Vân Vũ

Chương 5




Published on November 27, 2014 by Bách Hợp



Sau hai tháng cắm chốt ở Đại Hùng đường, Lý Thương Vân nhận ra huynh đệ đến võ đường luyện tập xong thường đau mỏi thân thể. Mong muốn tột bậc của họ lúc đó là được tắm rửa nghỉ ngơi.Lý Thương Vân là ai chứ?Đỉnh cao bán hàng chính là bán cái mình không có cho người không cần.Y lập tức mở dịch vụ mới cho Dục Tiên lâu.Khách hàng đến đây muốn phiêu kỹ thì phiêu, nếu không, hoàn toàn có thể gọi cô nương đến hầu hạ đấm bóp. Đau vai thì xoa vai, đứt tay thì bôi thuốc… Đảm bảo sau khi rời khỏi Dục Tiên lâu, thân thể khoan khoái nhẹ nhàng như được hồi sinh.

Lý Thương Vân cho in hàng xấp cáo thị, giắt vào người, mỗi khi đến võ đường lại mắt trước mắt sau rải khắp ngõ ngách.Phàm là người biết đọc, nhất định sẽ biết thông tin. Y còn mạnh tay đầu tư, mời một số huynh đệ thân thiết tới “hưởng thụ”, lấy cớ đệ quen chủ lâu, nhân dịp khai trương dịch vụ mới được khuyến mại tắm bồn, đấm bóp miễn phí. Đương nhiên, chẳng ai từ chối lời mời hấp dẫn như vậy.

Diệu Thủy đúng là báu vật trời ban cho Lý Thương Vân. Tay nghề đấm bóp của nàng cao siêu không thể tưởng tượng được.Trước đây, khi cha nàng còn tại thế, nàng và cha đã hành nghề đấm bóp dạo khắp nơi.Bây giờ, nàng vừa thực hành vừa huấn luyện các tỉ muội khác. Chẳng mấy chốc các cô nương trong lâu đã thành thạo ngón nghề, khiến cho khách hàng dục tiên dục tử, thân thể thư giãn, không tiếc tới bến luôn cùng nàng. Lý Thương Vân thấy khách hàng tới lui nườm nượp, mừng như nông dân được mùa.

Lẽ ra đã đạt được mục đích, y không cần đến võ đường nữa nhưng chẳng hiểu sao lại vẫn lui tới chăm chỉ.Y cảm thấy từ hồi luyện tập ở đây, tuy không ra ngô khoai gì nhưng có vẻ thân thể cũng trở nên khỏe mạnh hơn.

*

Bỗng dưng gần tuần nay, Đào Thiên Vũ không hướng dẫn y mà lại phái võ sư khác tới. Lý Thương Vân thấy có chút hụt hẫng khó hiểu, hỏi ra mới biết gia đình Trần quản lý có việc, gã phải về quê gấp.Trước đây, gã quán xuyến mọi vấn đề tài chính, tổ chức của võ đường, vì vậy Đào Thiên Vũ chỉ cần tập trung vào chuyên môn.Hiện giờ Trần quản lý vắng mặt, mọi việc đồng loạt đổ hết lên đầu Đào đường chủ.Hắn võ công cái thế nhưng lại mù mịt về tiền nong, mấy bữa nay đều lút đầu trong mớ sổ sách, thời gian đâu mà dạy với dỗ. Lúc Lý Thương Vân đến nơi, hắn đã sắp hóa điên vì giấy tờ, xém bóp vụn đống sổ thu chi thành bột phấn.

Lý Thương Vân buồn cười, chưa bao giờ y thấy Đào đại hiệp quẫn bách thế này.

• Đào huynh, có muốn ta giúp ngươi xem qua một chút không?

Đào Thiên Vũ được lời như cởi tấm lòng:

• Lý huynh, giúp ta với. Ta sắp tẩu hỏa nhập ma rồi.

Lý Thương Vân cười cười, lật xem sổ sách, thấy từ ngày Trần quản lý nghỉ chẳng ghi chép gì thêm. Y thở dài nói:

• Đào huynh. Nếu ngươi tin tưởng ta, trong thời gian Trần quản lý không có đây, ta sẽ tiếp quản sổ sách cho ngươi.

Đào Thiên Vũ hệt người sắp chết đuối vớ được cọc, ôm chầm lấy y làm y suýt nghẹt thở:

• Được thế thì còn gì bằng. Vậy phiền Lý huynh. Tại hạ sẽ không để huynh thiệt thòi.

Lý Thương Vân tự nhiên thấy khó chịu trong ngực.Thật khách sáo.

• Đào huynh, ngươi còn nói chuyện tiền bạc, ta sẽ mặc kệ ngươi.

Đào Thiên Vũ rối rít vâng dạ:

• Phải, phải. Tại hạ lỡ lời. Mong Lý huynh rộng lượng chớ để bụng.

*

Sau hôm đó, Lý Thương Vân thay Trần Quán quản lý võ đường.Việc này đối với y chỉ là chuyện vặt nên mọi thứ đều đâu ra đấy.Đào Thiên Vũ vui mừng, thường tới lui chỗ y làm việc ca tụng không tiếc lời, bụng bảo dạ giá có một thê tử lanh lợi như Lý công tử thì đời này không còn gì hối tiếc.Hắn chẳng hề nhận ra trước đây Trần Quán làm chả thua kém gì nhưng hắn có khi nào suy nghĩ vậy đâu.

*

Trần quản lý về quê hơn bốn tháng thì quay lại.Lúc Lý Thương Vân bàn giao sổ sách, gã khen ngợi y lên tận mây xanh. Lý Thương Vân rũ được công việc nhưng lòng lại nặng hơn một chút. Mấy tháng nay, ngày nào cũng sớm tối ở đây, giờ không cần nữa, quả thực có phần trống vắng.

Tâm tình Đào Thiên Vũ còn tệ hơn.Hắn thậm chí còn cầu Trần Quán đừng bao giờ quay lại nữa.Biết như thế thật bội bạc với người đã giúp mình từ ngày đầu mở võ đường nhưng hắn không dối lòng mình được.

Chỉ có điều, dù muốn dù không, Lý Thương Vân cũng không còn thường xuyên đến đây ngoài lúc tập võ nữa.