Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 754: Bất diệt kim thân (2)




Quả nhiên, trong mắt Phong Ấp lóe lên vẻ tàn khốc rồi biến mất, trươc khi chính thức đạt được Nặc Á chi, phải tận lực bảo trụ lực lượng.

Tiểu Thanh nói:

- Nếu ngươi đã không muốn thử, ta ngược lại rất có hứng thú đi trước đấy!

Hắn giơ tay lên, một đạo hồ quang điện chớp động trên đầu ngón tay, hội tụ thành cầu bay ra ngoài, điện cầu kia không ngừng "Đùng đùng" chớp động trên không trung, dùng tốc độ cực nhanh đánh lên trên người Diệp Phàm.

"Đùng đùng! "

Hồ quang điện bắn lên trước ngực hắn, trực tiếp hóa thành đạo đạo dòng điện khuếch tán trên người, sau đó liền biến mất không thấy đâu nữa, tựa hồ không có bất kỳ phản ứng nào cả.

- Chẳng lẽ chết rồi sao?

Tiểu Thanh sững sờ, có chút khó mà tin được. Dù sao trên thân thể Diệp Phàm linh tính mười phần, bộ dáng không giống chết chút nào.

Đồng tử Lý Vân Tiêu cũng đột nhiên co lại, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng, quả cầu điện của tiểu Thanh vừa rồi tuy rằng hình thể nhỏ, nhưng năng lượng ẩn chứa bên trong lại thập phần cường đại, đánh tới như thế cho dù Diệp Phàm không chết, ít nhất cũng lâm vào trạng thái mất đi tri giác.

- Thật chết rồi sao?

Phong Ấp cũng ngạc nhiên có chút ngốc trệ, vừa rồi lúc quả cầu tia chớp nổ bung trên người Diệp Phàm, hắn còn vận chuyển một ngụm nguyên khí, làm tốt chuẩn bị phòng ngự bất trắc, không thể tưởng được lại không công lo lắng một hồi.

"XÍU... UU!! "

Tiểu Thanh tựa hồ có chút không tin, lần nữa điểm một chỉ xuống, lần này lôi điện màu xanh đậm hóa thành một đạo tuyến, trực tiếp nổ bung nơi yết hầu Diệp Phàm, chấn cho cả người Diệp Phàm không ngừng quay cuồng trên không trung, nhưng vẫn là một mảnh kim quang, không có bất kỳ tổn thương nào cả.

Đồng tử Lý Vân Tiêu bỗng nhiên co rút, có chút hoảng sợ nhìn thân thể Diệp Phàm, tựa hồ nghĩ tới điều gì đó, lộ ra vẻ khiếp sợ cực độ, thất thanh nói:

- Bất Diệt Kim Thân! Đây... Đây dĩ nhiên là Bất Diệt Kim Thân!

Tất cả mọi người biến sắc, ánh mắt toàn bộ rơi vào trên người hắn, tràn đầy nghi hoặc.

Phong Ấp sắc mặt khó coi nói:

- Ngươi biết chuyện gì? Cái gì là Bất Diệt Kim Thân? Chẳng lẽ là đánh không chết sao?

Mắt Lý Vân Tiêu mở thật to, thật lâu mới dời khỏi người Diệp Phàm, lộ ra vẻ hồi tưởng, giống như nhớ lại gì đó, khinh miệt nhìn Phong Ấp, khẽ nói:

- Bất Diệt Kim Thân không phải đánh không chết, mà là thực lực của các ngươi căn bản không thể phá nổi Bất Diệt Kim Thân, ngươi có biết Ngạo Trường Không vì sao phong hào Bá Thiên không?

- Bá Thiên Võ Đế Ngạo Trường Không? Bất Diệt Kim Thân?!

Đường Kiếp bỗng nhiên kinh hô lên, kinh hãi nhìn Diệp Phàm, trong mắt lộ ra vẻ ghen ghét nồng đậm, dùng thanh âm khàn giọng thấp giọng quát:

- Làm sao có thể? Đạt được cái kia thủy tinh, không chỉ có Nặc Á chi chu, lại có cả Bất Diệt Kim Thân! Sao lại như vậy! Những vật kia rõ ràng là của ta mà!

Lòng đố kị trong lòng hắn cơ hồ muốn đốt cháy cả thân thể, đỉnh đầu cũng toát ra khói xanh.

- Chi! Bất Diệt Kim Thân của Ngạo Trường Không đại nhân?!

Phong Ấp lần này cũng thay đổi sắc mặt, rất nhiều võ giả mặc dù biết Ngạo Trường Không lợi hại, nhưng cũng không biết hắn lợi hại chỗ nào, mà hắn thân là cường giả Võ Đế của một trong bảy đại thế lực siêu cấp, tự nhiên biết đến Bất Diệt Kim Thân của Ngạo Trường Không.

Hắn hoảng sợ lớn tiếng kêu lên:

- Ngươi dám xác định đây là Bất Diệt Kim Thân sao?!

Mồ hôi to như hạt đậu tràn đầy trán hắn, chỉ cảm thấy toàn thân toát ra lạnh cả người. Nếu như Diệp Phàm thật sự có được Bất Diệt Kim Thân, đợi lát nữa tỉnh lại, hắn há có thể còn mạng chứ!

Trong mắt Lý Vân Tiêu cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, chăm chú nhìn một hồi, mới gật đầu nói:

- Đích thật là Bất Diệt Kim Thân, điểm ấy không giả. Nhưng... dường như so với Ngạo Trường Không phải kém hơn rất nhiều, chẳng lẽ Bất Diệt Kim Thân cũng có phân ra đẳng cấp sao?

Hắn nhíu chặt mày, rơi vào trầm tư.

Năm đó trận chiến ở Thánh Vực, hắn bị Bất Diệt Kim Thân áp chế gắt gao, hơn nữa hiện giờ hắn cũng tu luyện Bá Thiên Luyện Thể Quyết, đối với mấy cái này tự nhiên rõ như lòng bàn tay.

Phong Ấp trong nội tâm mạnh mẽ run rẩy thoáng một phát, toàn thân sợ run cả người. Không biết vì sao, câu "Dường như so với Ngạo Trường Không phải kém hơn rất nhiều" kia của Lý Vân Tiêu khiến hắn sợ hãi một hồi, quay đầu nhìn qua Lý Vân Tiêu, trong nội tâm phảng phất đè ép một tảng đá!

Tiểu Thanh cũng nhíu chặt mày, nhưng hắn lại tiêu sái hơn nhiều, hừ lạnh nói:

- Cái gì Bất Diệt Kim Thân, trên đời này không có cái gì vĩnh hằng bất diệt cả. Lý Vân Tiêu nói không sai, sở dĩ bất diệt, chính là vì lực lượng không đủ. Ta cũng không tin chỉ một cía phàm thể, lại không phá được.

Hắn trực tiếp hóa thành một đạo thiểm điện xông tới, vội vàng ngừng ở trước người Diệp Phàm, giống như gió trải rộng khắp toàn bộ thân thể hắn, chiếu khiến bốn phía thành một mảnh thâm lam, cao giọng quát:

- Thiểu Âm Ất Mộc Huyền Thanh Lôi!

Tiểu Thanh cao cao giơ hai đấm lên đỉnh đầu, tụ lôi điện thành một cái đại bổng chùy hung hăng đánh xuống dưới.

"Oanh! "

Lôi đình cực lớn nện lên người Diệp Phàm, tia chớp chạy trên một tấc da thịt trên người hắn, phát ra điện quang cường đại lập lòe bất định trên không trung, chiếu rọi lấy gương mặt khiếp sợ của tiểu Thanh.

"Chi! "

Tiểu Thanh ngược lại hít một hơi lạnh, thu lôi điện về, đứng ở trước người Diệp Phàm, kinh hãi nói:

- Như vậy còn không được sao? Bất Diệt Kim Thân này chẳng lẽ cần Diệt Thế Thần Lôi mới có thể phá vỡ sao?

- Ta đến thử xem!

Phong Ấp mặt âm trầm bay đi, hắn thấy tiểu Thanh ra tay nhiều lần như vậy cũng không có việc gì, trong nội tâm cũng bớt băn khoăn hơn vài phần. Hắn thu Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn vào lòng bàn tay, từng đạo Ngũ Hành chi lực tụ trên đầu ngón tay, mờ mịt mà lên.

- Thử xem Ngũ Hành Thánh Trảo của ta đây!

"Phanh" một tiếng, năm ngón tay trực tiếp cắm xuống đỉnh đầu Diệp Phàm, năm đạo lực lượng bất đồng bị kim quang kia ngăn trở, ở trên đỉnh đầu hắn phát ra tia tia linh áp ra, khuếch tán khắp bốn phía, hiện ra ngũ sắc.

Trong lòng mọi người đều cả kinh, nếu lúc trước tiểu Thanh y công kích không có chút phản ứng, chứng minh hoàn toàn không có hiệu quả. Thì hiện giờ Phong Ấp ra tay, trực tiếp kích thích kim sắc quang mang chống lại, chứng minh một chiêu này đã uy hiếp được thân thể Diệp Phàm.

Phong Ấp cũng hiểu rõ điểm ấy, trong lòng mừng rỡ, không khỏi tăng cường lực lượng rót vào Ngũ Hành Ngự Thú Hoàn trong lòng bàn tay, trong lúc nhất thời Ngũ Hành chi lực đại thịnh, tương sinh tương diễn trên đỉnh đầu Diệp Phàm, bắt đầu biến hóa..., hơn nữa không ngừng xơi tái lấy kim quang, trên mặt Diệp Phàm bắt đầu có biểu lộ, lộ ra vẻ thống khổ.

Lý Vân Tiêu thấy thế trong nội tâm kinh hãi, nếu để cho Phong Ấp phá vỡ Kim Thân, Diệp Phàm sẽ triệt để xong đời. Hắn mạnh mẽ thôi động Sơn Hà Đỉnh, ầm ầm bay tới trên không trung, không ngừng dùng tay đánh vào thân đỉnh, muốn trấn áp xuống trên người Phong Ấp. Hiện giờ Thần Dịch Lực trong người hắn đã hao phí không còn, căn bản không thể thi triển ra Minh Vương Ấn, chỉ có thể nỗ lực hết sức.