Vợ À, Cười Lên Nào

Chương 18: Chồng yêu đi chơi nha!




Ăn bánh cho tới khi bụng nó không chứa nổi nữa nó mới đi vào bếp cầm ly nước tu một hơi cho đỡ khát, nó xin phép lên phòng ngủ chứ hồi sáng ai kêu nó dậy quá sớm chi giờ phải ngủ bù. Nó bước được 2 bậc cầu thang đột nhiên nhớ ra một chuyện xoay người 180độ hỏi bà Nguyễn:

_“ Mama à! Cái gối con hay ôm khi mất ngủ đâu rồi mama?”

_“ À! Trong hộc tủ lớn đó con. Nhưng mà đã lâu con không ôm nó nữa rồi mà sao tự nhiên giờ lại muốn ôm?” Bà Nguyễn dàn mắt vào tivi cắn một miếng bánh nói

_“ À… ờ… Thì giờ con cần dạo này cứ coi phim trên web nhiều quá con ngủ không được thôi. Nên con mới cần cái gối” Nó đờ người lắp bắp nói rồi cười trừ cho qua chuyện

_“ Không phải đâu mẹ. Em ấy bị con hôn tới mất ngủ đó ạ” Hắn đang tập trung ăn nhưng mà lời nói xạo không chớp mắt của nó làm hắn không nhịn được mà xỏ mỏ vào cuộc đàm phán luôn quá dữ! Bà Nguyễn với ông Nguyễn cũng hơi sốc nhưng rất nhanh lấy lại tinh thần còn cười ha hả. Nó giận đến nổi đỏ mặt dậm chân bạch bạch nói:_“ Anh là đồ mặt dày mày dạn sao hả? Không biết xấu hổ sao còn nói. Baba à mama à! Hai người hiểu lầm rồi chuyện đó là do sơ ý vấp té nên vô tình môi chạm môi thôi mà” Nó 3 chân 4 cẳng chạy lên phòng kiếm cái gối rồi leo lên giường ngủ cho xong chuyện. Đóng cửa, khóa chốt, lục tủ, lấy cái gối 4 công đoạn đã xong bây giờ chỉ cần nó nhảy vọt lên giường nằm nhắm mắt là ok. Ôm gối mà cũng chẳng ngủ được nó mở nhạc lên nghe thì liền hiu hiu buồn ngủ nó nhắm mắt ngủ tuốt. ‘ Cốc cốc’:

_“Nhật Linh à! Em ngủ chưa anh vào được không?” Hắn gõ cửa nhưng không thấy trả lời chắc là nó ngủ liền đi xuống hỏi hai vị trưởng bối chìa khóa phòng nó rồi bước nhanh lên phòng nó mở cửa. Bước vào phòng thấy nó nằm trêm giường ôm cái gối nhỏ ngủ rất ngon lành làm hắn chỉ muốn cắn một phát cho nó đau phát khóc lên thôi. Nó vẫn như lúc nhỏ khi ngủ đôi môi đỏ luôn chu chu ra rất rất là đáng yêu nhưng mà cái gối nhỏ đó làm hắn phát bực quá, chỉ muốn lấy cái gối chết tiệt đó đem quăng. Nghĩ là làm hắn cầm cái gối đem ném xuống giường ( Gối nhỏ: Em chỉ là một vật sở hửu của cô chủ thôi mà. Anh đâu cần ghen dữ zậy, còn ném em xuống đất nữa T-T). Ngồi vuốt mái tóc vướng trên mặt nó hắn lẩm bẩm nói:

_“ Vợ cưng à! Sao em càng ngày càng lì zậy hả? Em nói là sẽ không quên anh nhưng tại sao em lại quên anh như zậy! Hay là em có chuyện gì nên mới quên anh” Hắn nói vừa dứt câu nó cũng xoay người ôm lấy eo hắn làm hắn hơi bất ngờ nhưng vẫn rất thích thú, còn nằm bên cạnh cho nó ôm thoải mái luôn mới chịu. Nằm kế bên nó làm hắn rất dễ chịu nên chỉ mới nằm xuống liền cảm thấy rất buồn ngủ, cũng phải đã 3 ngày hắn chỉ chợp mắt được có 1; 2 tiếng do dạo gần đây có quá nhiều vấn đề xuất hiện ở công ty. Hắn ôm nó rất chặt nhưng mà vẫn không làm nó thức giấc

~~~~~~~ Tôi là đường phân cách “ Ngủ cùng”~~~~~~~

Sau hơn 2 tiếng đồng hồ, cô vợ Nhật Linh đã dậy nhưng vẫn chưa phát hiện ra có điều gì đó rất lạ mà vẫn đưa tay siết chặt eo của ai đó hít hà mùi hương rồi nhắm mắt lại ngủ tiếp……….. 1 phút sau……….. Nó mở vội mắt ra đưa tay bịt miệng lại vì sợ phát ra tiếng sẽ làm hắn thức giấc, nó tự hỏi khi nãy ai ôm trước. Ớ! Cái gối đâu rồi =3=!!! Nhưng mà nhìn hắn lúc ngủ đáng yêu nhỡ, lông mi dày hơi cong quá tuyệt >_

_“ Vợ yêu! Em muốn gây án xong rồi bỏ chạy à?”

_“ Gây án gì chứ nói năng xằng bậy. Tránh ra coi” Đáng ghét thật không tỉnh lúc nào nữa, nóng người quá

_“ Chứ em mới làm gì đó? CÓ phải em cuồng hôn rồi không? Nhưng mà chuyện đó cũng được đó chừng nào em muốn hôn cứ tìm anh hahaha” Hắn không biết xấu hổ mà còn cười lớn trêu nó đến nghẹt thở

_“ Được. Cứ đợi đi chừng nào muốn hôn sẽ tìm anh ok. Anh đem đôi môi trái tim này hôn ai thì làm ơn đem quăng nó luôn là vừa” Anh cứ đợi đó đi nha hôn thử đi rồi coi môi anh còn nguyên không. Tôi nhất định sẽ cắn nát nó

_“ Nhất định sẽ không cho ai hôn và không hôn ai ngoài em” Hắn hí hửng cười nhe cả hàm răng trắng tinh

_“ Zậy giờ thì ngồi dậy được chưa? Nóng quá” Nó quay mặt sang chỗ khác để tránh không hôn hắn lần nữa. Mà có lẽ là nó cuồng hôn thật rồi, hắn khuỵu tay xuống hôn môi nó lần nữa rồi mới đứng dậy đi xuống nhà. Nó bần thần sờ môi mình cười tủm tỉm một mình, lắc lắc cái đầu nó đi tìm cái gối nhỏ xong chạy xuống dưới nhà thưa ông bà Nguyễn về. Xuống tới lầu mà mặt nó vẫn đỏ, bà Nguyễn thấy zậy sợ nó bệnh liền hỏi:

_“ Linh Linh! Con bị bệnh hay sao mà hai má con đỏ thế hả?”

_“ À không mama! Con mới ngủ dậy nên mặt hơi đỏ thôi à! Hơhơhơ” Nó ôm cái gối cười trừ

_“ Ờ zậy hả! Thôi về đi 4 giờ 30 lát kẹt xe đó. Mà Quân mẹ thấy con mệt mỏi lắm đó, coi chừng ngã bệnh đó con” Bà Nguyễn nhìn hắn hỏi

_“ Dạ! Bữa giờ con ngủ không đủ giấc không sao đâu mẹ. Chào ba mẹ 2 vợ chồng con về ạ” Hắn nắm tay nó gật đầu chào ông bà Nguyễn

~~~~~ Tôi là đường phân cách “ Về nhà chồng”~~~~~

Mama nó nói đúng đường bị ùn tắt giao thông đến nỗi các anh “ Cảnh Sát Giao Thông” phải xuất đầu lộ viện ra trợ giúp các xe đi qua. Nó ngồi trong xe cũng không yên cứ chửi rủa rồi lại xoay người kiếm trò gì đó để chơi, hỏi hắn từa lưa hột dưa làm hắn không biết trả lời sao, nó móc con dế ra gọi cho Thuần Nhi nhưng mà gọi không được. Nó bắt đầu thấy khó chịu hơn quăng con dế vào balô muốn đi bộ thoát khỏi cái chỗ ùn tắt lâu lắc này. Cũng may là nó ngước đầu lên thì thấy xe con, xe cha, xe mẹ gì đi bớt hết rồi nếu không mắc công nó phải bước xuống xe đi bộ cho mệt cái thân, nhưng mà ùn tắt gì mà lâu thấy sợ luôn chứ 15 phút rồi chứ ít ỏi gì ( TG: Chỉ 15 phút thôi mà bà chị. Căng quá coi chừng già sớm đó =3=). Mới đặt chân xuống xe nó lóc chóc co cẳng chạy thẳng vào nhà kiếm con nhỏ bạn chí cốt của nó, lo chạy đi kiếm nhỏ mà nó quăng luôn cái balô cho hắn xách vào hehehe mà cũng nhờ việc đó mà hắn lấy con dế nó lưu số hắn vào, không phải là lưu bình thường đâu mà là xóa hết số của con trai lạ rồi lưu số mình vào đầu tiên mới chịu a. Hắn càng ngày càng biến thái nha lưu tên mình là “ Ông xã đẹp trai của vợ” (^vv^/). Chạy lạch bạch lên phòng nhỏ thấy nhỏ đang trang điểm nó liền bay vào đè nhỏ xuống giường tra khảo

_“ Bị cáo Trương Thuần Nhi. Vì lí do gì mà bán đứng bạn bè như thế?”

_“ Á! Má ơi có thằng ăn trộm vào nhà kìa” Nhưng mà sao con ăn trộm này không phải là nam mà là nữ kì zậy? Mặc kệ la luôn có gì có người vô bắt đi là được_“ A! Má ơi có con ăn trộm vào nhà kìa. Help me ơ lộn cứu tôi với. Cứu tôi với”

_“ Im coi. Ăn trộm cái đầu mày đó. Có võ mà làm như mình không có võ á mà còn kêu cứu”

_“ Ờ ha cũng đúng. Xem đây tao cho mày biết tay con trộm của. Yaaaaa!” Nhỏ ngồi phắt dậy tung cho nó một đá vào bụng làm cho nó đau phát khóc luôn

_“ Con quỷ mắt mày bị gì zậy hả? Trôm đầu khô nhà mày. Tao con bạn chí cốt xinh đẹp nè mày. Ai da đau quá má ơi” Nó vã vào lưng nhỏ một phát cho công bằng

_“ À há. Sorry bấy bê. Chụy xin lỗi cưng nhiều. Mà mày hù tao chi” Đáng đời hả cu. Ý mà chết nó xử tội mình cho coi nè T-T Trời Phật phù hộ con húhúhú

_“ Hù mày hồi nào tao xử tội mày thì có”

_“ Thôi mà Linh tha cho tao đi. Tại ông anh ổng không cho tao…”

_“ Tại ông anh không cho tao đi chơi nên tao mới đem mày ra trao đổi chứ tao không cố ý. Mày định nói zậy phải không?” Qua mặt chụy không dễ đâu nha hahaha

_“ Mày thông minh quá Linh ơi! Zậy cho tao xin lỗi nha. Tao cũng tạo cho mày với anh tao cơ hội để yêu nhau thôi mà. Nhaaaa Linhhhh.” Hahahaha tao có chiêu mà mạy. Qua mặt mày dễ như ăn cháo

_“ Được rồi. Không trách mày lát đi chơi về mua bánh trứng để tủ lạnh sáng mai tao ăn là được. Mà mai mày đi khu vui chơi với tao nha?” Mày giỏi lắm Nhi coi như tao thua mày lần nữa. Có lần sau tao không thua mày đâu. Hứ

_“ Tối nay tao định không về lát tao xuống xin anh tao nữa nè. Để bữa khác đi. Còn không mày đi vơi anh tao đi nha”

_“ Haizz… Có nhỏ bạn mà nó bỏ mình đi quài à! Mua đồ ăn gấp đôi cho tao”

_“ Ok. Tao đi nha” Nói xong là nhỏ chạy vù vù xuống lầu bàn giao nhà cửa cho hắn rồi ra xe cho tài xế chở đi liền :3. Hắn thì bước từng bước lên bậc thang cầm con 6s áp vào tai

_“ Alô. Có chuyện gì sao?”

_“ Giám đốc anh không khỏe sao hả?” Đầu dây bên kia trầm giọng lo lắng hỏi ( chắc mấy nàng mấy chàng biết ai rồi hử ^^. Anh ta là Alex thư kí riêng đó ai quên thì coi lại mấy tập trước nha)

_“ Chỉ là cảm thong thường chả sao cả? Công ty có chuyện gì gấp à?” Hắn hắn giọng nói

_“ À tôi nghe thấy giọng anh hơi lạ nên lo anh đổ bệnh thì công ty có mình tôi chắc chết thôi. Có một số hợp đồng cần anh kí gấp” Anh ta cười hìhì rồi nói

_“ Cậu đem qua liền cho tôi đi. Sẵn tiện mua dùm tôi một hộp bánh bông lan và bịch dâu luôn”

_“ Vâng giám đốc” Hiuhiu mình thành ôsin đa cấp khi nào zậy trời T-T

~~~~~ Tôi là đường phân cách “ Thương vợ”~~~~~

Gập máy bước vào phòng nằm một chút rồi hắn vào tắm sớm. Nếu không sợ rằng sẽ đổ bệnh không ai lo cho công ty, không ai lo cho cô vợ của hắn nữa thì khổ. 15 phút sau, tiếng còi xe inh ỏi làm nó không chịu nổi phải đích than xuống mở cửa rồi mời chiếc xe vào nhà một cách thô lỗ. Nó cọc cằn đóng cửa sắt to lớn rồi làm mặt lớn mặt nhỏ bước lạch bạch vào nhà, đang đi đến cái xe đáng chết làm nó cực khổ bước xuống thì một hộp bánh bông lan và bịch dâu chìa thẳng vào mặt nó như phép màu zậy á hahaha

_“ Giám đốc nhờ tôi mua cho cô đây” Anh ta cung kính đưa cho nó làm nó hết bực mình mà ngược lại mắt con sáng rỡ nhìn đồ ăn

_“ Ô. Anh thư kí đẹp trai à! Tôi cứ tưởng là ai hêhê. Cảm ơn anh nhiều nhé mời anh vào nhà ngồi chờ giám đốc xuống” Ôi hôhô hên quá, hên quá không mắc công xíu nào được gặp trai đẹp thế mà. Nó vào nhà mặc nó anh ta vào nhà mặc anh ta thế là 2 người đường ai nấy đi, ghế ai nấy ngồi :v. Hắn cũng đã xuống ngồi đối diện với chàng thư kí đẹp trai bá cháy nói chuyện gì đó mà nó không nghe, mà không sao chỉ cần nó có đồ ăn là dược rồi mà hihihi, sao hắn kí lẹ zậy muốn chàng thư kí của mình về nhanh để làm gì chứ đáng ghét mà. Ớ… ớ… ớ… Đừng về mà anh ơi đừng về mà! Thất vọng tràn trề anh chàng đã đi về chỉ còn lại nó và hắn trong căn nhà trống trải to lớn này thôi à hiuhiu. Hắn quay lưng lại nhìn nó

_“ Em định nhìn đến khi nào nữa hả? Nhìn anh đây này! Anh nhớ là anh dẹp trai hơn Alex cơ mà” Phụng phịu khuôn mặt nhìn nó nói

_“ Ok. Ok. Ok. Nhìn anh nhưng mà tôi thích những người mang kính hơn đó. Nếu anh mang kính khi đi chơi với tôi thì hay quá, khuôn mặt anh mang kính Nôbita loại không tròng chắc dễ thương lóm á ha” Uầy ghẹo anh tí thôi hen. Nhưng mà chắc anh mang kính cũng đẹp lắm ha ^^_“ À. Mà quên nữa mai anh đi chơi với tôi được không zậy? Thuần Nhi nó tối nay không về mai nó đi mua sắm với Nhã Nhã rồi”

_“ Mai anh phải đến công ty. Nay anh bỏ công ty nữa ngày rồi” Hắn nhíu mày nói có lỗi với nó

_“ Đi một bữa nữa thôi mà. Chồng yêu đi chơi nha” Nó nháy nháy cặp mắt rồi nói tiếp:_“ An him lặng là anh đồng ý nhé. Đi ngủ à ngủ ngon” Nó chạy đi và để lại hắn một mình nữa dưới phòng khách đơ người