Vô Địch Hắc Thương

Chương 294: Sóng từng con ập tới




Chiếc giày màu đen đá vào ống súng TRG-42. Ngôi sao Phần Lan “phanh” một tiếng khai hỏa, đương nhiên là bắn lên trời. Tình huống này có nằm mơ Demon cũng không nghĩ tới. Hắn sửng sốt. Một bên giày chiến còn lại của Diệp Sảng tiếp nối công kích. Mũi giày đá vào cánh mũi Demon. Mắt Demon mờ đi, trên đầu bay lên một con số thương tổn.

“-70”.

Phải biết rằng hiện tại lực lượng của Diệp Sảng đã vượt qua 200 điểm, cận chiến không hề yếu. Demon lảo đảo lui vài bước. Diệp Sảng nghển cổ một cái xông lên, lộn một vòng trên tấm thép.

Song phương chẳng những thực hiện động tác vô cùng nhanh mà còn không hề nói một lời nào, tựa như gặp là giết không cần nhiều lời.

Diệp Sảng vừa lộn vòng, TRG-42 lại lần nữa ngóc đầu. Nhưng ngay lúc Demon đang chuẩn bị nổ súng thì một bóng đen đột nhiên đập vào mặt. Tầm nhìn của Demon bị cản trở, lập tức vung tay dùng báng súng đập bay bóng đen. A Ngốc oẳng một tiếng bị đập bay khỏi tấm thép, rơi vào trong nước.

Nhưng A Ngốc vừa bị đập bay thì M4 của Diệp Sảng đã bắn tới. “Uỳnh” một tiếng, kĩ năng Bình Nguyên Du Kích Thủ lần này không thành công hoàn hảo. Trong lúc vội vã Demon vẫn còn tiến hành đợt phản ứng lần thứ ba. Tựa như hắn biết kĩ năng ném súng này của Diệp Sảng có thể rất lợi nên cũng nhanh chóng ném ngôi sao Phần Lan tới. Hai khẩu súng phi giữa không trung, bùm một cái đập vào nhau. Bởi cả hai đều chó cùng rứt giậu nên lực ném quá lớn. Hai khẩu súng lập tức bắn ngược trở lại, bay ra khỏi phạm vi của tấm thép, rơi xuống biển. Trong nháy mắt, Demon lập tức hiểu vì sao Diệp Sảng không chết. Vào lúc CH-54 bốc khói Diệp Sảng lập tức nhảy xuống biển. Nhưng lúc đang ở giữa không trung Diệp Sảng nhanh chóng phóng từ lực trảo bám vào đáy tấm thép của Demon, cuối cùng trèo lên. Hiện tại Diệp Sảng lôi Thunder ra, Demon tuyệt đối không kịp trở tay.

Demon theo bản năng đưa tay về phía đùi, hoa một cái súng lục đã trên tay. Đương nhiên, hành động của Diệp Sảng tuyệt đối sẽ không chậm hơn. Khẩu Python vừa mới nằm trong tay Demon, M1 của Diệp Sảng đã tới, mang theo một tia sáng lạnh đâm thẳng vào mặt Demon. Demon cũng cúi đầu né tránh theo bản năng. Ai ngờ chủy thủ chỉ là ngụy trang. Chân Diệp Sảng hung hăng đạp một cái lên cổ Demon.

Hồng thương trị số: “-70”.

Hai mắt Demon lại mờ đi. Hắn bị một cước này thức tỉnh. Nếu cú đá này của Diệp Sảng là kĩ năng thì không có gì đáng nói, nhưng nếu đây là kĩ năng thực chiến thì… hắn không dám nghĩ tiếp…

Demon bỗng nhiên mở miệng nói: “Đây là nhu đạo!”

Diệp Sảng cũng ngẩn ngơ. Nhãn lực của Demon thực sự là lợi hại.

Demon xoẹt một cái rút ra một thanh chủy thủ, lắc lắc, lạnh lùng nói: “Tới đi!”

Quả nhiên Diệp Sảng chuyển chủy thủ sang tay trái, chắp hai tay thành tư thế mời chiến đấu.

Diệp Sảng bỗng nói: “Demon, chúng ta không thù không oán. Tôi rất kính trọng anh. Anh là cao thủ. Tôi chỉ muốn lấy lại bảo rương của U Linh chúng tôi. Anh đừng cản đường. Nếu anh rời đi, tôi sẽ vô cùng cảm kích. Tôi đang rất thiếu tiền!”

Ngay vào lúc nguy cấp nhất hắn lại bất ngờ nói lời chân thật với Demon. Nhưng Demon lại không hề xem thường hắn, càng không hề run sợ. Trong ánh mắt của hắn ẩn hiện một tia bi ai.

“Đều bị đồng tiền phá đổ!” – Demon như thở dài một cái, sau đó đột nhiên quát một tiếng – “Ta nhận tiền làm việc, muốn lấy lại rương phải bước qua xác ta!”

Nói xong hắn thả người đánh tới, tư thế như mãnh hổ xuống núi, khí thế mười phần. Xu thế này không hề có một điểm nào dư thừa, tốc độ đạt tối đa, lực lượng cũng tối đa. Diệp Sảng không dám đón đỡ. Hắn không nắm rõ thuộc tính lực lượng của Demon nên đỡ chiêu này sẽ quá mạo hiểm, vì thế hắn nhảy sang bên cạnh.

Lực lượng của kích này của Demon thực sự rất lớn, tuy nhiên chưa đến cực hạn, nhưng tốc độ cùng lực lượng lại được kết hợp vô cùng hoàn hảo. Khi kết hợp hai yếu tố này với nhau, không phải cứ càng lớn càng tốt mà phải có tính cân bằng. Giống như việc nấu nướng vậy. Lửa quá lớn, cơm cháy khê; lửa quá nhỏ, cơm không đủ chín. Khống chế lửa như thế nào mới tốt là một kĩ thuật không đơn giản. Kĩ năng chiến đấu cũng vậy. Lực lượng càng lớn càng cần tốc độ nhanh. Bởi vậy Diệp Sảng không dám ngăn cản cú đâm này. Từ cách ra tay của Demon, hắn biết chiêu thức của người này tuy đơn giản, trực tiếp nhưng một khi ra tay là đoạt mạng người ta.

Demon không kịp thu thế, theo đà lao về phía trước cắt đứt một bên dây treo. Tấm thép lập tức nghiêng sang một góc. Diệp Sảng cùng Demon rơi xuống biển. Nhưng rơi chưa được 10 mét hai người lại lơ lửng giữa không trung. Hai đại siêu cấp cao thủ phản ứng quá nhanh, lập tức phóng từ lực trảo bám vào tấm thép.

Tình huống hung hiểm này đến Súng Cơ thấy cũng phải trợn mắt há mồm. Hắn tự tin với thực lực của mình, hắn có thể so đấu với bất kỳ một trong hai người, nhưng hắn tự biết hắn tuyệt đối không có tốc độ phản ứng thần tốc như hai tên trời đánh kia.

Bumble Bee treo một tấm thép nghiêng lệch. Tấm thép lủng lẳng treo hai thương thủ đang đưa tới đưa lui trên không trung. Chủy thủ hay súng ống lúc này cũng vô dụng.

“Không tốt! Bumble Bee quay về điểm xuất phát rồi!” – Tinh Tinh lo lắng.

Quả nhiên, phi công Đức giảo hoạt điều khiển Bumble Bee bay về phía Reclaim, đồng thời không ngừng giảm độ cao xuống. Dụng ý rất rõ ràng, một khi Diệp Sảng rơi xuống Reclaim liền xong đời, chắc chắn sẽ bị người ta hấp tới chết.

Lần này Diệp Sảng cũng quá liều mạng. Hắn dùng sức vặn vẹo thân mình, tăng thêm cường độ đung đưa của dây trảo. Sau khi lắc qua lắc lại mấy cái hắn liền có thể lướt tới trước mặt Demon, chủy thủ đè lên cổ họng Demon.

Quỹ tích lay động của của hai người rất không khéo. Hai sợ dây không ở thế chữ “bát” mà thành chữ V, chỉ là lực động của hai sợi dây khiến hai người tạm thời đan xen. Ở tình huống so chiêu khó level max này, Demon hoàn toàn không phải là đối thủ của Diệp Sảng. Diệp Sảng đã chao qua chao lại hai vòng, sắp tới điểm hai người chạm nhau. Khẩu súng luôn giắt trên đùi Demon không thể lấy ra được.

Ở lần chao qua cuối cùng, Diệp Sảng lướt tới, Demon cũng lướt qua. Ở khắc cuối cùng, khẩu súng trên đùi của Demon bất ngờ nhắm chuẩn Diệp Sảng. Mặc dù đang lắc lư trên không nhưng trong khoảng cách chưa đến 20 mét, khả năng nhất thương bạo đầu của Demon giảm mất gần 90%.

Tầm mắt tất cả mọi người hoàn toàn dồn lên trời. Trong vòng một tia chớp, mỗi người đều thấy rõ biểu tình dứt khoát quyết tuyệt của hai tên sát thủ này. Trong ánh mắt của cả hai đều không có bất cứ một chút do dự muốn lùi bước nào mà chỉ tràn đầy sự kiên định muốn đưa đối phương vào chỗ chết. Một giây trước khi Demon bóp cò, dây trảo của Diệp Sảng bỗng lướt lên. Diệp Sảng đột nhiên nhẹ buông tay. Súng của Demon bùm bùm khai hỏa, tiếng súng rất nhỏ khiến không ai quá chú ý tới. Tất cả mọi người đều đặt sự quan tâm của mình vào Diệp Sảng. Tim mỗi người đều như ngừng đập, ngay cả tia chớp trên trời cũng như đọng lại.

Sau khi Diệp Sảng buông tay, thân người thẳng như gối ôm xoay vòng 720 độ trên không trung. Động tác này đòi hỏi kỹ thuật vô cùng cao, thuộc hạng SSS. Động tác này khiến cho tất cả đạn của Demon bắn hụt vào không khí. Demon không thể tin nổi đến nước này rồi mà Diệp Sảng còn có thể thực hiện hành động này. Hơn nữa, trước giờ hắn chỉ thấy động tác này trên TV, chỉ có quán quân trong thế vận hội Olympic mới làm được.

Trên thực tế, Demon lao thẳng về phía trước, trong khi đó Diệp Sảng lại quay vòng dựng người trong không trung khoảng 1 giây. Trong vòng 1 giây đó, Demon đã tới phía dưới hắn. Lúc này Diệp Sảng mới hạ xuống, thực hiện một lần tuyệt sát tối kinh diễm trước nay chưa từng thấy.

Hai tay Diệp Sảng nắm lấy chủy thủ, chuẩn xác đưa tới sau gáy Demon. Chủy thủ vừa vặn cứa rách một mảng máu thịt.

Lục thương trị số: “-720”.

Ở dưới tàu, người của cả hai phe đều ô a hô lên, không ai thấy rõ là thương tổn của người nào.

“Tùm!”

“Tùm!”

Hai người đều rơi vào nước biển. Thực ra lúc này thắng bại đã phân.

Demon không chết. Hắn còn tất cả 743HP, không tính là nhiều. Hiện tại với 23HP còn lại hắn không khác gì đã chết. Lại một lần nữa hắn thua dưới tay Diệp Sảng. 23HP cuối cùng không đủ để hắn duy trì tỉnh táo. Trong hoảng hốt, hắn nhìn thấy một bóng đen bơi tới. Tư thế bơi của cái bóng đen có điểm giống như một con chó. Thực ra, đó đúng là một con chó – A Ngốc.

A Ngốc phóng về phía Demon như chó đói. Móng vuốt của nó cào vào yết hầu Demon. Hồng thương trị số -31 bay lên. 23HP cuối cùng cư nhiên bị A Ngốc cắt nốt. Tầm nhìn của Demon lập tức biến thành màu trắng, thi thể trôi nổi trên mặt biển.

Lúc đầu, A Ngốc vì bảo vệ Diệp Sảng mà bất hạnh chết thảm trước họng súng 98K của Demon. Nhưng lúc này, A Ngốc lại trực tiếp tung một trảo kết liễu Demon. Xem ra Đệ Nhị Thế Giới cũng là một thế giới lắm chuyện bất ngờ, tự trong sâu thẳm cũng có những chuyện vô tình mà tựa như được an bài. Mọi chuyện như từng con sóng nối tiếp nhau, một con lại một con ập tới.

Demon chết, người của Vincent lập tức hò hét vang dội, lòng người được cổ vũ, sĩ khí đại chấn. Mãnh nhân lợi hại nhất đã bị Diệp Sảng tiêu diệt, còn phải sợ con hàng hạng 3 Kính Vạn Hoa sao?

“Giết!!!” – Súng Cơ rút khảm đao, đã đứng ở thuyền da tự bao giờ.

Mấy viên pháo cuối cùng của Vincent phá nát hệ thống động cơ của Reclaim, Reclaim không thể chạy được nữa. Khoảng cách tới Reclaim của Diệp Sảng ngắn nhất, hắn đu hai ba cái liền tới. Game thủ không cần phải sợ đá ngầm, không cần phải thận trọng dè dặt di chuyển như tàu thuyền.

Có từ lực trảo Yến Vân cho, chỉ cần là nơi có kim loại, Diệp Sảng võ nghệ cao cường sẽ trở thành bất bại.

Boong tàu Reclaim gần như bị san thành bình địa. Cửa phòng điều khiển bị nổ tanh bành. Diệp Sảng lấy Thunder ra xông lên. Bên mép tàu, Kính Vạn Hoa mặc một thân áo giáp oai hùng đã cầm trường kiếm chặn đường Diệp Sảng. Diệp Sảng căn bản là nghe không hiểu tiếng Đức của hắn, dứt khoát bắn một phát. Loại đạn mà Thunder dùng không phải dạng vừa. Kính Vạn Hoa bị bắn một phát, mất liền 833HP, tiếp đó trượt lùi về phía sau một đoạn dài. Sau đó chính là một trận chém dưa thái rau diễn ra. Lưỡi kiếm lấp lánh, tiếng chém xé gió viu viu gợi hình gợi cảm.

Trình độ của Kính Vạn Hoa chỉ đủ để giúp Diệp Sảng vận động làm nóng người. Diệp Sảng không thèm bắn súng, chỉ khoanh hai tay trước ngực nghiêng trái nghiêng phải tránh né, bộ dạng kiểu không tốn sức cười nói: “Lực lượng có, đáng tiếc thiếu chút tốc độ.”

Kính Vạn Hoa vừa nghe, kiếm lại tới như mưa rền gió dữ. Diệp Sảng vẫn lững thững né tránh bên mép tàu: “Tốc độ cũng có, đáng tiếc lại kém độ chuẩn.”

Kính Vạn Hoa muốn phun máu. Mày dám dạy tao à? Hắn tiếp tục sử dụng kĩ năng xông lên công kích. Giữa mảnh kiếm quang màu trắng xuất hiện một ảo ảnh lão hổ. Nhưng Diệp Sảng đã lủi ra thật xa, cười nói: “Độ chuẩn cùng kỹ năng cũng ổn, đáng tiếc ta đây không phải thằng ngu. Ta không thể trêu được thì ta chạy.”

Kính Vạn Hoa cảm thấy u mê. Cứ đánh tiếp như vậy đừng nói là không chém được Diệp Sảng, chạm được vạt áo của Diệp Sảng đã là quá giỏi. Hắn biết Diệp Sảng đang cố ý kéo dài thời gian. Nhưng hắn không còn cách nào khác để phản kháng. Súng Cơ đã dẫn người tới, sắp lên tàu.