Vĩnh Hằng Chí Tôn

Chương 137: Phi Vân kiếm ý




Dịch giả: rolland

Trên sân tỷ võ đầy người, phần lớn là đệ tử Nội Tông đến xem náo nhiệt, chân chính có tư cách tham gia chỉ có hai thành mà thôi.

- Ta đi thử một chút.

Một tên đệ tử Nội Tông Quy Nguyên cảnh bát trọng đứng dậy.

Hắn hai tay cầm kiếm, một kiếm bổ vào Huyền Thiết Khoáng Thạch.

Keng!

Tia lửa văng khắp nơi, trên Huyền Thiết Khoáng Thạch xuất hiện một vết trắng.

- Không hợp cách, người kế tiếp.

Chấp Sự Nội Tông phụ trách khảo hạch lạnh lùng nói.

Muốn lưu lại trên Huyền Thiết Khoáng Thạch một vết sâu một tấc là hết sức khó khăn, mấy tên đệ tử Nội Tông tu vi Quy Nguyên cảnh đỉnh phong qua đi cũng chỉ lưu lại trên đó dấu vết sâu nửa tấc mà thôi.

- Quá khó, toàn bộ Nội Tông, không mấy người có thể làm được!

- Ta đoán chừng không vượt qua hai trăm người.

- Hai trăm, xì! Nhiều nhất không vượt quá một trăm.

Ở Nội Tông, trừ đệ tử Nội Tông Nhất đẳng, ít có dùng khoáng thạch để luyện kiếm.

Coi như đệ tử Nội Tông Nhất đẳng, cũng chỉ dùng khoáng thạch dưới Hoàng cấp Cao giai để luyện kiếm.

Ai cũng không nghĩ tới, muốn lưu lại dấu vết sâu một tấc trên khoáng thạch Hoàng cấp Đỉnh giai Huyền Thiết Khoáng Thạch lại khó như vậy.

- Ta lên thử một chút.

Nói chuyện chính là Triệu Minh Nguyệt.

Vì tham gia khảo hạch, một tháng trước Triệu Minh Nguyệt đã sử dụng một viên đan dược bán Huyền cấp để đột phá tu vi đến Quy Nguyên cảnh thất trọng.

Keng!

Tia lửa văng khắp nơi, một dấu vết mờ nhạt xuất hiện trên Huyền Thiết Khoáng Thạch.

Triệu Minh Nguyệt lắc đầu một cái, từ trên đài đi xuống.

Quả nhiên vẫn không được.

Một cái lại một cái đệ tử Nội Tông phù hợp yêu cầu lên đài, một cái lại một cái ủ rũ xuống đài.

Rất nhanh, đã có hơn hai ngàn người khảo hạch.

Mười thiên kiêu Ngoại Tông lúc trước, trừ Vũ Văn Thiên, những người khác đều toàn quân thất bại, không thể lưu lại dấu vết trên đó.

- Vũ Văn Thiên đi lên, không biết hắn có hợp cách hay không.

- Cũng có thể, hắn là căn cốt ngũ tinh, hơn nữa tu vi không kém, đạt tới Quy Nguyên cảnh bát trọng.

Đang lúc mọi người bàn luận sôi nổi, Vũ Văn Thiên đi tới trước Huyền Thiết Khoáng Thạch.

Kiếm ra khỏi vỏ, Vũ Văn Thiên sử dụng lực đạo lớn nhất, một kiếm chém trên Huyền Thiết Khoáng Thạch.

Ken két.

Đá vụn tung tóe, một dấu sâu hơn một tấc xuất hiện.

- Vũ Văn Thiên, hợp cách.

Chấp Sự Nội Tông phụ trách khảo hạch mỉm cười gật đầu.

Đến hiện tại, Vũ Văn Thiên là người duy nhất có tu vi thấp hơn Quy Nguyên cảnh cửu trọng đạt được hợp cách, khá vô cùng.

"Đây chính là căn cốt ngũ tinh sao? Quả nhiên kém hơn."

Cao Trường Thiên than thở.

Mười thiên kiêu Ngoại Tông lúc trước, bây giờ chỉ một mình Vũ Văn Thiên có thể xuất thủ, bọn họ vẫn còn quá non nớt.

- Ha ha, ta tới.

Một bóng người rơi xuống trên đài.

- Là Tiêu Biệt Ly Tiêu sư huynh.

- Tiêu sư huynh nhất định có thể thông qua khảo hạch, chính là không biết, hắn có thể ở lưu lại trên Huyền Thiết Khoáng Thạch dấu vết sâu bao nhiêu.

Tiêu Biệt Ly có danh tiếng ở Nội Tông không hề thua kém Phách Kiếm Liễu Vô Hoàng, mơ hồ có danh hiệu đệ nhất Nội Tông.

Dĩ nhiên, danh hiệu này chẳng qua là tạm thời.

Tiêu Biệt Ly mạnh, là dựa vào thời gian chất đống đi lên, căn cốt của hắn chỉ là tứ tinh, kém hơn Liễu Vô Hoàng cùng Vũ Văn Thiên.

Ken két!

Tiêu Biệt Ly không hổ là đệ tử đệ nhất Nội Tông, một kiếm lưu lại trên Huyền Thiết Khoáng Thạch sâu hai tấc, đến tận bây giờ là dấu vết sâu nhất.

- Tới ta.

Trần Phương Hoa chân điểm trên mặt đất, tưa như một dám mây trôi lên đài cao.

- Phá cho ta!

Trần Phương Hoa học qua hai loại kiếm pháp Huyền cấp Sơ giai, một loại là quần công kiếm pháp Vạn Mai Kiếm Pháp, một loại là Phi Hoa Kiếm Pháp.

Lực công kích của Phi Hoa Kiếm Pháp rất mạnh, một kiếm để lại trên Huyền Thiết Khoáng Thạch sâu hơn một tấc.

- Trần Phương Hoa, hợp cách.

Nghe được âm thanh của Chấp Sự Nội Tông, Trần Phương Hoa thở ra một hơi.

- Trần sư tỷ, chúc mừng.

Khi Trần Phương Hoa trở lại, Lý Phù Trần nói.

Trần Phương Hoa nói:

- May mắn.

Đến trước mắt, tổng cộng có ba mươi mấy người hợp cách, so với tưởng tượng của nàng ít hơn, hy vọng còn chưa nhỏ lắm.

- Bạch sư huynh đi lên.

- Lạc sư huynh cũng đi lên.

- Quá mạnh, đây còn là Võ giả Quy Nguyên cảnh sao.

Bạch sư huynh cùng Lạc sư huynh trong miệng mọi người, lần lượt lưu lại trên Huyền Thiết Khoáng Thạch dấu vết sâu hai tấc.

Không thể nghi ngờ đều là biến thái cấp nhân vật.

"Nội Tông thật đúng là tàng long hoạ hổ a!"

Lý Phù Trần nhíu mày.

Hắn cảm giác tựa hồ Tiêu Biệt Ly lĩnh ngộ ra kiếm ý, lúc bình thường cảm ứng được, nhưng khi Tiêu Biệt Ly xuất kiếm, Lý Phù Trần mơ hồ nhận ra được một tia kiếm ý mơ hồ.

Cho nên, hơn phân nửa là đối phương dấu giếm thực lực.

Ngoài ra, Bạch sư huynh cùng Lạc sư huynh trong miệng mọi người, coi như không có lĩnh ngộ kiếm ý, chỉ sợ cách lĩnh ngộ kiếm ý cũng không xa.

Nếu không, không thể nào một kiếm lưu lại trên Huyền Thiết Khoáng Thạch dấu vết sâu hai tấc.

Dù sao đây cũng không phải chuyện một tấc tăng thêm một tấc, độ khó khi lưu lại dấu vết sâu hai tấc, gấp mấy lần lưu lại dấu vết sâu một tấc.

- Quá yếu, một đám nhược kê.

Phách Kiếm Liễu Vô Hoàng từ trong đám người đi ra.

- Phách Kiếm Liễu Vô Hoàng, hắn rốt cuộc muốn ra tay.

- Biệt Ly Kiếm, Phách Kiếm, Bạch Thủy Kiếm, Sơn Xuyên Kiếm, bốn vị sư huynh không thể nghi ngờ là bốn đại cao thủ của Nội Tông.

Vẻ mặt của mọi người kích động, bốn danh hiệu này, phân biệt đại biểu cho Biệt Ly Kiếm - Tiêu Biệt Ly, Phách Kiếm - Liễu Vô Hoàng, Bạch Thủy Kiếm - Bạch Đào, Sơn Xuyên Kiếm - Lạc Nhất Sơn.

Thực lực của bốn người đã đạt tới Quy Nguyên cảnh cực hạn, trên giang hồ có uy danh không nhỏ.

Hơn nữa, đã từng đánh chết một Võ giả Địa Sát cảnh.

"Không biết Liễu sư đệ đạt tới tầng thứ gì?"

Tiêu Biệt Ly tò mò đánh giá Liễu Vô Hoàng.

Trước Huyền Thiết Khoáng Thạch ba bước, Liễu Vô Hoàng rút ra Huyền Thiết Kiếm.

- Nhìn kỹ cho ta.

Liễu Vô Hoàng bạo hống, một kiếm chém tới Huyền Thiết Khoáng Thạch.

Phốc!

Khác hẳn với âm thanh lúc chém vào của người khác, âm thanh khi Liễu Vô Hoàng chém vào Huyền Thiết Khoáng Thạch, mang một loại xu thế giống như "chẻ tre", "cắt đậu hủ" vậy.

"Kiếm ý!"

Con ngươi của Tiêu Biệt Ly co rút một cái.

Bởi vì hắn cũng lĩnh ngộ kiếm ý, nên hắn rõ ràng cảm ứng được, Liễu Vô Hoàng mới vừa rồi đã vận dụng kiếm ý, hơn nữa còn là kiếm ý hết sức bá đạo, vô địch.

Phi Vân kiếm ý.

Phi Vân Phá Sát Trảm cùng Lưu Tinh Kiếm Pháp đều là kiếm pháp đi hướng cực đoan, từ trong Phi Vân Phá Sát Trảm lĩnh ngộ được kiếm ý, đương nhiên sẽ hết sức bá đạo, mắt nhìn xuống thiên hạ, chém hết tất cả.

- Hai tấc tám, hợp cách.

Chấp Sự Nội Tông khảo hạch cũng ngây dại, hắn là Võ giả Địa Sát cảnh, nhưng đến hiện tại, vẫn không thể lĩnh ngộ được kiếm ý? Không nghĩ tới một tên đệ tử Nội Tông lại có thể lĩnh ngộ ra kiếm ý.

Thật là không thể tưởng tượng nổi.

- Ta không nghe lầm chứ! Sâu hai tấc tám.

- Đáng sợ, hỏi thử, còn có ai là đối thủ của Phách Kiếm sư huynh chứ, Tiêu sư huynh cũng không được.

Bao gồm Trần Phương Hoa, Triệu Minh Nguyệt, tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh.

Có lĩnh ngộ kiếm ý hay không chênh lệch thật lớn.

Lĩnh ngộ kiếm ý, lực sát thương của kiếm pháp ít nhất tăng lên hai ba lần, cái này còn đánh được sao, một kiếm của người khác vừa tới, ngươi ngăn không được.

- Lý sư đệ, lần này ngươi chọc vào một người không nên dây vào a!

Trần Phương Hoa lẩm bẩm nói.

- Tới ta.

Lý Phù Trần cười nhạt, đi lên đài.

Lĩnh ngộ kiếm ý thì như thế nào.

Kiếm ý cũng có sâu có cạn, có cao có thấp.