Vô Cực Liên Minh

Chương 5: Huyễn Mộng Hệ Thống




“ Hấp thu Nguyên Âm Xử Nữ, thức tỉnh Rinegan”

“ Rinegan thức tỉnh thành công. Huyễn Mộng Hệ Thống chính thức khởi động”

“ Huyễn Mộng Hệ THống khởi động thành công. Mở ra chức năng: Ngọc Tổ Hợp, Cửa Hàng Tướng, Cửa Hàng Trang Phục, Nhiệm Vụ, Thứ Nguyên Thông Đạo”

“ Lần đầu sử dụng Huyễn Mộng Hệ Thống. Thưởng: Hộp Quà Tân Thủ, Bảng Ngọc Tổ Hợp x1, Ngọc Siêu Cấp x1”

“ Chúc mừng chủ nhân thực lực đạt tới Sơ Nguyên Cảnh cấp 1. Thưởng: phép bổ trợ Tốc Biến, một lần sử dụng miễn phí Thứ Nguyên Thông Đạo”

Bỗng nhiên từng tiếng máy móc băng lãnh vang lên trong đầu Lục Đạo để hắn giật mình, sau đó là vô tận cao hứng. Hắn chờ đợi bảy năm, cuối cùng cũng đợi đến ngày nay rồi

Tâm niệm khẽ động, lập tức tầm mắt hắn thay đổi. Chỉ thấy xung quanh hắn là một mảnh không gian hắc ám. Ở chính giữa không gian là một quang cầu xoay vòng, tỏa ra ánh sáng yếu ớt

“ Huyễn Mộng Hệ Thống à”

Nhìn quang cầu, Lục Đạo không khỏi nói ra cái tên của nó. Kiếp trước, hắn xem tiểu thuyết thấy mấy tên xuyên việt đều mang theo cái gọi là “ bàn tay vàng”, lại thật không ngờ đến bản thân mình cũng có. Chỉ khác là đến muộn hơn mà thôi

Đến đây, chắc hẳn mọi người ai cũng đoán được Lục Đạo là ai. Chính là thanh niên chết bởi Điện Máy Lam

Bảy năm trước, hắn mới thức tỉnh Huyễn Mộng Hệ Thống. Thế nhưng khi đó Huyễn Mộng Hệ Thống muốn kích hoạt cần phải có Rinegan. Mà muốn mở ra Rinegan, hắn phải tu luyện được Ngự Nữ Tâm Kinh. Mà muốn tu luyện Ngự Nữ Tâm Kinh, hắn phải ở ngày sinh nhật tuổi 17 mất đời trai tân

Nói ngắn gọn. Sinh nhật lần thứ 17 cũng tức ngày hôm nay chính là cột mốc, khởi đầu cho tương lai tươi đẹp sau này của hắn

Nghĩ tới đây, Lục Đạo không khỏi lấy ra điện thoại của mình, nhìn vào màn hình, thấy được con mắt trái quen thuộc, không khỏi một hồi thổn thức

Sự tồn tại của Rinegan là điều để Lục Đạo nhiều lúc nghĩ lại vẫn cảm thấy một điều không tưởng. Vừa chấn động lại vừa cao hứng

Nếu ai đó nói rằng Lục Đạo kiếm được Rinegan là từ Huyễn Mộng Hệ Thống thì hoàn toàn nhầm to rồi.

Vậy Rinegan từ đâu mà có? Là do thượng thiên ban cho Lục Đạo khi hắn xuyên việt?

Sai! Hoàn toàn sai. Sự thật lại để bất kì ai đều giật mình, kinh ngạc tới há hốc mồm. Vô Cực Tinh Hệ có Rinegan, thậm chí có hẳn một gia tộc sở hữu con mắt này. Hơn nữa, Rinegan của Vô Cực Tinh Hệ kinh khủng hơn nhiều so với trong manga, thậm chí có thể dễ dàng hủy diệt một tinh cầu chứ chẳng chơi

Đó là lý do tại sao hắn chấn động. Còn hỏi tại sao cao hứng? đơn giản bởi vì hiện tại, hắn không phải sở hữu Rinegan sao?

Ngón tay điểm nhẹ lên quang cầu, lập tức trước mặt hắn hiện ra một bảng dài thông tin

Tên: Lục Đạo

Tuổi: 17

Thực lực: Sơ Nguyên Cảnh cấp 1

Môn đã mở: Tử Nhãn Môn ( mắt trái)

Tốc Độ Đánh: 1

Exp: 0/10

Nguyên Âm Xữ Nữ: 1 ( một điểm Nguyên Âm Xử Nữ ( thường) = 10 điểm exp))

Tâm pháp: Ngự Nữ Tâm Kinh

Năng Lực: Y Thuật ( Cao Đẳng), Bắn Súng ( Thượng Đẳng)

Truyền thừa: không

Bộ chiêu thức tướng: không

Phép Bổ Trợ: Tốc Biến

Ngọc Tổ Hợp: không

Trang Bị: không

IP: 0

RP: 0

Trang phục: không

“ Phép bổ trợ!? Ngọc Tổ Hợp!? chẳng lẽ Huyễn Mộng Hệ Thống là Liên Minh Huyền Thoại mùa 8 sao?” Lục Đạo giật mình thì thào. Đối với Liên Minh Huyền Thoại, Lục Đạo trí nhớ còn khắc sâu, chẳng phải lúc hắn chết chính là đang cầm Yasuo solo với Zed sao?

Như để kiểm chứng suy nghĩ của mình, Lục Đạo không ngừng kiểm tra các chức năng khác của hệ thống. Càng xem, vẻ mặt của hắn càng trở nên kích động vô cùng

Huyễn Mộng Hệ Thống có 99% đến từ Liên Minh Huyên Thoại. tại sao lại nói 99%? Bởi vì 1% còn lại không phải đến từ LoL mà đến từ Thứ Nguyên Thông Đạo: một cánh cổng cho phép hắn tiến vào bất kì thứ nguyên thế giới nào

Thứ nguyên thế giới là gì, thân là một tên đam mê tiểu thuyết, đã ngốn hàng trăm truyền đồng nhân bên TRUYENFULL.vn, Lục Đạo còn không hiểu thì nên đi chết đi là vừa

Nói nôm na, Thứ nguyên thế giới là những thế giới không có thật, chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng của con người. Xuất hiện thông qua các trò chơi, Anime, manga, điện ảnh, tiểu thuyết

Mà Thứ Nguyên Thông Đạo, cho phép Lục Đạo đi tới từng thế giới đó.

Du lịch từng thế giới Thứ Nguyên? Đây chẳng phải là ước mơ mà Lục Đạo ấp ủ gần 40 năm sao. Giờ ước mơ thành hiện thực, hắn không kích động sao được

Đang muốn tiếp tục xem phần thưởng của mình thì hắn cảm nhận được ai đó đang trêu trọc mình. Lập tức, hắn thối lui khỏi Huyễn Mộng Hệ Thống, thu hồi Rinegan sau đó mở mắt ra

Đập vào mắt hắn là khuôn mặt xinh đẹp vạn phần của cô gái, nàng cả người nằm trên ngực mình, bộ ngực to lớn ép chặt xuống để Lục Đạo một phen thoải mái. Nàng tay cầm một bên tóc mềm mại, không ngừng phe phẩy lên mũi hắn, bộ dạng đáng yêu tới cực điểm

Hiện tại cô gái đã mất đi vẻ ngây thơ của một xữ nử, nhiều hơn một tia khí chất thành thục. Dù vậy, khí chất đó không những để nàng xấu đi, trái lại để nàng nhiều hơn một tia vũ mị

Hiện tại cô gái mà đi ra ngoài đường, tin tưởng 100 thằng đàn ông thì 99 thằng chảy nước miếng, phía dưới chào cờ. Còn một thằng thì chắc chắn là gay

“ Cô bé được lắm!! dám nhân lúc anh ngủ trêu đùa” Lục Đạo đảo ngường, lập tức đổi khách thành chủ, đè cô gái xuống giường, cười xấu xa

“ Chủ… chủ nhân… tha…tha… em… em mệt lắm rồi” Cô gái nũng nịu cầu xin.

Nàng dù rất mê luyến cái cảm giác sung sướng, phẳng phất như cả linh hồn mình đều phi thăng do Ngự Nữ Tâm Kinh mang lại, thế nhưng nàng thật sự bị sức chiến đấu phi nhân loại của Lục Đạo dọa cho sợ vãi linh hồn

Dày vò nàng ba tiếng đồng hồ, nàng cao trào đến hơn năm lần mà thằng này mới chỉ bắn có một phát. Nhìn đối phương vẫn sinh linh hoạt hổ trong khi mình mệt gần chết, cô gái thật sự rất muốn hướng về hắn hét lớn: Ngươi có phải là người không

Cô gái vừa lên tiếng, Lục Đạo lập tức xụ mặt, nghiệm giọng

“ Còn gọi anh là chủ nhân sao?”

Mặc dù hai người đây là lần đầu tiên gặp mặt, thế nhưng dù gì nàng cũng là nữ nhân đầu tiên của hắn, càng là trợ giúp hắn mở ra Huyễn Mộng Hệ Thống. Đối với cô gái này, hắn thực sự trân trọng, muốn nàng trở thành vợ của hắn

Bất quá mà… ở trên giường thỉnh thoảng kêu tiếng chủ nhân cũng được. Lục Đào trong lòng cười tà ác

Trái ngược với vẻ hèn mọn của Lục Đạo. Cô gái vừa nghe xong, gương mặt nháy mắt trắng bệch. Nàng giọng run run

“ Ra vậy… thì ra chủ nhân vẫn xem đây là một cuộc giao dịch sao? Nếu thế… ta xin phép cao lui”

Nói tới đây, trong mắt nàng lặng lẽ rơi xuống một giọt nước mắt. Một đôi mỹ lệ con ngươi, hoàn toàn không có lấy tiêu cự

Nếu Lục Đạo chỉ là một người trẻ tuổi bình thường, cô gái cũng chẳng thương tâm như vậy. Dù sao, quan hệ giữa hai người bản chất thật sự là một cuộc giao dịch. Nàng có được một tỷ Nguyên Tệ, đổi lại Lục Đạo có được trinh tiết của nàng

Bất quá sau đó Lục Đạo dùng một câu thơ để tán thưởng vẻ đẹp của mình lại để cô gái phương tâm rung động. Chính lúc đó, nàng biết mình yêu thích người đàn ông này

Thế nhưng hiện tại, người đàn ông mà nàng yêu lại đuổi nàng đi. Đây thật sự là một con dao đâm vào trái tim yếu ớt của cô gái, để nàng thương tâm gần chết

Nhìn cô gái thần sắc khổ sở, hai mắt chết lặng Lục Đạo dở khóc dở cười. Cô nàng này… vậy mà hiểu lầm ý của hắn

Vội vàng ôm chặt lấy đối phương vào lòng, phẳng phất như muốn nàng cùng mình hòa thành một, dùng giọng nói cực kì ôn nhu

“ Vợ, có vẻ em hiểu nhầm rồi. Anh thích em không hết sao lại đuổi em đi được”

“ Nhưng mà không phải vừa rồi…” Cô Gái nghe thế, hai mắt chết lặng liền lóe lên một tia ánh sáng, nghẹn ngào hỏi lại

Lần này, Lục Đạo đẩy nàng ra. Ôn nhu lau đi hai hàng lệ trên má nàng, cười hi hì

“ Em vừa không nghe anh gọi em là gì sao? Anh muốn em cũng gọi anh như vậy ah”

Tĩnh! Cô gái nghe xong câu này, sắc mặt liền cứng đờ, mắt mở thật lớn nhìn Lục Đạo như muốn nhìn xem hắn nói thật không vậy

Hiện tại, nàng biết mình thật hiểu nhầm rồi. Hắn không phải đuổi nàng đi mà muốn cùng nàng xác định quan hệ.

Hắn muốn giữ nàng ở bên cạnh. Nhưng không phải với tư cách một nô lệ mà là một người yêu. Hạnh phúc đến quá đột nhiên để nàng cảm thấy không chân thực

Tí… tách

Từng giọt nước mắt rơi xuống, chỉ là thần sắc của nàng cũng không còn vẻ âm u như vừa rồi, thay vào đó là một sự kích động vô cùng.

Cuối cùng, nàng nhảy bổ vào lòng Lục Đạo, thanh âm nũng nịu mang theo sung sướng vô cùng vang lên

“ Vâng! chồng”

Nói xong, nàng cả người ôm thật chặt Lục Đạo, như một đứa trẻ sợ mất đi người thân nhất của mình vậy.

Lắng nghe tiếng tim đập của đối phương, trong mắt cô gái toát lên sự hạnh phúc

“ Lại nói đến giờ chúng ta vẫn chưa biết tên nhau ờ. Anh là Lục Đạo, còn em thì sao? vợ của anh’ Lục Đạo ôm lấy cô gái nằm trên giường, một bên vuốt ve thân thể mềm mại của nàng, cười cợt

“ Hì…hì! Chúng ta đến cả bước cuối cùng cũng làm rồi mà đến giờ anh mới giới thiệu tên ah” Cô gái trêu chọc nhìn Lục Đạo.

“ Ai bảo em xinh đẹp như vậy? anh bị em mê hoặc tới quên cả giới thiệu à” Lục Đạo nhún vai, trực tiếp đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên đầu cô gái

“ Miệng lưỡi trơn tru” Cô gái trắng mắt nhìn Lục Đạo, bất quá nội tâm ngọt ngào không thôi. Được chính người mình yêu khen xinh đẹp, đối với nữ nhân mà nói, so với ăn mật còn ngọt hơn

“ Vương Thúy Kiều!! Đó là tên của em. Chồng! Không được phép quên đó nha”

p/s: Viết xong ta thấy buồn nôn. Ae nghĩ có nên đổi cách xưng hô không