Vãn Hồi

Chương 47




.

Ngày hôm sau khi Lục Diễn tỉnh lại, trên giường chỉ có một mình hắn, hắn đột nhiên bật dậy, có chút mờ mịt, người đâu? Chẳng lẽ tối hôm qua chỉ là một hồi mộng xuân, hay là người đã đi rồi?

Đang nghĩ lung tung, phòng bếp truyền đến một trận tiếng vang, Tô Mạc bưng một ly sữa đứng ở cửa phòng ngủ, “Tỉnh rồi, dậy rửa mặt đi, đến ăn sáng.” Nói xong lại đi ra.

Lục Diễn tâm nhất thời bình ổn, đem hết thảy mọi chuyện phát sinh tối hôm qua nhớ lại một lần, nhịn không được gợi lên khóe miệng, tâm tình sung sướng.

Tối hôm qua sau khi làm xong, hai người cùng vào tắm rửa, trong quá trình thiếu chút nữa súng thương cướp cò lại đến một lần, chính là Lục Diễn suy xét hai người dù sao cũng là lần đầu tiên, sợ Tô Mạc không chịu nổi, chỉ đành từ bỏ, dù sao còn nhiều thời gian, về sau vẫn còn cơ hội.

Lục Diễn duỗi thắt lưng lười biếng, nhảy xuống giường vào buồng vệ sinh rửa mặt đánh răng, tối hôm qua linh hồn cùng thân thể được hưởng một bữa tiệc thịnh soạn, thực tận hứng, toàn thân thư thái, không nghĩ tới cùng người mình thích làm chuyện này là tuyệt vời như thế.

Thay quần áo ở nhà rồi đến nhà ăn, trên bàn cơm đã dọn xong hai phần bữa sáng gồm sữa, bánh mỳ, trứng ốp la cùng chân giò hun khói.

Lục Diễn ngửi được mùi thơm nhất thời cảm thấy thật đói, hắn đến đối diện Tô Mạc bưng ly sữa lên uống một hơi, còn nóng, “Những thứ này là do em làm sao?”

Tô Mạc giúp hắn cho trứng ốp la và chân giò hun khói vào trong bánh mỳ, gật gật đầu, “Nơi này của anh đầy đủ mọi thứ, đáng tiếc em chỉ biết làm cơm Tây, liền tìm mấy thứ này để làm.”

Lục Diễn khi có thời gian rảnh rỗi thích tự mình nấu cơm, cho nên trong nhà nguyên liệu nấu ăn rất đầy đủ, tuy rằng hôm qua mới từ bệnh viện về, nhưng biết rõ thói quen của hắn cho nên Tống Huy đã sớm thay hắn chuẩn bị hết thảy. Bất quá Lục Diễn thích ăn đồ Trung Quốc, cho nên trong nhà nguyên liệu nấu cơm Tây cũng không nhiều, mấy lát bánh mì phỏng chừng là Tống Huy sợ hắn nhất thời đói bụng không kịp làm thức ăn, không nghĩ tới giờ lại phát huy công dụng. Tô Mạc nhìn đến nguyên liệu nấu ăn liền biết Lục Diễn bình thường thích đồ ăn Trung Quốc, cho nên mới tiếc nuối mà nói như vậy.

Lục Diễn cười cười, “Thỉnh thoảng ăn cơm Tây cũng rất tốt. Đồ ăn Trung Quốc anh biết làm, về sau nấu cho em ăn.”

“Được.” Tô Mạc cười nói.

Ăn xong bữa sáng, Tô Mạc đem chén đĩa bẩn vào phòng bếp, Lục Diễn cũng đi theo.

Tô Mạc nhét chén đĩa vào bồn nước, Lục Diễn từ phía sau dán sát vào, cằm nhẹ nhàng đặt trên vai anh, ngón tay tại cái mông của anh nhẹ nhàng bóp một chút, thanh tuyến ái muội dừng ở bên tai, “Nơi này, có khỏe không?”

“Ừm, đã tốt hơn nhiều.” Tô Mạc cũng không bởi vì động tác đối phương mà có vẻ mất tự nhiên, hai người làm đều làm rồi, lại đều là người thành niên, quan hệ yêu đương cũng xác định, thỉnh thoảng có một chút hành động thân mật, không có gì phải nhăn nhó.

Lúc này đây Tô Mạc thật sự không còn lưu lại cái gì. Tối hôm qua làm xong lúc tắm rửa Lục Diễn đã giúp anh giải quyết phía sau, buổi sáng bởi vì nhiều năm công tác hình thành thói quen, Tô Mạc luôn luôn thức dậy rất sớm, sau khi tỉnh lại trừ bỏ eo chân có chút bủn rủn, đã không có bất luận cảm giác khó chịu gì.

Lúc này Lục Diễn mới chú ý tới quần áo trên người Tô Mạc có chút quen mắt, nghĩ đến cũng đúng, tối hôm qua Tô Mạc tới không mang quần áo tắm rửa, ngày hôm qua một bộ trên người kia tự nhiên là không mặc lại, đành phải chọn từ tủ quần áo của Lục Diễn một bộ để mặc.

Hai người vóc người xấp xỉ, hai cm chiều cao hơn kém nhau không nhìn kỹ cơ bản đều đoán không ra, quần áo càng không mấy khác biệt, chẳng qua Tô Mạc tương đối gầy, hơn nữa eo nhỏ, cho nên quần áo Lục Diễn mặc trên người anh, trừ bỏ trên lưng có một chút rộng, mặt khác đều rất thích hợp.

Lục Diễn nhẹ nhàng nhéo nhéo thắt lưng anh, nghĩ đến đêm tiêu hồn hôm qua, lại có chút tâm viên ý mã, người mới nếm thử lần đầu khó tránh khỏi có chút muốn ngừng mà không được.

Đột nhiên ngón tay Lục Diễn xoa xoa xuống phía dưới tìm kiếm, như là nghĩ tới điều gì, “Bên trong thì sao, mặc cái gì?”

Tô Mạc lại bởi vì câu hỏi này mà mất đi vẻ trấn định, anh bắt được cái tay xấu xa của Lục Diễn đang mò xuống, hơi có chút xấu hổ mà ho khụ khụ, “Em tìm không thấy cái mới, lại không thể không mặc, cho nên…..”

“Cho nên mặc của anh.” Lục Diễn cười tủm tỉm thay anh nói hết câu, nhịn không được vươn đầu lưỡi liếm liếm vành tai có chút phiếm hồng của đối phương, hắn có thể đoán được điểm ấy, bởi vì chưa bao giờ có người ngoài ngủ lại, cho nên hắn cũng không có thói quen chuẩn bị quần lót mới, vốn đang lo lắng Tô Mạc nên làm sao bây giờ, như thế này thì càng tuyệt, “Không quan hệ, anh thích như vậy. Em mặc của anh, thật giống như anh vẫn luôn theo bên cạnh em.”

Tô Mạc thuận miệng nói, “Vậy có phải có cơ hội cũng nên để cho anh mặc của em?” Tựa như là để cố che giấu thái độ quẫn bách.

“Được a, cầu còn không được.” Lục Diễn vui vẻ lập tức đáp lời.

Tô Mạc nhất thời không biết nói gì, những lời tán tỉnh này, anh đại khái vĩnh viễn cũng không phải đối thủ của Lục Diễn.

Thời gian không sai biệt lắm, Tô Mạc trước đi công ty, đương nhiên kiện tây trang trên người kia cũng là của Lục Diễn, Lục Diễn đứng ở cửa nhìn theo anh rời đi, cười tủm tỉm, nhìn người yêu trên người mặc quần áo của mình, từ trong ra ngoài, cảm giác không phải cao hứng bình thường. Tô Mạc lại vừa lái xe vừa nghĩ, đợi lát nữa dặn Lô Vũ đi chuẩn bị mấy bộ quần áo, nhất là quần lót, ừm, phải chuẩn bị một tá, sau đó đưa đến nhà Lục Diễn.

Tô Mạc đi rồi, Lục Diễn bắt đầu thu dọn phòng ngủ, ngày hôm qua nệm giường bị thay thế còn vứt trong phòng tắm, trực tiếp ném vào máy giặt là xong. Tuy rằng nơi này có người giúp việc định kỳ đến quét tước, nhưng phòng ngủ là nơi tư mật, Lục Diễn càng có khuynh hướng tự mình xử lý, hơn nữa giờ đã có người yêu. Làm nhân vật của công chúng, rất nhiều thời điểm không có gì riêng tư, cho nên đối với chỗ cá nhân của mình, hắn lại càng không muốn hiển lộ, cho dù chỉ là người làm công.

Sau đó Tống Huy liền tới đón Lục Diễn đi Tinh Không. Đã nghỉ ngơi ba tháng, là thời điểm nên đi làm trở lại, nếu không sẽ thật sự bị quần chúng lãng quên, lại nói Lục Diễn cũng đã sớm không thể chờ đợi được, hắn vốn kẻ không chịu nổi nhàn hạ, khi còn nằm viện nghỉ ngơi là không có biện pháp, vừa ra viện liền hận không thể lập tức lao đầu vào công tác.

Tâm tình Lục Diễn vui vẻ tới mức ngay cả Tần Phong cũng cảm nhận được, bộ dạng này của hắn không chỉ đơn giản bởi vì xuất viện mà như vậy, “Trông cậu vui vậy, xảy ra chuyện gì đặc biệt sao?” Tần Phong trực tiếp hỏi.

“Rõ ràng như vậy sao?” Lục Diễn không đáp hỏi lại.

“Có,” Tần Phong gật gật đầu, “Hơn nữa cậu một bộ không ngừng phát ra hormone…… Cậu đang yêu??” Tần Phong khẳng định.

“A, quả nhiên không thể gạt được anh.” Lục Diễn cũng không tính toán phủ nhận. Tần Phong là người đại diện của Lục Diễn, nói lời chẳng may trước, hắn có quyền biết trạng thái tình cảm của Lục Diễn, để ngộ nhỡ có đột phát tình huống, hắn sẽ không lâm vào tình thế hoàn toàn không biết gì cả.

Tần Phong nhíu mày, “Chuyện khi nào? Đối phương là ai? Cậu nghiêm túc sao?”

Lục Diễn nhất nhất trả lời, “Đối với chuyện tình cảm, tôi luôn luôn đều rất nghiêm túc, chưa bao giờ nghĩ chỉ vui đùa một chút mà thôi. Xác định quan hệ mới mấy ngày nay, về phần đối phương là ai, thật xin lỗi tạm thời không thể nói cho anh biết, bất quá tôi cam đoan sẽ không ảnh hưởng tới công việc.”

Tần Phong mày nhăn như trước, “Cậu có thể bảo đảm đối phương với cậu là nghiêm túc sao?”

“Tôi có thể!”

“Được rồi,” Tần Phong thỏa hiệp, “Tôi cũng không có ý tứ phá uyên ương, cậu luôn là người có chừng mực, tôi tin tưởng cậu có thể xử lý tốt, nếu có gì cần tôi hỗ trợ thì cứ nói.”

“Vâng, cám ơn Phong ca.”

“Như vậy kế tiếp, chúng ta đi nói nói chuyện kế hoạch công tác năm nay. Năm trước cậu tổng cộng đóng ba quảng cáo, nhận một cái làm người phát ngôn, ra một EP, một bộ phim truyền hình, hai bộ điện ảnh.” Tần Phong khép lại văn kiện trong tay, “Nói thật, tần suất công tác thế này cũng không cao.”

Lục Diễn gật gật đầu.

Tần Phong lại nói tiếp đi, “Ba cái quảng cáo bình thường, chuyện làm đại diện phát ngôn không tồi, lượng tiêu thụ EP rất tốt, tỉ lệ xem phim truyền hình cũng thuộc hạng cao, hai bộ phim điện ảnh, một cái còn chưa công chiếu, mà một bộ khác, chiếu phim không đến một tuần, liền thất thu toàn diện. Thành tích này không thể nói là tốt.”

Lục Diễn như trước không phản đối, tư liệu chỗ Tần Phong thực đầy đủ, hơn nữa hắn nhất định là trải qua phân tích kĩ càng mới nói với Lục Diễn.

“Bộ phim điện ảnh kia…” Tần Phong thở dài, “Thật không nghĩ tới sẽ thảm như vậy. Phim của Cao đạo năm nay mới chiếu, nói cách khác, toàn bộ một năm trước, cậu trên màn ảnh không có thu hoạch. Cũng may ở Bách Thảo mang về hai giải thưởng, cũng coi như có cái dễ nói.”

Lục Diễn cười cười, xem như đồng ý với của hắn. Lục Diễn biết Tần Phong đối với chuyện hắn nhận phim mà bỏ qua thủy chung cảm thấy có chút đáng tiếc, lượng vé bán ra của cũng không kém hơn bao nhiêu, chính là Lục Diễn cũng không có biện pháp nói ra sau này sẽ có biến chuyển thần kỳ.

“Được rồi, chuyện đã qua liền không quản nữa, chúng ta chung quy phải nhìn về phía trước.” Tần Phong nói xong mở ra một tập văn kiện khác, “Năm nay tôi có kế hoạch thế này, hợp đồng phát ngôn vẫn còn, cho nên chỉ cần duy trì là được. Quảng cáo có cái thích hợp thì nhận, nhiều nhất không thể vượt qua năm cái. Năm trước lượng hưởng ứng EP rất tích cực, cho nên năm nay thừa thắng xông lên, chúng ta trực tiếp làm một album đầy đủ, tôi đã hẹn Bạch Tịch và Lâm Mộc viết chủ khúc cho cậu, bọn họ ở album lần này nhiều nhất có thể viết ba bài, còn lại chúng ta tìm bên công ty viết mấy bài, thêm vào đó cũng lưu ý có bài nào trong dân gian thích hợp hay không.”

Lục Diễn gật gật đầu, hắn đối với an bài của Tần Phong không có ý kiến.

Tần Phong tiếp tục nói, “Làm diễn viên, công tác của cậu trọng tâm cần phải đặt ở màn ảnh. Cho nên tôi đề nghị năm nay cậu tiếp nhận hai bộ phim truyền hình, ba phim điện ảnh, nếu thời gian không nhất quán, lấy điện ảnh làm chính. Cậu thấy thế nào, có thể chịu nổi không?”

“Có thể, chỉ cần an bài không bị trùng lặp thời gian, tôi không có vấn đề.” Lục Diễn đáp.

Tần Phong cười cười, “Tôi biết cậu sẽ không có vấn đề mà. Lịch trình tôi sẽ điều chỉnh, nhận phim gì tôi cũng sẽ cân nhắc. Có điều Lục Diễn à, cậu vừa mới bắt đầu yêu đương liền bận rộn như vậy, vị kia có thể có ý kiến hay không?”

“Sẽ không.” Lục Diễn khẳng định mà cười cười, “Em ấy cũng là người cuồng công việc, tôi chuyên tâm với công tác em ấy nhất định sẽ càng thích.”

“Ồ….” Tần Phong có chút bị khơi mào tò mò, “Cô gái như thế cũng không có nhiều.”

Đáng tiếc trong tiếng Trung không có phân biệt He – She, nếu không Tần Phong sẽ nghe ra người được nhắc tới là hắn, chứ không phải cô.



Hoàn chương 47

.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: Đáng tiếc thịt có mặn đến đâu cũng không có bao nhiêu đổi mới, vì mọi người, ta liều mạng!

.

Phily: Mọi người đọc truyện nhiều chắc cũng hiểu mà ha, trong tiếng Trung ngôi thứ ba phát âm đều là [tā] , chỉ có khi viết mới phân biệt thôi ^^

☆,