Vĩnh Dạ Chi Phong

Chương 24: Chiến thần bầu trời




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Áu áu áu Tứ gia!”

“Chiến thần!”

Khán giả gào thét nối liền không dứt, thậm chí sóng trước chưa yên sóng sau đã tới, tất cả mọi người đều cuồng nhiệt đến cực độ.

Bình luận viên kìm lòng không nổi hô to: “Tiếp theo! Tiếp theo là ai! Còn ai dám đến không!”

Lúc này đừng nói khán giả không nhìn kịp mà ngay cả tuyển thủ trên sân cũng cực kỳ khiếp sợ, căn bản không kịp phản ứng luôn.

Mở màn mới có một phút đồng hồ mà thôi, Tứ gia đã tiễn hai người về nhà, sau đó lại làm ba người bị knockout —— lao xuống, bay lượn, xông vào thành cơ giới, lại đi ra chém giết, quả là liền mạch lưu loát!

Căn bản không có chỗ trống để chen vào, tình thế trong sân cũng đã là nước đổ khó hốt!

Hiện tại đội Coder còn lại ba người xếp thành hình chữ nhân (人), thời điểm đối mặt với Tyler, đã hoàn toàn mất niềm tin vào bản thân.

Bọn họ nhìn thấy: Tyler giơ kiếm mà đến, hai cánh mở ra như tư thái tùy tiện của kẻ săn mồi, không hề có sự thương hại lao về phía họ.

Tyler nghiêng người, cánh trái hơi cuộn tròn, trong chốc lát thực hiện một cú xoay vòng thân thể, kiếm quang tuyết trắng vạch ra hai hình xoắn ốc hoàn mỹ giữa không trung ——

Chỉ một hiệp, đã làm tan rã thế thủ của đối phương.

Tiếp đó hắn chợt lóe trong hàng ngũ kẻ địch, một lần nữa mở rộng hai cánh, lần thứ hai xoay người xuống, nơi đi qua chỉ lưu lại phép thuật công kích thất bại của kẻ địch.

Hai mắt Tyler không hề dao động, tay trái nhẹ nhàng chuyển động, nắm ngược chủy thủ Sầm Tịch.

Khoảnh khắc tiếp theo, chính là long trời lở đất.

—— Hàn quang của phong nhận tựa như gió lớn mưa rào, như sóng đục xô trời, như lôi long (1) không ngừng quay cuồng giữa không trung. Không ai khi đối mặt với khí thế như vậy mà có thể không chút biến sắc nào.

Ngay cả khán giả không quan tâm đến cũng không được! Bọn họ kính sợ kiếm quang nhìn không thấu, cũng như kính sợ kỹ xảo chiến đấu đạt tới đỉnh cao của Tyler.

“Ôi trời ơi! 28 combo, tròn 28 combo!!” Nam bình luận viên túm chặt chân tóc tan nát kêu, “Cái gì gọi là như hổ thêm cánh! Đây mới gọi là như hổ thêm cánh! Tứ gia có cách quả thực không phải là người! Tứ gia ngài không phải là người!!!”

“Đừng nói ba người Coder không ngăn được, đến mười người cũng không ngăn nổi! Tứ gia trời sinh đã là vương giả của chiến trường trên không, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu chiến thần bầu trời”

Ván đấu này kết thúc, đội Thất Sát đều im lặng nhìn.

Kỳ thật khi tiến hành đến cuối cùng, bọn họ hoàn toàn có thể nhúng tay vào, farm một hai mạng bên Coder —— nhưng đấy không phải là giúp Tứ gia một tay mà rõ rành rành là KS!

Không một ai hoài nghi, Tứ gia có thể tàn sát trận này đến cuối cùng.

Cho nên Thất Sát lựa chọn đứng ở một bên chờ đợi, chờ Tứ gia lấy được thành tựu khó nhất cũng đáng sợ nhất trên sân thi đấu——[Lấy một địch mười]

——Tất cả kích sát, knockout của toàn trường thi đấu đều là công trạng thuộc về một tuyển thủ! Chiến tích này hoàn toàn đủ để ghi vào sử sách giải đấu, trở thành tuyển thủ có lịch sử vẻ vang trên website chính thức.

Thành tựu này, cũng được dân mạng gọi là: “Một mình ta là một đội quân!” “Ta có thể đánh mười tên!” “Một trận chiến phong thần” “Một thân chinh chiến ba ngàn dặm , từng địch vạn binh chỉ một gươm (2)” “Sức chiến đấu của năm sư đoàn”…..vân vân và vân vân.

Thời điểm các tuyển thủ một lần nữa đứng trên sân khấu, sĩ khí hai bên đã phát sinh biến hóa một trời một vực.

Bình luận trên màn hình chung cùng nhau spam: “Chúc mừng chiến thần bảo vệ được ngôi vương (3)!”

Bởi vì phản ứng của khán giả quá mãnh liệt, ngay cả bình luận viên cùng người dẫn chương trình đều chìm đắm trong kích động thật lâu vẫn chưa hoàn hồn. Đạo diễn không thể không tạm thời thêm ba phút giải lao giữa hiệp.

Trong lúc này, Tyler chậm rãi lấy lại tinh thần từ trong trạng thái giết chóc máy móc.

Tiếng hoan hô vang lên toàn trường, hắn vẫn thần bí trước sau như một, chỉ trầm mặc đi xuống sân khấu.

Chỉ vậy thôi mà ngay cả giọng nói của nữ bình luận viên đều trở nên mềm mại: “Trời ơi, Tứ gia thật ngầu, thật sự là băng sơn nam thần anh anh anh anh. Ai có thể làm cho hắn cười một cái khẳng định ngay cả sông băng Bắc Cực cũng phải bái phục luôn”

Nam bình luận viên: “….” Tôi không hiểu nổi thế giới hám giai của mấy người nữa.

Nam bình luận viên quay đầu lại nhìn khán giả, kết quả là thấy trên màn hình chung lại spam:

“Là băng sơn chiến thần! Liếm liếm liếm!”

“Trời ơi, Tứ gia vừa debut tui đã xem ảnh thi đấu rồi! Từ tháng trước tui đã bắt đầu liếm rồi á!”

“Đừng cản mị, mị muốn cứu vớt toàn thế giới! Kiếp sau nếu như may mắn được gả cho Tứ gia, mị sẽ trở về phát hồng bao! Hẹn gặp lại mọi người!”

Nam bình luận viên: “….” Xin lỗi tôi sai rồi, cái tôi không hiểu chính là thế giới này.

Dưới sân khấu.

Tyler trầm mặc, chỉ bởi vì hắn nhớ lại năm tháng làm thiên sứ giết chóc.

Hắn đi vào phòng nghỉ của tuyển thủ rửa mặt, sau đó lấy lại tinh thần.

——Vừa rồi được giết đến đã nghiền.

Tyler lại thong thả rửa tay, thỏa mãn thở dài.

Lúc này, bên ngoài có người gõ cửa.

Là huấn luyện viên Tiễn Thăng của Thất Sát nói rằng: “Tứ gia?”

Tyler: “Ừm”

Huấn luyện viên cẩn thận nói: “À ừm, Tứ gia, một phút sau là bắt đầu ván đấu tiếp theo. Tôi là đến báo với cậu, ván kế tiếp nhường (4) một chút có được không?”

Tyler: “Ông chắc chắn chứ?”

“Này…” Tiễn Thăng nói, “Nói như vầy, chúng ta trên sàn thi đấu cũng có một ít quy tắc ngầm. Nếu một bên ưu thế quá lớn, bày ra tình thế nghiền ép, về cơ bản đều sẽ nhường một chút, miễn cho bọn họ thua quá khó coi”

Nghĩa bóng chính là huấn luyện viên cũng hiểu được ván đấu tiếp theo không có gì hồi hộp, vấn đề chỉ là để đối thủ thua đến cái quần cũng không còn hay là để cho đối thủ thua có thể diện mà thôi.

Tyler suy nghĩ một lát, nói: “Tôi có thể đáp ứng”

“Còn vấn đề tiền thưởng mà tôi đã hứa, mỗi một ván tăng lên gấp đôi có được không? Ván kế tiếp vẫn tính như thường lệ, chỉ là hy vọng cậu chừa chút mặt mũi cho họ, ví dụ như, ầy…” Huấn luyện viên chột dạ nói, “Ví dụ như vốn là mười giây có thể giải quyết, giờ nhiều thêm mười giây?”

Tyler liền gật đầu.

…..Mười giây cộng mười giây, hai mươi giây này về sau sẽ nổi danh.

Đương nhiên hiện tại bọn họ đều không biết.

Bây giờ hai đội tuyển bắt đầu ván đấu tiếp theo với bản đồ và hình thức ngẫu nhiên.

Đến lúc này, sĩ khí đội Coder đã rơi xuống đáy vực. Bọn họ vốn là một đội của những người trẻ tuổi, tâm tính cũng không vững vàng bằng tuyển thủ lão làng. Thời điểm phát huy tốt thì dễ dàng thuận gió buông thả thành chó, phát huy không tốt thì ngược gió đến chó cũng không bằng (5).

Đội trưởng Thất Sát đến lời an ủi cũng không dám nói, sợ kích thích đến trái tim nhỏ bé của họ.

Không bao lâu đã có kết quả rút thăm.

Hình thức ngẫu nhiên: Chiếm điểm.

Trong bản đồ có tổng cộng ba cứ điểm, tuyển thủ đứng trong đó sẽ bắt đầu tính thời gian, đếm xong ba mươi giây là chiếm được điểm. Đương nhiên, cứ điểm có thể bị đội ngũ quân địch cướp mất, cũng có thể giành lại, thậm chí qua lại thay chủ không giới hạn. Cuối cùng khi thời gian đếm ngược kết thúc, đội chiếm được nhiều cứ điểm hơn sẽ giành chiến thắng.

Bản đồ ngẫu nhiên: Hành lang lá sen gấp khúc.

Đây là một hành lang trên nước cực lớn cực phức tạp, hành lang là ngói xanh lan can đỏ, tràn ngập phong cách Trung Quốc cổ điển (6). Hành lang chủ yếu chia thành bốn ngã rẽ, ở giữa hình thành một ngã tư đường, ngoài ra còn có ba giao điểm làm cứ điểm chiếm trước. Bản đồ rất trống trải, trên cơ bản liếc cái là có thể nhìn xuyên qua thấy được tất cả mọi người trong hành lang.

Thời điểm vừa bắt đầu, đội trưởng Thất Sát đã nói với Tyler: “Tứ gia, chúng ta nhất định phải chiếm điểm A trước, điểm C nhường cho đối phương, dự định của anh là….?”

Tyler ừ một tiếng, bình tĩnh nói: “Tôi đi phía trước nhìn xem”

Hắn nói “nhìn xem” chính là lấy tốc độ chậm đi dạo trên hành lang.

Không che không giấu, thoải mái ung dung, giống như là khách du lịch.

Vào lúc này, nhân mã hai bên phân biệt chiếm điểm A và C, căng thẳng nhìn chính giữa, liền thấy Tứ gia một mình đi đến điểm B, bắt đầu ba mươi giây đếm ngược chiếm điểm.

Người bên Coder khóe miệng giật giật, thương thảo một lúc lâu. Khi bọn họ chiếm được điểm C, lập tức xuất phát —— đi chiếm điểm A.

Nam bình luận viên: “Ôi trời ôi trời! Trận đấu này đúng là vô cùng ảo diệu, lần đầu tiên tôi thấy có đội ngũ chia thành đội hình 5-1 (7) đó”

Nữ bình luận viên: “Người khác là đội hình 5-1, Thất Sát bọn họ là đội hình 1-5, Tứ gia xếp ở hàng trước”

Nam bình luận viên phì cười không ngừng nói: “Tôi cũng là lần đầu nhìn thấy có đội ngũ né trách kẻ địch đánh lẻ, đặc biệt đi tìm đoàn năm người”

Nữ bình luận viên: “Bọn họ sợ bị bom nguyên tử nổ cho banh xác đó!”

Coder tránh né Tyler đang thủ ở điểm B như tránh bom nguyên tử, chạy thẳng đến điểm A, ngay cả điểm C của mình cũng không để lại một người thủ, xem ra là muốn nhanh nhanh chóng chóng chiếm được hai cứ điểm.

Hai đội giữa đường phát sinh một đợt giao tranh dị thường đặc sắc.

Thời điểm nam bình luận viên nói về combat, nữ bình luận viên vẫn còn tập trung trên người Tyler, nói: “Ha ha ha ha Tứ gia thật là nhàn nhã ghê! Hắn đi tới điểm C! Xong, nhà của Coder không giữ được rồi!”

Tyler đi đến điểm C, đứng không ba mươi giây đã chiếm được điểm C.

Lúc này hai đội vẫn đang giao tranh, Tyler lại có vẻ vô cùng nhàm chán, nhìn hoa sen bên dưới hành lang xuất thần một lúc.

Thời điểm Tyler xuất thần, trên màn hình chung lại là: “Tứ gia đẹp trai quớ liếm liếm liếm!” “Tứ gia nhất định là đang phục kích! Nhất định là chúng ta xem không hiểu bài quyền (8) này!”

Một lát sau, Tyler được hệ thống nhắc nhở “Trong mười giây không hành động sẽ bị coi là thi đấu tiêu cực”, vì thế lười biếng đi tìm đội Coder.

Xa xa cách hai dãy hành lang, đội Coder vừa trông thấy Tyler đi về phía mình, lập tức như nhìn thấy đầu đạn hạt nhân bay đến, không thèm nghĩ ngợi quay đầu chạy về phía một con đường khác.

Tyler: “……..”

Nữ bình luận viên: “Ha ha ha ha quả đúng là lực uy hiếp của Tứ gia! Coder chẳng lẽ không muốn thử một chút rồi mới đi sao?”

Nam bình luận viên bất đắc dĩ nói: “Đây là hình thức chiếm điểm mà, tác dụng của một người đội trời chính là như Tứ gia, một người chiếm một điểm, một người giữ cửa quan muôn người khôn mở ải (9)! Cứ điểm kia chẳng khác nào tặng không cho Thất Sát. Coder là muốn tập trung sức mạnh đi cướp hai điểm khác”

Nữ bình luận viên: “Thế nhưng cũng không dễ đánh. Coder chia binh không nhất định đánh được điểm phòng ngự của Thất Sát, không chia binh thì lại mệt mỏi chạy qua chạy lại giữa hai điểm”

Cuối cùng Coder cũng không chia binh, quả nhiên giống như nữ bình luận viên đã phân tích, được cái này mất cái kia, không thể chiếm được cả hai điểm còn lại.

…..Chính là dù có chết cũng không dám bén mảng tới địa bàn của Tứ gia!

Kết quả sau đó, lúc Tyler quá nhàm chán, không hề báo trước mà Tăng tốc, vọt thẳng qua mặt Coder.

Phản ứng đầu tiên của Coder là ào cái dồn dập quay đầu chạy, làm cho nam bình luận viên giật nảy mình: “Ôi trời ơi, cmn tình huống gì đây!”

Sau đó Tyler bắt được support chạy cuối cùng của Coder, mà người sau xem chừng đã cam chịu số phận, trừng một đôi mắt cá chết nhìn Tyler.

Tyler: “…..” Này! Chống cự một chút đi?

Tyler nghĩ hết cách mới hết được hai mươi giây nhường, cuối cùng quang vinh đi farm mạng của hắn.

Khán giả: “Ha ha ha ha ha đậu mè, ta không cần chạy nhanh hơn Tứ gia, ta chỉ cần chạy nhanh hơn đồng đội thôi!” “Tứ gia! Vậy mà lại! Ngáp một cái! Cảm giác muốn ngủ trời ơi…..”

Chú thích:

(1) Apatosaurus trước đây được gọi là “brontosaurus” là một chi khủng long sauropoda từng sống ở Bắc Mỹ vào thời kỳ Jura Muộn.



(2) Bản dịch của Nguyễn phước Hậu, đây là hai câu thơ trong bài “Lão tướng hành” của Vương Duy:

Nhất thân chuyển chiến tam thiên lý (一身转战三千里)

Nhất kiếm tằng dương bách vạn sư (一剑曾当百万师)

(3) Nguyên văn vệ miện “卫冕”: là tên gọi để chỉ cuộc đua giữ gìn danh hiệu quán quân. Trong các cuộc thi đấu thể thao đề cập đến nhà vô địch tái tranh cử, để giữ vững vị trí vô địch trước đó. Chính là nói nếu như một đoàn đội hoặc cá nhân trong cùng giải đấu tương tự, lần trước giành được quán quân thì lần này chính là lấy thân phận “vệ miện” để dự thi. Nếu như mùa giải này lại đạt được chức vô địch, tức là vệ miện thành công, cũng chính là “thiền liên” (liên tục giữ một chức vụ hay một danh hiệu). Vệ: bảo vệ, miện: vương miện => bảo vệ ngôi vị quán quân

(4) Nguyên văn điểm thủy “点水”: có nghĩa là cung cấp tin tức bảo mật không nên công bố cho người khác, gần như là chỉ điểm hay mật báo

(5) Nguyên văn thuận phong lãng thành cẩu/ nghịch phong bất như cẩu “顺风浪成狗/逆风不如狗” (ai hiểu câu này thì giúp mình nha Orz)

(6) Hành lang gấp khúc phong cách Trung quốc cổ điển



(7) Đội hình 5-1 là đội hình cơ bản của bóng chuyền, chỉ có một vị trí làm nhiệm vụ chuyền hai còn lại là năm tay đập. Xem thêm thông tin chi tiết ở đây

(8) Nguyên văn sáo lộ “套路”: là một động tác võ thuật nhưng được dân mạng đưa vào sử dụng, theo sự lưu hành của game thi đấu, dùng để hình dung việc tỉ mỉ bày ra một bản kế hoạch, tính toán nhằm vào phe địch

(9) Bản dịch của Trần Trọng Sam, đây là câu thơ trong bài “Thục đạo nan” của Lý Bạch: Nhất phu đương quan, vạn phu mạc khai (一夫当关,万夫莫开) = > ý chỉ sức mạnh rất lớn, lấy một thắng vạn