Vô Hạn Thự Quang

Quyển 10 - Chương 8: Bắt đầu quyết chiến




Dịch giả: truongtieutuyet

- Vì sao!?

Không người lùn nào trả lời được, bởi vì trăm nghìn năm qua, cuộc sống của bọn họ vốn chính là như vậy, bất kể là khi còn ở Lonely Mountain, hay khi sinh sống tại Blue Mountains. Cho dù là người lùn, nhân loại, người Elf, hay là Orc, Goblin... tất cả đều tuân theo cùng một hình thức, quốc vương là người nắm giữ quyền lực lớn nhất, mà dưới quốc vương thì chính là những quý tộc. Về phần bình dân thì... trong thần thoại, trong sử thi, trong cổ tích, căn bản là giống như chưa từng tồn tại.

Cũng giống như ở thế giới thực tế, từ xưa đến nay trong lịch sử đều chỉ ca ngợi vĩ nhân và mãnh tướng lập nên các quốc gia hùng mạnh, tạo ra các nền văn hóa sáng lạn. Nếu như có nhắc đến dân chúng bình thường, may lắm thì cũng chỉ có hai từ cần cù lương thiện, thậm chí nhiều khi bình dân còn được miêu tả là những kẻ ngu muội, đáng khinh đủ kiểu, dường như không miêu tả như thế thì không đủ để sinh ra sự đối lập cần thiết với mức độ tài hoa sáng suốt của những người lãnh đạo.

Mà tình huống như vậy, cổ kim nội ngoại, phim ảnh tiểu thuyết, thật sự là đâu đâu cũng có, chỉ là lại chẳng có ai hỏi một câu, vì sao? Hầu như ai cũng xem đó là một đạo lý hiển nhiên.

Tại thế giới Middle Earth, tính cách của người lùn rất nóng nảy nhưng cũng rất chính trực, bọn họ có ham muốn không cách nào tưởng tượng đối với kim loại quý hiếm, tố chất thân thể ưu tú, hơn nữa còn rất chịu khó chịu khổ. Nghe qua có vẻ giống như loại hình đầu óc ngu si, tứ chi phát triển, nhưng mà thực tế thì bọn họ tuyệt đối không phải là những kẻ ngu ngốc, cái gì tốt, cái gì có lợi, trong nội tâm bọn họ đều tự nhận thức được rõ ràng. Nhìn như Sở Hạo chỉ cần nêu ra vài lý lẽ đơn giản đã có thể khiến cho bọn họ liên tục bạo động hai lần, nhưng mà thực tế thì không có đơn giản như vậy, sở dĩ những lời của Sở Hạo có thể khiến cho những người lùn bình dân đứng dậy đả đảo chính quyền và các quý tộc, kỳ thực cũng chính là vì hắn kích thích vào đúng ý nguyện vốn có của bọn họ mà thôi.

Lần đầu tiên những người lùn bình dân tiến hành bạo động, nguyên nhân rất đơn giản, chính là vì các quý tộc giàu nứt đố đổ vách, mà bọn họ thì lại nghèo rớt mùng tơi, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm. Nếu như trong tình huống bình thường, dưới ảnh hưởng của nỗi sợ hãi thâm căn cố đế, nhiều khả năng bọn họ sẽ tiếp tục tự che mắt, nhưng mà hiện tại các quý tộc đã bán đứng Thorin, có chuyện này làm cái cớ, những người lùn bình dân lập tức tạo phản, giành lợi ích về tay mình, tự cải thiện đời sống của bản thân.

Nhưng mà dưới nền tư tưởng của trăm nghìn năm qua, từ khi bắt đầu trong nội tâm bọn họ cũng đã tự xem hành vi của mình là phản loạn, vì vậy bọn họ nhanh chóng đề cử nên những trưởng lão mới, sau đó lại tận lực chia đều tài sản cho những người không tham gia vào quá trình bạo động. Thậm chí âm mưu giam lỏng mấy người Sở Hạo, ý đồ giảng hòa với các quý tộc còn lại, những biểu hiện này đều nói rõ kỳ thực bọn họ vẫn cho rằng sự tồn tại của các quý tộc là cao cao tại thượng. Chỉ cần các quý tộc có thể tha thứ cho tội lỗi của bọn họ, như vậy bọn họ sẽ không ngần ngại giao nộp những kẻ đầu sỏ... cho dù chính những kẻ đầu sỏ này đã đem lại cho bọn họ rất nhiều lợi ích.

Mà lần bạo động thứ hai, cũng do nhiều nguyên nhân dẫn đến, chẳng lẽ vài câu nói của Sở Hạo thực sự có thể làm phát sinh bạo động được hay sao? Cũng giống như ở thế giới thực tế, những bài diễn thuyết của Hitler có thể khiến cho nhiệt huyết của dân chúng sôi trào, làm cho ngàn vạn người một lòng đi theo, nhưng mà nếu như lúc đó đế chế Đức không ở trong tình trạng suy tàn, thất nghiệp tràn lan, kinh tế giảm sút, làm sao diễn thuyết của Hitler có thể kích động được tâm tình của người dân đến vậy?

Ngôn ngữ, chỉ có thể khiến cho ngươi làm chuyện bản thân có ý định làm, không thể khiến cho ngươi làm chuyện bản thân vốn không muốn.

Nhìn thấy những người lúc trước vốn cũng chỉ là bình dân như mình, gần như chỉ sau khoảnh khắc đã có tài sản khổng lồ, trong nội tâm tất cả những người lùn khác đều sôi sục lửa giận. Hơn nữa, bọn họ còn đang ở trong thời khắc sinh tử, nếu như chết trong nháy mắt thì không có gì để nói, nhưng nếu như một người có thể bình thản trước sự tiếp cận của tử vong, vậy nhất định phải có một khả năng chịu đựng rất lớn mới được. Chính bởi vì như vậy, những người tự sát không thành, trên cơ bản sẽ không có ý định một lần nữa đối mặt với cái chết, mà giờ phút này cảm giác của những người lùn bình dân cũng tương tự như vậy.

Dưới ảnh hưởng của nỗi sợ hãi đã bám rễ rất sâu, ý tưởng đầu tiên của những người lùn bình dân chính là đàm phán hòa bình, nhưng mà không thể hòa bình, vậy ý tưởng tiếp theo của bọn họ nhất định sẽ là chạy trốn.

- Ai có thể nói cho ta biết, vì sao!

Giọng nói của Sở Hạo vẫn liên tục vang vọng, hơn nữa hắn còn cố ý sử dụng ma pháp khiến cho âm thanh truyền bá đến rất xa, kể cả những người lùn bình dân đang tụ tập bên ngoài cơ sở hội nghị cũng nghe được vô cùng rõ ràng, mà phản ứng của tất cả bọn họ đều là một mực im lặng, mỗi người đều âm thầm tự hỏi.

Kỳ thực tất cả mọi người đều có khả năng thấm nhuần và thấu hiểu đạo lý này, chỉ là do quán tính suy nghĩ trăm nghìn năm qua ảnh hưởng, từ xưa đến nay thế giới Middle Earth vẫn luôn ở trong hình thức như vậy, quý tộc chèn ép, bình dân chịu đựng. Đến khi không thể chịu đựng được nữa, dân chúng sẽ liên hợp lại lật đổ các quý tộc, tiếp đó trong những dân chúng này, những người khôn ngoan và gian xảo nhất sẽ trở thành các quý tộc mới. Mọi chuyện cứ lặp đi lặp lại như vậy, cho dù là đến thời kỳ hiện đại, các quý tộc và những người giàu có đổi thành quan chức cùng thương nhân, về mặt bản chất vẫn không có bất kỳ khác biệt nào.

Rốt cuộc là vì sao?

Lúc đầu những người lùn chỉ thì thào bàn tán, sau đó tiếng thảo luận càng lúc càng lớn dần, có người nói là do các quý tộc mang huyết mạch cao quý, có người nói là do các quý tộc thay mặt Thần linh quản lý mọi chuyện, có người nói là do các quý tộc bảo hộ dân chúng và chủng tộc, đủ loại lý do, nhưng mà chẳng ai thuyết phục được ai.

- Đó là vì bọn họ đánh cắp giá trị lao động thặng dư của các ngươi.

Giọng nói của Sở Hạo lại một lần nữa vang lên:

- Nông dân tạo ra lương thực, tại sao lại phải giao nộp cho các quý tộc? Lương thực mỗi người các ngươi thu hoạch được đủ cho bản thân và thân nhân sử dụng suốt năm, nhưng mà sau khi nộp thuế, các ngươi còn thừa lại bao nhiêu? Ngay cả muốn ăn no cũng không thể, thậm chí rất nhiều người lùn còn rơi vào cảnh chết đói! Thợ mỏ đào bới ra đủ loại khoáng sản, tại sao lại phải giao nộp cho các quý tộc? Mỗi ngày các ngươi chỉ nhận được một khoản tiền lương bèo bọt, chẳng lẽ những thứ các ngươi khai thác được, vàng bạc và đá quý, lại chỉ có chút giá trị như vậy thôi sao!?

- Thợ rèn, thợ thủ công, công nhân xây dựng... tất cả đều phải lao động quần quật suốt ngày đêm, các ngươi tự nghĩ lại mà xem, thành quả lao động do các ngươi sáng tạo, tài sản do các ngươi đem lại khổng lồ đến mức nào? Vì lý do gì mà đời sống của các ngươi lại khốn khổ đến vậy!

Những người lùn vốn cũng không phải kẻ ngốc, cẩn thận tưởng tượng một chút đều có thể thấy, với mức độ làm việc của mình, đáng lẽ bọn họ đều đã sớm vô cùng giàu có rồi, căn bản không có khả năng cực nhọc khổ sở như thế. Thực tế thì trong lời nói của Sở Hạo có một cạm bẫy nhỏ, đó chính là vấn đề nguyên vật liệu cùng với phân công xã hội, nhưng mà dĩ nhiên là hắn không thể giảng giải một tràng nguyên lý chính trị hiện đại cho những người lùn bình dân. Cái mà hắn cần chỉ vẻn vẹn là khiến cho những người lùn này hiểu được một sự thật, kỳ thực bọn họ phải rất giàu có mới đúng.

- Hẳn là các ngươi đều đã nhận thấy, đáng lẽ các ngươi phải vô cùng giàu có, phải ăn những thứ ngon lành, phải mặc những thứ đẹp đẽ, trong nhà là vàng bạc nhiều không thể đếm hết, đáng lý ra cuộc sống của các ngươi phải là như thế mới đúng. Thế thì tại sao, hằng ngày các ngươi ngay cả muốn ăn no cũng không được!?

Đã có nhiều người lùn suy nghĩ thông suốt, hai mắt bọn họ đều đỏ ngầu, mũi thở phì phì như trâu, một người lùn kích động nhất lớn tiếng hét lên:

- Là vì các quý tộc, bọn họ lấy đi những thứ chúng ta tạo ra! Là do các quý tộc, bọn họ là quân trộm cướp xấu xa!

Càng lúc càng có nhiều người lùn hiểu ra, sở dĩ cuộc sống của bọn họ khổ cực như vậy, chỉ có thể là do các quý tộc đã cướp đoạt những thứ bọn họ làm ra, đạo lý này rất đơn giản. Rất nhanh, một lượng lớn người lùn gào lên, lớn tiếng la hét, toàn bộ trung tâm của Blue Mountains rơi vào giữa một ngọn lửa kịch liệt, tâm trạng của tất cả người lùn đều đã sôi sục, hỏa khí bốc ngùn ngụt.

- Đúng vậy! Chúng ta chỉ lấy lại những thứ bản thân tạo ra, những quý tộc kia chưa bao giờ lao động, bọn họ mới thật sự là tội phạm. Mà ngay lúc này, những tên tội phạm đó lại đang kéo theo một đám lưu manh, mưu toan lần nữa cướp đoạt Blue Mountains, lần nữa nô dịch các ngươi, lần nữa biến các ngươi trở thành nô lệ, khiến cho các ngươi lao động vất vả hằng ngày, không riêng gì các ngươi, ngay cả con cháu của các ngươi cũng vậy. Bọn họ muốn thống trị các ngươi vĩnh viễn, muốn các ngươi phải làm đầy tớ cho đến khi chết, mà sau khi các ngươi chết, bọn họ sẽ chỉ vào xương cốt của các ngươi rồi nói với con cháu của bản thân: Nhìn đi, đây chính là nô lệ!

- Đứng lên! Tất cả những tài sản này là do chúng ta tạo ra, vì lý do gì mà chúng ta không thể hưởng thụ!? Hãy đứng lên, người lao động! Tất cả những người lùn đã thức tỉnh, không nên chạy trốn như những kẻ nhu nhược! Quân đoàn của các quý tộc không phải là hồng thủy, cũng không phải là vô địch, bọn họ chỉ là một đám trộm cướp hèn hạ mà thôi!

- Đánh bại bọn họ, cầm vũ khí lên, chúng ta có đến mấy chục nghìn người khỏe mạnh, còn bọn họ chỉ có mấy nghìn binh lính ô hợp! Hãy bảo vệ thành quả lao động của chúng ta, đánh đuổi quân xâm lược ra khỏi Blue Mountains! Tuyệt đối không thể lùi về phía sau nửa bước, sau lưng chính là thân nhân của các ngươi, chính là nhà cửa của các ngươi, chính là tài sản của các ngươi!

- Bảo vệ Blue Mountains! Bảo vệ Blue Mountains! Bảo vệ Blue Mountains!...

Vô số tiếng gầm gừ vang lên, những người lùn bình dân bắt đầu lao vào kho cầm lấy đủ loại vũ khí, mà ở cách trung tâm Blue Mountains không xa, các người lùn quý tộc dẫn đầu quân đoàn lính đánh thuê, dáng vẻ nhàn nhã giống như đang trong một chuyến du ngoạn...