Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 565: Thỉnh đại sư nhận lấy một quỳ của ta (2)




Trong lòng mọi người rùng mình, Lục đại sư này là nhân vật đứng đầu trong các Thuật Luyện Sư. Bản thân cũng là Thuật Luyện Sư ngũ giai đỉnh phong, hơn nữa tính tình cực kỳ táo bạo, nếu hắn và Vân Tiêu đại sư sinh ra xung đột, đắc tội mạo phạm hắn thì...

Trong khi trong lòng mọi người tâm thần bất định không thôi, phỏng đoán lung tung thì.

Lục đại sư kia trừng lớn mắt, nhìn Lý Vân Tiêu há to mồm, vội vàng nhào tới trước, lớn tiếng kêu rên nói:

- Đại sư, đại sư! Rốt cục ta lại gặp được người rồi!

Hắn nửa quỳ lấy như hài tử phủ phục trước người Lý Vân Tiêu, khóc hô:

- Thỉnh đại sư nhận của ta một lạy a! Về sau Lục Tốn ta nguyện đi theo đại sư rồi, đại sư ngài ngàn vạn đừng vứt bỏ ta a!

Hai tay của hắn không ngừng chộp tới đùi Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu cảm thấy nổi da gà, vội vàng đạp bay hắn ra, cả giận nói:

- Cách ta xa một chút, ta không có hứng thú với nam nhân! Nếu muốn ở bên ta thì phải hỏi xem dong binh đoàn Thái Điểu có đáp ứng hay không đã!

Lão nhân này đúng là Lục Tốn trước kia từng gặp qua, sau khi hắn được Lý Vân Tiêu gợi ý liền vùi đầu vào luyện chế, quả nhiên rất nhanh đã thành công. Lần này luyện chế thuận lợi khiến hắn cổ chai khốn trụ hắn nhiều năm thoáng buông lỏng, thiếu chút nữa đã trực tiếp tấn cấp lục giai rồi.

- Dong binh đoàn Thái Điểu?

Lục Tốn sững sờ, vội vàng đứng dậy, chạy về phía Hải Lâm quát:

- Hải Lâm thiếu gia, mau lấy ra hợp đồng của ta, ta muốn ký hợp đồng chung thân! Vân Tiêu đại sư ở thì ta ở, Vân Tiêu đại sư đi ta đi!

Hải Lâm một hồi đau đầu, lại thêm một người nữa.

"BA~! "

Đột nhiên một tiếng tát thanh thúy vang lên trong đại sảnh, Chu Tường cúi lấy đầu, không ngừng tát vào mình, đau khổ nói:

- Vân thiếu, ngươi sau này là lão đại của ta. Ngươi nói cái gì chính là cái đó, cho dù bảo ta đi đớp cứt ta cũng đi!

"BA~! "

"BA~! "

Hắn không ngừng tát lên, tổng cộng mười cái tát vang dội, hai bên mặt lập tức sưng tấy đỏ ửng.

Lúc đầu hắn thật sự không hạ thủ được, dù sao cũng là cường giả Vũ Hoàng ah, đặt ở thế lực nào cũng là tồn tại cường đại. Nhưng thấy nguyên một đám Thuật Luyện Sư bình thường đều cực kỳ cao ngạo giờ lại quỳ xuống, mình tát vài cái tựa hồ cũng không quá mức xấu hổ.

Mấy cái tát đằng sau cũng càng lúc càng mạnh..., cảm giác ngượng ngùng cũng bị tát đến chết lặng, triệt để không cảm nhận được nữa. Ngược lại cảm thấy có thể đi theo Lý Vân Tiêu là một loại tự hào và hạnh phúc lớn lao, ít nhất mình muốn đi thì đi, không cần ký hợp đồng gì cả. Mà những Thuật Luyện Sư cao cao tại thượng này còn phải ký văn tự bán mình chung thân mới có tư cách ở bên hắn.

Nghĩ như vậy khiến hắn tát càng thêm tự hào, mấy cái tát cuối cùng càng tát đến hăng say, hai bên mặt xưng phù giống như hóa trang vậy.

- Đội phó, ngươi đây là...

Lý Vân Tiêu giật mình há to mồm, khó hiểu nói:

- Phương pháp biểu đạt trung tâm của ngươi cũng quá mới lạ đi nha, bản thiếu gia coi như thêm kiến thức.

Chu Tường vuốt hai bên mặt sưng vù, lắc đầu liên tục nói:

- Nên làm nên làm. Ta là người không biết tốt xấu, nên đánh, nên đánh!

Hắn vụng trộm nhìn về phía Đinh Linh Nhi, ánh mắt lộ ra vẻ khẩn cầu.

Đinh Linh Nhi mỉm cười, cảm thấy hiểu ý, ý Chu Tường nàng rất rõ ràng, đối phương dù sao cũng là cường giả Vũ Hoàng, có thể thẳng thắng tát mặt trước bao nhiêu người đã là dũng khí cực lớn rồi, nhưng quỳ như chó bò ba vòng thật sự là không làm được, cho nên khẩn cầu nàng hủy bỏ.

Thấy Đinh Linh Nhi nhẹ nhàng gật đầu, Chu Tường lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, lòng tràn đầy vui mừng. Tuy rằng hắn tát rất tự hào, nhưng nếu bò như chó, vậy thì đoán chừng sẽ không cách nào ngóc đầu lên ở dong binh đoàn Thái Điểu được nữa.

Chu Lôi dùng tốc độ nhanh nhất phóng tới tổng bộ, tất cả Thuật Luyện Sư muốn ký hợp đồng chung thân, đây không thể nghi ngờ là một đại sự rất lớn, coi như là Hác Liên đoàn trưởng sợ rằng cũng sẽ bị chấn động.

- Hợp đồng, hợp đồng!

Chu Lôi liều mạng nhảy vào tổng bộ, cũng không thông báo đã vọt ngay vào phòng Hải Bắc Phi, thở dốc nói:

- Hải, Hải đoàn trưởng, hợp đồng, hợp đồng!

Hắn bay quá nhanh, một hơi hao hết sạch nguyên khí, trong lúc nhất thời thở không ra hơi.

Hải Bắc Phi lộ ra vẻ không hài lòng, nhíu mày nói:

- Vội vàng hấp tấp, không có chút trấn định, còn giống bộ dạng võ giả sao? Nơi này là tổng bộ dong binh đoàn Thái Điểu, coi như trời có sập xuống cũng có ta chống lấy.

Chu Lôi lắc đầu, dốc sức liều mạng hít một hơi, nói:

- Hợp đồng, tất cả Thuật Luyện đại sư, hợp đồng của các đại sư, tất cả Thuật Luyện đại sư đều muốn hủy, hủy bỏ hiệp ước trước kia, hợp đồng, ký, ký...

- Cái gì?!

Hải Bắc Phi hét lớn một tiếng, khí thế trên người ầm ầm tản ra, một cổ kình khí nổ bung, cả người Chu Lôi bị khí kình kia xông lên, hất bay ra ngoài.

Hải Bắc Phi bước ra một bước, thân ảnh cách hơn 10m nắm lấy Chu Lôi bị đánh bay ra ngoài trong tay, sắc mặt âm trầm đáng sợ, lạnh giọng nói:

- Có phải Lý Vân Tiêu nháo ra chuyện không? Tất cả Thuật Luyện đại sư đều muốn giải ước hết sao?

Chu Lôi vốn đã không thở ra hơi, bị khí kình của hắn xông lên càng phun ra một búng máu. Hắn dốc sức liều mạng muốn giải thích, nhưng khẽ hé miệng ra, liền có một cổ khí huyết dâng lên, vọt vào yết hầu.

Chu Lôi cảm thấy khẩn trương, dốc sức liều mạng lắc đầu, lại dốc sức liều mạng gật đầu, lắc lắc một hồi, càng ngày càng loạn, hé miệng động vài cái, liền phun ra một búng máu tươi.

- Đáng chết ah!

Hải Bắc Phi trực tiếp ném Chu Lôi ra ngoài, giận dữ hét:

- Đội thứ tám là căn cơ hậu cần của đoàn ta! Lý Vân Tiêu, nếu có một vị đại sư đi rồi, ta tất sẽ hủy xương cốt ngươi!

Hắn hóa thành một đạo quang mang, lập tức chạy tới thành tây, trong nháy mắt đã biến mất ở chân trời.

Chu Lôi bị Hải Bắc Phi quăng ra, liền bay ra ngoài vài trăm mét mới ngừng lại. Nghe trận trận tiếng rống giận dữ từ không trung truyền đến, nhìn hào quang biến mất ở phía chân trời, toàn thân hắn liền đổ mồ hôi.

Lần này phiền toái lớn rồi, dùng thực lực và lửa giận của Hải Bắc Phi, sẽ không phải lập tức chụp chết Lý Vân Tiêu đấy chứ? Vậy thì...

Nghĩ vậy, hắn sợ run cả người, chỉ trách mình quá vội vàng, không nói rõ ràng mọi chuyện, nếu xảy ra chuyện lớn thì sao hắn đảm đương nổi chứ. Hắn vội vàng móc ra rất nhiều đan dược cho vào miệng, dốc sức liều mạng đuổi theo, nhưng lấy tốc độ của hắn, làm sao sánh được với Hải Bắc Phi?

Tốc độ cường giả Vũ Tôn, chỉ chớp mắt đã đi vạn dặm rồi.

Hải Bắc Phi chỉ một thoáng đã đến thành tây, lĩnh vực trên người trực tiếp khuyếch tán ra, bao phủ trọn căn cứ đại đội thứ tám vào trong. Sau một khắc, thân ảnh của hắn liền trực tiếp xuất hiện bên ngoài kiến trúc bảo hồ hô, một đạo sóng âm khuyếch tán ra, cơ hồ như muốn chấn sụp cả không gian.