Vô Địch Hắc Thương

Chương 266: Nguy hải đấu pháp




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ánh trăng lặng lẽ chiếu lên mặt biển. Biển rộng giống như một vòng tay ôn nhu, không gian lập tức trở nên an tĩnh. Đơn giản là vì song phương thật sự quá khẩn trương. Đối với những cao thủ mà nói thì đây chính là khoảng bình lặng trước giông bão, rất khó chịu nhưng không thể không chịu. Mỗi người đều âm thầm nắm vũ khí thật chặt, gần như ngừng thở, chỉ chăm chăm nhìn đối phương.

Hiện tại người lái tàu là Giáo Chủ Du Ma. Trên tàu U Linh, người thật sự có kỹ thuật lái tàu tốt nhất là hắn.

Tiếng Cờ Lê rất nhanh đã truyền đến: “Bọn họ tăng tốc rồi!”

Súng Cơ cũng lập tức hạ lệnh: “Mọi người thông khí, chế thủy!”

Diệp Sảng kinh ngạc nhìn lại, chỉ thấy mười mấy thủy cùng phong nguyên tố sư ở sau boong tàu cùng nhau giơ pháp trượng lên. Vô số tia quang hoa màu lam cùng lục quấn quanh lẫn nhau. Tất cả phong nguyên tố sư đồng thời phóng kỹ năng Tật Phong về phía cánh buồm. Nhất thời gió to bỗng nổi lên, buồm căng phồng. Tốc độ U Linh mau chóng tăng mạnh. Diệp Sảng trợn mắt há hốc mồm. Hắn rốt cục cũng hiểu rõ vì sao Súng Cơ muốn dùng tàu buồm ra khơi. Loại tàu này tuy rằng đã cổ, nhưng chính vì thế lại có điểm đặc biệt. Nhóm nguyên tố sư chính là hệ thống động lực tự nhiên. Sau đó pháp trượng của thủy nguyên tố sư hướng xuống biển. Bỗng chốc một ngọn sóng lớn đột nhiên dâng lên thúc vào đuôi tàu U Linh về phía trước.

Biện pháp này quả nhiên là vi diệu, khiến người ta muốn tán dương không ngớt. Cái gọi là ma pháp cùng khoa học kỹ thuật, anh vĩnh viễn không có cách nào có thể đi tới kết luận cái nào tốt hơn.

“A, không xong rồi, bọn họ muốn bỏ chạy!” – Thợ lái của Hải Thần 1 trợn tròn mắt.

Peter Pan lạnh lùng nói: “Bắt đầu chuẩn bị động lực, đuổi theo cho ta!”

U Linh phi một hơi, Cờ Lê lên tiếng: “Nguy rồi, bọn họ trang bị hệ thống động lực tinh nguyên, muốn đuổi theo chúng ta chỉ cần 10 phút!”

Súng Cơ cúi: “Tiểu Tam, bắt đầu cấp thuốc. Tất cả chiến sĩ khiêng rương thuốc lên. Tất cả bác sĩ bổ sung mana cho nguyên tố sư. Mặt khác dựng tấm chắn lên cho ta!”

Bầu không khí yên tĩnh rất nhanh bị phá vỡ. Ba chiếc chiến tàu điên cuồng đuổi theo U Linh. Tàu U Linh từ trong ra ngoài hỗn loạn thành một đám.

Peter Pan nhìn qua ống nhòm, cười nhạt: “Mày tưởng có thể chạy à?”

Quan sát viên mở bản đồ điện tử: “Tàu trưởng, bọn họ đi về phía hai dải đá ngầm của U Linh Hải!”

“Súng Cơ điên rồi!” – Peter Pan kinh hô. Tuy nhiên sau khi suy tư một lúc lâu, hắn quyết đoán nói: “Đuổi! Tiếp tục đuổi! Cơ hội tốt như vậy, không thể để cho hắn chuồn được. Trên tàu bọn họ khẳng định có cất giấu rất nhiều trang bị. Nếu chúng rơi vào tay chúng ta thì phát tài lớn!”

Trên mặt biển bao la, bốn chiếc tàu vận hành hết mã lực chạy về phía đám đá ngầm. Ba đuôi tàu của Billax phụt ra khói lửa mịt mù. Loại hệ thống động lực tinh nguyên đắt tiền này là kết tinh trí tuệ của vô số tài liệu sư. Bây giờ các công ty chính quy quả nhiên có tiền, không xuất ra ít máu sẽ không thể bội thu.

Phía bên U Linh, hơn 20 nguyên tố sư một mực không ngừng phóng kỹ năng. Trước mặt bọn họ là rương to rương nhỏ. Các MM bác sĩ xinh đẹp đem từng lọ thuốc nước mana tung về phía nguyên tố sư, như vậy có thể đảm bảo mana tiêu hao chậm. Phải biết rằng một khi nguyên tố sư xuất ra toàn bộ khả năng thì tốc độ tiêu hao mana cùng các loại thuộc tính khác sẽ nhanh hơn bất kì một chức nghiệp nào.

Tuy nhiên ba chiếc Hải Thần vẫn đang bình tĩnh tới gần. Cờ Lê kinh hô: “Đã đến phạm vi cách 1000 mét!”

Súng Cơ vẫn thâm trầm, không hạ lệnh. Bởi vì đây là trận chiến liều mạng chân chính, mặc dù đối phương có hệ thống động lực đầy chất khoa học kỹ thuật tân tiến, rất mạnh, nhưng hơn 20 nguyên tố sư cùng phóng đại chiêu, đối phương đừng mơ có thể rờ được cái mông của mình. Nhưng Súng Cơ cũng không để tất cả đứng ra liều mạng. Nguyên tố sư là đội chủ lực, không thể để cho bọn họ rơi vào độ mệt nhọc cao. Vẫn còn những trận đánh sau này đang đợi họ.

“600 mét!” – Thanh âm Cờ Lê bắt đầu có chút run rẩy.

Diệp Sảng cũng nhịn không được nhìn nhìn Súng Cơ. Đối phương đã tiến vào tầm bắn của hắn.

Súng Cơ không tỏ ra thái độ gì. Lúc này Giáo Chủ Du Ma khẩn trương nói: “Mọi người chú ý, hiện tại chúng ta đã tiến vào bãi đá ngầm!”

Diệp Sảng vọt tới bên mép tàu, nhịn không được hít một hơi khí lạnh. Nhắc tới đá ngầm, hắn không có phản ứng gì, nhưng khi nhìn thấy tận mắt lại là một chuyện hoàn toàn khác.

Địa hình hiện tại chỉ có thể dùng hai chữ “hung hiểm” để hình dung. Vô cùng hung hiểm!

Vô số đá ngầm giống như lợi kiếm rậm rạp vươn ra khỏi mặt nước. Từng tảng đá mang màu tro tàn, nhìn qua vừa lạnh vừa cứng, lại rất dữ tợn. Diệp Sảng chăm chú nhìn những nơi đèn phá chiếu qua. Những cột đá ngầm vươn ra khỏi mặt nước này chỉ là một phần rất nhỏ, phần lớn là giấu ở sâu trong nước. Chúng phân bố thế nào không thể nắm bắt được, chỉ cần hơi không cẩn thận rất có thể đã đâm trúng.

Điều khiến người ta thấy mà ghê chính là có không ít tàu thuyền bị đá ngầm xuyên qua, tấm ván gỗ hay thép đều bị phá nát, xung qanh đầy hài cốt lẫn thi thể của quái. Quần áo, áo giáp nổi đầy mặt nước. Rõ ràng nơi này đã từng có đội ngũ thám hiểm tới. Từ xa xa nhìn lại giống như từng con thỏ nhỏ bị răng nanh của cự thú cắn chết, lại càng giống địa ngục cốt hải trong truyền thuyết. Dấn thân vào đây, đa số game thủ sẽ không sợ, nhưng bảo có thể hoàn toàn bình tĩnh thì chính là nói dối.

“Nguyên tố sư dừng tay, chiến sĩ chuẩn bị kéo tấm chắn!” – Súng Cơ vừa nói vừa đi lên buồng lái – “Giáo Chủ, có nắm chắc không?”

Con mắt Giáo Chủ Du Ma giống như đao phong, nhìn thẳng về phía trước: “Tôi sẽ tận lực!”

Súng Cơ vỗ vỗ vai hắn: “Hiện tại toàn bộ mọi người trên tàu đều đang trông chờ vào chú!”

Diệp Sảng chăm chú nhìn về phía trước. Hóa ra nơi này không phải tử địa. Tất cả đám đá ngầm đều có quy luật, nhìn qua thì chi chít như sao trên trời nhưng trên thực tế lại mơ hồ có thể thấy một thủy đạo, chỉ cần dựa theo phương hướng chính xác là có thể an toàn vượt qua. Hệ thống đầu não cũng thật biến thái, vẫn lưu lại đường sống đường lui cho game thủ, không hoàn toàn phong kín nhưng cũng không hề dễ tìm ra. Đây là thiết định luật. Đương nhiên nếu tàu của anh quá cùi, trình độ lái tàu của anh quá gà, đâm phải đá ngầm mà bỏ mình thì cũng không thể trách công ty game.

Diệp Sảng nhìn kỹ lộ tuyến Giáo Chủ Du Ma đi theo. Thủy đạo bí ẩn này chỉ đủ rộng để hai chiếc U Linh chạy song song, có nghĩa là không thể quay đầu giữa đường mà nhất định phải tiến về phía trước. Hơn nữa, các đoạn cua cũng rất gấp, rất dễ bị va phải đá.

Toàn bộ mọi người đều như ngừng thở. Hiện tại mạng sống của tất cả đều giao hết vào kỹ thuật thao tác của Giáo Chủ Du Ma. Nếu hắn không may sơ suất, vậy thì tất cả mọi người đều tiêu đời rồi.

U Linh giống như một chiến binh cẩn trọng mà thong thả di chuyển trong bãi địa lôi. Ngay cả Diệp Sảng cũng không dám thở mạnh. Giáo Chủ Du Ma lại càng đầy một đầu mồ hôi, có thể thấy hắn đang tập trung rất cao độ, vô cùng khẩn trương.

“Bọn họ cũng vào được. Khoảng cách không đến 400 mét!” – Cờ Lê hô.

Ba con tàu Hải Thần lần lượt theo sau. Octopus Peter Pan rất giảo hoạt. Hắn vẫn chưa quen với cách di chuyển trong thủy đạo này, nhưng hắn biết Súng Cơ chắc chắn nắm rõ, vì thế hắn yên tâm theo đuôi U Linh. Hơn nữa, hắn đang chiếm ưu thế, mỗi con tàu đều dựng hai cỗ súng máy hạng nặng ở đầu tàu. Tuy nhiên lần này Súng Cơ đã có chuẩn bị. Mười trọng giáp chiến sĩ đột nhiên nâng lên một tấm thép thật lớn ở sau boong tàu.

“Đó là cái gì?” – Ánh mắt Peter Pan sắc nhọn.

Quan sát viên nói: “Không biết!”

Octopus Peter Pan quát: “Đánh cho ta!”

“Ba ba ba ba ba!” – Hai cỗ súng máy trên Hải Thần 3 nhanh chóng bắt đầu phun lửa. Hỏa thương lập tức điên cuồng phá vỡ sự yên tĩnh trên biển. Từng đường dẫn như xé nát bầu trời đêm.

Vô số đạn đánh lên tấm thép phía bên U Linh nhưng cũng chỉ binh binh bang bang rồi bắn văng đi, ngay cả cái dấu ấn “ta đã từng tới đây” cũng không để lại được.

Từ walkie-talkie truyền ra tiếng kỹ thuật sư: “Đó là tấm kim loại làm từ kim thuẫn loại 2. Súng máy hạng nặng cấp cường hóa của chúng ta căn bản không thể bắn xuyên qua.”

Octupus Peter Pan buồn bực: “Tên lão hồ ly này, mỗi lần đều có không ít đồ chơi mới!”

Kỹ thuật sư lại nói: “Đội trưởng, tàu của bọn họ được làm từ long cốt, chịu thêm vài chục vạn phát đạn cũng không vấn đề gì. Chúng ta cần vũ khí hỏa lực mạnh hơn!”

Octopus Peter Pan nói: “Để sniper lên!”

“Được!”

“Rầm rầm rầm…”. Một nhóm thương thủ xuất hiện. Tinh Tinh cô nương đã bị trúng một viên đạn vào vai. Mông Súng Cơ cũng bị trúng một phát. Tuy nhiên đối phương cũng không phải là Demon, không nói tới vũ khí có công kích thấp mà đến cả độ chuẩn cũng không cao.

Súng Cơ hét lớn: “Tránh để bị bọn chúng bắn loạn trúng phải, mở rộng phòng hộ tới trung tâm. Những người khác chuẩn bị phản kích!”

Thực ra lúc này phản kích cũng vô dụng. Khoảng cách song phương duy trì ở 300 mét. Đa số vũ khí không thể đạt tới tầm bắn này. Hỏa lực của súng máy hạng nặng của Hải Thần hoàn toàn áp chế. Phía sau súng máy là một nhóm cung thủ cùng triệu hoán sư, hình thành một lá chắn phản kích hình mũi tên.

Súng Cơ nhìn nhìn Diệp Sảng: “Người anh em, bây giờ phải trông chờ vào cậu rồi đó!”

Diệp Sảng gật gật đầu. Hắn cũng khát khao được giễu võ dương oai với khẩu súng mới rồi.

Súng Cơ nói: “Trước hết cậu không cần đi lên vội. Nghe khẩu lệnh của ta mà nổ súng. Nhất định phải trúng, nếu không chúng ta sẽ không có cơ hội thứ 2 đâu!”

Trong ống kính ống nhòm của Peter Pan, Súng Cơ đang cùng một tiểu thương thủ lén lút to nhỏ thương lượng cái gì đó. Tiểu thương thủ không ngừng nhìn sang bên này gật đầu. Chỉ chốc lát sau, tiểu thương thủ đó đã biến mất, chẳng biết đi đâu. Octopus Peter Pan biết Súng Cơ luôn vừa hung mãnh vừa gian trá. Hắn không dám khinh thường, cầm micro hét lớn: “Các hoa tiêu cùng tiểu đội trưởng chú ý, bọn họ đang có âm mưu gì đó. Hải Thần 3 tập trung chiếu đèn lên bọn họ. Hải Thần 2 quan sát mặt biển, cẩn thận trong nước có quỷ. Triệu hoán sư, cung thủ lựa chọn kỹ năng chuẩn bị dùng tới…”

Diệp Sảng lặng lẽ bò lên trên đài quan sát, âm thầm đặt SVD vào vị trí, mở kính ngắm quang học PSO-1. Tầm nhìn hiện ra màu xanh đậm. Khung tầm nhìn của kính ngắm vẫn là hình tròn. […1...]. Kính ngắm này có phần phức tạp hơn của 98K rất nhiều. May mà tối qua Diệp Sảng đã dành cả một đêm nghiên cứu bản hướng dẫn, nếu không hôm nay sẽ không biết phải làm sao.

[1]chỗ này miêu tả kính, nhưng rắc rối không rõ nên Huyền béo xin phép cắt nó đi, chèn cho mọi người cái ảnh cho dễ hình dung, 4vn.eu.





Lúc này khoảng cách tới mục tiêu di động từ 290 mét đến 310 mét. Khoảng cách này không cần tính tham số, có thể thông qua các vạch ngang song song cùng thang mũi tên để xác định mục tiêu.

SVD rốt cục vẫn là súng bắn tỉa cao cấp. Chỉ số lay động giảm xuống rất nhanh. Bởi độ thuần thục vẫn là 0, lại thêm tác dụng của găng tay quân dụng, Diệp Sảng tính qua một chút, dựa vào mức độ lay động trên mặt biển, chỉ số lay động của 98K nhất định phải 30 giây sau mới có thể về 0. Hiện tại SVD tiết kiệm được khoảng 6-7 giây, trong khoảng 23 giây chỉ số lay động có thể hoàn toàn về 0.

Đây là lần nổ súng có độ khó cao siêu cấp. Nói thật, chính bản thân Diệp Sảng cũng không nắm chắc khả năng thành công. Súng Cơ yêu cầu quá cao. Vừa rồi tính mạng toàn bộ đều nằm trong tay Giáo Chủ Du Ma, bây giờ tất cả lại đặt hết hy vọng lên người của hắn. Diệp Sảng cảm thấy áp lực quá lớn, giống như có cả một tòa Thái Sơn đè lên người vậy, không thể nói hắn không khẩn trương. Diệp Sảng hít sâu một hơi, ngón tay đặt trên cò súng.

(!) Về PSO-1, thỉnh mọi người tìm hiểu trên baidu, tìm các sản phẩm có sử dụng, về nguyên lý cụ thể cùng số liệu hoạt động mọi người chỉ cần thấy lần biết, không cần am hiểu về súng ống vẫn có thể hiểu rõ.