Tử cứ liếc mắt nhìn đại điện muốn tìm manh mối, nhưng cấm chế trong đại điện rất mạnh, gã không nhìn ra được gì.

Liệt Hình Thú đứng dậy, mắt hung tợn nhìn Lý Vân Tiêu, Tiểu Hồng chằm chằm, nó gầm gừ nhưng không có hành động công kích.

Trong điện truyền ra giọng của Nguyệt:

- Không được vô lễ với Lý đại nhân, Lý đại nhân là bằng hữu tôn quý nhất của Nguyệt bộ ta, phải đối đãi với quy cách cao nhất!

Mọi người hết hồn, cái gọi là quy cách cao nhất tức ngang hàng với tộc trưởng. Nhiều năm qua trừ Ma tôn Tranh tự đến ra không có người thứ hai hưởng thù vinh nay.

Giọng Nguyệt lại vang lên:

- Ta sắp bế quan mấy ngày. Mấy ngày này các ngươi hãy chiêu đãi Lý đại nhân thật tốt, hết thảy nghe theo Lý đại nhân sai bảo, những việc khác chờ ta xuất quan rồi tính.

Câu này truyền ra xong đại điện tĩnh lặng, không có thanh âm và ma lực dao động nữa.

Đám người Tử không dám trái lệnh, vội lĩnh chỉ:

- Tuân lệnh!

Nguyệt nói câu sau cùng khiến bọn họ thấp thóm, cái gì gọi là ‘hết thảy nghe theo Lý đại nhân sai bảo’? Dù khi Ma tôn đến cũng không được tin tưởng như vậy.

Tử nhiệt tình hỏi:

- Lý đại nhân có gì sai bảo?

Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:

- Ngươi mang người đi thành Xạ Tinh chú ý bản đồ tọa độ Băng Vực Nguyên Quận giúp ta, và cả thành Thiên Hàn Viện bộ.

Tử gật đầu nói:

- Đại nhân yên tâm, chút việc nhỏ này cứ giao cho ta.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

- Vậy làm phiền ngươi, mấy ngày sau ta sẽ cùng Nguyệt đại nhân đi thành Xạ Tinh, hy vọng sẽ có tin tốt.